Lại trải qua nửa tháng rèn luyện và hoàn thiện, trong lòng Trương Hằng toát ra một vẻ chờ mong trước nay chưa từng có. nhìn Phá Không Kiếm lơ lửng ở giữa không trung trước mắt giống như bảo vật.
Trương Hằng duỗi tay ra, thanh phi kiếm “vù” một tiếng, hóa Thành một luồng hào quang màu bạc, bị hắn vững vàng nắm trong tay, lập tức một cảm giác huyết nhục tương liên từ trên Phá Không Kiếm truyền đến. làm cho Trương Hằng cảm thấy một loại thoải mái và thân thiết hết sức tự nhiên.
Trong mơ hồ Trương Hằng có cảm giác bản thân Phá Không Kiếm Dường như đã có được một chút linh tính, cũng giống như Hư Không Hỏa Diễm kia.
Trải qua nửa năm dùng “Thiên Chuỳ Bách Luyện”rèn luyện và cải tạo. Phá Không Kiếm đã có hình thức ban đầu, duy nhất khiến Trương Hằng cảm thấy tiếc nuối chính là Phá Không Kiếm không thể hoàn toàn hấp thu đồng hóa chiếc khăn tay cấp bậc Thông linh pháp bảo kia.
Lúc đầu, hai kiện bản mạng pháp bảo đỉnh cấp rất dễ dàng bị Trương Hằng hòa hợp thành một thể, hình thành Nguyên hình Phá Không Kiếm, sau đó Trương Hằng sử dụng thuật Thiên Chuỳ Bách Luyện, bắt đầu thong thả cắn nuốt đồng hóa kiện Thông linh pháp bảo khăn tay kia.
Thời điểm vừa mới bắt đầu cắn nuốt đồng hóa còn tính là thuận lợi. phẩm chất của Phá Không Kiếm cũng nhờ đó liên tục tăng cao. Nghĩ rằng Chỉ cần thành công hấp thu đồng hóa chiếc khăn tay trắng kia, liền có thể trưởng thành là bảo vật cấp bậc Thông linh pháp bảo.
Thế nhưng thời điểm chiếc khăn tay trắng này bị hấp thu đồng hóa chừng một nửa. một lực lượng kỳ dị ứng với vận mệnh từ bên trong sinh ra, khiến cho Phá Không Kiếm không thể tiếp tục cắn nuốt chiếc khăn tay nữa.
Đối với chuyện này, Trương Hằng cũng cảm thấy phi thường khó hiểu, hắn thầm nghĩ, hay là Triệu Tịch Nguyệt kia đã động tay chân gì trên Thông linh pháp bảo này? Nếu không vì sao Chỉ đồng hóa hấp thu được một nửa rồi không thể tiếp tục. Mặc dù là Hư Không Hỏa Diễm của Trương Hằng cũng không cách nào tạo thành thương tổn với nó.
Từ khi tiến vào tầng ba cổ tháp, theo thực lực của Trương Hằng gia tăng mãnh liệt. Hư Không Hỏa Diễm cũng theo đó trưởng thành, dựa theo Trương Hằng tự mình đánh giá, hẳn là có thể cắn nuốt Thông linh pháp bảo bình thường mới đúng.
Theo sách cổ ghi lại, Thông linh pháp bảo chia làm bốn thứ bậc, theo thấp đến cao là: Hạ phẩm, trung phẩm, thượng phẩm và cực phẩm.
Ở giới tu chân Tam Tinh Vực mười vạn năm qua. ngẫu nhiên có Thông linh pháp bảo hiện thế. nhưng đều là Thông linh pháp bảo hạ phẩm.
Thông linh pháp bảo hạ phẩm ở trong tay tu sĩ Hóa Thần Kỳ có thể phát huy ra uy lực cực lớn. Nhưng Chỉ có một số rất ít tu sĩ Hóa Thần Kỳ. mới có được một kiện Thông linh pháp bảo hạ phẩm. Khi đó thực lực của bọn họ Khổng thể nghi ngờ phải vượt qua tu sĩ Hóa Thần KỲ bình thường một Khoảng cách lớn.
- Giờ phút này phẩm chất của Phá Không Kiếm tất nhiên vượt qua Pháp bảo đỉnh cấp. về uy lực hẳn là tiếp cận Thông linh pháp bảo hạ phẩm, Chỉ cần hàng năm trường kỳ tiến hành ngưng luyện chung quy sẽ có một ngày nó sẽ trương thành là Tiên bảo. thậm chí tồn tại cấp bậc rất cao...
Trương Hằng lấy tay nhẹ nhàng vuốt ve Phá Không Kiếm thân kiếm màu bạc bóng loáng lạnh lẽo, nhẹ giọng lẩm bẩm, trong mắt cũng lộ ra một sự Ký thác đặc thù.
Vù!
Trương Hằng duỗi tay ra thu hồi chiếc khăn tay trắng có vẻ ảm đạm. trong lòng có chút tiếc nuối, thầm nghĩ: “Nếu lúc này có thể thu được một kiện Thông linh pháp bảo là tốt rồi. vậy có thể tiến thêm một bước tiến hành rèn luyện Phá Không Kiếm. ”
Bỗng dưng, trong mắt Trương Hằng linh quang chợt lóe. hắn đột nhiên nghĩ tới kiện phế linh bảo trong tay Bách Luyện đại sư. Phế linh bảo tuy rằng không có đầy đủ linh tính như Thông linh pháp bảo có được, nhưng đồng dạng có thể dùng để tăng lên phẩm chất và uy lực của Phá Không Kiếm, hơn nữa khác biệt hẳn là không lớn lắm.
Nghĩ đến đây, Trương Hằng dùng thần thức lướt qua Cực Diễm Sơn. phát hiện Bách Luyện đại sư đang lúc bế quan ở thời điểm trọng yếu. giờ phút này lão đang từ Kết Đan hậu kỳ tấn công đột phá đến Kết Đan Kỳ đại viên mãn.
Thấy vậy, Trương Hằng thoáng trầm ngâm một lát. dự định chờ Bách Luyện đại sư xuất quan rồi tính sau. Hơn nữa kiện phế linh bảo kia thuộc loại tín vật kế thừa của Bách Luyện Tuyệt Khí Tông, đối với Bách Luyện đại sư mà nói có ý nghĩa phi phàm, nếu đối phương không đồng ý Trương Hằng cũng sẽ không bắt buộc đối phương giao ra vật ấy.
“Đối với địch nhân phải sát phạt quyết đoán, đối với người một nhà phải lấy lòng Thành đối đãi”. Đây cũng là Nguyên tắc của Trương Hằng lập ra ở giới tu chân hiện nay.
“Xem ra trong thời gian ngắn thực rất khó thu được một hai kiện thông linh pháp bảo...” Trương Hằng nhíu mày lại. nhưng ngay sau đó hắn lại nghĩ tới Huyền U Thiên Ma mới không lâu từ Thanh Vân Sơn bỏ chạy.
Huyền U Thiên Ma lúc này Chỉ sợ đang bắt tay vào việc khôi phục thực lực. Trương Hằng tin tưởng trong tay hắn nhất định phải có bảo vật cấp bậc Thông linh pháp bảo. dù sao hắn cùng từng là Ma đầu thực lực thông thiên, giết chết tu sĩ Hóa Thần Kỳ cùng không ở số ít. Lúc trước bảo vật trong Mật địa đều cùng bị phong ấn chung với Ma đầu này dưới đáy hắc hồ tại Cửu U Lam Tinh Băng Tủy. Huyền U Thiên Ma thoát khỏi chạy đi, mang theo tất cả bảo vật trong mật địa. bao gồm cổ bảo hắn từng có, hẳn là đều bị hắn ôm đi.
Bất luận là lo lắng Ma đầu này tương lai là mối uy hiếp của Cực Diễm Môn. hay là dòm ngó trọng bảo trong tay đối phương. Trương Hằng cũng không thể dễ dàng để mặc cho Ma đầu này trưởng thành lại Ở Tam Tinh Vực,
Thu hồi suy nghĩ của mình. Trương Hằng mắt nhìn Phá Không Kiếm phía trước, thần thức vừa động, ngân quang trên thân tiểu kiếm màu bạc run lên. hóa Thành một thanh kiếm nhỏ còn nhỏ hơn một cây châm, “vù” một tiếng, bay vào trong đan điền Trương Hằng.
Chỗ Linh hạch trung tâm đan điền tản phát ra một lưu quang màu bạc cuốn thanh kiếm nhỏ này vào trong nó.
Trương Hằng thu Phá Không Kiếm vào trong Linh hạch, hàng năm không ngừng rèn Luyện đồng dạng cũng có thể tăng lên phẩm chất cùng uy lực của nó. Chỉ có điều là tốc độ phải chậm hơn một chút mà thôi.
Khi thần thức của Trương Hằng vừa chạm đến Linh hạch trong đan điền, sắc mặt hắn đột nhiên mừng rỡ khôn xiếc, không khỏi cười nói:
- Ta như thế nào quên mất việc này chứ?
Nếu thần thức của các tu sĩ khác có thể nhìn thấu Linh hạch của Trương Hằng. sẽ phát hiện không gian của nó đã có được ước chừng băng một cái thùng lớn. bên trong chảy xuôi từng đạo quang lưu màu bạc, không ngừng sinh sôi giống như biển rộng, tản phát ra một uy lực cường đại.
Không gian bằng cái thùng tuy rằng không lớn. nhưng so với thể tích Linh hạch của Trương Hằng lúc Chỉ bằng một hạt đậu thì hoàn toàn không thể so bì được.
Trương Hằng sau khi ở vùng Băng Phong Thành công tiến vào Tinh Hạch Kỳ đã phát hiện dị trạng này. Nhưng lúc ấy không gian trong Linh hạch Chỉ là một đứa nhỏ so với người lớn hiện nay.
Bởi vậy có thể thấy được, không gian trong Linh hạch, ở thực lực của Trương Hằng tăng lên mức độ nào đó nó cũng lớn lên theo.
Trương Hằng vừa động ý niệm, trong không gian Linh hạch đột nhiên bắn ra một quang cầu màu bạc.
“Ông...”
Bên trong nở rộ hào quang màu xám rực rỡ, theo một dao động đặc thù. quang cầu màu bạc biến Thành một lão già mặc áo bào tím. Xem theo khí tức trên người lão già này toát ra, một thân tu vi dĩ nhiên đã đạt tới Nguyên Anh hậu kỳ.
Lão già áo bào tím hít một hơi thật sâu. chăm chú nhìn thế giới trước mắt, trong đôi mắt toát ra thần sắc hưng phấn và chờ mong.
Khi ánh mắt lão chạm đến Trương Hằng. thân mình không khỏi run lên, hướng về phía nam nhân thanh niên trước mắt cung kính nói:
- Tạ ơn chủ nhân ban cho ta cuộc sống mới!
Trương Hằng thản nhiên cười:
- về sau lão có thể xưng hô ta là tông chủ. Bắt đầu từ hôm nay, lão chính thức là một trong trưởng lão của Cực Diễm Môn ta.
- Dạ. tông chủ!
Tử Cực tán nhân khom người thật sâu chào, lòng càng kính sợ thanh niên quật khởi như kỳ tích trước mắt. càng là sợ hãi năng lực của đối phương có thể trong nháy mắt nắm giữ sinh tử của mình trong tay.
- Đây là một kiện Pháp bảo cùng một ít tinh thạch, lão có thể cầm lấy tạm thời sử dụng một thời gian, đợi sau này có Pháp bảo cao cấp hơn. ta sẽ ban cho lão.
Trương Hằng nhìn trong tay Tử Cực tán nhân trống không, mới phát hiện đối phương tuy rằng trở thành tạo thân của mình, nhưng lại không có pháp bảo gì sử dụng.
Đối với tu sĩ Nguyên Anh hậu kỳ mà nói, thấp nhất cũng phải sử dụng Pháp bảo cao cấp. nếu không, nói ra nhiều ít có chút dọa người.
Có Tử Cực tán nhân khối tạo thân này xuất hiện, gánh vác công chuyện của Cực Diễm Môn giúp cho Trương Hằng giảm bớt không ít áp lực. Nhiều thêm một tu sĩ Nguyên Anh hậu kỳ. cho dù bản thân Trương Hằng không ở Cực Diễm Môn cũng đủ để kinh sợ đại bộ phận hàng ngũ Nguyên Anh Kỳ.
Trong môn phái nhiều thêm một tu sĩ Nguyên Anh hậu Kỳ. Trương Hằng tự nhiên phải đi ra ngoài công bố một phen.
Đi ra phía trước động phủ, Trương Hằng liếc nhìn về phía Ninh Tuyết Dung, phát hiện nàng đang ở vào trạng thái toàn tâm toàn ý tu luyện. Sau khi nhận được Lam Tinh Chi Lệ, tốc độ tu luyện của Ninh Tuyết Dung lại tăng nhanh hơn rất nhiều, có lẽ không cần tới mấy năm. nàng có thể đi vào Nguyên Anh KỲ. Dựa theo như lời Huyết Sát Thần Đế nói lúc trước, Chỉ cần đi vào Nguyên Anh Kỳ, Ninh Tuyết Dung liên có thể có được hình người, ổn định, không còn phải hóa thành hình dạng tuyết liên chui vào túi trữ vật.
Chỉ chốc lát, Trương Hằng đi cùng Tử Cực tán nhân tới trọng địa Cực Diễm Điện.
- Lão có thể được tân sinh, tốt nhất phải đổi thân phận khác để hiện thế. không bằng hãy gọi lão là Tử Thiên tán nhân đi!
Trương Hằng trầm ngâm một hồi, rồi đề nghị với Tử Cực tán nhân.
Tử Cực tán nhân thản nhiên nói:
- Lão phu có thể được tân sinh, danh hiệu linh tinh gì đó đã sớm nhìn thấu, cho dù gọi là A Miêu A Cẩu lại như thế nào?
Trương Hằng gật gật đầu, tiếp theo sau dùng thần thức truyền âm. kêu gọi tu sĩ Trúc Cơ hậu kỳ trở lên trong môn phái đến Cực Diễm Điện hội hợp. những tu sĩ đang bế quan thì miễn.
Chỉ chốc lát, Cực Diễm Điện tề tụ mấy chục tu sĩ. bọn họ đều là vẻ mặt kính sợ nhìn chăm chú vào tông chủ. người Thanh niên thần bí thực lực khó lường ngồi trên bảo tọa.
- Từ hôm nay trở đi. vị Tử Thiên tán nhân này chính là trưởng lão tân nhiệm của Cực Diễm Môn ta.
Trương Hằng thản nhiên tuyên bố với bốn năm mươi vị tu sĩ phía dưới. Những người này đều nằm trong giới cao tầng của Cực Diễm Môn, tác dụng này tự nhiên không thể khinh thường. Cho tới bây giờ Trương Hằng cũng không cho rằng, một cái đại phái tu chân Chỉ dựa vào một vị thần thông đứng đâu là có thể hưng thịnh lên.
- Tân nhiệm trưởng lão?
Các tu sĩ phía dưới đồng loạt dời ánh mắt nhìn về phía Tử Cực tán nhân, mang theo vẻ nghi hoặc.
Một người chưa biết rõ nội tình, đột nhiên trở Thành trưởng lão trong môn phái, dĩ nhiên tu sĩ phía dưới có chút nghi vấn.
Nhưng mà Đúng lúc này, trên người Tử Cực tán nhân hiện lên một vầng sáng màu tím. một cổ uy áp cường đại mãnh liệt như dòng sông lớn đè ép thẳng về hướng những tu sĩ Trúc Cơ Kỳ, Kết Đan Kỳ này.
Đối mặt với uy áp cường đại của Nguyên Anh hậu kỳ. những tu sĩ này sao có thể chịu đựng được, cả một đám đều sắc mặt tái nhợt, linh khí trong cơ thể không chịu khống chế bốc lên bừng bừng, kẻ công lực hơi yếu một chút, thậm chí đặt mông ngồi phịch trên mặt đất.
Trương Hằng vẫn giữ sắc mặt lạnh nhạt, đối với hết thảy chuyện này hồn nhiên làm như không thấy.
Sau một lát, Tử Cực tán nhân mới thu hồi uy áp trên người mình, đạm mạc nói:
- Lão phu họ Thuần bắt đầu từ hôm nay, đảm nhiệm chức trưởng lão của Cực Diễm Môn.
- Bái kiến trưởng lão!
- Bái kiến trưởng lão!
Những tu sĩ này liên tục thi lễ, phục tùng với định luật “cường giả vi tôn” của giới tu chân.
Thấy vậy, trên mặt Trương Hằng lộ vẻ tươi cười vừa lòng.
Đúng lúc này, từ trên bầu trời Cực Diễm Môn truyền đến một tràng tiếng cười như tiếng chuông bạc. Tiếp theo đó, một uy áp cường đại từ trên không trung giáng xuống, toàn bộ Cực Diễm Sơn lập tức rơi vào một loại trạng thái áp lực.
Tu sĩ Kết Đan Kỳ đều đưa thần thức kéo dài đến trên bầu trời, khi bọn hẳn nhìn thấy tình cảnh trên bầu trời, cả một đám đều biến sắc. người nhát gan thậm chí thân mình run cầm cập...