Mục lục
[Dịch] Tiên Luyện Chi Lộ
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Cảnh nội Ngọc Phật Tự nắm trong dãy núi cách Tán Tu Minh Hắc Thủy Trấn chỉ có vài trăm dặm.

Trương Hằng sắc mặt tái nhợt, đạp Ngân Quang Độn. ngân diễm thiêu đốt mảnh vỡ Huyết Sát Thiên Bi nắm trong tay, đang cố hết sức phi hành về phía trước, độn quang màu bạc dưới chân lúc sáng lúc tối, dường như có thể tắt bất cứ lúc nào.

Giờ phút này tốc độ của hắn so với tu sĩ Kết Đan Kỳ bình thường đều chậm hơn nhiều, có thể thấy được nguyên khí của hắn bị hao tổn trầm trọng.

Thời điểm ở Tòa đại điện thần bí trong Vô Ưu Lâm kia. Vũ Vô Cực đột nhiên xuất hiện đã tạo cơ hội cho Trương Hằng chạy thoát.

Trên thực tế, Vũ Vô Cực cũng là ngẫu nhiên phát hiện hắn rơi vào khốn cảnh, vì thế dùng thần thức truyền âm. trợ giúp hắn chạy thoát. Cho nên, Trương Hằng cùng Vũ Vô Cực hai người một chạy trốn một ngăn cản, mới có thể phối hợp hoàn mỹ Như vậy, Nếu không, kết cục của Trương Hằng cũng sẽ không tốt hơn Bích U Tiên Tử bao nhiêu, thậm chí còn có thể ngã xuống.

Sau khi sử dụng Lưu Tinh Độn bay đi bảy tám mươi dặm. Trương Hằng vẫn như trước có thể cảm nhận được mơ hồ bị nhìn trộm, áp lực vô hình đó khiến cho hẳn lại lần nữa sử dụng Lưu Tinh Độn. Cứ như vậy, nguyên khí của hắn đã khô kiệt đến mức tệ nhất từ trước đến nay.

Dù vậy, hắn vẫn không thể thoát khỏi cổ khí tức nguy hiểm tồn tại trong mơ hồ kia.

Thần thức khủng bố của Thiết Mộc có thể trong nháy mắt bao phủ phạm vi tám trăm dặm. trong lúc vừa mới bắt đầu giằng co cùng Vũ Vô Cực. hắn phân ra một phần tâm thần tập trung vào Trương Hằng, chính vì vậy đã làm cho trong lòng Trương Hằng bất an.

Trương Hằng nguyên khí khô kiệt mà còn cảm nhận được cỗ nhìn trộm uy hiếp trí mạng kia nên cố sức cưỡng ép tiềm năng trong thân thể. ngay cả nguyên khí của phân thân đều tiêu hao hầu như không còn. đến sau lại còn xuất ra mảnh vỡ Huyết Sát Thiên Bi. vừa dùng ngân diễm cắn nuốt vừa dùng toàn lực phi hành. Một khi súc tích trở lại đủ nguyên khí. hắn đều sẽ không chút do dự thi triển Lưu Tinh Độn lần nữa.

Cứ như vậy, sau khi Trương Hằng bay ra ngoài một ngàn dặm. trong lòng mới thoát khỏi tâm trạng thấp thỏm lo âu đó. đồng thời đối với thần thức mạnh mẽ của Thiết Mộc, hắn hoảng sợ không thôi.

Nhưng Trương Hằng vẫn lo sợ Thiết Mộc còn có thần thông nghịch thiên gì khác hoặc là có phương pháp gì khác truy đuổi lại đây. vì thế hắn cắn chặt hàm răng, tiếp tục phi hành không ngừng nghi chút nào. mục đích đương nhiên là hướng về phía Tán Tu Minh Hắc Thủy Trấn.

Chẳng phân biệt được ngày đêm. ước chừng phi hành hai ba ngàn dặm. rốt cục Trương Hằng bắt đầu tiếp cận khu vực thế lực của Tán Tu Minh Hắc Thủy Trấn.

Trong khoảnh khắc đó. thần thức của Trương Hằng nắm được một cái môn phái quen thuộc ở phía trước.

Kim Kiếm Môn?

Trong mắt Trương Hằng thoáng lóe lên vẻ kinh ngạc.

Nhớ ngày đó hắn một thân một mình lẻn vào Kim Kiếm Môn, chém chết yêu thú tứ cấp Thanh Vũ Xà. sau đó từ trong vòng vây trùng trùng điệp điệp chạy ra. độn tới chỗ Mậu Sơn có mạch khoáng cao cấp kia. cuối cùng gặp mặt Vũ Vô Cực.

Vừa nghĩ đến Vũ Vô Cực, Trương Hằng cũng không biết nên đánh giá như thế nào mới phải, nhưng lần này nếu không có đối phương ra tay, mình sẽ rơi vào tình cảnh ra sao thật cũng khó có thể đoán trước. Trong mơ hồ. Trương Hằng đối với Vũ Vô Cực lạnh lùng cao ngạo sinh ra một chút tình cảm cảm kích.

Ngay lúc Trương Hằng đang suy tư, từ phía trước bay tới mấy tu sĩ.

Dẫn đầu là một vị nữ tu áo trắng khí chất xuất trần, nữ tu này dung mạo rất xinh đẹp. trong mắt lộ ra vài tia cơ trí, trên mặt lại có vài phần cô đơn. tu vi có lẽ là Kết Đan hậu Kỳ.

Vừa nhìn thấy người nữ tu áo trắng này. Trương Hằng có cảm giác nhìn thực quen mắt. suy nghĩ bay nhanh, Rất nhanh nhớ tới thân phận của đối phương.

Nàng áo trắng này đúng là nữ nhân họ Nhiếp lúc trước ẩn náu ở Kim Kiếm Môn, Nhiếp Mộng, cùng đã từng là song tu đạo lữ của Vũ Vô Cực. Vì sao lại nói là đã từng? Bởi vì trong mấy năm này. giữa Vũ Vô Cực và nàng cũng không có làm chuyện vợ chồng thực.

Nữ nhân áo trắng họ Nhiếp cũng thấy được Trương Hằng nguyên khí kiệt quệ đang cố sức phi hành. trong mắt lộ ra vẻ kinh ngạc khó hiểu, vội vàng mang theo mấy tu sĩ Kết Đan Kỳ phía sau. bay tới hướng Trương Hằng bên này.

Trương Hằng không khỏi cười khổ. giờ phút này mình bị hao tổn nguyên khí lớn. ứng phó với mấy tu sĩ Kết Đan Kỳ trước mắt quả thật là có chút miễn cưỡng.

Tuy nhiên, trong lòng hắn cũng không có quá lo lắng. Gặp phải mấy tu sĩ Kết Đan KỲ này. dù sao so với bị Thiết Mộc đuổi giết còn tốt hơn cả vạn lần.

Nếu Thiết Mộc đuổi giết tới đây, kết cục Trương Hằng hẳn phải chết không thể nghi ngờ. Còn mấy tu sĩ Kết Đan Kỳ trước mắt này cũng không có sinh ra uy hiếp thực sự với Trương Hằng.

- Trương đạo hữu. mấy năm không gặp. ngươi vẫn là chật vật Như vậy, hay là lại bị người nào đuổi giết?

Nhiếp Mộng khóe miệng mang theo vài tia ý cười, còn chưa bay tới. từ rất xa đã nhìn thấy Trương Hằng quần áo xộc xệch, tóc tai rối bù.

Trương Hằng liếc nhìn mấy tu sĩ Kết Đan Kỳ phía sau nàng, phát hiện những người này mình đều không biết, nghĩ đến có lẽ đều là tu sĩ mới gia nhập Tán Tu Minh đây.

- Tại hạ thực lực thấp kém. chỉ có mấy món bí thuật giữ mạng, có thể sống sót tại giới tu chân này. đã là một may mắn lớn lao rồi.

Trương Hằng thở dài một tiếng than thở. vụng trộm quan sát vẻ mặt của đối phương, phát hiện nữ nhân trước mắt mặt không đối sắc. trên mặt thủy chung vẫn duy trì vẻ tươi cười dịu dàng, cũng không nhìn ra đối phương có địch ý với mình hay không.

Đối mặt với một nữ nhân xinh đẹp đầy tâm kế cùng trí tuệ như vậy, Trương Hằng quả thật có chút đau đầu.

- Phải không?

Thấy Trương Hằng thoái thác với lí do khiếm tốn Như vậy, Nhiếp Mộng hơi thâm ý liếc mắt nhìn hắn một cái. nhẹ giọng thở dài:

- Ngươi là đối thủ của Vô Cực. khẳng định trên người có thần thông cùng bí thuật khiến cho người ta kinh sợ. Có lẽ đám tu sĩ Kết Đan Kỳ chúng ta này. sớm đã không được ngươi để vào mắt.

“Nữ nhân này muốn thử mình sao?” Nhìn Nhiếp Mộng đang tiếp cận mình, trong lòng Trương Hằng nảy sinh nghi hoặc, cũng không có thu hồi ngân diễm đang thiêu đốt mảnh vỡ Huyết Sát trong tay. chỉ cần kéo dài thêm một lát, hắn có thể khôi phục thêm vài phần nguyên khí.

Mấy tu sĩ Kết Đan KỲ phía sau Nhiếp Mộng, trong ánh mắt nhìn về phía Trương Hằng đều mang theo thần sắc không thể tin. Nghe ý tứ của Nhiếp Mộng, nam nhân cực Kỳ chật vật trước mắt này còn là đối thủ của Vũ Vô Cực?

Điều này có thể sao? Tuyệt đối không có khả năng!

Trong lòng bọn họ đều cùng chung ý nghĩ Như vậy,

Thanh niên Trước mắt, nhìn qua cũng chỉ là Trúc Cơ Kỳ. sao có thể chống lại được Nghịch Thiên Đại Ma minh chủ vô địch ngạo thị của bọn họ chứ?

Cho dù cho hắn thời gian một trăm năm nữa, cũng đuổi không kịp minh chủ của mình.

Những năm gần đây, uy danh của Vũ Vô Cực không ngừng kéo lên. Thanh danh truyền ra ngoài giới tu chân Triệu Quốc, mơ hồ đã có thể sánh ngang cùng bảy đại tu sĩ Nguyên Anh Kỳ. Dưới tình huống như vậy, người sùng bái Vũ Vô Cực cũng không hề ít. đặc biệt là trong Tán Tu Minh.

- Nhiếp đạo hữu! Trương mỗ đương nhiên không dám sánh ngang cùng Vũ minh chủ của quý phái. Mấy ngày trước đây. ta ở Hội giao dịch Triệu Quốc còn gặp mặt Vũ minh chủ. vẻn vẹn chỉ giao đấu một chiêu cùng hắn lập tức rơi vào hạ phong. Đối với chuyện này. Trương Hằng ta cũng là thua tâm phục khẩu phục.

Trương Hằng đề cập tới chuyện gặp Vũ Vô Cực ở Hội giao dịch Triệu Quốc, cũng là để mấy người trước mắt ít gây phiền toái: “Ta là đối thủ Kiêm bằng hữu của minh chủ các ngươi, nên khách sáo Với ta một chút.”

- Hội giao dịch Triệu Quốc?

Nhiếp Mộng sáng mắt lên. vội vàng hỏi:

- Vô Cực đích xác đi qua nơi đó. nhưng mấy ngày gần đây nghe nói nơi đó gặp phải yêu thú tập kích, chết đi không ít tu sĩ Nguyên Anh Kỳ. không biết đạo hữu có biết Vô Cực đang ở đầu hay không?

Nói đến vấn đề mình quan tâm. Nhiếp Mộng đột nhiên mất đi tâm cảnh thường ngày, chỉ liếc qua ngân diễm trong tay Trương Hằng đang thiêu đốt mảnh đá Huyết Sát. tuy rằng biết đối phương có thể thông qua phương pháp này khôi phục nguyên khí. nhưng nàng cũng không có nghĩ nhiều.

“Vù!” Kim quang nhoáng lên.

Trương Hằng vừa mới định lên tiếng nói. đột nhiên từ hướng Kim Kiếm Môn bay tới một đạo trưởng Kết Đan Kỳ chân đạp kiếm quang màu vàng. Bộ dáng người này Trương Hằng không thể nào quên được, đúng là Cực Kiếm chân nhân. Đại trưởng lão Kim Kiếm Môn. là Kiếm tu cường đại đã từng khiến Trương Hằng hoảng sợ chạy trối chết...

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK