Mục lục
[Dịch] Bất Hủ Đan Thần
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Trình Cung cầm Phá Kiếp Thương, lẩm bẩm nói.

- Nếu đã biết bản đại đế ở phía sau, ngươi còn dám lưu lại nơi này, xem ra lực lượng hiện tại của ngươi rất cường hãn.

Khi Trình Cung còn chưa dứt lời, một đạo thanh âm giống như tiếng sấm chợt vang lên trên bầu trời, bao phủ thiên địa vạn dặm xung quanh, sau đó Côn Bằng Đại Đế xuất hiện trước mặt Trình Cung, nhãn thần nhìn về phía Trình Cung cũng rất kinh ngạc.

Hắn sớm đã phát hiện ra Thiên Nhãn Ma Đế, đồng thời vẫn theo dõi sát sao, thậm chí hắn cũng sớm phát hiện ra Nhục Nhục, Vân Vô Hình, Phong Vô Ảnh, chỉ có điều hắn không động thủ. Mặc dù khi nhìn thấy Nhục Nhục có thể thôn phệ thiên phú thần thông của Thiên Nhãn Ma Đế hắn cũng rất khiếp sợ, nhưng hắn vẫn chờ đợi, không sốt ruột động thủ.

Nhất đại yêu tộc Đại Đế, lúc này đứng trước mặt Trình Cung không còn giống như lần trước, lần này không phải là phân thân cũng không phải là một tia thần niệm, mà là bản thể thật sự của Côn Bằng Đại Đế.

- Côn Bằng Đại Đế cũng dám thâm nhập vào sâu U Minh Luyện Ngục, lẽ nào ngươi không sợ những ma tôn cường đại của U Minh Luyện Ngục sẽ xuất thủ tiêu diệt ngươi sao.

Từ lúc Trình Cung xuất hiện cũng đã phát hiện ra tồn tại của Côn Bằng Đại Đế, hiện nay thần niệm của hắn đã là Thiên Tôn hậu kỳ, nhưng chân chính vận dụng cho dù là Thiên Tôn đỉnh phong bình thường cũng không bằng hắn.

- Thiên địa đại kiếp, Ma tôn làm gì có thời giờ để ý tới những chuyện này, hơn nữa bắt ngươi hay giết ngươi cũng sẽ không tạo ra động tĩnh gì.

Côn Bằng Đại Đế vô cùng tự tin, ngạo nghễ nói.

Mặc dù Trình Cung vừa rồi có thể phát hiện ra mình đã khiến Côn Bằng Đại Đế rất bất ngờ, mặc dù vừa rồi Trình Cung tận tay giết chết Thiên Nhãn Ma Đế, nhưng Côn Bằng Đại Đế vẫn tràn ngập tự tin.

Loại tự tin này không giống với Côn Bằng Thái Tử lúc trước, Côn Bằng Thái Tử là có ý mô phỏng Côn Bằng Đại Đế, cho nên cuối cùng khó có thể khống chế. Nhưng sự tự tin của Côn Bằng Đại Đế được xây dựng trên thực lực cường hãn của bản thân, xuất phát từ nền tảng ngang dọc Cửu Châu đại địa, nổi danh Linh Sơn, đứng trên hiện đạo kỳ đỉnh phong trấn thủ U Minh tuyệt vực.

- Rất có tự tin, vậy ngươi đoán xem vì sao ta biết rõ ngươi ở đây còn kêu ngươi xuất hiện.

- Không cần phán đoán, sau khi bắt được ngươi trực tiếp tế luyện, tự nhiên có thể biết tất cả.

- Khốn khiếp!

Đột nhiên, Trình Cung trực tiếp giơ ngón giữa về phía Côn Bằng Đại Đế:

- Ngươi ra vẻ gì chứ, có phải sắp tức phát điên không, từ khi ngươi bắt đầu bố trí yêu tộc, mấy chục năm trước gãy kích ở Nam Chiêm Bộ Châu, bị mỗ gia ta đái lĩnh Thiên Cung Thần Điện sát nhập yêu tộc nguyên khí bị hao tổn, sau đó lại bị ta đánh bại ở Nam Chiêm Bộ Châu. Ngay cả phân thân cũng xuất động, cuối cùng không giữ được cả nhi tử. Loại như ngươi còn không biết xấu hổ giả bộ với ta, ngươi không ngại ta xấu hổ thay ngươi sao.

- Lẽ nào ngươi không biết Kim Bằng kiếm của ngươi đã bị ta luyện hóa rồi sao? Lẽ nào phân thân bị người khác phong ấn còn không biết hối cải, đã bại lại muốn bại thêm, người ta nói tướng bại trận không đủ ngôn dũng, ngươi vừa vặn giống như vậy, dám ở đây khoác lác với ta. Ta hiểu hưởng thụ nhân sinh hơn ngươi, ta giàu hơn ngươi, cái gì của ta cũng tốt hơn ngươi. Trước khi ra vẻ ngươi phải nhìn xem người đứng trước mặt ngươi là ai.

Trình Cung nói cực nhanh, căn bản không cho Côn Bằng Đại Đế cơ hội mở miệng.

Trình Cung chỉ vào mình nói:

- Bản đại thiếu là người đứng đầu tứ đại hại Nam Chiêm Bộ Châu, Cửu Châu đệ nhất đại thiếu, nhi tử của ngươi là ta giết, yêu tộc các ngươi là ta đánh bại, thần niệm Kim Bằng kiếm của ngươi là ta luyện hóa, ở trước mặt ta ngươi có cái gì mà ra vẻ.

Trình Cung không chịu nổi nhất là loại người như vậy, dạy dỗ hắn mấy lần hắn còn không biết điều, còn không biết xấu hổ ra vẻ trước mặt mình.

Côn Bằng Đại Đế không phải giả bộ rất ngưu bức, giống như trước đó không có chuyện gì, tất cả đều nắm chặt trong tay, nhưng Trình Cung lại vạch trần vết thương trước đó của hắn ra.

Côn Bằng Đại Đế vốn đã đè áp cơn nộ hỏa, chỉ có điều đạt tới cảnh giới này, hắn đã trải qua rất nhiều chuyện. Lúc này hắn sẽ không dễ dàng biểu thị nộ hỏa trong lòng, nhưng lời nói của Trình Cung lại không ngừng kích thích hắn, lực lượng cường đại, tâm cảnh cường đại, nhưng không có nghĩa là không có tính tình. Trình Cung đã từng nhìn thấy người tu luyện vô tình, cũng từng nhìn thấy người tâm lặng như nước, nhưng cũng phải xem nguyên nhân tại sao.

Nếu như thật sự có thể làm được tâm lặng như nước, không chịu vạn vật ảnh hưởng. Vậy đó không phải là người, ngay cả thiên đạo còn có trừng phạt sấm sét, huống chi là người. Chỉ là tu chân giả đứng trên cao, có một số việc nhỏ có thể bỏ qua, ra vẻ ngưu bức mà thôi.

- Ngươi nên hối hận vì đã tới U Minh tuyệt vực!

Côn Bằng Đại Đế cuối cùng không nhịn nổi, giơ tay xuất chiêu.

- Hai chữ hối hận để lại cho ngươi đi, bản đại thiếu không rảnh đi hối hận, muốn ra tay sao, chậm rồi.

Sau một khắc, trước khi Côn Bằng Đại Đế bạo phát lực lượng, Hỏa Phượng Ma Long đã xuất hiện dưới chân Trình Cung, trong nháy mắt Hỏa Phượng Ma Long đã hóa thành một đạo quang mang biến mất.

- Ầm!

Côn Bằng Đại Đế khẽ động đuổi theo, tốc độ của nhất tộc Côn Bằng nhanh nổi tiếng, cho nên hắn rất tự tin có thể bắt được Trình Cung.

Thế nhưng sau khi thực sự đuổi theo, Côn Bằng Đại Đế mới phát hiện cũng không phải như vậy, hóa thân bên ngoài của Trình Cung cũng là tồn tại hiện đạo kỳ, tốc độ thiên phú còn vượt qua mình, hơn nữa lực lượng hùng hậu gần như Thiên Tôn hậu kỳ.

Tốc độ dĩ nhiên không chậm hơn mình bao nhiêu, Côn Bằng Đại Đế hoàn toàn cảm thấy bất ngờ.

Không ngừng gia tốc, đối phương cũng không ngừng gia tốc.

- Ầm...

Côn Bằng Đại Đế nổi giận, mặc dù không biến hóa làm bản thể, nhưng trong nháy mắt ngưng tụ bí pháp và lực lượng, thân thể đột nhiên gia tốc.

Côn Bằng Đại Đế cùng nổi danh ở Linh Sơn như Lãnh Diễm Thiên Tôn, hắn được xưng tụng là một trong những Thiên Tôn cảnh giới cường đại nhất, loại người miễn cưỡng đạt đến Thiên Tôn cảnh giới như Thiên Nhãn Ma Đế hoàn toàn không thể so sánh được.

- Thần niệm trùng kích!

Trình Cung đứng sau lưng Hỏa Phượng Ma Long, nhìn Côn Bằng Đại Đế đang từ từ rút ngắn khoảng cách. Phải thừa nhận, Côn Bằng Đại Đế quả nhiên lợi hại, tốc độ của Hỏa Phượng Ma Long đã nhanh hơn Thiên Tôn đỉnh phong bình thường, nhưng vẫn chậm hơn Côn Bằng Đại Đế một chút. Chỉ có điều lúc này Trình Cung cũng không sợ hắn, bằng không sau khi cảm thụ được tồn tại của hắn, Trình Cung sẽ không thoải mái như vậy, thậm chí cũng không thèm để ý đối mặt nói chuyện với hắn.

Hiện nay chuyện thần niệm của mình vượt qua lực lượng bản thân rất nhiều đã không còn là bí mật, trước đó còn chưa hoàn toàn thi triển trên người Thiên Nhãn Ma Đế, lúc này cũng không cần bảo lưu.

- Ầm ầm...

Loại thần niệm này của Côn Bằng Đại Đế, mặc dù không tu luyện đặc biệt cũng đã cường hãn dị thường, lúc này thần niệm của Trình Cung trùng kích qua, mãnh liệt dâng trào giống như hai luồng sóng lớn kinh thiên đối diện trùng kích.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK