Mục lục
[Dịch] Bất Hủ Đan Thần
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Đây chính là Thuần Dương Chân Thể, Thiên Anh chuyển Thuần Dương, chính là để tạo Thuần Dương đạo cơ, tạo trụ cột để vấn đạo, mà ngưng tụ Thuần Dương Chân Thể chính là đã đứng ở hàng ngũ đỉnh phong của Cửu Châu đại địa.

Hơn nữa nhìn thấy tư thế và cảm giác của Đông Phương Suất, Trình Cung biết rõ Đông Phương Suất này so với Hách Liên Lam Phượng chỉ có mạnh hơn chứ không yếu. Dù sao hắn đã trải qua một phen trắc trở, lại uống vào Thiên Dương đan do Càn Khôn Đan Tông lưu lại, hấp thu đại lượng Thuần Dương Thiên Sa được rèn luyện qua trong Cửu Châu đệ nhất thần khí, người bị mình sử dụng Chí Dương Chân Hỏa, Chí Âm Chân Hỏa luyện qua thì hắn chính là đầu tiên, có thể có thành tựu như vậy cũng rất bình thường.

- Phụ thân..

Theo Đông Phương Suất đi ra, ngoại trừ nội đỉnh lần nữa bị trận pháp ngăn cách biến mất trong tầm mắt ra, nơi khác đều đã kết nối với chỗ của bọn Đông Phương Linh Lung, cảm nhận được khí tức cường đại của Đông Phương Suất, bọn Đông Phương Linh Lung, Đông Phương Ngọc Sanh liền lao đến trước.

Đông Phương Linh Lung tuy rằng không kích động hô lên như Đông Phương Ngọc Sanh, nhưng nhìn tốc độ của nàng là đã đủ biết, tâm tình của nàng hiện giờ vui vẻ, kích động đến mức nào.

Tuy rằng Đông Phương Suất đã rất nhanh thu liễm khí thế lại, nhưng cũng tương đối kinh người, mập mạp hoảng sợ nói:

- Bà mẹ nó, nhạc phụ của đại thiếu quả nhiên đủ mạnh, uy mãnh ah!

- Đó là đương nhiên, ngươi cũng không nhìn một chút là nhạc phụ của ai chứ.

Sắc quỷ bộ dạng đây là đương nhiên nói.

- Ách! Rốt cục có thể. . . Đi ra ngoài rồi. . .

Túy Miêu đối với mấy cái này không hứng thú lắm, hắn chỉ muốn ra ngoài tìm người đánh mấy trận rồi nói sau.

- Hắc hắc, lần này đi ra ngoài thú vị rồi.

Mập mạp hưng phấn chà xát tay vào nhau.

Khi bọn hắn trò chuyện bên này, Đông Phương Ngọc Sanh vọt tới trước người Đông Phương Suất đã dừng thân hình lại, hắn trước kia tuy rằng không tính là loại người phản nghịch quần là áo lượt, thiếu gia các kiểu, nhưng đối với một vài an bài của Đông Phương Suất cũng không hài lòng lắm, đã từng có chút mâu thuẫn, nhất là Đông Phương Suất dần dần không cho gia tộc ủng hộ hắn, để tự hắn cố gắng, phấn đấu cho nên trong nội tâm chung quy vẫn có chút oán khí.

Nhưng đợi đến lúc trước khi hắn biết phụ thân mất đi, hắn mất đi sự ủng hộ của Đông Phương gia tộc vẫn có thể sống đượ, khi nghĩ đến một ít quyết định của phụ thân lúc trước đã có cảm giác hoàn toàn khác. Hơn nữa trải qua lần mất đi này, lại lần nữa nhìn thấy Đông Phương Suất, cho dù hiện giờ Đông Phương Ngọc Sanh đã trầm ổn hơn trước rất nhiều nhưng trong mắt cũng nổi lên lệ quang.

- Địa Anh tầng thứ 8 rồi, hơn nữa cả người cũng đã thành thục hơn, không giống như trẻ con nữa, không nghĩ tới đứa nhỏ này lại thay đổi như vậy.

Lấy tu vị của Đông Phương Suất, liếc mắt đã nhìn thấu được tình huống của Đông Phương Ngọc Sanh, trong nội tâm rất ngoài ý muốn và giật mình, nhưng hắn cũng không nói gì thềm, chỉ rất vui mừng nhìn Đông Phương Ngọc Sanh, lại yêu thương nhìn thoáng qua Linh Lung ở sau lưng Đông Phương Ngọc Sanh.

- Ân cứu mạng của Trình lão đệ suốt đời khó quên, về sau nếu có chuyện gì...

Đông Phương Suất chỉ nhìn thoáng qua nữ nhi mà mình đau lòng nhất, một câu cũng không nói, muốn khom người hành lễ trước

Bành!

Thân thể Trình Cung như gặp phải địch nhân cường đại, tánh mạng bị uy hiếp vậy, trực tiếp lướt ngang, hoàn toàn thúc dục lực lượng đặc thù của hắn trong không gian ngoại đỉnh Hư Không Âm Dương Đỉnh, chuyển qua một bên khác so với tồn tại Thiên Anh xé rách hư không cũng không kém hơn bao nhiêu. Nói đ ùa gì thế, nếu thật sự nhận lấy lễ này của Đông Phương Suất sẽ giảm thọ mất, hơn nữa còn ra thể thống gì chứ.

- Ah...

Mập mạp, sắc quỷ trừng to mắt.

- PHỐC...

Túy Miêu trực tiếp phun ra một ngụm rượu.

Hai tỷ đệ Đông Phương Linh Lung, Đông Phương Ngọc Sanh đều hóa đá nguyên tại chỗ.

Đây là?

Thân thể Đông Phương Suất cũng cứng ngắt lại, khó hiểu nhìn tất cả trước mắt, càng thêm khó hiểu phản ứng của bọn Trình Cung. Hắn xưng hô như vậy cũng là đã trải qua suy tính kĩ lượng, tuy rằng hắn là gia chủ của Đông Phương gia tộc, nhưng mạng là do Trình Cung cứu, tuy rằng Đông Phương gia tộc và Trình gia có một ít sâu xa, nhưng theo Đông Phương Suất thấy thì đã nhạt từ lâu rồi.

Hơn nữa Tu Chân Giới gần đây chính là dùng thực lực vi tôn, trừ phi có quan hệ huyết thống trực thuộc, nếu không một Thiên Anh tu luyện một vạn năm gặp phải một Thuần Dương tu luyện gần trăm mười năm như hắn cũng phải cung kính, không dám chậm trễ chút nào, thậm chí muốn phải dùng lễ trưởng bối để đối đãi nữa.

Mà hắn hiện giờ tuy rằng đã là cảnh giới Thuần Dương, nhưng lại trực tiếp vượt qua Thuần Dương sơ kỳ, có được tu vị Thuần Dương trung kỳ, Thuần Dương đạo cơ vững chắc, thực lực cho dù ở Cửu Châu đại địa cũng đã xem như là nhân vật đỉnh phong. Nhưng tất cả những thứ mà Trình Cung hao phí khi cứu hắn lúc trước trong lòng hắn rõ ràng nhất, hơn nữa vị trí trước kia của mình phi thường thần bí, hắn cũng không biết đó là pháp bảo bực nào chớ đừng nói chi đến hai loại hỏa diễm chí âm chí dương bị Trình Cung điều khiển kia.

Cho nên Đông Phương Suất mới không dám vô lễ, ngang hàng luận giao, lại không nghĩ đến chuyện mà trong mắt hắn xem ra đã nghĩ sâu tính kỹ, rất bình thường lại khiến cho tất cả mọi người phản ứng khoa trương như thế, việc này khiến hắn có chút không hiểu thấu.

Ặc, Trình Cung dùng tốc độ cao nhất né qua một bên, trong lòng tự nhủ nếu ta thực sự bình bối luận giao với lão nhân gia ngài thì ta và Linh Lung phải làm sao bây giờ? Chẳng lẽ lại để nàng gọi mình là thúc thúc, cái này thật vô nghĩa mà!!

Cái này nếu đổi thành người khác, Trình Cung sẽ lập tức ngăn cản, sau đó ra giải thích một chút là xong, sẽ phải chạy sang một bên như lửa thêu đến cổ nhưng hiện giờ, nhưng hắn chỉ sợ Đông Phương Suất sẽ cho là mình khách khí với hắn, vạn nhất muốn dùng lực lượng mạnh mẽ thi lễ với mình, vậy Trình Cung quả thật không có cách nào cản được, vậy nên hắn chỉ có thể đào tẩu trước thôi.

- Ân ân...

Ở một bên khác, Đông Phương Ngọc Sanh vẻ mặt cứng ngắc đột nhiên trở nên quỷ dị, cố nén cười khiến mũi hắn phát ra thanh âm, biểu lộ cực kỳ quái dị.

Đối với Đông Phương Ngọc Sanh mà nói, có thể nhìn thấy tỷ phu như thế, quả thực là trăm năm khó gặp ah.

Mập mạp, sắc quỷ thậm chí Túy Miêu, ba người nguyên một đám đều như thế cả, chuyện này thật hay, nhạc phụ muốn làm bạn thân với con rể.

- Phụ thân, người mà ta đã nói với ngươi. . . Chính là hắn.

Đông Phương Linh Lung cũng có chút quẫn bách, nhưng cũng may nàng khác với nữ hài bình thường, bình thường tuy rằng rất trong trẻo nhưng lạnh lùng, lạnh nhạt, nhưng trên loại chuyện này nàng lại vô cùng kiên định, cho nên không đợi Trình Cung mở miệng giải thích, nàng đã nói trước rồi.

Đông Phương Linh Lung từng nói qua với Đông Phương Suất, đương nhiên lúc đ ó chỉ mơ hồ nhắc đế, Đông Phương Suất không hề báđạo như gia chủ đại gia tộc bình thường, theo hắn thấy thì chỉ cần con gái hạnh phúc làđược, lại không nghĩ rằng...

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK