Đông Phương Kim Đan bất đắc dĩ cười khổ nói:
- Ngươi bây giờ nhìn thấy chỉ là một phân thân của ta, hơn nữa ta nhiều nhất cũng chỉ dùng được lực lượng của một phân thân, cũng chỉ giống như Thiên Anh đỉnh phong mà thôi, nhưng lại không thể xuất hiện quá lâu, chiến đấu, nếu không sẽ không áp chế nổi cổ lực lượng kia. Ta hiện giờđã có chín chín tám mươi mốt cái phân thân, đã khó có thể tăng trưởng được nữa, mà lực lượng kia cũng rất nhanh sẽ đến cực hạn. Huống hồ ta cũng không khống chế quyền lực gì cả, tuy rằng là thủ tịch thái thượng trưởng lão, nhưng nếu như không có lực lượng tuyệt đối thì người mà ta có thể ảnh hưởng đến cũng có hạn. Trước khi cũng là mượn bọn người các ngươi náo một trận ở Hỏa Vân Thành, lại có không ít thái thượng trưởng lão tìm ta, ta mới ra mặt một lần thôi.
- Ân! Nói như vậy ngược lại là có thể hiểu được.
Trình Cung nghe xong gật đầu, tỏ vẻ còn có thể hiểu được.
MàĐông Phương Ngọc Sanh ở đã triệt để bó tay rồi, bởi vì hắn đã bị hù, chỉ tùy tiện nói một câu đã đưa Vân Long trưởng lão ra ngoài, còn một người lại như chịu thiệt vậy.
Sau đó thủ tịch thái thượng trưởng lão vậy mà nói hắn có được tám mươi mốt cái phân thân, trời ạ, đây chỉ là một trong các phân thân của hắn, đây chính là Thiên Anh đỉnh phong, tám mươi mốt Thiên Anh đỉnh phong là khái niệm gì, toàn bộ Đông Phương gia tộc hiện giờ cũng không có nhiều như vậy ah.
Không, không chỉ nói toàn bộ Đông Phương gia tộc, cho dù cộng thêm cả Bắc Minh gia tộc và mấy thế lực lớn chung quanh, cũng chưa hẳn có nhiều tồn tại Thiên Anh đỉnh phong như vậy.
Mà tới hôm nay, tới bây giờĐông Phương Ngọc Sanh mới hoàn toàn phục tỷ phu của mình đến sát đất, hắn vậy mà dùng loại ngữ khí có thể hiểu được để nói..., Tiên Giới ah, tiên lôi ah, đ ánh chết ta đi, quáđiên cuồng a.
- Kỳ thật cũng trách trước kia ta không suy nghĩ cẩn thận, nếu không ít nhất có thể vìĐông Phương gia tộc mà làm một chuyện, nhưng giờ có muốn giúp cũng không có cách nào, chỉ sợ liên quan đến Đông Phương gia tộc.
Đông Phương Kim Đan bất đắc dĩ lắc đầu.
- Việc này chúng ta nói sau, nếu ngươi thật muốn hỗ trợ, cũng không phải là không có cách nào. Nhưng hiện giờ Đông Phương Thiên Báo kia lập tức sẽ trở về rồi, ta cũng phải đi đã.
Trình Cung nói xong, đã thu Vân Long lại vào trong không gian ngoại đỉnh Hư Không Âm Dương Đỉnh, đứng dậy mang theo Đông Phương Ngọc Sanh chuẩn bị rời đi.
- Có biện pháp?
Phân thân của Đông Phương Kim Đan khó hiểu nhìn Trình Cung, trong những thứ hai người trao đổi vừa rồi, Trình Cung cũng không nói gì.
- Trước tiên chờ ta cứu sống nhạc phụ của ta đã rồi nói sau.
Trình Cung nói xong, trực tiếp mang theo Đông Phương Ngọc Sanh bay ra ngoài.
Hai mắt Đông Phương Kim Đan không khỏi tỏa sáng, cũng minh bạch ý của hắn, chính là không quan yên tâm về mình. Hắn nhìn thấy hi vọng, đồng thời cũng nhìn thấy Đông Phương Ngọc Sanh lớn lên, cũng biết được Đông Phương Suất vẫn còn có thể cứu, Đông Phương Kim Đan cũng có một loại cảm giác rộng mở trong sáng, vị này thủ tịch thái thượng trưởng lão thần bí, mỗi lần bế quan đều là mấy ngàn năm của Đông Phương gia tộc này ngửa mặt lên trời lộ ra một tia thần sắc phức tạp.
Về phần Trình Cung mang theo Đông Phương Ngọc Sanh bay khỏi Đông Phương gia tộc cũng không gặp phải bất cứ cản trở nào, một đường rất nhẹ nhàng rời khỏi chủ phong của Đông Phương gia tộc, sau khi rời khỏi chủ phong Trình Cung liền trực tiếp tìm phương hướng rời đi, một khi rời khỏi phạm vi tổng bộ của Đông Phương gia tộc, lập tức để Đông Phương Ngọc Sanh tiến vào trong không gian ngoại đỉnh Hư Không Âm Dương Đỉnh, còn hắn thìđể Hỏa Phượng Ma Long đi ra mang theo mình nhanh chóng xé rách không gian rời đi.
Không ngừng xé rách không gian, biến hóa địa điểm, sau đó lại phi hành, sau một khoảng thời gian, Trình Cung mới tìm một nơi không phải hoàn toàn do Đông Phương gia tộc khống chế, bắt đầu công việc lu bù lên.
Ngay sau khi Trình Cung rời đi không bao lâu, Đông Phương Thiên Báo rốt cục cũng đuổi về.
Đông Phương Thiên Báo còn không biết bên phía Vân Long trưởng lão gặp chuyện không may, càng thêm không biết Đông Phương Suất đã mất đi, hắn trở về nhìn thấy tình huống cụ thể của Đông Phương Cường, sau khi nghe được chuyện ở Hỏa Vân Thành, Đông Phương Thiên Báo liền nổi trận lôi đình.
- Tốt, tốt, mấy tên tiểu tử cũng dám giết tôn nhi của Đông Phương Thiên Báo ta, dám làm địch với Đông Phương Thiên Báo ta, nếu ta không tìm ra các ngươi, ta sẽ không gọi làĐông Phương Thiên Báo nữa. Lẽ nào lại như vậy, lão già này cũng dám ngoài nóng trong lạnh, bắt đầu liên thủ gây khó dễ cho ta rồi, vốn còn muốn chậm rãi thu thập bọn hắn không nghĩ tới bọn hắn vậy mà không còn kiên nhẫn để sống nữa.
Đông Phương Thiên Báo tức giận mắng không ngừng, hắn vàĐông Phương Cường khác nhau, hắn đối với cái chết của Đông Phương Nhất Minh cũng không quáđểý.
Theo hắn thấy thì tác dụng của Đông Phương Nhất Minh chỉ là giúp nhất mạch của hắn kéo dài huyết mạch thôi. Kỳ thật lúc trước Đông Phương Nhất Minh đã sinh không ít nhi nữ, loại này phế vật có chết hay không Đông Phương Thiên Báo cũng không quá để ý đến. Hắn đểý chính làđ ám người kia dám dao động sự thống trị của hắn, đây mới là việc không thể tha thứ.
Đông Phương Cường lo lắng nói:
- Đông Phương Kim Đan kia bế quan mấy ngàn năm, trước kia coi như gia tộc xuất hiện vấn đề lớn hắn cũng sẽ không xuất thủ, mỗi lần khi gia chủ kế thừa hắn mới lộ mặt một lần, lần này sao lại xuất hiện trùng hợp như vậy, lại ra tay nữa. Ta một mực suy nghĩ, Đông Phương Ngọc Sanh kia và Trình Cung đến từ Nam Chiêm Bộ Châu dám hung hăng càn quấy như thế, rất có thể sau lưng có sự ủng hộ của lão gia hỏa này, chỉ sợ là hắn đang muốn giở trò quỷ gìđấy. Trước kia nếu như không phải hắn một mực không lên tiếng, phụ thân cũng không cần làđại gia chủ gì rồi, sớm đã trở thành gia chủ của Đông Phương gia tộc.
- Hừ!
Đông Phương Thiên Báo hừ lạnh nói:
- Đông Phương Kim Đan kia tuy rằng khủng bố, nhưng hắn vẫn có một bí mật, bí mật này quả thật rất ít người biết, nhưng cũng không giấu được ta. Trước kia ta chỉ là không muốn trêu chọc hắn, nhưng nếu hắn đã tự muốn tìm chết, vậy thì tới đi.