Chu vi Trình Cung thoáng cái vây quanh một đám người, đều là người năm đó theo Trình Tiếu Thiên chinh chiến thiên hạ. Bọn họ là những người còn sống sót lại, lúc này đều mang theo gia quyến của mình qua đây. Thấy bọn họ, Trình Cung nhất thời minh bạch, vì sao tình huống khu mẹ goá con côi này như vậy còn không có tản đi. Nếu như Trình Cung đối phó khu người giàu có là nhục mạ rất dễ, hắn rống một câu là có thể làm cho đám người không dám ra một tiếng, nhưng hiện tại đối mặt những người này, ngược lại Trình Cung không biết nên làm cái gì bây giờ.
Bọn họ vừa thấy Trình Cung, có thể hành lễ theo quân đội thì hành lễ, có người càng kích động quỳ xuống, sau đó là tung hô tên hắn, xem đám hài tử phía sau bọn họ, rõ ràng đều dựa theo quân nhân mà nuôi lớn.
Bọn họ không có công pháp cao thâm, thế nhưng ở trong quân đội cơ bản đều học xong, hơn nữa trong đó cũng có một chút Bách phu trưởng thậm chí Thiên phu trưởng, cấp bậc bọn họ tất nhiên có chút công pháp cao hơn. Kết quả hài tử ở đây đều rất mạnh, so với quân đội bình thường cũng mạnh hơn rất nhiều. Ngẫm lại quân đội đều là sau trưởng thành tiến vào huấn luyện, bọn họ lại là huấn luyện từ nhỏ, tự nhiên không bình thường. Ngay cả Hoán Cốt Kỳ cũng rất thông thường, cũng không kỳ quái có người nói khu mẹ goá con côi khu quá loạn, hung hãn, hơn mấy ngàn hài tử tụ cùng một chỗ, giống như là một đại quân doanh, Trình Cung hiện tại cũng cảm giác ở đây nhiều năm qua như vậy, còn không bạo loạn đã là một kỳ tích.
Nguyên bản Trình Cung còn lo lắng, dù sao nhiều năm qua hoàng đế tận lực áp chế như vậy, thương nhân lòng dạ hiểm độc cùng phía dướđám thủ hạ làm việc quá mức, cho dù có cơ sở trước đây, nhưng muốn hoàn toàn nắm trong tay cũng rất khó, nhưng hiện tại xem ra không khó như trong tưởng tượng. Trước chưa nắm giữ bọn họ, vậy thì thu mua nhân tâm trước. Trên thực tế nhiều năm như vậy, hoàng đế nghĩ hết biện pháp, nhưng vẫn không làm gì được Trình gia, thứ nhất là uy vọng cùng Trình gia vẫn nắm quyền, thứ hai cũng có quan hệ rất lớn từ khu mẹ goá con côi này.
Hiện tại mình chỉ là công khai hóa, đáng tiếc hiện tại đan dược hữu hạn, bằng không âm thầm cung cấp một ít cho đám người ở đây, đủ có thể làm cho một ít hài tử có tiềm lực trổ hết tài năng. Chỉ là này cũng không cần vội, cơm phải ăn từng miếng, đường phải đi từng bước. Tuy rằng không có thể nhiều, thế nhưng lúc nhìn thấy một ít ưu tú, Trình Cung sẽ tiện tay thưởng cho bọn hắn một ít đan dược cấp thấp khác.
- Đại thiếu, đã xảy ra chuyện, Ba Phong báo tin cầu cứu trở về, trên thư đều là máu, tình huống hình như rất nguy hiểm.
Bên tai đột nhiên truyền đến thanh âm của Sắc Quỷ.
- Thủ hạ gặp nguy hiểm, ta đi trước.
Thân thể Trình Cung trực tiếp nhảy lên trước đỉnh đầu mọi người, người đã nhanh chóng nhảy lên ngựa, không cần Trình Cung nói gì, đám người kia trực tiếp tránh ra một con đường, Trình Cung, Sắc Quỷ trực tiếp thúc ngựa xông ra ngoài.
Liệp yêu đội của Ba Phong trong Liên Minh Liệp Yêu Giả của Lam Vân đế quốc coi như có danh tiếng, thuộc về thế lực vừa mới quật khởi. Then chốt là hắn có một đại lão bản chống đỡ, tài hùng thế lớn, cả Lam Vân đế quốc đều biết, theo Ba Phong khẳng định có chỗ tốt.
Vì thế Ba Phong phát triển không ngừng, nhưng lúc này toàn thân Ba Phong là máu, thân dựa vào một tảng đá thật lớn, nhìn phương hướng Vân Ca Thành. Lúc này y phục trên người Ba Phong hầu như bị máu nhiễm đỏ, Trình Cung cho hắn một không gian giới chỉ, nguyên bản bên trong chỉ có một ít đồ dùng thông thường. Nhưng từ lúc hắn giết được Xích Viêm Yêu Thú, đã ném tất cả vật dụng xuống, nhét Xích Viêm Yêu Thú vào trong để tránh đám người tranh đoạt truy sát.
Hơn nữa hiện tại hắn cũng không có khí lực dư thừa làm chuyện khác, chỉ có thể mau chóng khôi phục lực lượng, không nghĩ tới sắp đến Vân Ca Thành lại bị đối phương đuổi theo. Bốn thủ hạ của hắn đều đã bị giết chết, chỉ có hắn mượn máu huyết của Hắc Báo Yêu Vương, trong lúc sinh tử ngoài ý muốn đột phá, còn mượn đan dược trợ giúp đạt được Phạt Mạch Kỳ tầng thứ tám mới tránh được một mạng.
Hiện tại hắn không dám thả tinh thần lực ra, sợ bị đối phương phát hiện, chỉ có thể bằng vào kinh nghiệm tránh né đối phương. Nếu như đây là ở Yêu Thú Sâm Lâm mà nói, Ba Phong cũng không chật vật như vậy, hắn hoàn toàn có thể dẫn đối phương tới một ít địa phương, nhưng hiện tại chỉ là một cánh rừng nhỏ cách Vân Ca Thành hơn ba trăm dặm.
Ở đây căn bản không có yêu thú có thể uy hiếp đến đám kia người, tất cả chỉ có thể dựa vào chính mình.
- Trốn, trốn nữa đi, ta xem ngươi có thể trốn được bao xa, không biết sống chết, cho tới bây giờ chỉ có ta đoạt của người khác, dĩ nhiên có người dám đoạt đồ của ta, quả thực không biết chữ chết viết như thế nào.
Nhưng vào lúc này, phía sau Ba Phong truyền đến một thanh âm, sau đó chung quanh Ba Phong xuất hiện hơn mười đạo nhân ảnh.
Thân pháp những người này đều rất nhanh, mười mấy người dĩ nhiên đều là tồn tại Phạt Mạch Kỳ, trong nháy mắt đã vây quanh Ba Phong.
Ba Phong mắng thầm một câu, thân thể nhảy lên, nhìn một thanh niên bận hoa phục cao cao tại thượng cách đó không xa. Ở bên người thanh niên nhân này có đứng một lão giả, tóc, râu đều là bạch sắc, vóc dáng không cao, con mắt không lớn, khi dùng sức mở cũng như người thường đang ngủ, làm cho người ta không có biện pháp nhìn ra tâm tình hắn từ ánh mắt.
Mặc dù lúc này đã là cục diện sơn cùng thủy tận, thập tử vô sinh, nhưng Ba Phong không có một chút khiếp đảm, càng không có xin tha, chỉ vào thanh niên kia nói:
- Đoạt, đoạt con mẹ ngươi, mượn danh tiếng của Vân Đan Tông liên lạc các liệp yêu đội khác hợp tác, kết quả lại âm hiểm chặt đứt đường lui của bọn họ, hi sinh bọn họ để thành toàn chính mình. Trong Yêu Thú Sâm Lâm, ai cướp được là của người đó, chí ít ta không có đê tiện giống như ngươi.
Thanh niên nhân nghe Ba Phong nói, sắc mặt hơi đổi, ánh mắt lập tức lộ ra sát ý nồng đậm, thân là đại đệ tử của tông chủ Vân Đan Tông, bình thường Tô Hiểu tận lực đề cao mình, danh tiếng cũng rất tốt, được coi là một trong những người có hi vọng kế thừa vị trí tông chủ của Vân Đan Tông nhất, đối với người biết bí mật của hắn như Ba Phong, hắn trước đây cũng đã giết không chỉ một người.
- Không nghĩ tới ngươi biết không ít, kia càng không thể không chết, nguyên bản nhìn thân thủ cũng không tệ lắm, vốn định lưu ngươi một mạng, hiện tại xem ra cũng không cần phiền phức như vậy.
Tô Hiểu rất tùy ý khoát tay, phía dưới đã có ba người vọt tới, một đường truy sát xuống, bọn họ cũng có một ít lý giải đối với Ba Phong. Biết người kia không giống võ giả Phạt Mạch kỳ bình thường, trên người hắn không biết từ đâu có nhiều đan dược như vậy, hơn nữa hiệu quả đều rất tốt. Làm cho sức chiến đấu của hắn tăng lên vài lần, coi như là Phạt Mạch Kỳ tầng thứ chín, thậm chí tầng thứ mười cũng rất khó đối phó.
Lúc trước bọn họ có chút tự đại, mới có thể để cho Ba Phong đào tẩu vài lần, còn giết không ít người trong bọn họ. Lần này Tô Hiểu tự mình dẫn người vây sát Ba Phong, Tô Hiểu hạ lệnh động thủ, trực tiếp là ba gã Phạt Mạch Kỳ tầng thứ chín xuất thủ, ba người phối hợp ăn ý, trong lúc xuất thủ mơ hồ đã có một loại hô ứng, hơn nữa mơ hồ hàm ẩn uy lực trận pháp, trong nháy mắt vây công Ba Phong.
Vừa lúc bị phát hiện, Ba Phong đã dùng đan dược chữa thương, đồng thời cũng dùng La Hán Kim Đan cùng một ít đan dược khác. Lúc này đối mặt ba đại cao thủ vây công, tuy rằng đã thương nặng, nhưng Ba Phong không sợ chút nào, trong nháy mắt thân thể bạo phát ra một tầng quang mang màu vàng.
- Tiểu tử này không muốn sống nữa, cũng dám liều mạng?
- Muốn chết!
- Người này muốn liều mạng, hiển nhiên là biết không sống nổi, muốn kéo người chết cùng.
Ba Phong không tránh không né, giống như yêu báo bị thương, phủ phục tích súc lực lượng, chuẩn bị ra một kích cuối cùng. Bất luận là những người vây quanh, hay ba người xuất thủ đều nhìn ra ý đồ của Ba Phong. Trong ba người vây công Ba Phong, có một người thân hình hơi trì hoãn một chút, hắn là sợ bị Ba Phong kéo chết chung.
Nhưng hắn làm như vậy, không nghĩ tới lại trở thành đích nhắm của Ba Phong, không lùi mà tiến tới, trong nháy mắt lao tới người nọ. Tuy rằng người này hơi chút trì hoãn, nhưng chỉ là chậm hơn hai người kia một chút, ở hắn xem ra hai người kia sẽ chính diện xung đột cùng Ba Phong trước, cho dù kéo đệm lưng cũng không tới lượt hắn. Nhưng hắn làm sao cũng không nghĩ tới Ba Phong sẽ đánh về phía hắn, Yêu Báo Trảo trực tiếp chụp lên hai vai hắn.
- Bình bịch...
Hét thảm một tiếng, song chưởng người nọ trực tiếp bị hai tay của Ba Phong cắt đứt, nhưng Ba Phong cũng bị hai người kia đánh trúng phun máu tươi, người trực tiếp bị đánh bay ra ngoài. Mặc dù có La Hán Kim Đan, lực lượng phòng ngự của hắn cũng vượt qua Phạt Mạch Kỳ tầng thứ tám rất nhiều, nhưng dù sao hắn đã bị thương nặng trước, hơn nữa đối phương người đông thế mạnh.
Tuy rằng bị đánh bay, nhưng người Ba Phong vừa mới rơi xuống đất lập tức nhảy lên, xoay người lao tới hai đối thủ.
Ba Phong hung hãn như vậy làm cho sắc mặt hai cao thủ Phạt Mạch Kỳ trắng bệch, dọc theo đường đi này bị Ba Phong giết cũng không ít, hiện tại ngay cả Phạt Mạch Kỳ tầng thứ chín cũng bị phế, một hồi không biết có tới phiên bọn họ hay không, nói không chừng có thể bị hắn kéo làm đệm lưng.
- Truy sát lâu như vậy còn có thể sống đến bây giờ, nói rõ hắn còn có hậu chiêu, hơn nữa ở đây cách Vân Ca Thành không xa, hơn nữa trên thân người này mang theo rất nhiều đan dược, hiển nhiên không phải tán tu độc hành, để cho ta mau chóng giải quyết hắn, sau đó chúng ta lập tức ly khai.
Lão giả đứng ở bên người Tô Hiểu nhìn Ba Phong ra chiêu hung ác cũng không khỏi nhíu mày, ngẩng đầu nhìn thoáng qua phương hướng Vân Ca Thành, rốt cục nhịn không được mở miệng đề nghị để mình xuất thủ.
- Bạch đầu ông, biết vì sao bản công tử vẫn không xuất thủ không?
Tô Hiểu nghiêng đầu nhìn thoáng qua Bạch đầu ông bên người, Bạch đầu ông là thủ hạ cực mạnh đbên người hắn. Nhưng rất nhanh hắn sẽ bằng người này, bởi vì Tô Hiểu đã rất tiếp cận Siêu Phàm kỳ, một khi hắn đột phá Siêu Phàm kỳ, Bạch đầu ông sẽ không có khả năng là đối thủ.
- Thuộc hạ không biết?
Thân là tồn tại Siêu Phàm kỳ, theo lý mà nói hẳn là được tôn trọng, nhưng Bạch đầu ông biết Siêu Phàm kỳ của hắn đạt được như thế nào, hơn nữa phía sau Tô Hiểu có Vân Đan Tông, mà hắn thì sớm thề thuần phục Tô Hiểu, cho dù thái độ của Tô Hiểu thế nào, hắn cũng không dám tỏ ý kiến.