Trình Cung tự nhiên không thể nào thật sự đi cởi quần bọn hắn, nói như thế nào cũng phải cho Nhạc Uyển Uyển một chút mặt mũi, chỉ là không thu thập hai người bọn họ Trình Cung cũng có chút khó chịu. Còn nói tới tội, Trình đại thiếu thật không sợ đắc tội ai, trên thực tế hắn cũng đắc tội không ít.
- Oanh...
Nhưng vào lúc này, trong chớp mắt toàn bộ tinh cầu cũng lay động một chút, một cỗ lực lượng dâng trào xuyên thấu thế giới đóng kín này, một đạo thần niệm mạnh mẽ trực tiếp truyền vào.
- Công Dương Thứ, Tống Thạch, lập tức đi ra gặp ta.
Âm thanh Nhạc Uyển Uyển vô cùng phẫn nộ.
- A...
Thân thể Tống Thạch cùng Công Dương Thứ còn có thể động, chỉ là người bị giam cầm ở giữa không trung, không vận dụng được bất luận pháp lực nào, muốn tự sát cũng không thể. Bọn họ nhìn lẫn nhau, giờ khắc này bọn họ biết thật sự gây rắc rối rồi.
Bởi vì nguồn lực lượng vừa nãy kia là đồ vật bí mật của Đan sư liên minh, là một Tiên khí, không ngờ Nhạc Uyển Uyển phát hiện Trình Cung biến mất, liền biết là xảy ra chuyện gì, tìm không được Trình Cung, cũng không liên lạc được Tống Thạch cùng Công Dương Thứ, dĩ nhiên trực tiếp vận dụng lực lượng Tiên khí.
Uy lực Tiên khí cường đại vô biên, trong lúc đó ngay cả ẩn giấu bên trong không gian cũng khó có thể không chịu ảnh hưởng.
Vận dụng Tiên khí, hơn nữa giọng nói kia rất tức giận, hiển nhiên đã sắp đến cực hạn.
Giờ khắc này Công Dương Thứ cùng Tống Thạch mới hiểu được một việc, nữ minh chủ tuổi trẻ xinh đẹp này, hiển nhiên không thể nhìn bề ngoài mà đánh giá, nàng không bị bất luận lực lượng nào ảnh hưởng cùng không chế, thảm...
Trình Cung cũng rất ngoài ý muốn, không nghĩ tới Nhạc Uyển Uyển phản ứng lớn như vậy, hơn nữa nhanh như vậy, thậm chí ngay cả Tiên khí cũng vận dụng.
Nghĩ đến cái này thần niệm của Trình Cung hơi động, trong nháy mắt thần niệm đón nhận lực lượng của Tiên khí kia tản mát ra.
- Ầm!
Sau một khắc, một cỗ lực lượng khổng lồ, trực tiếp xé rách không gian bí cảnh này, dựa vào lực lượng Tiên khí mạnh mẽ, toàn thân Nhạc Uyển Uyển được hào quang màu trắng bao phủ từ trên trời giáng xuống, thần sắc tràn ngập phẫn nộ, nhưng sau khi nàng nhìn thấy tình cảnh trước mắt, liền dùng sức chớp chớp mắt to, đây là...
Nhạc Uyển Uyển trực tiếp vận dụng quyền lực minh chủ của Đan sư liên minh, chỉ trong khoảng thời gian ngắn đã tập hợp đầy đủ các dược liệu mà Trình Cung cần, tuy những dược liệu kia rất đa dạng, những thật cũng chưa làm khó được Đan sư liên minh. Đan sư liên minh ngang qua Linh Sơn, Cửu Châu đại địa, vô số tinh không, có thể tưởng tượng được khổng lồ bao nhiêu, nếu như ngay cả chuyện nhỏ này cũng làm không được vậy thì xong rồi.
Hơn nữa Trình Cung cần cũng không phải là dược liệu đặc biệt hi hữu, trong đó chỉ có mấy thứ đặc biệt một ít, nhưng Đan sư liên minh cũng đều có biện pháp gom góp đủ, Nhạc Uyển Uyển trực tiếp hạ lệnh dùng tốc độ nhanh nhất vận chuyển những dược liệu này đến tổng bộ, sau đó liền trở lại đại điện.
Không nghĩ tới trở lại đại điện lại không thấy tăm hơi của Trình Cung, Nhạc Uyển Uyển nhớ tới Trình Cung nói không đi dạo, hơn nữa lúc này mới đi không bao lâu, trọng yếu nhất là nàng cảm giác được sóng không gian chấn động mãnh liệt trong đại điện, đây là vết tích lưu lại khi chuyển biến không gian chưa hoàn thiện, trực tiếp bắt người đi vào những nơi khác.
Sau đó thần niệm của Nhạc Uyển Uyển trực tiếp quét ngang chung quanh, cũng không có phát hiện Trình Cung, lúc này Nhạc Uyển Uyển đã đoán được mấy phần đã xảy ra chuyện gì, nàng sớm biết tình huống của đám người Tống Thạch, chỉ là nguyên bản nàng dự định sau này sẽ chậm rãi xử lý những chuyện này.
Không nghĩ tới bây giờ lại xảy ra loại chuyện này, chính mình mời người, thậm chí... thậm chí có thể nói là người mình thích tới, bọn họ lại dám động thủ, quả thực không muốn sống.
Nhạc Uyển Uyển tìm kiếm lần thứ hai, liên hệ với đám người Tống Thạch thì hoàn toàn không liên lạc được, giờ khắc này rốt cục Nhạc Uyển Uyển cũng phẫn nộ thật sự, trực tiếp vận dụng Tiên khí của Đan sư liên minh. Nguyên bản nàng mang theo đầy ngập lửa giận, nếu như nhìn thấy Trình Cung chịu một chút ủy khuất, coi như không làm minh chủ Đan sư liên minh này cũng phải đòi lại công đạo cho Trình Cung.
Nhưng mà cảnh tượng trước mắt này lại làm cho nàng kinh hãi triệt để, Trình Cung không có chuyện gì, hai vị thủ tịch Thái Thượng trưởng lão của Đan sư liên minh bị chính trận pháp của tổng bộ vây ở không trung, muốn sống không được, muốn chết không xong, mà phía dưới không ít người của Đan sư liên minh bị đánh cho hôn mê.
Trọng yếu nhất là khuôn mặt luôn tươi cười của Công Dương Thứ kia, lúc này cũng không còn nụ cười nữa, người như sắp khóc, Tống Thạch càng là một bộ đau đến không muốn sống, so với giết hắn mười lần còn thống khổ hơn.
Chuyện này... vừa nãy nơi này đến cùng xảy ra chuyện gì?
Mình không nhìn lầm chứ, nguyên bản trong lòng nàng nghĩ, coi như Trình Cung có thể ngăn cản được. Nhưng dù sao ở trong địa bàn của Đan sư liên minh, hai Thuần Dương Thái Thượng trưởng lão ra tay, làm sao hắn không bị thương chút nào, hiện tại thì hay rồi. Chuyện gì cũng không có, ngược lại là hai thủ tịch Thái Thượng trưởng lão đau đến không muốn sống.
- Minh chủ...
Nhìn thấy Nhạc Uyển Uyển xuất hiện, Công Dương Thứ muốn mở miệng cầu tình, cũng không biết nên nói như thế nào cho tốt, bởi vì nhìn thần tình của Nhạc Uyển Uyển là biết giờ khắc này nàng giận như thế nào.
Mà Tống Thạch thì giờ khắc này đã cảm giác mình không còn mặt mũi thấy người, nhắm mắt lại không nói một lời.
- Câm miệng, trong mắt của các ngươi còn có minh chủ như ta sao?
Nhìn bộ dáng thảm hại của đám người Công Dương Thứ nàng cũng không đành lòng. Nhưng nghĩ đến những việc bọn họ làm ra, Nhạc Uyển Uyển cũng tức không kiềm được.
- ...
Nhạc Uyển Uyển quay đầu nhìn về phía Trình Cung, nhất thời không nói gì, không biết nói cái gì cho tốt.
Trình Cung buông tay cười nói:
- Ta không có việc gì, cho nên nàng cũng không cần tức giận với bọn hắn, được rồi, đi ra ngoài luyện đan.
Trình Cung cũng không muốn làm Nhạc Uyển Uyển khó xử, dù sao mình cũng không có chuyện gì. Mà bây giờ một đám Thái Thượng trưởng lão, hai vị thủ tịch Thái Thượng trưởng lão của Đan sư liên minh thì thảm hề hề, tiếp tục tra cứu chuyện này đã không có bất cứ ý nghĩa gì.
Trình Cung nói xong trực tiếp cất bước, xé rách hư không rời khỏi. Sau đó Nhạc Uyển Uyển đi theo ra, miệng Công Dương Thứ hơi chu ra, muốn nói chúng ta còn bị giam ở chỗ này, nhưng cuối cùng không có phát ra âm thanh được.
Aii!
Ngẫm lại cảnh tượng vừa nãy, giờ khắc này ngược lại là có chút thỏa mãn, chí ít không có bị Trình Cung cởi quần...
Bằng không thì đúng là so với chết còn khổ hơn rồi!
- Tuy rằng ta đã tiếp nhận chuyện của Đan sư liên minh, lại không nghĩ rằng tình huống so với ta nghĩ còn hỏng hơn nhiều, chuyện lần này... thực sự là có lỗi, ta sẽ cho ngươi một cái công đạo.
Bên trên Đan tinh của Đan sư liên minh, Nhạc Uyển Uyển theo Trình Cung xuất hiện trên bầu trời. Cất bước xé rách hư không đã xuất hiện ở bên trong đại điện.