Nói như vậy cũng không phải là kiếm không tới, nhưng đúng như Trình Cung nói, đồ vật bán tiện nghi như vậy, lợi nhuận tiếp cận hai mươi lần, tuyệt đối là một cảm giác khác.
Nhưng sau một khắc nghe được Trình Cung trực tiếp nói ra như vậy, sắc mặt người này biến đổi. Thế nhưng sau đó cười gằn, khinh bỉ nhìn thoáng qua Trình Cung, nhất định là người gia tộc lớn nào đó giáo dục công tử chưa từng va chạm xã hội, không ngờ dùng loại phương pháp này, nhưng Trung Đô cũng không giống những chỗ khác.
Tất cả nơi này đều có quy tắc, loại chuyện buôn bán này ngươi đồng ta ý, mình nói giá cả sáng tỏ hắn đồng ý, nhìn bọn hắn còn có thể làm gì được mình.
Các ngươi nguyện ý bỏ ra năm vạn Thuần Nguyên đan mua giáo huấn cho tên kia là chuyện của các ngươi...
- Oanh...
Vạn Ngạo là ai, đã định là lâu chủ của Tứ phương lâu, đệ tử Thanh Trúc Đạo Tôn, vừa nghe lời này của Trình Cung, trong nháy mắt sát khí ngút trời.
Lực lượng cảnh giới Thuần Dương, kiếm khí Thanh Trúc ngạo kiếm quyết phóng lên trời, trong lúc ầm ầm đó xông lên tận chín tầng trời. Bởi vì Trình Cung nói như thế, trong lòng hắn cũng hỏa lên, loại chuyện này phóng tới trên người ai cũng nhịn không được a.
Trọng yếu nhất là, Trình Cung là đang gây sự.
- Rầm...
Tên lão bản kia sợ đến hai chân mềm nhũn, ở dưới uy áp cường đại của Vạn Ngạo, cả người đều tê liệt nằm trên mặt đất.
Trời... Trời ạ, đây là nhân vật gì, một bước lên trời, Thiên Anh...
Không, Thiên Anh cũng đã gặp, không có đáng sợ như vậy...
Chẳng lẽ là... Thuần... Thuần Dương...
Mẹ của ta a, người này không giống như là lão quái vạn năm, tại sao có thể là cảnh giới Thuần Dương, hơn nữa ngươi là Thuần Dương thì làm sao sẽ bị người nói như vậy, làm sao lại tới mua những thứ này, Trung Châu có quy tắc, nhưng những quy củ này là sáu thế lực lớn đồng thời định ra, nói trắng ra là áp chế một ít người tu chân phổ thông, nếu như có thể đạt đến cảnh giới Thuần Dương, chỉ cần không loạn, coi như giết hắn một vài người cũng không ai vì cái này đi trêu chọc một Thuần Dương.
Nhưng đối với bọn hắn mà nói, tỷ lệ nhìn thấy Thuần Dương, hầu như cùng mỗi ngày bị thiên kiếp đánh cũng không kém nhiều.
Hơn nữa Thái Tôn này cũng là chạy chân, bị người trẻ tuổi kia kêu đến hét đi, còn nói chuyện như vậy, gây xích mích như vậy...
Tên lão bản này cũng sắp phát khóc, này rốt cuộc là ai a, các ngươi muốn làm gì. Này không phải chơi ta sao, ta chỉ là một tu sĩ Nhân Anh kỳ nho nhỏ, còn có vợ nhỏ con thơ... không, vợ trẻ con thơ...
Còn nữa, Thuần Dương còn cần rèn luyện cái lông a, trực tiếp đứng ở đỉnh cao nhất của Cửu Châu đại địa, giờ khắc này tên lão bản này đã nghĩ kỹ, nếu như có thể giữ được tính mạng, hắn lập tức tìm tới một quốc gia thế tục hẻo lánh làm lục địa thần tiên cao cao tại thượng, cũng không tiếp tục ở lại nơi này, không có lý tưởng, còn quá kinh khủng.
Vạn Ngạo giận tên lão bản kia, nhưng còn không đến mức mất đi lý tính, sau đó hắn quay đầu không rõ nhìn về phía Trình Cung, không biết vị sư thúc này đến cùng có ý gì, đùa bỡn mình sao? Là bởi vì trước đó mình không đủ tôn kính, sư thúc cố ý đùa bỡn mình.
- Ngươi xem, ngươi bạo phát chí ít kinh động mấy chục dặm chung quanh, chúng ta không thể ở lại địa phương này, chuyển sang nơi khác đi. Ngươi a, vốn đã không giống sư phụ ngươi, nếu sư tôn ngươi gặp phải loại chuyện này tuyệt đối chỉ có thể nga một tiếng coi như xong, nhưng ngươi thì không thể nhẫn nhịn.
Trình Cung nói xong, lắc đầu cất bước, xé rách hư không đã xuất hiện ở một chỗ khác cách đó trăm dặm.
Vạn Ngạo sửng sốt, nhất thời còn có chút phản ứng không kịp...
- Đây là sư thúc đang gõ ngươi, giống như thời điểm luyện khí trước phải thanh trừ tạp chất, bất quá nếu như sau này sư thúc cùng Uyển Uyển muội muội ở cùng một chỗ, ta nên gọi Uyển Uyển muội muội là cái gì đây?
Thiết Thiên Chuy bên ngoài sáng suốt, ngược lại là trước tiên thấy rõ vỗ vỗ Vạn Ngạo, sau đó cũng xé rách hư không theo tới, sau đó trong miệng lầm bầm lầu bầu, hắn vẫn vì chuyện này mà khó nghĩ.
- Đi, mua lại khối Tinh Viêm thiên thạch kia cho ta, cao nhất là mười sáu vạn Thuần Nguyên đan.
Nơi này có không ít tài liệu luyện khí, Trình Cung chỉ một khối Tinh Viêm thiên thạch nhìn Vạn Ngạo nói.
Nghĩ đến tình cảnh vừa nãy, khóe miệng Vạn Ngạo hơi nhíu một chút, muốn nói cái gì lại phát hiện ánh mắt Trình Cung nhìn mình là không thể nghi ngờ, hắn không thể không đồng ý, Vạn Ngạo chỉ có thể kiên trì tiến lên.
- Ta muốn khối Tinh Viêm thiên thạch này, mười sáu vạn Thuần Nguyên đan.
Vạn Ngạo nói xong, ném Thuần Nguyên đan cho đối phương.
Đây là một cửa hàng không lớn không nhỏ, chỉ là người giúp việc bán đồ cũng có mấy cái, một cái như là người phụ trách, tu vi ở khoảng Địa Anh, đồng thời cũng có vài người mua đồ.
Vừa nghe lời này của Vạn Ngạo, không ít người nhìn lại đây.
Xoạt!
Vô số ánh mắt, sau đó đột nhiên có vài người không nhịn được cười ra tiếng.
- Người này làm gì vậy, không có bệnh chứ.
- Một khối Tinh Viêm thiên thạch to như vậy, lại muốn bỏ ra mười sáu vạn Thuần Nguyên đan mua lại, điên rồi.
- Vừa nhìn là biết chưa từng va chạm xã hội, ngay cả giá cả Tinh Viêm thiên thạch cũng không biết.
- Ngày hôm nay thú vị, không ngờ gặp phải loại người này.
Tiếng trào phúng chung quanh làm cho hỏa khí trong lòng Vạn Ngạo bốc lên, kém một chút nữa là bộc phát ra.
- Thu liễm, không cho phát lượng lực bộc.
Lúc này, trong đầu của hắn đột nhiên nhớ tới âm thanh của Trình Cung.
- Vị công tử này thu lại Thuần Nguyên đan đi, khối Tinh Viêm thiên thạch này người xem, ít nhất tám mươi vạn Thuần Nguyên nguyên đan, mười sáu vạn Thuần Nguyên đan ngài đến nhà khác mua đi.
Người bán hàng cũng tính toán lễ phép, chỉ là trong mắt cũng có một chút khinh bỉ.
Thiết Thiên Chuy ở một bên nhìn cũng nhịn không được nở nụ cười, đừng nói tám mươi vạn Thuần Nguyên đan, coi như tám triệu, tám mươi triệu Thuần Nguyên đan Vạn Ngạo cũng không để ý.
Lâu chủ Tứ phương lâu a, chính là không bao giờ thiếu tiền, tiền của tu chân giới chính là Thuần Nguyên đan, làm sao hắn sẽ thiếu cái này.
Không thể động võ, không thể tăng giá, còn dùng mười sáu vạn Thuần Nguyên đan mua lại, Vạn Ngạo đứng ở nơi đó đã không biết phải làm gì cho đúng.
Từ nhỏ đến lớn, hắn chưa từng trải qua loại tình cảnh này.
Hầu như có đã xúc động muốn lập tức đi thẳng một mạch, nhưng lời của sư tôn vẫn còn bên tai, Trình Cung chính là sư tôn, nếu như mình vi phạm chính là không tôn sư trọng đạo, là hành vi khi sư diệt tổ, đáng ghét!
Trong lòng Vạn Ngạo đã sắp bạo phát, nhưng cũng đứng ở nơi đó cũng xấu hổ vô cùng.
- Mười sáu vạn!
Vạn Ngạo cường điệu một tiếng. lần thứ hai
- Công tử, ngài chớ có nói đùa.
Tên bán đồ kia đã hơi không kiên nhẫn, tâm nói chẳng lẽ vị này là tới vơ vét?
Bất quá ở trong Trung Châu, cho tới bây giờ chưa từng nghe nói có người có thể vơ vét ai, sáu thế lực lớn không phải là bài biện.