Mục lục
[Dịch] Bất Hủ Đan Thần
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Thân phận của bọn hắn làm cho bọn hắn nghĩ tới vấn đề hoàn toàn khác với đám người Nguyệt Minh Thái tử, Chu Dật Phàm, bọn họ là chân chính đại biểu một gia tộc, một thế lực, cân nhắc thiệt hơn, đương nhiên phải làm ra lựa chọn có lợi nhất, mà không phải đơn giản vấn đề với ai, đến mức độ như bọn họ, toàn bộ đều có thể độc lập đẩy lên một phương, có thể tung hoàng ngang dọc.

- Ầm!

Nói cái gì cũng không có, Côn Bằng Thái tử không hề có dấu hiệu đột nhiên, trong tay có thêm một thanh kiếm, sau đó chém ra một chiêu kiếm, một đạo lực lượng giống như cánh Đại Bằng trong nháy mắt phá tan hư không, trực tiếp đánh về phía Bắc Minh Tượng Xuyên.

- Không tốt. . .

Bắc Minh Tượng Xuyên lập tức ý thức được không ổn , có thể đến vị trí như hắn, chuyện trải qua cũng tuyệt đối không ít, hai tay vừa nhấc, một đạo hỏa diễm ngưng tụ thành một cự thú viễn cổ, nhưng cự thú hỏa diễm này vừa hình thành liền bị một chiêu kiếm kia bổ ra. Trong hai tay Bắc Minh Tượng Xuyên xuất hiện một cái búa lớn, bên trên thân thể thì lại xuất hiện một bộ Đạo khí hạ phẩm phòng ngự, búa lớn trong tay càng là Đạo khí trung phẩm. Thân là gia chủ Bắc Minh gia tộc, tự nhiên vẫn còn có chút lá bài tẩy.

- Ầm!

Nhưng uy lực một kiếm này quá lớn, ở dưới Bắc Minh Tượng Xuyên toàn lực chống đối, hắn trực tiếp phun ra một ngụm máu, tuy có búa lớn chống đỡ, nhưng xương hai tay vỡ vụn, huyết nhục nổ tung, áo giáp Đạo khí hạ phẩm xuất hiện một vết rạn, mà Bắc Minh Tượng Xuyên ở dưới một kích này đã bị trọng thương.

- Ngươi...

Người Bắc Minh Tượng Xuyên bị đánh bay ra ngoài mấy trăm mét, lực lượng trên người dâng trào, tức giận chỉ Côn Bằng Thái tử.

Điều này sao có thể, Bắc Minh Tượng Xuyên cũng là tồn tại Thiên Anh đỉnh phong, hơn nữa bởi vì Bắc Minh gia tộc là thế gia đan dược, trang bị kia ngay cả đám người Đại Tế Ti cũng có chút ước ao, dĩ nhiên. . . dĩ nhiên một chiêu đã bị trọng thương.

Coi như tiến vào không gian gia tốc tu luyện, lực lượng có thể chồng chất lên, nhưng mà rất khó phát huy uy lực chân chính, nhưng rõ ràng Côn Bằng Thái tử này không phải như vậy.

Ngay cả Khôn Văn tự nhận là mạnh nhất ở trong các gia tộc, giờ khắc này cũng giật mình, trong lòng âm thầm so sánh, nếu như vừa nãy là mình đỡ lấy một kiếm kia có mấy phần chắc chắn. Sau khi so sánh, trừ khi tránh né ra, bằng không hơn nửa cũng sẽ bị thương, nhiều nhất là nhẹ hơn một chút so với Bắc Minh Tượng Xuyên mà thôi.

Trong lòng mỗi người đều có so sánh, nhưng giờ khắc này ba người Đại Tế Ti, Khôn Văn, Tần Chích đồng thời đứng dậy, toàn lực phóng thích lực lượng mạnh mẽ trên người, đồng thời nhìn về phía Côn Bằng Thái tử, yêu tộc muốn làm gì!

- Nếu như còn có ai cho là ta không đủ tư cách ngồi ở chỗ nầy, ta có thể cho các ngươi một cơ hội tìm ta khiêu chiến, nếu ta có thể đi tới nơi này thì có thể đại biểu yêu tộc, các ngươi nghi vấn lực lượng cá nhân của ta, ta cho các ngươi cơ hội khiêu chiến, nếu như nghi vấn yêu tộc, yêu tộc ta không ngại khai chiến cùng các vị trước. Được rồi, ngồi xuống nói chuyện đi.

Bây giờ Côn Bằng Thái tử đã không có non nớt trước đó, chém giết rèn luyện trong U Minh tuyệt vực, chiến đấu, tu luyện mấy chục năm, hắn đã không còn là thiên tài trẻ tuổi, mà trở thành một người có thể gánh trọng trách của yêu tộc chân chính.

Khi nói chuyện Côn Bằng Thái tử chậm rãi hạ xuống, ngồi ở chủ vị nhìn bọn họ, hoàn toàn là một tư thế ai không phục thì có thể đứng ra.

- Nếu Đại Đế cũng truyền Kim Bằng kiếm cho ngươi, vậy khẳng định ngươi đã tiếp nhận thay Côn Bằng Đại Đế chưởng quản yêu tộc, địch nhân của chúng ta không ở nơi này.

Đại Tế Ti nói xong, đã ngồi xuống trước tiên.

- Nếu ngươi có thể đại biểu yêu tộc, tự nhiên có tư cách ngồi cùng một chỗ với chúng ta.

Tần Chích cũng ngồi xuống.

Tính cách Khôn Văn hiển nhiên còn có chút bất đồng, dù sao hoàn cảnh Phù Văn Tông đặc biệt, bản thân chiến đấu cùng cấp bậc tự nhận là mạnh nhất, mà Khôn Văn hầu như đã sắp bước vào cảnh giới Thuần Dương, tuy Côn Bằng Thái tử cường thế cực kỳ, nhưng hắn vẫn còn có chút không cam lòng.

Nhưng cuối cùng so sánh, Khôn Văn vẫn là ngồi xuống, xem như chấp nhận địa vị của Côn Bằng Thái tử. Dù sao Côn Bằng Thái tử cũng không có làm cái gì đối với bọn hắn, tuy Bắc Minh Tượng Xuyên dựa vào bọn họ, nhưng dù sao vẫn không có quan hệ gì, không đáng ra mặt trêu chọc yêu tộc vì hắn, đặc biệt là ngay tại lúc này.

Đối phó Thiên Cung thần điện cần mọi người đồng lòng hợp lực, thời điểm chia cắt Nam Chiêm Bộ Châu, càng phải sắc mặt xem yêu tộc, cân nhắc nặng nhẹ, ba người đều không có nói thêm gì nữa.

Con mẹ nó! !

Giờ khắc này phiền muộn nhất đúng là Bắc Minh Tượng Xuyên, vừa nãy những người này nói chuyện hắn căn bản nghe không hiểu, giống như một kẻ nhà quê, một nhà giàu mới nổi, bây giờ đám người kia ngay cả thả cái rắm cũng không dám, dĩ nhiên đều ngồi trở về.

Giận a, mình là xui xẻo nhất.

Côn Bằng Thái tử này hiển nhiên là hữu ý, cố ý chọn mình ra tay.

Con mẹ nó, hiện tại mình làm sao vậy, đánh? Rõ ràng hắn đánh không lại gia hoả này, coi như đánh thắng được cũng mất mặt a, dù sao mình là gia chủ lâu năm, đối phương bất quá là cùng cấp bậc với con trai của mình, mặc dù nói giờ khắc này không biết hắn tu luyện trong không gian gia tốc bao lâu, trên thực tế người đang ngồi ở đây, ai không ở trong không gian gia tốc tu luyện qua.

Không đánh, mặt mũi của mình để vào đâu, thể diện Bắc Minh gia tộc để vào đâu.

Coi như liều mạng đánh một hồi, Bắc Minh gia tộc đắc tội yêu tộc, đừng nói chia cắt Nam Chiêm Bộ Châu không có phần Bắc Minh gia tộc, sau này cũng bị yêu tộc đả kích.

Bắc Minh Tượng Xuyên trôi lơ lửng ở giữa không trung, đánh cũng không được, không đánh cũng không phải, hắn rất là lúng túng, quẫn bách.

- Ta đại biểu yêu tộc, ba thế lực khác cũng đã tán đồng thân phận của ta, lẽ nào Bắc Minh gia tộc còn có dị nghị.

Côn Bằng Thái tử cường thế ép người, sát khí dâng trào nhìn Bắc Minh Tượng Xuyên.

- Các gia chủ luận bàn lẩn nhau là chuyện rất bình thường, tu chân giới không có phân chia tuổi tác giống như thế tục, nếu Côn Bằng Thái tử đại biểu yêu tộc đó chính là tồn tại ngang hàng cùng ta, ta phải ngang nhau đối thoại. Bắc Minh gia tộc không cần để ý, mau ngồi xuống chúng ta thương lượng một chút nên đối phó Thiên Cung thần điện như thế nào, ta xem Trình Cung kia mượn bị thương có thể sẽ kéo dài cuộc chiến trăm ngày, nếu là như thế, chúng ta cũng không thể chờ đợi như vậy, hắn cướp đi Tiên Âm của Thất Âm Cầm Cung ta, giết con trai của ta, giết đồ đệ Thái Tôn, cái món nợ này nhất định phải thanh toán rõ ràng với bọn hắn, nếu như bọn họ không thể cho ra một bàn giao thoả mãn, đây chỉ có thể chiến một trận.

Giờ khắc này Cung chủ Thất Âm Cầm Cung Tần Chích mở miệng, tìm một bậc thang cho Bắc Minh Tượng Xuyên, bởi vì vị trí của Thất Âm Cầm Cung ở giữa Vũ Châu Lý gia cùng Đông Bắc Đan Châu, bây giờ Lý gia cùng Đông Phương gia tộc đã hợp tác toàn diện, đương nhiên Tần Chích phải phòng bị bọn họ giáp công, cho nên hắn chỉ có thể mượn hơi Bắc Minh gia tộc, giờ khắc này mới đứng ra giúp Bắc Minh Tượng Xuyên một chút.

Bắc Minh Tượng Xuyên cảm kích nhìn thoáng qua Tần Chích, có bậc thang hắn cũng mau chóng hạ xuống, nói cái gì cũng không nói.

- Hắn chiến hay không chiến, kết quả cũng giống nhau, còn Thiên Cung thần điện cũng tuyệt đối không dám đi ra khỏi Tinh Không tuyệt vực, đại quân Tinh Không liên minh đang tiến công, nếu như thời điểm này bọn họ còn dám rời khỏi, cái kia sẽ đối mặt với trừng phạt lớn nhất của Linh Sơn. Hơn nữa cha ta đã nói qua, Thiên Cung thần điện hắn trấn thủ Tinh Không tuyệt vực, yêu tộc ta không phải là trấn thủ U Minh tuyệt vực sao, tuy không trấn thủ thời gian dài bằng bọn họ, nhưng nếu như lần này bọn họ còn dám xằng bậy, cha ta cũng có lý do tự mình động thủ đối phó bọn họ, báo cừu hận mười mấy năm trước.

Côn Bằng Thái tử nhìn về phía mọi người nói:

- Vì lẽ đó hiện tại chúng ta phải thương lượng chính là, vấn đề phân chia Nam Chiêm Bộ Châu, yêu tộc ta muốn chiếm sáu thành địa bàn trở lên, còn lại các ngươi tự phân chia. Nếu như Đông Phương gia tộc, Lý gia thật sự dám liên lụy đi vào, vậy thì ngay cả địa bàn Vũ Châu, Đông Bắc Đan Châu của bọn họ cũng phân.

Thiên Cung thần điện trấn thủ Tinh Không tuyệt vực, yêu tộc trấn thủ U Minh tuyệt vực, mịa, mình là tộc trưởng Bắc Minh gia tộc, loại chuyện này ngay cả mình mới được biết lần đầu, trách không được khi bọn họ nói đến Thiên Cung thần điện đều có cảm giác không đúng, trách không được vị tổ tông kia không để cho mình trêu chọc Thiên Cung thần điện. Có thể có lực lượng trấn thủ tam đại tuyệt vực, không trách được! !

Bắc Minh Tượng Xuyên nghe xong, nhất thời có một cảm giác bỗng nhiên tỉnh ngộ, đồng thời trong lòng cũng kinh thán, Côn Bằng Thái tử này cũng quá thô bạo, may mà vừa nãy mình không có liều với hắn.

Đáng sợ như vậy, đánh chết Trình Cung kia cũng không thể nào là đối thủ của Côn Bằng Thái tử a, không trách được vẫn không có lên tiếng, bây giờ chỉ còn lại một ngày, vẫn đang giả chết không dám ra. Bất quá giờ khắc này vừa nghe phân chia lợi ích, chia cắt địa bàn Nam Chiêm Bộ Châu, con mắt Bắc Minh Tượng Xuyên, Tần Chích, Đại Tế Ti, Khôn Văn đều tỏa sáng, ai cũng không đi để ý tới trăm ngày ước hẹn cùng Trình Cung, dưới cái nhìn của bọn họ, đồ chơi kia căn bản không quá quan trọng, thậm chí căn bản không có khả năng, ở loại bối cảnh, thế lực lớn giao chiến này, cái gì trăm ngày ước đấu, căn bản là giống như chuyện cười của hài tử.

Chớ đừng nói chi là bây giờ Côn Bằng Thái tử hung mãnh đến loại trình độ này, so cái gì mà so a, nghĩ giao chiến như thế nào, còn không bằng nghĩ chia cắt địa bàn Nam Chiêm Bộ Châu, thậm chí chia cắt Vũ Châu, Đông Bắc Đan Châu Đông Phương gia tộc như thế nào đi! !

Sắc trời đã dần dần sáng lên, lúc trước tuy không có quy định thời gian cụ thể, nhưng ngày Côn Bằng Thái tử ước đấu cùng Trình Cung đã đến, coi như dựa theo thời khắc cuối cùng tính toán, bây giờ tính toán đâu ra đấy cũng không tới tám canh giờ.

Đang ở cửa đại điện Trình Cung bế quan, giờ khắc này một nhóm người đang chờ.

- Đại quân tinh nhuệ của Yêu tộc, Bà La Đa Thần Miếu, Thất Âm Cầm Cung, Phù Văn Tông, Bắc Minh gia tộc đã tụ hội. Một ít thế lực khác cũng có rất nhiều người chạy tới, đều ẩn giấu ở chung quanh chờ xem trò vui, các thế lực lớn, các gia tộc lớn ở Trung Châu, còn có Chấp pháp giả cũng xuất hiện, hiện tại khắp nơi trên bầu trời Nam Hoang đều là người chờ xem náo nhiệt, thậm chí có người nói chuyện lần này đã kinh động đến mấy vị ở Linh Sơn, hình như một ít tuổi trẻ tuấn kiệt ở Linh Sơn cũng đi ra quan sát, có người nói hai ngày trước Côn Bằng Thái tử phân biệt tiến vào Trung Châu cùng Linh Sơn, trước sau đánh bại mười mấy người, đều là người danh chấn Trung Châu cùng Linh Sơn.

Tiểu Phong Tử vừa từ bên ngoài trở về, nói tình báo bên ngoài cho mọi người vẫn chờ ở chỗ này nghe.

- Lẽ nào không thể nghĩ biện pháp khác, kỳ thực bản thân trận ước đấu này cũng không có ý nghĩa, thắng bại thì đã làm sao, căn bản không ngăn cản được chuyện phát sinh phía sau, khai chiến là chuyện sớm muộn.

Hách Liên Lam Phượng cũng đã từ Đan thành chạy tới, thời điểm thấy hai vị Lô Quân Hạo, Đông Phương Suất này, tâm của Hách Liên Lam Phượng cũng thả xuống không ít, có bọn họ ở đây, chí ít chuyện này cũng sẽ không quá bết bát.

Bởi vì ở bên trong Đan thành, nhìn đại quân yêu tộc, Thần Miếu Bà La Đa Châu, Thất Âm Cầm Cung, Phù Văn Tông, Bắc Minh gia tập kết, Thái Thượng trưởng lão không ngừng chạy tới, càng mơ hồ có thể cảm nhận được vài cổ lực lượng làm cho nàng cũng cảm giác được lo lắng, nàng biết lần này đã không phải là mình có khả năng làm kinh sợ được.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK