- Bây giờ Tiểu sư muội của ngươi đã được ta chân truyền, trong trẻ tuổi một đời không người nào có thể địch nổi, ta đang muốn cho nàng đi đánh giết truyền nhân Chính Khí Tông kia, để thế nhân biết lợi hại của Thiên Ma tông ta, ta sẽ để nàng tìm cơ hội giết chết Trình Cung kia.
Lúc này, bên trên pho tượng Đại Ma Thần kia, đột nhiên truyền đến một đạo thần niệm.
- Cảm tạ sư tôn, cảm tạ sư tôn...
Vũ Thân Vương vừa nghe, cảm động đến rơi nước mắt, nhưng sau đó lại lo lắng nói:
- Sau lưng Trình Cung kia có Thiên Cung thần điện, ngoại công Lô Quân Hạo của hắn trước đó cũng đã là Thuần Dương, có bọn họ...
- Những người bây giờ còn có thể sống nhảy nhót ở Cửu Châu đại địa, không ngừng trưởng thành, sắp trở thành chủ nhân chưởng khống Cửu Châu đại địa chân này, sau lưng người nào không có chỗ dựa, không có thế lực, nhưng mỗi một đời đều có người vẫn lạc, lần này ta sẽ tiêu hao một ít lực lượng che lấp Thiên Cơ, làm cho người ta khó có thể biết bọn họ nơi nào, xảy ra chuyện gì, đến thời điểm Tiểu sư muội ngươi có thể giải quyết tất cả bọn họ, phát dương thần uy của Thiên Ma ta.
Lúc này Vũ Thân Vương mới cảm giác yên tâm, lần thứ hai khấu tạ, hắn đã không có ngạo khí như trước đó. Bây giờ hắn chỉ muốn giết Trình Cung, bằng không hắn cảm giác như là một ngọn núi lớn đặt trên đỉnh đầu, còn có vô số sỉ nhục quá khứ, không có thể rửa nhục báo thù. Lại phải đối mặt với áp lực khổng lồ kia của Trình Cung, hắn sắp sụp đổ, cho nên mới phải van cầu vị này. Đối với vị này hắn cũng rất kiêng kỵ, mặc dù nói là đồ đệ của hắn, nhưng Vũ Thân Vương rất rõ ràng mục đích thực sự hắn thu mình, chính là vì giúp hắn thu thập một vài thứ, những năm này Vũ Thân Vương âm thầm vì hắn tàn sát không dưới nghìn vạn người.
Đây cũng là vì ở hải ngoại. Nếu như ở Cửu Châu đại địa e sợ đã sớm không che giấu nổi.
...
Thời gian từng chút từng chút trôi qua, mắt thấy chỉ còn lại nửa canh giờ, ngày hôm nay sẽ lập tức qua đi, Song Long thành và toàn bộ bầu trời Nam Hoang đều trở nên cực kỳ an tĩnh, mọi người đều nghĩ trong nửa canh giờ này sẽ có biến cố gì.
Vô số người quan sát, người đánh bạc đều tha thiết mong chờ, đương nhiên, cũng có một ít người không hy vọng Trình Cung đánh nhau với Côn Bằng Thái tử. Cho rằng trận đánh này là lắm chuyện, căn bản không cần thiết. Cho nên bọn hắn áp trận đánh này không đánh được, những người này đang cầu khẩn. Mong nửa canh giờ này nhanh qua, mau nhanh qua.
Nguyên bản không có bao nhiêu người xem trọng Trình Cung, tuy cũng cho là hắn sẽ không có chuyện gì, dù sao sau lưng của hắn có ba thế lực lớn Thiên Cung thần điện, Vũ Châu Lý gia, Đông Phương gia tộc ủng hộ, bản thân cũng có chút thế lực. Nhưng dù sao cũng không có biện pháp so với liên minh yêu tộc, nhưng chuyện phát triển đến mức độ này, không ngờ Trình Cung thật sự dám, cũng thật sự có thể làm cho liên minh yêu tộc gặp phải đả kích trầm trọng.
Rất nhiều người đều cảm giác có phải Trình Cung điên rồi hay không, mà những thế lực phía sau hắn kia sao cũng điên theo hắn, không ngờ chuẩn bị đại chiến. Hiện tại trận đại chiến này đã bao phủ hết thảy địa phương trừ Trung Châu ra.
Bên kia hắn đã có động tác lớn như vậy, bên này tự nhiên người khác sẽ đang suy nghĩ, hắn sẽ không dễ dàng buông tay Nam Chiêm Bộ Châu.
Lúc này buổi đấu giá cũng đã kết thúc, bất quá người bên Thiết Thiên Chuy, Vạn Ngạo vẫn còn bận rộn.
Mà ở trong không gian mật cảnh của Đường Hạo Nhiên, bốn người Đường Hạo Nhiên, Nhạc Uyển Uyển, Thiên Ngữ, Hách Liên Thiên Long cũng lần thứ hai ngồi trở về.
- Căn bản là không ai áp Trình Cung kia có thể thắng, uy phong của Côn Bằng Thái tử đúng là không kém. Hách Liên Thiên Long, không phải ngươi rất muốn khiêu chiến chúng ta sao, vậy trước hết ngươi đi khiêu chiến Côn Bằng Thái tử đi.
Thiên Ngữ lạnh giọng nói.
- Hừ!
Hách Liên Thiên Long hừ lạnh một tiếng, nguýt Thiên Ngữ một mắt.
Đường Hạo Nhiên thản nhiên uống trà nói:
- Trình Cung kia có Thiên Cung thần điện ủng hộ, lại cưới nhi nữ của gia chủ Đông Phương gia tộc Đông Phương Suất, cộng với Vũ Châu Lý gia ủng hộ, nguyên bản có thể đại triển quyền cước, coi như chống lại Côn Bằng Thái tử cũng rất bình thường. Đáng tiếc hắn quá thích danh tiếng, quá kiêu ngạo, không chịu nổi cô quạnh, gấp gáp ra tay như vậy, kết quả bị Côn Bằng Thái tử và yêu tộc nhìn chăm chú, hiện tại dù hắn loay hoay thế nào cũng là chuyện vô bổ. Trận giao đấu này hắn đến thua, không đến cũng thua.
Mặc dù không có cá cược gì, tùy ý bình luận, nhưng Đường Hạo Nhiên vẫn rất chú ý Nhạc Uyển Uyển, lại phát hiện Nhạc Uyển Uyển căn bản không chú ý bọn họ, cầm một viên Đạo đan trung phẩm và mấy viên Đạo đan hạ phẩm vừa mới mua ở buổi đấu giá xem xét, điều này khiến lòng hắn rất không thú vị.
Ngay cả hai người Thiên Ngữ và Hách Liên Thiên Long cũng cảm giác rất vô vị, lẫn nhau đều không tiếp tục lên tiếng.
Khoảng cách ngày hôm nay chỉ còn lại thời khắc cuối cùng, đè nén, đè nén đến khiến người ta có chút không thở nổi.
- XXX, đến cùng đến hay không đến a! Lão Tử là áp hắn bị miểu sát.
- Ngươi gấp, ta còn gấp hơn ngươi, ta cược một triệu Thuần Nguyên đan.
- Ha ha, không đến là tốt nhất, ta cược tám trăm nghìn Thuần Nguyên đan trận ước đấu này không thể tiến hành.
- Còn có một phút nữa, ai nói không tiến hành được. Nhất định có thể tiến hành, ta áp Trình Cung kia có thể kiên trì một phút sau mới bị giết.
- Quyết chiến đỉnh cao chân chính nào có kiên trì lâu như vậy, ta liền áp Trình Cung sẽ bị đánh giết, nếu như không tỷ thí được cũng không có tổn thất gì, chỉ cần vừa so đấu ta coi như có hai trăm vạn Thuần Nguyên đan.
- Thuần Nguyên đan tính là gì, ta cược một Đạo khí hạ phẩm.
...
Rốt cục, đè nén khiến người ta cảm thấy rất khó chịu, ở phương hướng Song Long thành có mấy tán tu mạnh mẽ mở miệng nói chuyện. Những tán tu này đều đến từ những địa phương bất đồng trên Cửu Châu đại địa, có một ít thâm niên chưởng khống thế lực cũng không nhỏ, nói không chừng có cơ hội cũng sẽ trở thành tồn tại quật khởi như Tư Mã gia tộc, chia cắt Cửu Châu đại địa.
Oanh...
Đột nhiên một tiếng nổ vang, thiên địa chung quanh cũng vì đó chấn động.
- Dựa vào, các ngươi biết cái gì, nhân vật chính mãi mãi là đi lên cuối cùng.
Chân thân Bàn Tử đứng ở giữa không trung, giờ khắc này giữa không trung cũng có một Đạo khí hạ phẩm, là Lô Quân Hạo đưa cho bọn hắn, giờ khắc này đám người Trình Tiếu Thiên đều ở bên trên.
Bàn Tử nghe được có người không chút kiêng kỵ đàm luận đại thiếu, hơn nữa đều nói như đánh rắm, Bàn Tử trực tiếp giậm chân một cái cho đám ngu ngốc kia một ngón giữa.
- Bàn Tử ngươi nhã nhặn một chút có được hay không, các tẩu tử còn ở bên cạnh, ngươi đáng đi cãi nhau với một đám tiện nhân kia sao. Bọn họ không có chuyện gì ở đó bị coi thường, tùy tiện bình luận vớ vẩn, ngươi cũng theo bọn họ bị coi thường sao, người đánh nhau cầm gậy trong tay, chó nhìn thấy sẽ ở đó tha thiết mong chờ người ném đi, chúng ta không phải là không mời mà tới, không nên đi để ý đến bọn hắn, nhã nhặn một chút, bây giờ ta là nhân vật thượng lưu, đại nhân vật phải có lòng dạ cùng khí độ của đại nhân vật.
Sắc Quỷ ở một bên khuyên Bàn Tử.