Mục lục
[Dịch] Vũ Toái Hư Không - Sưu Tầm
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Ở chỗ sâu nhất trên đại bình nguyên đất đỏ, nơi này tựa như có người đã bổ một dao, hình thành một đại hạp cốc chỉnh tề.

Hai đội Hồng giáp kỵ sĩ liền thủ vệ ở hai bên cửa hạp cốc, mà trong hạp cốc, có mười mấy Hồng bào lão nhân ngồi vây quanh phụ cận tòa tế đàn, ánh mắt của bọn họ đều tập trung nhìn thân ảnh như pho tượng trên tế đàn.

Áo giáp màu đỏ, mũ giáp giống mặt thú thật lớn, người ngồi ở trên ghế ngay trung tâm tế đàn, bên người con đeo mộ thanh trường kiếm đỏ như máu.

Đó như là vinh dự thế hệ sau của Bạch Khởi, Cửu Châu hung tàn nhất, sát nhân cuồng ma đệ nhất Vũ Quân La Kiệt!

- Nguyên soái!

Hồng báo lão nhân lập tức đứng lên.

- Nghi thức tế điện đã chuẩn bị xong rồi, tùy thời có thể bắt đầu, bất quá có tin tức cho hay là, có rất nhiều cường giả đều hướng về nơi này, là muốn chờ Hoàng Kim Thân tộc xuất hiện, rồi từ trong tay chúng ta cướp đi!

- Cường giả?

Âm thanh của La Kiệt rất khàn khàn, lạnh nhạt nói:

Ca Thư Ứng Long đã chết, Tố Tâm đã chết! Thích Già cũng đã chết, Luyện Xích Hào thì rúc vào Nam Lâm, Vân La tiên phủ cùng Nữ Oa Cung tất cả đều bạn rộn ứng phó vài ngày sau là ước hẹn Phù Vân, Cửu Châu đại lục, còn có mấy người được xứng là cường giả chứ?

- Hoặc là?

Đột nhiên ngẩng đầu! Ánh mắt từ trong mũ giáp hình mặt thú tách ra làm hai đạo quang mang như máu.

- Chỉ là mấy tiểu nhân vật thôi, mà cũng xứng được các ngươi gọi là cường giả ư?

Đông, đông, đông!

Mấy cổ thi thể theo khe sâu từ trên vách núi thằng đứng mà rớt xuống, rơi xuống ngay dưới chân Vũ Quân La Kiệt.

Các lão nhân khiêm tốn cung kính cúi đầu đây là vì Vũ Quân La Kiệt có kiếm ý, huyết sát, chỉ cần trong ánh mắt huyết quang mang lóe lên là lấy thủ cấp người ở ngoài ngàn dặm.

- Ai muốn đến đánh cướp vé vào cửa, khiến bọn họ đến đây đi không thể trở về!

La Kiệt vẫn không nhúc nhích, thi thể dưới chân đã hòa tan và hóa thành vũng máu loãng.

- Ta, La Kiệt không sợ giết người, cũng không sợ giết thêm nhiều người!

Bay ở giữa không trung, Trầm Côn nghe được những lời này, cau mày nói:

- Đây là Vũ Quân La Kiệt?

- Đây đúng là La Kiệt, bất quá Vũ Quân không đủ để hình dung đến hắn!

Cơ Na đứng bên cạnh Trầm Côn, cẩn thận quan sát La Kiệt.

- Tứ đại truyền thuyết, Ca Thư Ứng Long khi chết ở tuổi thất tuần, Thích Già Bồ Đề chuyển sang kiếp khác cũng chỉ là một đức trẻ, Luyện Xích Hào cũng hơn sáu mươi tuổi, chỉ có La Kiệt mới hai mươi mấy tuổi, tiềm lực vô hạn, không biết thực lực cường đại đến cấp độ nào rồi!

Trầm Côn cảm thấy vậy.

Nếu như nói Ca Thư Ứng Long là một lão long già nua, Tố Tâm là một con yêu hồ quỷ bí, La Kiệt chính là một con thương lang khát máu, tuổi còn rất trẻ, trong thân thể ẩn chứa tính bạo lực, nếu bởi vì không có sát khí, thì có thể cùng Bạch Khởi không phân hơn kém!

Tuổi trẻ chính là tiền tài, ba năm trước tứ đại truyền thuyết sánh nganh vai. Ba năm sau, La Kiệt tự mình lĩnh vị trí đứng đầu!

- Để cho ta đi tìm La Kiệt, cô thấy sao?

Trầm Côn thấp giọng hỏi:

- Ta? Chàng còn quan tâm đến ta sao?

Cơ Na tự giễu cười cười:

- Tộc của ta là vị thần đã được người cho vé vào cửa, việc ta có thể làm cũng chỉ là bảo vệ cửa mà thôi, chết ít mấy tộc nhân thôi.

Ngữ khí có chút buồn bã:

- Đại Tế tửu, chàng ít nhất từng là Đại tế tửu trong tộc của ta, đáp ứng ta một việc có được không? Nếu sau khi ta chết, cấp cho Hoàng Kim Huyết tộc của ta một con đường sống?

Cấp cho Hoàng Kim Huyết tộc một con đường sống?

Đúng vậy, Hoàng Kim Huyết tộc tuy rằng có thực lực không tầm thường, nhưng là mặt trời sắp lặn đại cục đã không thể xoay chuyển, Cơ Na chỉ đưa mắt ra mà nhìn tương lai sắp diệt vong của Hoàng Kim Huyết tộc.

Lúc này nếu Trầm Côn đáp ứng chuyện này, tương lai khó tránh bị người ta nắm lấy nhược điểm.

Bất quá nghĩ lại, Trầm Côn vẫn tự mình viết đưa Cơ Na một khối Yêu Bài:

- Lúc cần thiết, cứ đưa nó cho Quang Minh Hoàng!

Ngơ ngác nhìn thoáng qua Trầm Côn, Cơ Na không nói gì rồi rời đi.

- Ngươi là đồ đại ngốc, cuối cùng vẫn còn chút tình cảm.

Sau khi rời ra khỏi Trầm Côn, Cơ Na cúi đầu, ở trên đại bình nguyên vắng vẻ này, hơn một canh giờ sau, hướng mắt về nơi đóng quân của Hoàng Kim Huyết tộc, nàng cảm thấy vui khi trốn chạy.

Một mặt chạy, một mặt đem Yêu bài của Trầm Côn đưa lên gò má, che miệng cười cười, bộ dáng xấu hổ đỏ mặt.

Một cái bí mật nhỏ, vừa rồi Cơ Na nói xin cho Hoàng Kim Huyết tộc một con đường sống, hoàn toàn xuất phát từ chức trách của nữ hoàng, nàng cho tới bây giờ vẫn không nghĩ rằng Trầm Côn sẽ đáp ứng.

Dù sao Trầm Côn đã từng muốn giết nàng.

Nhưng mà... cuối cùng Trầm Côn đã thật sự đáp ứng rồi!

Có Yêu bài này, Hoàng Kim Huyết tộc có hy vọng không bị duyệt vong?

Đặc biệt là tên đại đần độn Trầm Côn này, hì hì, Tế tửu của nhà ta, cũng không phải là không có chút tình nghĩa nào?

Vậy được rồi, liền vì Tế tửu nhà ta mà đi làm một việc.

Cơ Na càng nghĩ càng vui vẻ, mặt tươi cười như hoa thả ra một con cơ quan phi điểu, giống như tiểu cơ nương vỗ Điểu Nhi nói:

- Tiểu điểu, Tiểu điểu mau mau bay trở về nói cho Công Thâu gia, lập tức khởi động Đại Địa Chiến Thần, Tế tử nhà ta đã trở lại, Muốn đi cùng La gia chém giết, chúng ta cần việc quân của hắn!

Cơ quan phi điểu bay lên, trong cõi lòng Cơ Na tràn đầy hy vọng đưa mắt dõi theo nó bay lên tầng mây.

Cũng chính là nàng tùy ý nhìn qua, nàng còn phát hiện trên bầu trời bay qua vài thân ảnh tàn tật!

- Tàn binh Dương gia?

Nhận ra thân phận người vừa đến, Cơ Na hoảng sợ biến sắc:

- Dương gia không phải đã tìm được một khối thi thể Hoàng Kim Thần tộc rồi sao? Còn tới đây làm gì?

Sắc mặt của nàng càng thêm khó coi.

- Không tốt! Tế tửu nhà ta xuất thân từ Dương gia, nếu tiếp tục như vậy, nhất định không thể tránh khỏi ánh mắt đáng ghét của Dương giá, Tế tửu nếu như bị người Dương gia nhận ra, nhất định phải chết.

- Không được, nhất định phải lập tức báo tin tức này cho Tế tửu!

Cơ Na cúi đầu, chuẩn bị cơ quan phi điểu thứ hai.

Nhưng mà vừa lúc này xuất ra cơ quan công cụ, ba, ba, ba, toàn bộ cơ quan công cụ đều nứt ra giống như thiên hạ bảo kiếm nhìn thấy kiếm trủng, còn cơ quan công cụ này giống như là gặp phải hoàng giả cơ quan thuật

- Người nào?

Cơ mạng quay đầu lại, chỉ thấy một cơ quan lắp rắp tạo thành xuất hiện sau lưng mình, một đôi mắt chứa đầy máu, giống như trong u hồn oán quỷ trong Địa ngục đi ra!

- Nha đầu, ba năm trước đây ngươi tránh được một kiếp, nhưng hôm nay sẽ không, cạc, cạc, coi như là ngươi không gặp may, thế nhưng phụ cận lão thân sử dụng cơ quan thuật, bằng không lão thân cũng không thể nhanh như vậy!

Một cánh tay tàn tạ giữ cổ Cơ Na, một cánh tay của người máy giữ ở trán nàng.

Rắc

Hai tay xê dịch, đem cổ Cơ Na tính vặn gảy!

- Tới âm tào địa phủ, nhớ nói rõ cho Diêm La Vương, danh tính người đã giết người

Từ trong đồng tử đầy máu tràn ngập ý giải thoái.

- Ngày xưa cơ quan chi hoàng, hôm nay Mặc gia cự tử, Mặc Ly

- Thẩm thẩm

Đầu Cơ Na bị bóp méo, chỉ thì thào được mấy câu.

- Cứu Trầm Côn, cứu hắn.

- Trầm Côn ở phụ cận sao?

Mặc Ly hơi hơi nhíu mày. Ngay khí thời điểm Mặc Ly trở về, Trầm Côn đã sớm đi vào Hồng Thổ Hạp Cốc.

La gia huyết sắc kỵ binh lập tức xông tới, mười mấy hồng bào lão nhân đều rối rít đứng lên như hổ rình mồi nhìn chầm chầm vào Trầm Côn.

Mà Vũ Quân La Kiệt, hắn nhìn chằm chằm vào thân thể Trầm Côn rồi nhìn ra ngoài một hồi bỗng nhiên cả người chấn động, sau đó liền thản nhiên yên tĩnh ngồi xuống, bảo một hồng bào lão nhân đi theo ngăn cản Trầm Côn.

- Ngươi là người phương nào, không biết nơi này là cấm địa La gia, không cho phép ngoại nhân tiến vào sao?

Hồng bào lão nhân hướng về phía Trầm Côn lạnh lùng hét lớn.

- Lão huynh, đừng hiểm lầm, ta không phải là đến đây đánh nhau giết người đâu!

Trầm Côn giơ cao hai tay ý bảo chính mình không có ác ý, mà khi hắn nói ra điều này với lão nhân giống như lời Phật từ trong tâm, Vũ Quân La Kiệt trong nháy mắt tựa hồ mất đi khí lúc, ngồi phịch xuống đất, đương nhiên, chỉ là một các nháy mắt, mọi người đều phát hiện ra, hắn đã khôi phục lại bộ dáng bao phủ đầy sát khí.

- Nếu không có ác ý, liền thỉnh rời đi sau này La gia chúng ta sẽ nhận thức ngươi là bằng hữu!

Lão nhân chỉ mới mở miệng

- Ta còn chưa muốn nói là đến đây là gì, cần gì đuổi ta đi?

Trầm Côn cười hì hì ngồi chồm hổm xuống, hết nhìn đông tới nhìn tây một hơi rồi nói:

- Nơi này đều là thân tín La gia không có người ngoài phải không?

Tin tưởng liền chầm chậm lấy cái nón xuống.

- Ta đây cũng không cần che giấu nữa, ta chính là Trầm Côn, các nghe hẳn là đã nghe A La nói về ước hẹn ba năm, ta tới cưới A La về nhà!

- Ngươi, ngươi không phải là ba năm trước đây.

Lão nhân ngạc nhiên một lát rồi sau đó cười rộ lên:

- Ngươi vẫn chưa chết tốt lắm, tốt lắm.

Lời nói đột nhiên xoay chuyển

- Bất quá cái gì mà ước hẹn ba năm, La gia chúng ta có lẽ không thừa nhận, hôm nay A La tiểu thư sắp đi tế đàn, người cũng trở về đi

Mẹ nó chứ!

Vị hôn phu đã đến, các ngươi còn muốn đem A La đưa lên tế đàn sao?

Còn không đem bần tăng để vào mắt mà?

Trầm Côn trong lòng hung hăng mắng một câu, bất quá hắn cũng đã sớm liệu đến, đại gia tộc có nhiều quy củ, chính mình không có khả năng mang A La dễ dàng mà rời đi.

- Lão huynh, đừng nóng vội mà đuổi ta đi, kêu A La ra đi, ta nói với nàng mấy câu!

Trầm Côn cười nói.

- A La đang chuẩn bị hiến tế, sẽ không ra gặp ngươi đâu!

Lão nhân lạnh lùng vung tay lên, chung quang là huyết sắc chiến sĩ đều xông tới

- Lập tức đi, bằng không chính là địch nhân La gia!

- A da, xem lão huynh ngươi đã nói vậy!

Trầm Côn vẫn không chút hoang mang, chỉ là một vẫy tay một cái

- Bất Sắc!

- A di đà phật, hầu đến đây!

Bất Sắc hô to một tiếng, đem Linh Lung cung đến giữa thi thể Hoàng Kim Thần tộc mà nhét vào tế đàn.

- Các lão huynh, các ngươi cần hiến tế A La, đơn giản là cần vé vào cửa Phù Vân Thai!

Trầm Côn chỉ vào thi thể

- Cửa này ta cấp cho các ngươi một phiếu, cho dù là một bộ phận sính lễ, cũng đủ đổi về A La chứ?

Nói xong, Trầm Côn cười híp mắt nhìn sắc mặt Hồng bào lão nhân.

La gia sở dĩ cần một khối thi thể Hoàng Kim Thân tộc, hiện giờ mình đã cấp cho họ rồi, bọn hắn không còn lý do gì để hiến tế A La nữa?

Không muốn nói nên lão nhân chỉ cười lạnh một tiếng:

- Ngươi nghĩ rằng chúng ta hiến tế A La, chỉ vì một cỗ thi thể đơn giản như vậy sao?

- Không phải sao?

Trầm Côn sửng sốt

- Ha, ha, thật là tên tiểu tử vô tri!

Lão nhân trào phúng nói:

Ngươi cho là có thi thể này, có thể vào Phù Vân Thai? Tiểu tử, thi thể nào có thể xem như vé vào, nhưng mà đường vào ở đâu? Đường vào Phù Vân Thai là ở đâu?

Đường vào?

Đúng vậy a, Phù Vân Thai ở địa phương nào, cái này vốn không ai biết, coi như lấy được thi thể Hoàng Kim Thân tộc cũng không ai biết đường.

- Tiểu tử, chúng ta có thể nói cho ngươi biết, Ngũ Đế Quân đã phát Phù Vân thiệp, chỉ cấp cho chín người, bọn họ đều có ghi rõ trên thiệp mời đường đi đến Phù Vân Thai.

Chỉ vào ngực mình rồi nói:

- Đến cả chúng ta muốn tự phát đi vào, Ngũ Đế Quân cũng sẽ không cự tuyệt, nhưng mà chúng ta phải có điều kiện chính là mang theo thi thể Hoàng Kim Thần tộc đến Thiên môn rồi tụ hợp cùng với bọn họ.

- Như thế nào mới có thể đến Thiên Môn?

Lão nhân lạnh lẽo nói:

- Chỉ có một biện phát, chính là như Đông Ca năm đó gọi về Hoàng Kim Thần tộc, làm cho Hoàng Kim Thần tộc phủ xuống, sẽ xuất hiện một tòa thế tục chi môn! Cho nên, A La nhất định bị hiến tế, bằng không thì Thiên Môn lộ sẽ không mở ra!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK