Mục lục
[Dịch] Bàn Long
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Hắc long là ma thú được xếp vào hàng mạnh nhất. Hắc long tộc thường là cửu cấp ma thú. Cường giả trong tộc thậm chí còn có thể là Thánh vực cường giả. Vô luận là cửu cấp ma thú hay Thánh vực ma thú thì ‘Tấn Mãnh Long’ vừa mới gặp hôm qua cũng đều không thể sánh được.

Lúc này tại phía đông của Ô Sơn trấn, một đám trẻ cùng với 3 gã giáo quan khoảng cách so với Hắc long chỉ có vài trăm thước. Ở cự ly cách mặt đất gần như thế quan sát hắc sắc cự long dài đến cả trăm thước, khiến thị giác thực sự bị kích động tới mức không lời nào có thể miêu tả được.

Điều khiến người ta phải khiếp sợ chính là – tại giá bàn xoay quanh giữa không trung trên đỉnh đầu Hắc long lúc này có một người mặc áo bào màu tro đang ngạo nghễ đứng thẳng, điên cuồng gào thét. Người áo tro trường bào bay phần phật song toàn thân hắn lại như một cây tiêu thương vươn mình thẳng tắp, đứng trước cuồng phong mà vẫn vững chãi như bàn thạch. Ành mắt hắn nhìn chằm chằm vào một vị lục y trung niên nhân sau lưng có đeo một thanh trường kiếm đang lăng không mà đứng phía trước.

Hiện tại, người mặc áo bào màu tro đứng trên đầu Hắc long đang giằng co với lục y trung niên nhân lưng đeo trường kiếm.

Lăng không mà đứng!

Ngoại trừ việc có thể thi triển thất cấp ma pháp ‘Phi tường thuật’ của Phong hệ ma pháp sư, cũng chỉ có Thánh vực cường giả mới có thể lăng không mà đứng như vậy. Vị lục y trung niên nhân lưng đeo trường kiếm không còn nghi ngờ gì nữa đã chứng tỏ thân phận của mình.

Chiến sĩ! Thánh vực cấp bậc chiến sĩ.

‘Kẻ có thể thu phục được Hắc long là người áo bào màu tro? Còn người có thể phi hành lại là một Thánh vực cường giả?” Lâm Lôi năm ấy mới có 8 tuổi mà đã thấy được cảnh tượng này. Cho dù là ngày hôm qua đã thấy được một trường đại chiến, nhưng lúc này vẫn thực sự bị chấn động giống như lúc trước. Không riêng gì nó, ngay cả Hi Nhĩ Mạn là một lục cấp chiến sĩ mà cũng sợ đến ngây người.

“Thánh vực cường giả, cũng là Thánh vực cường giả.” Hi Nhĩ Mạn bồn chồn nói, toàn thân khẽ rung động.

Không hổ là một Hi Nhĩ Mạn đã nhiều lần trải qua kinh nghiệm sinh tử, là người duy nhất vẫn còn giữ được sự tỉnh táo. Mà cho dù có tỉnh táo thì Hi Nhĩ Mạn vẫn cảm thấy 2 ngày nay mình hình như đều nằm mơ giống nhau: “Ngày hôm qua là bát cấp song hệ ma pháp sư, hôm nay lại đến lượt 2 Thánh vực cường giả với 1 Hắc long. Hi Nhĩ Mạn ta cả đời chưa bao giờ lại rung động đến vậy.”

Hi Nhĩ Mạn cảm thấy đầu óc mình có hơi choáng váng.

Hắc long chính là tột đỉnh ma thú, tối thiểu cũng đạt đến cấp 9. Có thể thu phục được Hắc long, mười phần thì có đến tám, chín phần chính là Thánh vực cường giả. Hơn nữa nếu nhìn theo một góc độ khác, dám cùng Thánh vực cường giả giằng co thì cũng chỉ có thể là Thánh vực cường giả mà thôi.

Điều này làm sáng tỏ một điều, người mặc áo bào màu tro cũng chính là Thánh vực cường giả.

Khoảng cách giữa Hi Nhĩ Mạn cùng một đám người so với Hắc long cũng chỉ chừng vài trăm thước, nhưng dù bọn họ thính lực có tốt đi chăng nữa thì cũng không thể nghe thấy đoạn đối thoại giữa 2 vị Thánh vực cường giả đang giằng co.

Cũng không biết 2 Thánh vực cường giả đang nói qua nói lại điều gì đó – “Hống…”

Đột nhiên Hắc long bỗng gầm lên một tiếng, hai chiếc cánh to lớn đập mạnh, một cỗ áp lực kinh khủng trực tiếp phát ra. Kể cả Hi Nhĩ Mạn ở giữa đám đông cũng chỉ cảm thấy thực sự khó thở, 2 chân như muốn nhũn ra.

“Đây là long uy ư?” Lâm Lôi cũng cảm thấy trái tim mình như đang bị một tảng đá đè nặng, không thể nào hô hấp được, nó lại một lần nữa cảm thấy kích động như hôm trước, huyết dịch trong cơ thể cứ sôi trào cả lên.

Hắc long này thực sự quá mức cường đại.

“Lỗ Địch! Ngươi đừng nên quá đáng!” Chỉ nghe lục y trung niên nhân đột nhiên quát lớn. Tiếng quát tựa như sấm động giữa đất trời. Một câu nói này không chỉ có bọn người Hi Nhĩ Mạn nghe thấy mà toàn bộ Ô Sơn trấn tất cả mọi người đều nghe thấy.

Tiếng quát nọ cũng khiến cho long uy của Hắc long có phần bị giảm bớt, mọi người hít thở đều bình thường trở lại.

Hi Nhĩ Mạn sững sờ, trong miệng lẩm bẩm: “Lỗ Địch? Lỗ Địch?”

Chỉ trong chốc lát, Hi Nhĩ Mạn đột nhiên có phản ứng, xoay người nhìn toàn bộ lũ trẻ, lớn tiếng hô: “Mọi người mau về nhà hết cho ta, nhanh lên, về nhà càng nhanh càng tốt cho ta, mau!!!” Hi Nhĩ Mạn hét lớn với một bộ dạng hết sức dữ tợn, khiến cho tất cả lũ trẻ đều phải sững sờ.

Hi Nhĩ Mạn tự mình rất rõ.

Hiển nhiên, 2 vị Thánh vực cường giả lúc này đang có mâu thuẫn, rất có thể sắp bắt đầu muốn động thủ.

Thánh vực cường giả giao thủ, nếu tất cả lũ trẻ đều đứng trơ ra trên mặt đất, không có thứ gì bảo vệ, phỏng chừng chỉ một chút năng lượng của Thánh vực cường giả ba động, đều sẽ khiến lũ trẻ phải tống tiễn cái mạng nhỏ của mình. Thánh vực cường giả chính là cấp bậc cường giả đạt đến trình độ ‘Hủy Thiên Diệt Địa’.

Mặc dù nói ‘Hủy Thiên Diệt Địa’ thì có chút khoa trương, nhưng hủy diệt thành trì, hủy diệt núi cao cũng là chuyện rất bình thường.

“Đi mau, đừng có ngẩn người ra nữa, về đi, mau lên!” Hi Nhĩ Mạn lại thét lớn một tiếng nữa, đồng thời thúc vào một số đứa trẻ.

Tất cả đám thiếu niên lúc này mới hoàn toàn bừng tỉnh. Mặc dù không hiểu tại sao Hi Nhĩ Mạn lại yêu cầu bọn chúng trở về, mặc dù trong lòng đều muốn được xem Thánh vực cường giả chiến đấu, nhưng trước sự uy nghiêm vốn có của Hi Nhĩ Mạn đã khiến cho toàn bộ lũ trẻ đều rất nhanh hướng về nhà mình mà chạy đi.

“La Thụy, La Kiệt, nhanh lên, các ngươi đem theo một số đứa trẻ 6, 7 tuổi trở về nhà, nhanh lên, một khi Thánh vực cường giả chiến đấu lan đến nơi này thì hậu quả…”

Hi Nhĩ Mạn trên mặt tràn đầy vẻ khẩn trương.

“Vâng, thưa đội trưởng.” La Thụy, La Kiệt đều hoàn toàn hiểu rõ điều đội trưởng đang nghĩ đến là gì.

La Thụy, La Kiệt lập tức đem một số tiểu hài tử bế lên, trên tay ôm 2 đứa, trên lưng cũng cõng theo 2 đứa. Hi Nhĩ Mạn cũng tương tự như vậy, rất nhanh bắt đầu ôm lấy đám tiểu hài tử.

“Lâm Lôi, mau về nhà.” Hi Nhĩ Mạn trong lúc ôm đám tiểu hài tử, quay sang Lâm Lôi quát.

“Biết rồi, thưa Hi Nhĩ Mạn thúc thúc.” Lâm Lôi lớn tiếng đáp lại.

Lâm Lôi mặc dù mới có 8 tuổi, nhưng tốc độ chạy cũng bắt kịp lũ thiếu niên 14 tuổi. Trong lúc chạy trốn, nó thỉnh thoảng vẫn ngoái đầu lên bầu trời hướng đông nhìn lại, xoay quanh Hắc long khổng lồ cùng 2 vị Thánh vực cường giả, tất cả đều vô cùng hấp dẫn đối với nó.

“Đội trưởng, Hoắc Cách đại nhân bảo chúng ta tới.” Chỉ thấy 11, 12 chiến sĩ từ hướng Ba Lỗ Khắc phủ đệ chạy tới, vừa thấy Hi Nhĩ Mạn thì lớn tiếng hô.

“Mau, đem đám tiểu hài tử đưa về nhà.” Hi Nhĩ Mạn lập tức ra lệnh.

“Vâng, thưa đội trưởng.” Đám chiến sĩ này lập tức tuân mệnh, rất nhanh ôm những đứa trẻ đưa về. “Về nhà. Về nhà. Nấp đi. Tự bảo vệ mình cho tốt.” Hi Nhĩ Mạn lớn tiếng hô hoán.

Hi Nhĩ Mạn tại Ô Sơn trấn có quyền uy rất lớn, lời ông ta nói khiến những người trông thấy Hắc long mà hoảng sợ đều biết phải làm như thế nào. Lúc này, toàn bộ Ô Sơn trấn trở nên rất khẩn trương, tất cả lũ trẻ, tất cả những người đang làm việc đều trở về nhà. Hiện tại, chỉ có những căn nhà được làm bằng đá mới có thể bảo vệ được cho họ.

Lâm Lôi trực tiếp lao vào trong nhà mình.

“Nhanh, trốn vào tầng hầm ở dưới đất.” Hoắc Cách lúc này đang đứng trong đình viện, thấy Lâm Lôi bèn trực tiếp quát. Tầng hầm chính là căn phòng kiên cố nhất trong phủ đệ của gia tộc Ba Lỗ Khắc nằm ở dưới đất. Ở trong này, tuyệt đối có thể bảo vệ được tính mạng.”

“Vâng, thưa cha.” Lâm Lôi liền gật đầu, lập tức hướng về phía tầng hầm chạy đi.

Lâm Lôi chạy rất nhanh. Chỉ có điều trong lòng lại nghĩ tới Hắc long cùng người mặc áo tro và lục y nhân, nó không khỏi ngoái đầu nhìn lại bầu trời phía đông. Kiến trúc của tiểu trấn là tương đối thấp, phương đông trên trời cách đó vài trăm thước có thể thấy rõ ràng.

Lúc này, Hắc long không ngừng cất giọng gầm gào.

“Đế Long, nếu ngươi cứ cố chấp như vậy thì đừng có mà trách ta.” Chỉ nghe thấy một giọng nói băng lãnh từ trên không truyền lại, sau đó chỉ thấy Hắc long nhất thời phẫn nộ, không ngừng nộ hống, trong miệng phun ra một ngọn lửa màu đen.

“Lỗ Địch, ta hôm nay cũng muốn xem xem, Thánh vực ma pháp sư rốt cuộc lợi hại tới đâu.” Lục y trung niên nhân phẫn nộ quát.

(Hết chương 15 - Mải nhìn cuộc chiến giữa 2 Thánh vực cường giả, liệu Lâm Lôi có gặp phải chuyện gì bất trắc? Xin mời xem tiếp chương 16 - Tai nạn)

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK