Mục lục
[Dịch] Bàn Long
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Gã béo nghi hoặc nói: “Hừ, dựa theo lời nói của các ngươi, người như hắn phải là người nổi tiếng mới đúng, tại sao từ trước tới giờ chưa nghe thấy ai nói qua?”

Gã đầu hói gật đầu nói:”Chuyện này lúc đầu ta cũng rất nghi ngờ, sau đó có đi điều tra, gã Ốc Đốn này ở Áo Bố Lai Ân học viện không có tham gia cuộc thi nào, cũng không giao chiến với bất kỳ cao thủ nào, cho nên không có danh tiếng gì hết.

“có thực lực mà lại không hiển lộ” Gã tóc xanh cùng gã béo thờ dài.

“Đừng nhắc truyện cũ nữa” Gã đầu hói tự tin nói “so với cuộc thi bảy năm trước, gã Ốc Đốn này khẳng định sẽ càng xuất sắc so với trước đấy”

Bên trong quán rượu yên tĩnh, Lâm Lôi thưởng thức hảo tửu, nụ cười trên môi.

“Tiểu Ốc Đốn, thật sự cao hai thước hai? Cao hơn Ta cơ à.”

Năm đó Ốc Đốn rời Ô Sơn trấn, mới sáu tuổi, khi đó hắn mới có hổ nha, cực kỳ đáng yêu, đảo mắt đã mười một năm trôi qua.

“Tiểu Ốc Đốn!”

Lâm Lôi trong lòng cảm thấy ấm áp, Tiểu Ốc Đốn chính là thân đệ của hắn.

“Huyết mạch Long Huyết chiến sĩ của Ốc Đốn còn cao hơn Ta, thiên phú về chiến sĩ cũng mạnh hơn Ta, mười bảy tuổi đã đánh bại bát cấp chiến sĩ, phòng chừng hai năm trước hắn đã đạt tới thất cấp chiến sĩ rồi”

Sự dự đoán của Lâm Lôi một chút cũng không sai.

Năm Ốc Đốn sáu tuổi, đã theo quản gia Hi Lý bạt thiệp chặng đường tới Áo Bố Lai Ân học viện, vì Ốc Đốn thiên phú cực cao nên đã rất dễ dàng tiến nhập Áo Bố Lai Ân học viện.

Nhưng quản gia Hi Lý hiểu rõ, Ba Lỗ Khắc gia tộc vẫn phụ thuộc vào thần thánh đồng minh, cho nên hắn vẫn bắt Ốc Đốn ẩn dấu thực lực, không tùy tiện hiển lộ. Nếu Ốc Đốn hiển lộ thành tựu xuất sắc quá, chỉ sợ sau khi tốt nghiệp, Áo Bố Lai Ân học viện sẽ không dễ dàng để cho Ốc Đốn quay về thần thánh đồng minh.

Ốc Đốn nhất nhất nghe lời Hi Lý, khi còn nhỏ mặc dù đã hiển lộ một chút thực lực, nhưng vì tuổi còn quá nhỏ, nên không bị người khác chú ý, khi hắn lớn lên, hiểu chuyện, tự nhiên là biết ẩn tàng thực lực.

Nhiều năm khổ luyện.

Đặc biệt nhờ việc ở Áo Bố Lai Ân học viện – học phủ cao nhất của cường quốc chiến sĩ tu luyện, học hỏi, hiệu suất tu luyện càng cao.

Khi Ốc Đốn mười bốn tuổi, Hi Nhi Mạn được Lâm Lôi ủy thác, mới tới Áo Bố Lai Ân học viện.

Trên thực tế, khi Hi Nhĩ Mạn tới được đế quốc, sự kiện ngày hủy diệt đã xảy ra rồi, Hoàng tộc cùng một vài thượng đẳng quý tộc gia tộc thông qua hệ thống đưa tin đặc biệt đã sớm biết tin, nên các phần tử tinh anh của học viện tự nhiên cũng sớm biết tin tức này.

Khi Hi Nhĩ Mạn tới đế đô, Ốc Đốn đã biết sự kiện ngày hủy diệt rồi.

Việc Hoắc Cách chết, và việc đại ca của hắn Lâm Lôi quyết định báo thù đều được Hi Nhĩ Mạn kể cho hắn. Ốc Đốn bàng hoàng, hắn hoàn toàn không biết nên làm gì.

Có Hi Nhĩ Mạn cùng quản gia Hi Lý ở bên cạnh, lại còn chiến đao Đồ Lục được Lâm Lôi giao đến, Ốc Đốn quyết tâm gánh lấy trách nhiệm nặng nề của gia tộc, chỉ là đáy lòng của hắn vẫn lo cho Lâm Lôi, Ốc Đốn không biết chuyện gì đang xảy ra với Lâm Lôi.

Thần thánh đồng minh cách qua xa Áo Bố Lai Ân đế quốc, thời gian đi lại phải mất một năm.

May mắn sau đó có người của Đạo Sâm thương hội tới tìm hắn, giao cho hắn mật thư.

Trong mật thư Da Lỗ kể lại sự việc ân oán giữa Lâm Lôi cùng Quang Minh giáo đình, cùng Khắc Lai Đức, cũng nói cho Ốc Đốn hay rằng Lâm Lôi không sao, chỉ là bắt đầu trường kỳ khổ tu.

Sau khi Ốc Đốn hay tin mới bớt lo lắng.

Nhưng hắn cũng vì ca ca của hắn mà kiêu hãnh thay, đồng thời hắn cũng quyết tâm cố gắng, để sau này có thể trợ giúp đại ca một tay. Trong khoảng thời gian ba năm sau này, hắn càng khắc khổ luyện tập, năm mười lăm tuổi, Ốc Đốn đã đạt tới thực lực thất cấp chiến sĩ rồi.

Năm mười bảy tuổi, Ốc Đốn sử dụng chiến đao Đồ Lục, cho rằng đao pháp cảnh giới của mình có chút thành tựu, quyết định tham gia cuộc thi cấp cuối năm, trong cuộc thi này, Ốc Đốn đã làm kinh động mọi người, bỗng chốc trở thành một vì sao mới sáng lòa trên bầu trời, Hoàng Đế bệ hạ cũng vì thế mà ban cho hắn tước vị bá tước.

Lâm Lôi ngồi trong góc tửu quán, trong lòng có cảm giác đặc biệt.

“Lão đại, Ốc Đốn chính là thân đệ đệ của huynh?” Bối Bối đang nằm cuộn tròn trên ghế ngước mắt nhìn Lâm Lôi.

Lâm Lôi cười gật đầu.

“Đứa nhỏ này thật có thể đánh bại bát cấp chiến sĩ à.” Bối Bối sợ hãi than, Lão đại, thân đệ của huynh có thể biến thành long huyết chiến sĩ không?”

“Đương nhiên có thể。”

Lâm Lôi rất tự hào về vị thân đệ này của mình, Bối Bối, ta chỉ là thông qua cực bối thiết giáp long huyết dẫn động long huyết huyết mạch trong cơ thể, Thân đệ của ta, độ dày của huyết mạch long huyết chiến sĩ so với ta còn hơn, có thể trực tiếp biến thành long huyết chiến sĩ, tuy vậy khi hắn biến thân, so với ta không giống.。”

Lâm Lôi vẫn nhớ các ghi chép về long huyết chiến sĩ trong bộ sách của gia tộc.

Khi huyết mạch long huyết chiến sĩ đủ độ dày, rồi sau đó tu luyện long huyết mật điển, có thể trực tiếp biến thành long huyết chiến sĩ, bình thường hình thái sẽ là: trên thân phủ đầy vảy rồng màu xanh, còn có một cái đuôi rồng màu xanh, trên trán có một chiếc sừng rồng.

Nhưng hình thái của Lâm Lôi thì toàn thân là màu đen, vảy rồng màu đen, trán, lưng, đuôi đều là màu đen hết.

“Hãy cấp cho mỗi người một bình phỉ thúy” Thanh âm quen thuộc với Lâm Lôi vang lên trong tửu quán.

“Đây là?”

Lâm Lôi như bị sét đánh trúng, cả người cứng đờ ra trong chốc lát, sau đó lập tức dùng linh hồn truyền âm cho Bối Bối: “ Bối Bối, tới bên cạnh Ta, không được lộ diện” Lâm Lôi đặt Bối Bối vào giữa ghế của mình。

Trong tửu quán này rất tối。

Hơn nữa giữa mỗi bàn đều dùng bình phong để ngăn. Lâm Lôi cơ hồ đều bị bình phong che mất nên người kia căn bản không nhìn thấy Lâm Lôi.

Lâm Lôi trong lúccquay đầu đi, mắt liếc lại

Thân hình beo béo, con mắt cười cười.

“Quả nhiên là hắn。”

“Hồng y đại giáo chủ Lan Phổ Sâm, tại sao lại xuất hiện tại Áo Bố Lai Ân đế quốc, còn có bên cạnh hắn một số kẻ cũng không phải là yếu, trong đó có một kẻ chính là khổ tu giả cao cấp nhất tại quang minh thần điện。”

Khổ tu giả đó, là một trong đám người lúc trước đã cùng Hải Đình Tư bày trận, gã này cũng là một cường giả đây.

Lan Phổ Sâm, cùng gã khổ tu giả kia chính là hai cửu cấp cường giả.

“ngoài gã ra còn có vài người là ta không nhận ra, chỉ cần cảm nhận hơi thở, so với Lan Phổ Sâm không kém bao nhiêu, cũng có thể là các cửu cấp cường giả.,。”

Lâm Lôi đáy lòng cảm thấy khiếp sợ。

“Tại Xích Nhĩ thành tự nhiên xuất hiện nhiều Quang Minh giáo đình cao thủ như vậy, chẳng lẽ.... chẳng lẽ thân phận ta đã bị bại lộ?” Lâm Lôi trong lòng thất kinh.

Lâm Lôi hiểu rằng, một tổ chức to lớn như Quang Minh giáo đình, chắc chắn là có mạng lưới tình báo, chỉ là mạng lưới đó có bố trí nhiều nhân lực ở các quận thành hay không?

“Lão đại, xảy ra chuyện gì?” Bối Bối mê hoặc, bị Lâm Lôi không cho xuất đầu lộ diện, nó rất nghi hoặc.

Lâm Lôi nhìn Bối Bối, khóe miệng mỉm cười, truyền âm nói: “Bối Bối, đó là đám cao thủ của Quang Minh giáo đình, có mấy gã cửu cấp cường giả đó.”

“Quang Minh giáo đình?” Sát khí trong mắt Bối Bối bạo phát.

“Bọn chúng nếu động thủ, một người ta cũng không để thoát khỏi Xích Nhĩ thành, hôm nay thực lực mạnh hơn lúc trước rất nhiều.

Khi long hóa, đạt tới cửu cấp đỉnh phong, hơn nữa hôm nay vận dụng hắc ngọc trọng kiếm, Lâm Lôi đã đạt tới “Thế”, thật sự là đạt tới một tầng đỉnh cao mới rồi.

Lâm Lôi cẩn thận lắng nghe.

Hiển nhiên là Quang Minh giáo đình đám người đó không phát hiện ra sự tồn tại của Lâm Lôi.

“Bởi vì lão gia hỏa đó, tốn mất hai năm rồi, rốt cục, qua dăm bữa nửa tháng nữa, chúng ta có thể trở về rồi.” Thanh âm thấp trầm của Lan Phổ Sâm vang lên.

Lan Phổ Sâm nói chuyện cũng rất thận trọng, không lộ ra nội dung bên trong.

“Hai năm, gã mặc hắc bào lưng quay về phía Lâm Lôi lắc đầu nói, vì đối phó với lão gia hỏa, mấy gã huynh đệ tốt của ta đều chết sạch cả rồi。”

“Chỉ cần bắt được hắn, mọi giá đều xứng đáng” Lan Phổ Sâm nói.

Nge đượcc đám người nọ nói chuyện với nhau, Lâm Lôi nhướng mày。

“Có ý tứ gì đây?”

Chính mình từng giết chết sáu đặc cấp chấp sự, tự hắn cũng không tính là lão gia hỏa.

“lão gia hỏa?còn nói muốn quay trở về?”

Lâm Lôi cảm thấy kỳ quái, rốt cục là ai đáng giá để Quang Minh giáo đình phải hao tổn khí lực như vậy.

“Lão gia hỏa, nhìn cái gì mà nhìn” Một gã mặc hắc bào trong bọn thấp giọng mắng.

“Kiêu ngạo cái gì?” Thanh âm già nua vang lên, “nếu không phải là các ngươi lấy nhiều hiếp ít, vẫn còn dùng thủ đoạn đó, bắt được ta, thật là nằm mơ đi”

Lâm Lôi nhướng mày。

Xem ra đây chính là lão già được Quang Minh giáo đình trọng thị.

“Để đối phó vói ta, Quang Minh giáo đình cũng không có phái một số đông cường giả như thế này đuổi giết.....lão già này rốt cuộc là ai vậy?”

Trong lòng Lâm Lôi thầm nghĩ。

“Mặc kệ thế nào, cũng mặc kệ lão già là ai, ta nhất định phải cứu。” Lâm Lôi cười lạnh trong lòng, có thể phá hỏng kế hoạch của Quang Minh giáo đình, cũng làm cho lòng ta thoải mái một chút.”

Muốn nhổ tận gốc Quang Minh giáo đình thật sự quá khó.

Hiện tại chỉ có thể bước từng bước một。

Đợi khoảng một tiếng, đám người Lan Phổ Sâm rốt cuộc cũng mang theo lão già rời khỏi tửu quán, từ đầu tới cuối họ không có để ý tới Lâm Lôi, ngồi sau bình phong.

Lâm Lôi từ trong bình phong đi ra.

“Bối Bối, chúng ta đi” Lâm Lôi tiện tay ném lại mấy kim tệ, lập tức mang theo Bối Bối từ trong quán đi ra, bám sát phía sau đám người Lan Phổ Sâm.

Hôm nay, Lâm Lôi đối với “Thế” đã lĩnh ngộ đạt tới một phạm trù mới, có thể đạp nước mà bước đi không chìm, cửu cấp cường giả bình thường thì không thể đạt được như vậy, đây là cảnh giới mà không phải đơn thuần chỉ có đấu khí cường, lực lượng cường là làm được.

Đi trên đường, chỉ cần người khác không nhìn thấy Lâm Lôi, tuyệt không thể biết được phía sau có người.

Bám sát đám người Lan Phổ Sâm, Lâm Lôi rốt cục cũng thấy rõ đối phương.

“Quang Minh giáo đình sáu người này, ngoại trừ một người đang áp giải lão già thần bí, Lâm Lôi có cảm giác năm người còn lại đều là cửu cấp cường giả.

Cửu cấp cường giả sáu người đi áp giải một lão già, hơn nữa Hồng y đại giáo chủ lại phải đích thân đi cùng.

Nghe bọn chúng nói chuyện với nhau, tựa hồ đám người này mất hai năm, và chết đi không ít người mới có thể bắt được lão già.

“Lão già này rốt cục có địa vị thế nào?” Lâm Lôi từ phía sau quan sát bộ dáng lão già.

Cực kỳ gầy gò, lông mi dài màu trắng tung bay trước ngực, quan trọng nhất là trong tay lão đầu là một bộ khóa tay, bên trên che bằng vải bố. Người thường không nhìn kỹ căn bản không chú ý tới, Lâm Lôi bám sát đám người này cũng lâu rồi, vì vải bố bị gió thổi bay lên mới có thể nhìn thấy khóa tay phía dưới.

“Ồ, đó là..........Lâm Lôi lần đầu nhìn thấy công cụ trong truyền thuyết này “ Cấm mà thủ khóa?”

Trong sách có ghi lại, phàm là bị mang cấm ma thủ khóa, ma pháp lực trong cơ thể một chút cũng không thể sử dụng, ma pháp sư cường thịnh sẽ giống như người thường, bất qua cấm ma thủ khóa rất là trân quý, Lâm Lôi cũng là lần đầu nhìn thấy vật này.

Lâm Lôi cả người chớp lên trong đám người tại ngã tư đường, khi thì né tránh, khi thi di chuyển về phía trước, rất là phiêu dật, đám người Lan Phổ Sâm đều không cảm giác được。

Một lát sau, đám người Lan Phổ Sâm rẽ vào một ngõ, dừng lại trước một tiểu lâu hai tầng, một gã mặc hắc bào gõ cửa.

“Đại nhân” cửa lớn tiểu lâu mở ra, một gã trung niên cung kính nói: “ Tất cả chuẩn bị xong rồi, mời chư vị đại nhân đi nghỉ”

Lan Phổ Sâm gật đầu.

“Khoa Tát Đặc Tư, hai huynh đệ ngươi trông chừng lão, lát sau chúng ta sẽ lại đổi” Lan Phổ Sâm nói.

Lâm Lôi trong lòng thất kinh: “ Ngay cả khi đã mang cấm ma thủ khóa, vẫn còn cho người trông chừng nghiêm mật như vậy, lão già này thật không bình thường” Lâm Lôi càng muốn phá hỏng kế hoạch của Quang Minh giáo đình.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK