Mục lục
[Dịch] Bàn Long
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Gió núi gào thét. Hai người Lâm Lôi, Tạp Tư La Đặc phi hành cực nhanh trên sơn đạo một bước đã đi được hai, ba trăm thước.

"Thanh Lôi phong là nơi ở của tám vị sư huynh ta , Đại sư huynh hắn cũng ở trên đỉnh Thanh Lôi phong." Tạp Tư La Đặc nói.

Tạp Tư La Đặc bước đi nhưng trong lòng lại đang nhớ lại cảnh tượng, cách đây hơn một ngàn năm khi vua sát thủ Hi Tắc cùng vị Đại sư huynh hắn quyết đấu .

"Tạp Tư La Đặc, ngươi được chứng kiến trận quyết chiến giữa Hi Tắc với đại sư huynh ngươi chứ?" Lâm Lôi dò hỏi.

Tạp Tư La Đặc hâm mộ nói "Năm đó ta còn chưa được nhận là đệ tử Vũ thần môn. Bất quá, ta cũng nghe Đại sư huynh nói qua. Ngày đó Hi Tắc thực lực đã rất đáng sợ, hơn nữa tốc độ nhanh phi thường. Đại sư huynh ta dù tốc độ cũng là nhanh nhất trong số các huynh đệ chúng ta, cũng bất quá chỉ cùng Hi Tắc bất phân cao thấp."

"Tốc độ nhanh thế nào?" Lâm Lôi cũng là người rất am hiểu tốc độ.

Tạp Tư La Đặc cười nói :"Ta cũng không biết, dù sao ta cũng không được thấy qua. Bất quá, phỏng chừng là so với ngươi và Áo Lợi Duy Á nhanh hơn nhiều."

Lâm Lôi cũng hiểu được, hôm nay ở trạng thái hình người bình thường vẫn chưa đạt tới thánh vực. Thực lực còn có thể tăng lên rất nhiều sau khi hình người trạng thái đạt tới thánh vực. Bây giờ so với Đại sư huynh hắn kém cũng là bình thường.

Trên đỉnh Thanh Lôi phong.

Trên đỉnh núi có đại khái một không gian rộng khoảng mấy chục thước, còn có vài cây cổ thụ trăm năm, một chút cỏ dại, bên cạnh một ngọn cổ thụ còn có hai căn nhà đá.

Tại đây, trên đỉnh núi, còn có một người đang đứng ở giữa sân.

Lâm Lôi thấy, hắn mặc trường bào màu xanh, thân hình tương đối tiêu sái, cân đối, mái tóc mầu xanh cắt ngắn chỉ khoảng ba bốn tấc .

Khi nhìn một cách đơn thuần đằng sau lưng, làm cho người ta một loại cảm giác cực kỳ vững vàng, cương nghị .

"Đại sư huynh." Tạp Tư La Đặc cung kính nói.

Gã liền quay đầu nhìn lại, ánh mắt tập trung nhìn vào Lâm Lôi . Lâm Lôi cùng đối phương đối mắt cũng cảm giác linh hồn run lên.

Đây là loại gì công kích?

Lâm Lôi trong lòng cảm thấy kinh hãi. Nếu chỉ là chiến sĩ cường giả bình thường, phỏng chừng ánh mắt gã Đại sư huynh này có thể khiến đối phương hồn phi phách tán. May mắn ta là cửu cấp đại ma đạo sư tinh thần lực cường đại mới có thể kháng trụ được.

"Tốt lắm." Lúc này Đại sư huynh mỉm cười gật đầu nói :"Ngươi là Lâm Lôi?"

"Đúng vậy." Lâm Lôi cũng gật đầu.

"Ta gọi là Pháp Ân." Đại sư huynh mỉm cười nói "Sư phụ dặn dò ta trước tiên đàm đạo với ngươi. Ngươi là uống long huyết mới có thể có biến thân đúng không? Không phải thuần túy Long Huyết chiến sĩ?"

"Đúng?" Lâm Lôi nhướng mày .

“Là ta nghe nói lại hình dáng khi ngươi biến thân, liền đoán ra được. Ta đã gặp qua Ba Lỗ Khắc gia tộc Long Huyết chiến sĩ." Đại sư huynh Pháp Ân lãnh đạm cười nói.

"Đúng vậy, như thế thì sao?" Lâm Lôi tiếp lời.

Đại sư huynh Pháp Ân nói "Theo ta được biết, Ba Lỗ Khắc gia tộc thuần túy Long Huyết chiến sĩ tiềm lực rất mạnh, nhưng nhờ uống long huyết mới biến thân được, thực lực giảm đi một chút. Nếu ngươi là thuần túy Long Huyết chiến sĩ, khi ngươi thực lực đạt tới đỉnh, hẳn là có thể ta đánh với ta một trận ."

"Cho dù là biến dị Long Huyết chiến sĩ, thực lực của ta vẫn đủ để đấu với ngươi!" Lâm Lôi không hài lòng đáp.

Đại sư huynh Pháp Ân nhướng mày.

Hắn là ai?

Cho dù được xưng là thánh vực cường giả đệ nhất, bàn thạch kiếm thánh Hắc Đức Sâm, trong mắt Pháp Ân, cũng chỉ là tiểu bối. Hắn căn bản không có để ý tới. Lâm Lôi bây giờ lại đả kích hắn, đích xác làm hắn bất mãn.

Nghĩ đến Vũ thần phân phó nhiệm vụ, Pháp Ân liền mỉm cười, không hề tức giận.

"Đích xác, cho dù không phải thuần tuý, chung cực chiến sĩ, thực lực so với người bình thường cũng là áp đảo tuyệt đối." Pháp Ân mỉm cười nói, đoạn nhìn về phía Tạp Tư La Đặc một cái. "Sư đệ, ngươi hãy về trước đi, đã có ta tiếp đãi Lâm Lôi."

"Vâng , Đại sư huynh." Tạp Tư La Đặc cung kính đáp, đoạn đảo con mắt nhìn Lâm Lôi một cái ra hiệu cho Lâm Lôi không nên cao ngạo, sau đó liền đi xuống núi .

Lâm Lôi hít sâu một hơi dài. Hắn cũng hiểu được, tại Vũ thần môn cũng nên khiêm tốn một chút thì hơn.

"Lâm Lôi,cùng ngồi xuống đi." Đại sư huynh Pháp Ân vung tay lên, hai chiếc ghế liền từ xa xa bay lại, hạ xuống trước mặt hai người.

Lâm Lôi thấy thế liền cảm thấy rất nghi hoặc khó hiểu.

Cái hắn vừa thi triển ra, Lâm Lôi cũng không cảm giác được là hoàn toàn không có đấu khí.

"Ta nghe nói là ngươi cự tuyệt Hoắc Đan đại nhân?" Pháp ân cười. Cho dù là Pháp Ân, thái độ cũng đối với Hoắc Đan cũng rất cung kính. Dù sao Hoắc Đan cũng chính là thần cấp cao thủ.

"Đúng vậy ." Lâm lôi gật đầu.

"Thông minh." Pháp ân tiếp tục nói : "Lâm Lôi, bản thân chúng ta đã là rất may mắn vì được sinh ra tại Ngọc Lan đại lục."

"Nga?" Lâm Lôi có chút nghi hoặc.

Pháp Ân tiếp tục nói "Không ít thánh vực cường giả đều đã thành danh qua mấy trăm năm, bọn họ cũng đều hưởng thụ cuộc sống tại nhân gian, đến khi thân nhân già yếu chết đi. Khi này thánh vực cường giả mới phần lớn tiến nhập chí cao vị diện."

Lâm Lôi gật đầu, về điểm ấy hắn không cần giải thích cũng hiểu được.

Hưởng thụ cuộc sống qua mấy trăm năm, khi mà thân nhân không có ai đạt đến thánh vực đẳng cấp, tự nhiên già yếu chết đi bọn họ trở nên cô độc , không còn ai thân thích, lúc đó, ra nhập chí cao vị diện cũng là rất bình thường .

"Nhưng là những người đó đều không biết, những chí cao cường giả từ chí cao vị diện cũng đều hạ nhập Ngọc Lan đại lục vị diện." Pháp ân khóe miệng mỉm cười, "Lâm Lôi, chuyện vị diện chí cao cường giả hạ nhập Ngọc Lan đại lục vị diện, ngươi đã bao giờ nghe qua chưa ?"

"Đã nghe nói qua." Lâm Lôi gật đầu nói.

"Không nghĩ tới ngay cả chuyện này ngươi cũng biết." Pháp ân gật đầu nói:" Những cao thủ ấy tại sao lại chọn Ngọc Lan đại lục, Ngọc Lan đại lục vị diện có gì hấp dẫn bọn họ?"

Pháp Ân lắc đầu thở dài nói: "Cũng không ít thánh vực cường giả, bao nhiêu cao thủ bọn họ lại ngược lại, lại chạy đến chí cao vị diện mà bỏ gần, cầu xa ."

"Lâm Lôi, ta chỉ là muốn nói cho ngươi biết rằng ngươi không nên tiến nhập chí cao vị diện. Nơi đây chính là chỗ tốt nhất cho ngươi còn về phần Ngọc Lan đại lục rốt cuộc có bí mật gì, ta tạm thời chưa thể nói cho ngươi biết." Pháp Ân cười nói.

Lâm Lôi nghi hoặc nhìn Pháp Ân "Tại sao lại nói cho ta biết việc này?"

Chuyện này rất nhiều thánh vực người cường giả cũng đều không biết, tại sao pháp ân nói lại nói chuyện này cho mình?

"Đây là sư phụ Vũ thần dặn dò ta nói cho ngươi." Pháp Ân nói.

"Vũ thần?" Lâm Lôi trong lòng rất là khó hiểu.

Đây đã là lần thứ hai Vũ thần gián tiếp hỗ trợ. Lần đầu tiên là truyền âm yêu cầu Kiều An bệ hạ lựa chọn ốc đốn .

Pháp Ân đột nhiên nói: "Lâm Lôi, nghe nói ngươi thực lực không tồi. Ngươi cùng ta luận bàn võ học một chút, thế nào?"

Hai mắt Lâm Lôi sáng ngời liền gật đầu.

Cùng Pháp Ân cấp bậc cao thủ luận bàn. Đích xác là đối với hắn hết sức hữu ích Lâm Lôi liền lấy ra tử huyết nhuyễn kiếm, dưới chân điểm liền bay ngược về phía sau, đồng thời hắc sắc lân giáp trực tiếp bao trùm toàn thân, một chiếc long vĩ dữ tợn từ từ cũng mọc ra.

Nhìn vào đôi đồng tử màu vàng lợt lạnh lùng của Lâm Lôi, Pháp Ân than thở nói :“Ngươi, biến dị long huyết chiến sĩ, hình như có gì đó …. rất đặc biệt . Được rồi đến đi, chuẩn bị kỹ rồi chứ?"

Lâm Lôi lúc này đang vận dụng 'Phong Ảnh Thuật'.

"Tốt lắm,được rồi." Lâm lôi gật đầu.

Pháp ân nhìn Lâm Lôi nhớ tới nhiệm vụ Vũ thần giao phó, không khỏi bất đắc dĩ thở dài, hắn chủ động đề cập cùng Lâm Lôi luận bàn vũ học, trên thực tế cũng là Vũ thần yêu cầu.

Dựa theo Vũ thần nói, để cho Lâm Lôi biết được thực lực chính thức của cao thủ đại lục .

"Lâm Lôi, tốc độ ta rất nhanh, ngươi cần phải cẩn thận một chút." Pháp Ân mỉm cười nói, Lâm Lôi cũng biết Pháp Ân tốc độ rất nhanh, nên mới sử dụng tử huyết nhuyễn kiếm .

Tử huyết nhuyễn kiếm lập tức dựng đứng lên. Tốc độ thực phi thường kinh người .

"Bắt đầu đi ." Pháp Ân hai mắt sáng ngời.

"Xuy xuy " một tia chớp màu xanh trực tiếp dẫn động từ phía Pháp Ân truyền tới, thậm chí còn phát ra âm thanh ba động .

Pháp Ân thân hình vừa động.

Lâm Lôi chỉ cảm thấy một đạo tia chớp màu xanh trực tiếp hướng mình bổ tới, tốc độ này so với Áo Lợi Duy Á, tối thiểu nhanh gấp đôi. Tốc độ này phi thường đáng sợ, Lâm Lôi căn bản không kịp né tránh.

"Đáng sợ thật !"

Lâm Lôi dưới chân điểm một cái, đồng thời trong tay tử huyết nhuyễn kiếm hóa thành cơn gió lốc. Vô số mũi kiếm màu tím trực tiếp hướng tia chớp màu xanh phía trước đâm tới.

Phong chi áo nghĩa - phong ba động!

Lâm Lôi buộc phải thi triển chiêu số mạnh nhất, phỏng chừng chiêu 'Phong Đích Luật Động' ngay cả thân thể đối phương cũng không chạm tới được, chỉ có một chiêu này, mới có thể miễn cưỡng đối kháng được .

"Bồng!" Một cổ lực đáng sợ kích thẳng vào mũi tử huyết nhuyễn kiếm .

Rồi sau đó Lâm Lôi rõ ràng cảm nhận được tia chớp màu xanh trực tiếp dọc theo tử huyết nhuyễn kiếm phóng tới trước mặt mình, trực tiếp oanh kích vào phần trên dải lân giáp màu đen .

"Oanh!"

Phảng phất như bị một quyền nặng đánh trúng linh hồn, Lâm Lôi trực tiếp bị trấn bay lên, toàn thân rơi xuống mặt đất, cỗ tia chớp màu xanh sau đó lưu truyền ba động chấn kích toàn thân Lâm Lôi .

Toàn thân vô lực, Lâm Lôi cảm thấy toàn bộ cơ thể hoàn toàn vô lực, ngay cả ý thức cũng choáng váng mơ hồ .

Qua hồi lâu. Lâm Lôi mới hoàn toàn tỉnh táo lại. Tứ chi cơ thể cũng dần dần phục hồi. Lâm Lôi lúc này mới đứng lên, ánh mắt khó tin nhìn pháp ân.

Lúc đầu đánh một trận cùng Áo Lợi Duy Á. Lâm Lôi cho rằng mình đã đạt thánh vực đỉnh phong. Tại đại lục những kẻ có khả năng đánh bại hắn là không có nhiều .

Nhưng lúc này cùng Pháp Ân đơn giản tỷ thí luận bàn võ học thì mới phát hiện hắn cùng Pháp Ân chênh lệch thực lực căn bản là quá lớn.

Pháp Ân, tốc độ so với hắn phải nhanh gấp đôi. Mà nếu nói đến lợi thế về tốc độ trong khi chiến đấu, hơi nhanh hơn một chút là đã có thể chiếm ưu thế. Gấp đôi như vậy chính là chiếm ưu thế tuyệt đối, thực lực hai bên thật sự chênh lệch quá lớn .

Căn bản không có cách nào phản kháng.

Hơn nữa còn có lôi điện công kích linh hồn, Lâm Lôi cũng đã bị trúng một kích nhẹ, toàn bộ linh hồn chấn động rung lên mà đó là Pháp Ân đã hạ thủ lưu tình. Còn chưa có phát huy thực lực chân chính đả thương hắn .

"Như thế nào? Không dám tin sao?" Pháp Ân ngồi ở trên ghế cười nói.

Lâm Lôi trong lòng có chút hoảng loạn :"Mặc dù biết Pháp Ân tiên sinh ngươi rất mạnh, nhưng là ta cũng không nghĩ tới chỉ một chiêu ta cũng không không hoàn thủ được. Pháp Ân tiên sinh, chẳng lẻ ngươi đã đạt tới thần cấp cảnh giới ?"

"Còn chưa ! Ta vẫn còn dậm chân tại thánh vực đỉnh phong ." Pháp Ân lắc đầu nói.

"Ta cũng là thánh vực đỉnh phong a, cái này , cái này ……" Lâm lôi trong lòng không cách nào giải thích.

Pháp Ân nhìn Lâm Lôi hồi lâu đoạn cảm khái nói "Lâm Lôi, ngươi đừng lên bị 'Thánh Vực Đỉnh phong ' bốn chữ này che mắt. Tại cảnh giới này của cao thủ như chúng ta, trong mắt căn bản không có quan tâm đến tới cái gì thánh vực đỉnh phong hay không mà là chỉ là lĩnh ngộ pháp tắc ."

Cái mà mọi người thường hay nhìn vào và cho là thánh vực đỉnh phong cũng bất qua mới chỉ là sơ nhập lĩnh ngộ pháp tắc mà thôi, so với lĩnh ngộ pháp tắc thì chỉ như một hạt nước giữa đại dương .

Lâm Lôi ngẩn ra.

Đúng vậy .

Đích thật là như thế, kiếm pháp Lâm Lôi mới ở tầng thứ ba chữ 'Thế', bất quá, mới chỉ là mượn thế của thiên địa. Thậm chí ngay cả sơ nhập lĩnh ngộ pháp tắc

còn chưa đạt đến.

Phong chi áo nghĩa - phong ba động, phong đích luật động, cùng với đại địa áo nghĩa mà Lâm Lôi lĩnh ngộ, hai pháp tắc này căn bản mà nói cũng mới chỉ là ở mức sơ nhập pháp tắc .

Đích xác chỉ là lĩnh ngộ ở mức sơ nhập pháp tắc mà thôi.

"Theo như sư phụ nói, nguyên tố pháp tắc lớn như đại dương mênh mông , ngươi lĩnh ngộ chỉ một giọt nước, cũng là thánh vực đỉnh phong , ngươi lĩnh ngộ một trăm giọt nước, cũng vẫn chỉ là thánh vực đỉnh phong. Sự chênh lệch là rất rất lớn!"

Pháp Ân trên mặt có một tia cô đơn nói "Trong cả đại dương nguyên tố pháp tắc rộng lớn, nghe nói lĩnh ngộ được một phần trăm trong đó mới có thể đạt tới thần chi cảnh."

"Nhưng ngươi, Áo Lợi Duy Á, lĩnh ngộ ngay cả một phần vạn trong đó cũng chưa tới." Pháp Ân liếc mắt nhìn Lâm Lôi một cái, "Ngươi mặc dù cũng đã có một chút lĩnh ngộ nhưng sao có thể so với ta đã tu luyện lĩnh ngộ qua mấy ngàn năm ?"

Lâm Lôi trong lòng cũng hiểu được.

Chính mình cho dù là thiên tài, bất quá, thời gian lĩnh ngộ còn chưa quá được mười năm công phu .

Còn Pháp Ân? Lĩnh ngộ đã qua mấy ngàn năm, cho dù thiên phú không bằng mình, nhưng với thời gian tu luyên lĩnh ngộ lâu như thế, mình như thế nào có thể so sánh với hắn ?

"Lâm Lôi, hôm nay, cái nhân vật nổi danh tại ngọc lan đại lục thánh vực cường giả bàn thạch kiếm thánh 'Hắc Đức Sâm' gì đó , cũng chỉ là mới qua một mấy trăm năm khổ tu mà thôi. Còn các cao thủ thật sự cũng đều tiềm tu qua mấy ngàn năm rồi, bọn họ đã sớm không còn để ý thế tục, không màng danh lợi nữa, bọn họ đều ẩn tu ."

Lâm Lôi ngẩn người .

Bàn thạch kiếm thánh, dù sao cũng được xưng thánh vực đệ nhất cường giả .

"Trên Ngọc Lan đại lục, cường giả chân chính quả thật không ít, bất quá mọi người đều không biết đến họ … vì họ ẩn tu đã quá lâu mà thôi. Mọi người không biết chân chính thực lực của họ còn mạnh đến mức nào. Trận chiến năm ngàn năm trước, cường giả chân chính quả thực rất nhiều, bọn họ cũng đều xa lánh thế tục mà ẩn tu. Ta không tin đám cường giả này có thể dễ dàng rời bỏ Ngọc Lan đại lục vị diện." Pháp Ân khóe miệng có chút mỉm cười nói.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK