Mục lục
[Dịch] Bàn Long
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Hiện tại Lâm Lôi đã nhanh chân tiến vào giới hạn nhị cấp chiến sĩ rồi, thông thường ở nhất cấp chiến sĩ sức mạnh chủ yếu chỉ có thể nâng lên vật thể nặng trăm cân, nhị cấp chiến sĩ thì càng có thể tùy ý huy động vật thể nặng trăm cân.

"Ngươi, khụ, khụ." Lan Đức tay sờ yết hầu ho khan vài tiếng, rồi sau đó phẫn nộ nhìn chằm chằm Lâm Lôi, "Ngươi, ngươi vậy mà ……"

"Được!" Da Lỗ đột nhiên đứng lên hô to, trên mặt tràn đầy hưng phấn, "Thật sự là thống khoái, lão Tam, thật không nhìn ra ngươi, ngươi sức lực thật cường đại!"

"Tiểu tử kia tuổi còn nhỏ mà sức khỏe thật cường đại."

Những ma pháp sư ngũ cấp, lục cấp đều kinh ngạc, trong tửu điếm cũng có một ít Học viện ma pháp sư phụ, những người này đều có chút kinh ngạc nhìn Lâm Lôi.

Thoạt nhìn là thiếu niên mười một mười hai tuổi, vậy mà một tay dễ dàng huy động nâng được người nặng tám chín mươi cân.

Nhưng thiếu niên này lại là ma pháp sư a!

"Này, Lan Đức, ngươi không phải nói chính mình là đệ nhất của võ đài nhất cấp sao?" Da Lỗ chế nhạo.

Lan Đức sắc mặt đỏ bừng, trong lòng nổi giận không thôi, đồng thời nhìn chằm chằm Lâm Lôi lớn tiếng quát: "Ngươi, ngươi là ma pháp sư sao? Có bản lãnh ta với ngươi dùng ma pháp so tài, lại giở cái thủ đoạn gì thế này? Là một ma pháp sư quý tộc, vậy mà sử dụng năng lực chiến sĩ thô bỉ." Lan Đức thời khắc này đã nổi giận, hắn vừa mới đạt được đệ nhất của võ đài thi đấu nhất cấp xong, nhưng vừa rồi lại bị Lâm Lôi nắm được yết hầu hắn nâng lên, cái loại mạng nhỏ này bị người khác nắm trong tay cảm giác làm hắn đặc biệt hoảng sợ.

"Đúng đó, có bản lãnh thì dùng ma pháp so tài? Ngươi không phải cũng là Ân Tư Đặc Học viện đệ tử sao?" Thụy Sâm ở bên cạnh Lan Đức thấy vậy cũng lập tức hô lên.

Nhưng đối với Lâm Lôi, bốn người này đáy lòng đều có một tia sợ hãi, vừa rồi sức mạnh kinh người đó của Lâm Lôi quả là đã làm bọn hắn hoảng sợ không thôi.

"Ma pháp?"

Lôi Nặc lúc này cười to, ngạo nghễ nói, "Lan Đức, ngươi cứ thật sự tưởng rằng đạt được đệ nhất của nhất cấp võ đài thi đấu, thì ngươi nghĩ trong nhất cấp chúng ta ngươi là người mạnh nhất sao? Nằm mơ đi. Đệ nhất nhất cấp của bọn ta, hừ, chỉ có lão Tam trong túc xá chúng ta thôi, ngươi, chưa đến lượt."

"Lão Tam, cho hắn thấy sự lợi hại đi." Da Lỗ cũng nói.

Kiều Trì vừa rồi bị Lan Đức khiển trách một tiếng, giờ phút này cũng có chút không nể mặt Lan Đức nói: "Lan Đức, ta nói cho ngươi hay, ngươi đừng nên không biết tự lượng sức mình, Học viện chúng ta không ít cao thủ là khinh thường không tham gia nhất cấp thi đấu. Ngươi đừng nghĩ rằng chính mình là vô địch."

Lan Đức sắc mặt càng thêm khó coi.

"Thử tài một chút chẳng phải sẽ biết ngay sao, Lan Đức, cùng với bọn họ so tài đi." Mấy thanh niên ngũ cấp, lục cấp cười nói, với bọn họ xem ra nhất cấp đệ tử tranh đấu chỉ là một sự tình thú vị mà thôi.

Lan Đức cũng bất quá mới mười tuổi, từ nhỏ đã tự cho mình là thiên tài.

Cho dù tại Ân Tư Đặc Học viện, cũng người đứng đầu một nhóm người, bây giờ sao lại bị vũ nhục quá như vậy?

"Đệ nhất?" Lan Đức nghiến chặt răng nói, "Đệ nhất không phải chỉ miệng nói ra là được, mà là đi ra ngoài tỷ thí, có bản lãnh sao không dựa vào ma pháp cùng ta đơn mã độc tấu?" Đối với thực lực ma pháp của mình, Lan Đức đặc biệt tự tin, dù sao cũng đã trải qua một loạt các trận đấu, cuối cùng đoạt được vị trí đệ nhất.

"Ơ, tửu điếm này quản lý nhân sự cũng thật là kỳ quái, sao lại không đến ngăn cản a?" Một ít người vây xem bên cạnh cũng phát hiện ra điểm nghi vấn này.

Trên thực tế lúc này nhân viên quản lý của Hoa Đức Lập tửu điếm đang ở chỗ xa xa khác, nhưng hắn căn bản không muốn đến nhúng tay.

Bởi vì hắn nhận ra mấy đệ tử này.

Không đề cập tới việc đệ tử Ân Tư Đặc Học viện đại biểu cho ý nghĩa gì, thân phận của tất cả mấy đệ tử này, hắn thực không muốn làm phiền, đặc biệt là …… Da Lỗ.

"Thật không ngờ lại là Da Lỗ thiếu gia, ôi, thôi bỏ đi, mặc kệ hắn ồn ào, kể cả hắn đem tửu điếm hủy đi với ta cũng không can hệ." Tửu điếm quản lý giả tại xa xa ôm đầu chỉ có thể bất đắc dĩ lắc đầu, hắn không dám chọc giận vị Da Lỗ thiếu gia này.

Đặc biệt sau khi gia nhập Ân Tư Đặc Học viện, Da Lỗ ở trong tộc địa vị cũng chợt tăng lên.

"Nói rất đúng, đệ nhất không phải cứ miệng nói ra là được, chính là phải dựa vào so tài." Lâm Lôi cũng đứng lên, sắc mặt lạnh lùng nhìn Lan Đức, "Lan Đức, ma pháp tỷ thí này không có cá cược thì quả là mất đi ý tứ. Như vậy đi, nếu ngươi thắng, ta sau này nhìn thấy ngươi thì phải đi vòng quanh, mà nếu ta thắng, ngươi nhìn thấy ta, cũng phải đi vòng quanh ta."

Lan Đức không khỏi cười lạnh nói: "Cá cược thế thì xem ra còn hơi nhỏ. Người thua nhìn thấy đối phương, chẳng những yêu cầu đi vòng quanh đối phương, còn phải hiến trên một trăm kim tệ, thế nào?"

Lâm Lôi mày không khỏi nhíu lại.

Một trăm kim tệ?

Chính mình một năm phí sinh hoạt mới có một trăm kim tệ, bản thân mình đâu có giàu có đâu.

"Ha ha, Lan Đức, mỗi một trăm kim tệ, mà ngươi đã cảm thấy đủ sao? Như vậy đi, người thua hiến trên một vạn kim tệ, thế nào?" Da Lỗ bên cạnh đắc ý lớn tiếng nói.

"Một vạn kim tệ?"

Lời này vừa nói ra, trong tửu điếm không ít đệ tử há mồm như hít phải một luồng khí lạnh, một vạn kim tệ này không còn là một số lượng nhỏ nữa rồi, trong tửu điếm này giữa đám đệ tử có thể sắc mặt không đổi, tùy ý xuất ra một vạn kim tệ sợ rằng cũng không có mấy người.

"Một vạn kim tệ?" Lan Đức trong lòng không khỏi run lên.

Mặc dù gia tộc của hắn cũng được xem như là một đại gia tộc, nhưng hàng năm cuộc sống phí của hắn bất quá mới ba ngàn kim tệ, Hoa Đức Lập tửu điếm này hắn cũng không phải mỗi ngày đều đến tiêu phí, lần này là vì ăn mừng chính mình với Thụy Sâm đạt được đệ nhất và đệ tam của thi đấu nhất cấp thì mới đến nơi này.

"Ha ha, không dám sao?" Da Lỗ rút ra ma tinh tạp ra, tung hứng trong lòng bàn tay nói.

"Lan Đức, đáp ứng hắn." Thụy Sâm bên cạnh nói, "Chúng ta bốn huynh đệ một vạn kim tệ cũng có thể tập hợp đủ, ta vốn không tin cái tên tiểu tử không biết từ đâu ra này sẽ là đối thủ của ngươi?"

Lan Đức cùng ba huynh đệ khác nhìn nhau.

"Được! Một vạn kim tệ thì một vạn kim tệ!"

Lan Đức lớn tiếng đáp, rồi sau đó cười lạnh nhìn Lâm Lôi, "Đi, chỗ này quá nhỏ không đủ để thi triển, chúng ta đến chỗ lôi đài cử hành nhất cấp thi đấu tỷ thí. Có gan thì đi với ta!" Nói xong, Lan Đức ngạo nghễ bước ra khỏi tửu điếm đại môn, ba huynh đệ hắn giống với Lan Đức tự tin tiến ra ngoài.

"Chúng ta cũng đi." Da Lỗ hai mắt tỏa sáng.

Lôi Nặc, Kiều Trì cũng có chút hưng phấn, Lâm Lôi cũng gật đầu, lạnh nhạt cười nói: "Một vạn kim tệ, người ta dâng tới, chúng ta sao có thể từ chối chứ?"

Lâm Lôi, Da Lỗ, Lôi Nặc, Kiều Trì bốn huynh đệ cùng nhau ra khỏi tửu điếm, trực tiếp hướng ra phía ngoài bước đến.

Mà số người còn lại trong tửu điếm cũng huyên náo đứng lên, cá cược một vạn kim tệ để tỷ thí, cho dù là trong lục cấp ngũ cấp đệ tử cũng rất ít khi có. Đặc biệt tỷ thí giữa hai người, một tên vừa mới đạt được vị trí đệ nhất của thi đấu nhất cấp là Lan Đức, một tên thì chưa từng có ai nghe qua đúng là tiểu tử thần bí.

Tức khắc một đám người liền trả tiền, rộn ràng nhốn nháo kéo theo sát phía sau.

Mặt sân võ đài là do nham thạch màu xanh cấu thành, đặc biệt cứng rắn.

Giờ phút này Lâm Lôi, Lan Đức hai người phân biệt đứng ở mỗi bên lôi đài.

Mà phía dưới võ đài trong thời gian ngắn ngủi đã tụ tập một đám người, dù sao lúc này là thời điểm bữa cơm tối, từ Hoa Đức Lập tửu điếm đến võ đài này dọc theo đường đi, một truyền mười, mười truyền trăm, trong chốc lát đã hấp dẫn một đám đông người theo đến, tỷ thí cá cược một vạn kim tệ, chỉ riêng một vạn kim tệ này cũng đủ hấp dẫn người ta rồi.

Lan Đức nhìn thấy đám người phía dưới càng ngày càng nhiều, huyên náo dị thường, không khỏi trên mặt cũng có một chút tự hào.

"Hôm nay ta cùng tiểu tử Lâm Lôi này tiến hành ma pháp tỷ thí, người thua dâng tặng trên một vạn kim tệ, sau này nhìn thấy người thắng cũng phải đi vòng quanh. Mọi người xin làm chứng cho chúng ta." Lan Đức cao giọng nói, hắn rất thích thú với cảm giác được mọi người chú mục, một chút mất bình tĩnh cũng không có.

Phía dưới ngay tức khắc vang lên một loạt tiếng khen ngợi và hoan hô, trải qua các trận thi đấu, Lan Đức cũng có một nhóm người ủng hộ, ngược lại với sự ủng hộ của Lâm Lôi chỉ có lèo tèo vài người.

Nhưng Lâm Lôi bản thân, vẫn bình tĩnh đứng ở trên võ đài.

"Nói đủ chưa vậy?" Lâm Lôi lạnh nhạt nói.

Lan Đức tự tin cười: "Tốt, bắt đầu."

Lan Đức cùng Lâm Lôi gần như đồng thời khẽ niệm ma pháp chú ngữ, hai người đều là nhị cấp ma pháp sư, một bậc nhị cấp ma pháp chú ngữ đều là tương đối ngắn gọn, một hai câu mà thôi.

"Hô!"

Liên tục bảy đạo phong nhận màu xanh vô thanh vô thức hình thành, trực tiếp hướng Lan Đức chém tới.

"Nhị cấp ma pháp sư?" Phía dưới những người có kinh nghiệm cũng đã phán đoán ra được.

Mà Lan Đức cũng đồng thời phát ra ma pháp của mình, chỉ thấy năm khối hỏa cầu xích hồng cũng hướng Lâm Lôi bay đến. Tốc độ phi hành của phong nhận so với hỏa cầu nhanh hơn nhiều, Lan Đức chật vật lăn lộn để tránh né. trong khi Lâm Lôi thât sự phiêu dật tùy ý bước đi là đã tránh được hỏa cầu, chỉ cần cước bộ đúng thời điểm, môi Lâm Lôi vẫn như trước nhẹ nhàng mấp máy, thi triển ra ma pháp thứ hai.

Địa hệ ma pháp - Hám địa thuật!

"Vù vù ~~~"

Lan Đức chỉ cảm thấy dưới chân các nham thạch màu xanh phảng phất như sóng gợn một trận lay động, dưới loại tình huống này Lan Đức căn bản không thể tĩnh tâm vừa di chuyển vừa niệm ma pháp chú ngữ, mà theo ngay sau đó ma pháp khác của Lâm Lôi cũng được thi triển, chỉ thấy năm khối tảng đá như đầu lâu lớn nhỏ mang theo một màu thổ vàng quang mang cực nhanh đập đến.

Trên mặt sàn lắc lư đó, Lan Đức đến đứng vững còn không xong, miễn cưỡng tránh né được hai khối.

"Bịch!"

Một tảng đá nện ngay trên bụng Lan Đức, Lan Đức liền tức khắc phun ra một ngụm máu tươi, hắn vội vàng dùng cánh tay ôm đầu. Liên tục hai cú đánh, trực tiếp ném Lan Đức tức khắc rơi xuống dưới võ đài, toàn thân bao phủ toàn tro bụi.

Võ đài tỷ thí, Lâm Lôi, thắng!

Lâm Lôi lạnh nhạt liếc mắt nhìn Lan Đức phía dưới, với công kích của mình Lâm Lôi hiểu rất rõ, Lan Đức này nhiều nhất cũng chỉ phải tĩnh dưỡng một tháng mà thôi, nếu trái tim hắn tàn nhẫn một chút khống chế tảng đá đập đúng đầu Lan Đức, không chừng cái mạng nhỏ của Lan Đức đã chấm dứt rồi.

"Nhị cấp song hệ ma pháp sư. Nhất cấp của chúng ta có một cao thủ như vậy sao?"

Vây xem phía dưới một ít ngũ cấp học viện kinh hô, trong nhất cấp xuất hiện một nhị cấp ma pháp sư quả là hiếm thấy, mà xuất hiện nhị cấp song hệ ma pháp sư, ở trong nhất cấp, đó càng tuyệt đối là cường giả.

"Tiểu tử này khống chế lực vô cùng tinh chuẩn, thân thể di động rất linh hoạt."

Một ít ngũ cấp, lục cấp đệ tử có chút kinh ngạc, thời điểm vừa rồi Lâm Lôi đối mặt với hỏa cầu thuật công kích, vậy mà có thể vừa tránh né đồng thời vẫn như trước mặc niệm chú ngữ, bởi vậy có thể phán đoán Lâm Lôi này thân hình tốc độ rất linh hoạt.

"Ha ha, Lan Đức, ngươi thật sự nghĩ ngươi là đệ nhất của nhất cấp nữa sao? Lão Tam túc xác chúng ta mới chỉ dùng riêng ma pháp, đã có thể dễ dàng chà đạp ngươi." Da Lỗ cười to nói.

"Khụ, khụ." Lan Đức che ngực đứng lên.

Hắn trong lòng rất rõ ràng, Lâm Lôi vừa rồi đích thực là hạ thủ lưu tình.

"Da Lỗ, ngày mai ngươi dẫn theo Lâm Lôi, ta và các ngươi đi tứ quốc kim hành chuyển tiền, một vạn kim tệ, ta nói được thì làm được." Lan Đức ánh mắt trầm xuống liếc mắt nhìn Lâm Lôi ở xa, lúc này đây bị Lâm Lôi đánh bại, đem Lan Đức hắn đang đắm chìm trong hào quang thiên tài hoàn toàn kích tỉnh.

Chính mình có thiên phú, nếu không có nỗ lực, thì vẫn như cũ sẽ bị người khác đánh bại!

"Lâm Lôi, cám ơn ngươi!" Lan Đức khom người nói như thế làm Da Lỗ toàn thân sửng sốt, rồi sau đó Lan Đức lại ngẩng đầu nhìn chằm chằm Lâm Lôi kiên định nói, "Nhưng có một ngày ta nhất định sẽ đánh bại ngươi đó."

Sau đó Lan Đức liền che ngực lại, huynh đệ của hắn cũng đến đỡ tay, hướng về chỗ hắn rời đi.

"Lâm Lôi, ngươi quả là lợi hại, huynh đệ ta đặc biệt được nở mày nở mặt a." Lôi Nặc ôm lấy Lâm Lôi đang đi xuống võ đài.

Lâm Lôi nhìn một chút chung quanh.

Chỉ thấy không ít người đều nhìn hắn đang bàn luận, nguyên Ân Tư Đặc Học viện một ít tinh anh nhân vật đều là tương đối nổi danh, bất kỳ ai đều không nghĩ tới trong đám đệ tử nhất cấp đột nhiên có một người dễ dàng đánh bại đệ nhất của thi đấu nhất cấp Lan Đức .

"Xin chào, Lâm Lôi, ta tên là Đan Ni, là nhất cấp Thủy hệ, thật cao hứng được biết ngươi." Liền tức khắc một cô gái tóc vàng vóc dáng cao gầy đã đi tới, nhìn Lâm Lôi mỉm cười nói.

"Xin chào, ta tên là Lâm Lôi." Lâm Lôi không có thói quen cùng người lạ nói chuyện bất kể là nhiều hay ít, "Xin lỗi, ta bây giờ muốn Minh tưởng tu luyện."

Nói xong, Lâm Lôi ra hiệu cho ba huynh đệ của hắn, Da Lỗ cũng hiểu được ý tứ, ngay tức khắc bốn huynh đệ không để ý những người đang vây xem chung quanh, trực tiếp rất nhanh rời đi, chỉ để lại cô gái Đan Ni kia chân mày nổi lên sự bất mãn.

.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK