Mục lục
[Dịch] Bàn Long
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Bội Lý mặc dù đã hơn hai trăm tuổi, với thực lực bát cấp chiến sĩ, thân thể quả thực đã rất mạnh rồi. Vậy mà khi Tái tư lặc dùng năm ngón tay cắm vào não hậu, Bội lý cả người sắc mặt trắng bệch, đồng thời thân thể vô lực co quắp run rẩy, giống như một lão nhân đang lâm bệnh nặng.

Lâm lôi lạnh lùng nhìn kỹ màn này.

"linh hồn tra thám." Lâm lôi lần đầu tiên chứng kiến loại kỳ thuật này , vong linh ma pháp sư lợi hại nhất trong ba loại ma pháp, quả thật là làm cho người ta kinh hãi không thôi.

Đại khái qua khoảng hai thời thần đôi mắt màu bích lục của Tái Tư Lặc đã khôi phục lại sắc thái bình thường.

Tái tư lặc liếc mắt, nhìn khuôn mặt như tro tàn của Bội lý, âm hiểm cười hai tiếng, rồi thu hồi tay về. Bên cạnh hai gã kim mao bích nhãn cương thi cũng buông Bội lý ra, hắn lúc này linh hồn đã tan biến chết ngay tại chỗ, cả người giống như một khối thịt trực tiếp đổ gục trên mặt đất.

"Thế nào?" Tái tư lặc đắc ý nhìn về phía Lâm lôi.

Tái tư lặc quả thực là cao thủ, người bình thường chắc chắn sẽ sùng bái, kinh ngạc khiến trong lòng hắn cũng cảm thấy tự đắc không ít. Từ khi Lâm lôi tiếp xúc với hắn tới nay, Tái Tư Lặc chưa lúc nào khiến cho Lâm Lôi thực sự kính phục. Bây giờ lộ ra tuyệt chiêu như vậy, Tái tư lặc cũng rất chờ mong thấy được ánh mắt sợ hãi của Lâm lôi.

Khiến cho cao thủ sợ hãi a, điều đó mới thực sự làm cho hắn thỏa mãn.

"Thật không tin nổi" Lâm lôi thành thật thở dài nói.

Linh hồn là một cái gì đó phi thường huyền ảo, làm một dạng tồn tại bản chất nhất của con người, loài người đối với linh hồn cũng có cách nào khám phá được, thậm chí chỉ một góc nhỏ của linh hồn thôi cũng không hiểu nổi. Từ trong linh hồn một người tra thám trí nhớ, thì Lâm lôi không cách nào tưởng tượng được phải làm như thế nào đây.

"Ha ha ha" Tái tư lặc đắc ý cười, rồi sau đó hai gã kim mao bích nhãn cương thi bên cạnh Tái tư lặc vụt biến mất. Chúng nó đã trở về quê quán tại vong linh giới.

"đi thôi."

Lâm lôi thúc giục.

Chỉ trong nháy mắt, phủ đệ của Bội lý bá tước liền khôi phục dáng vẻ yên tĩnh, tuyệt đại đa số nhân khẩu đều hoàn toàn hôn mê, mấy thi thể của các cường giả chỉ còn lại là mấy mẩu thịt vụn trên mặt đất.

Tại một đình viện lẻ loi trong tửu điếm.

Cửa lớn của phòng khách đóng chặt, Lệ bối tạp, Lệ na hai cô gái phi thường nhu thuận chờ đợi, Lâm lôi cùng Tái tư lặc đang ngồi tại đó đàm luận.

"Trong trí nhớ của Bội lý, ngươi đã phát hiện được cái gì?" Lâm lôi tỉnh táo hỏi.

Tái tư lặc nhìn Lâm lôi, cười nói: "Lâm lôi, ta trước sau đối với ngươi hiểu biết quả thực là quá ít. Không ngờ tới ngươi có thân thế quả thực là không nhỏ"

"Lôi đại ca làm sao vậy?" Lệ bối tạp ở bên cạnh mở lớn đôi mắt to tròn đáng yêu tò mò hỏi.

Tái tư lặc gạt nhẹ hai hàng mi màu trắng cười: "Lệ bối tạp, Lệ na, các ngươi có biết là Lâm lôi đại ca hắn tại thần thánh đồng minh danh khí rất lớn không? Trong giới thạch điêu sư tại Phổ lỗ khắc tư hội quán thì hắn chính là một đại tông sư. Các ngươi biết không? Khi hắn mới mười sáu tuổi đã điêu khắc được một kiện thạch điêu rất xuất sắc, các ngươi có biết giá trị của nó là bao nhiêu không?" Tái tư lặc cười hỏi.

"Thạch điêu?"

Lệ bối tạp, Lệ na nhìn nhau.

Trong mắt các nàng , thạch điêu quả thực là phi thường khó có thể điêu khắc, Để tạo được một bức chân dung điêu khắc đã rất khó rồi. Nói gì đến việc tạo nên một tác phẩm có thần vận.

"nhiều ít,bao nhiêu kim tệ a?" Lệ bối tạp, Lệ na tò mò dò hỏi.

"một ngàn hai trăm vạn kim tệ!" Tái tư lặc thông báo một con số.

Kỳ thật, hết thảy tin tức này đều là do Tái tư lặc từ trong bộ nhớ của Bội lý bá tước đầu thấy được. Bội lý bá tước đã nhận được những thông tin phải giết chết Lâm Lôi của Quang Minh giáo đình. Về Lâm lôi tin tức tự nhiên được miêu tả phi thường rõ ràng.

"một ngàn hai trăm vạn kim tệ, cho một người, một bức thạch điêu?" Lệ bối tạp, Lệ na miệng đều há thật to.

"không đơn giản là thạch điêu, Lâm lôi đại ca của các ngươi còn là ma pháp sư thiên phú, năm đó đã trở thành đệ nhị ma pháp sư trẻ nhất trong lịch sử, mà hôm nay chỉ sợ là đã trở thành đệ nhất nhân của cả ngọc lan đại lục. Về phần chiến sĩ thiên phú, các ngươi hẳn cũng đã được biết rồi." Tái tư lặc từ đáy lòng bội phục Lâm lôi.

Thiên tài. Bất kể là ai đều không hoài nghi, hết thảy biểu hiện này của Lâm lôi.

Lệ bối tạp, Lệ na tỷ muội lập tức nhìn về phía Lâm lôi. Trong ánh mắt các nàng đều ánh lên nét kinh ngạc, sùng bái.

"Được rồi, Tái tư lặc." Lâm lôi lắc đầu cười nói, "Đừng nói chuyện trước sau nữa. Ngươi từ trong ký ức của Bội lý đã phát hiện được gì rồi, mau nói cho ta biết."

Tái tư lặc cũng thu liễm tươi cười.

"căn cứ từ tin tức trong trí nhớ của Bội lý, thế lực của Quang minh giáo đình tại Áo bố lai ân đế quốc vẫn còn tương đối nhỏ, vẫn đang hoàn toàn ẩn núp trong bóng tối. Bọn họ không dám đắc tội với 'Vũ Thần', cho nên trong địa phận Áo bố lai ân đế quốc, Quang minh giáo đình ẩn núp rất ít cao thủ"

Lâm lôi có chút gật đầu.

"Cũng từ trí nhớ của Bội lý, ta đã biết tất cả người phụ trách bí mật của Quang minh giáo đình tây bắc hành tỉnh. Chúng ta hoàn toàn có thể thông qua những tin tức này mà huỷ diệt toàn bộ" Tái tư lặc âm hiểm cười nói.

Kiến tạo khó khăn, phá hư dễ dàng.

Tại một chỗ ẩn núp có thể tiêu diệt một nhóm nhân mã mà hoàn không làm cho người khác hoài nghi.

"Vậy mấy cơ sở đó nằm ở những hành tỉnh nào?" Lâm lôi hỏi tới.

Với Lâm lôi thì việc hủy diệt một người đại diện cho thế lực của một hành tỉnh quả thực là không đủ, phải huỷ diệt toàn bộ cứ điểm của Quang minh giáo đình tại Áo bố lai ân đế quốc mới khiến cho hắn khoan khoái trong lòng.

"Nếu tại bảy đại hành tỉnh, giết tất cả người phụ trách, đến lúc đó quần long vô thủ. Hơn nữa Quang minh giáo đình mạng lưới thực lực đều là đơn tuyến liên lạc, một khi người phụ trách bị giết, sợ rằng cả mạng lưới thế lực sẽ hoàn toàn tê liệt."

Đối với Quang minh giáo đình thì đó quả thực là đả kích rất lớn, lúc đó Lâm lôi mới thực sự thống khoái.

Tái tư lặc lắc đầu nói:: "Hình như người phụ trách các quận thành khác cũng có cách liên lạc giống với Bội lý, gã Bội lý này cũng không phải là người tổng phụ trách liên lạc tại Áo bố lai ân đế quốc, hoặc là liên lạc của Quang minh giáo đình tổng bộ."

"Áo bố lai ân đế quốc tổng phụ trách?" Lâm lôi con mắt sáng ngời.

Nguyên lai, tại Áo bố lai ân đế quốc, người tổng phụ trách còn phải có địa vị càng cao. Nếu bắt được người tổng phụ trách, cũng sử dụng 'linh Hồn tra thám' thì chắc chắn tin tức sẽ đáng sợ hơn nhiều.

"Đáng tiếc, gã Bội lý cũng không biết được chính xác thân phận của người này" Tái tư lặc lắc đầu nói, "Bội lý chỉ biết là đưa tin tới địa điểm được quy định sẵn mà thôi"

Lâm lôi gật đầu.

Tái tư lặc đột nhiên nở nụ cười: "Nhưng ta từ trong trí nhớ của Bội lý cũng biết được tin tức rất lý thú của một người"

"Hả" Lâm lôi nhìn Tái tư lặc.

"Vị tổng phụ trách tại Áo bố lai ân đế quốc đã ra lệnh cho Bội lý trong tháng tới sẽ có một tiểu đội áp giải tiến vào tây bắc hành tổng, Bội lý sẽ phải an bài tiếp đón họ cẩn thận trong địa phận của mình, đồng thời cũng phải cực kỳ giữ kín bí mật." Tái tư lặc nhếch mép cười," căn cứ vào mệnh lệnh kia thì hình như tiểu đội áp giải này có tầm quan trọng rất cao, không thua gì áp giải ta ngày trước đâu"

"A" Lâm lôi con mắt sáng ngời.

Tiểu đội áp giải tầm quan trọng càng cao, thì nhân vật bị áp giải khẳng định là không hề tầm thường.

"Vậy ngươi có biết bọn họ tiến vào tây bắc hành tỉnh tại địa điểm nào không?" Lâm lôi hỏi tới.

"Thị đức khoa quận thành, dựa theo chính thức lộ tuyến" Tái tư lặc nói.

Lâm lôi gật đầu. Điểm ấy hoàn toàn có thể lý giải, trong tỉnh thành Ba Tư Mi có một thánh vực cường giả 'Mạch Khắc Khẳng Hi' trấn thủ. Vì vậy, lộ tuyến áp giải đương nhiên phải tránh xa nơi này.

"Đức khoa quận thành, cách nơi này cũng hơn tám trăm dặm khoảng cách." Tái tư lặc đối với địa hình của Áo bố lai ân đế quốc xem ra rất quen thuộc.

Lâm lôi đạm mạc nói:: "hơn tám trăm dặm? Nếu hết tốc lực đi tới thì chỉ cần một ngày là đủ rồi."

Hắc văn vân báo 'Hắc Lỗ' nếu toàn lực di chuyển thì chỉ cần nửa ngày là tới. Chỉ là đường quá dài nên không thể bảo trì cực hạn tốc độ.

Nếu chỉ đi với tốc độ bình thường thì buổi sáng xuất phát, trước khi đêm xuống tuyệt đối có thể tới nơi.

"nửa tháng sau, chúng ta xuất phát đi đức khoa quận thành." Lâm lôi nói.

Tái tư lặc cũng gật đầu.

Thời gian trôi qua. Lâm lôi, Tái tư lặc, Lệ bối tạp tỷ muội vẫn chờ đợi ở tửu điếm lẻ loi trong đình viện kia, Tái tư lặc quyết định giúp Lệ bối tạp, Lệ na tỷ muội tiến hành 'vong Linh truyền Thừa', mà Lâm lôi cũng không lãng phí một tia thời gian tiến hành tu luyện.

vong linh truyền thừa quả thực là một quá trình mà Lâm lôi không có nhìn thấy.

Lệ bối tạp tỷ muội cùng Tái tư lặc tiến vào trong phòng bắt đầu 'vong Linh truyền Thừa', chỉ trong chốc lát thời gian, Tái tư lặc đã bước ra khỏi phòng nhắc nhở Lâm lôi không nên quấy rầy đôi tỷ muội này.

Liên tục ba ngày ba đêm, Lệ bối tạp, Lệ na tỷ muội mới thong thả đi ra khỏi phòng.

Ba ngày thời gian đã khiến cho các nàng hoàn toàn dung hợp với nội dung của vong linh truyền thừa, dựa theo phán đoán của Tái tư lặc, đôi tỷ muội này đích thực là thiên phú rất cao.

trong khi đó Lâm lôi lại đang tu luyện tầng thứ tư của trọng kiếm cảnh giới 'Đại Địa Áo Nghĩa'.

Tại một khu vực hoang vu, một đạo trường bào thân ảnh giống như hư ảnh đang cực nhanh nhắm hướng phương đông phi hành đi.

Thân hình nhỏ gầy mà tinh hãn có thêm mái tóc ngắn màu trắng tựa cương châm.

Hắn toàn thân mặc trường bào màu đen, ánh mắt sắc bén cực kỳ, nhìn thẳng hướng phương đông. Cả người cứ như vậy lăng không cực nhanh phi hành.

"năm thân thể bát cấp a" Thi đặc lặc hoàn nhớ kỹ Hải đình tư đã nhắc nhở hắn mấy lần .

Lúc này đây phải áp tống đích năm huynh đệ bất luận như thế nào đều không thể để xảy ra cái gì ngoài ý muốn. năm thân thể bát cấp, một khi nhật quang (?) phủ xuống, đó sẽ chính là năm thánh vực đỉnh cấp cường giả.

"đã lâu lắm rồi không có giết chết thánh vực cường giả nào a" Thi đặc lặc khóe miệng có một tia cười lạnh.

Hải đình tư đã giao quyền nếu có thánh vực cường giả trở ngại, hoàn toàn có thể giết chết. Hết thảy hậu quả Quang minh giáo đình sẽ gánh chịu.

Sáng sớm ngày thứ mười sau khi Bội lý bá tước bị giết chết.

Lâm lôi ngồi khoanh chân trên mặt đất vẫn không nhúc nhích, sương sớm tràn ngập khắp nơi. Mấy ngày này Lâm lôi rất im lặng, mặc dù Bội lý bị giết, cũng không khiến cho thành vệ quân nghi ngờ đến điều tra.

Chính là ở đây, Lâm lôi và bọn họ không hề có chút nào quan hệ.

Lâm lôi đột nhiên đứng lên, cầm trong tay hắc ngọc trọng kiếm lăng không hướng phía trước mặt đâm tới, chỉ nghe thấy một thanh âm vô cùng bén nhọn vang lên.

phía trước mặt Lâm lôi đại khái khoảng năm mươi thước khoảng cách có một vách tường, nhưng lúc này đang chấn động một chút, bụi mù rơi xuống.

"Phốc ~~~" vách tường đột nhiên xuất hiện một vết hình nắm tay rồi tiếp tục tan thành bụi phấn. Bụi mù tan hết cuối cùng lộ ra một người với một nắm tay bất động.

không có đấu khí bắn ra, chỉ là phách không xuất thủ nhưng lại làm vách tường cách năm mươi thước phía trước xuất hiện cái động khẩu.

"Đại địa áo nghĩa - sóng trọng kích"

Lâm lôi nhẹ giọng thì thào nói, "đây là Đại địa áo nghĩa yếu lĩnh trụ cột nhất 'Sóng Trọng kích', rốt cục ta cũng hoàn toàn thực hiện được" từ khi tiến vào Xích nhĩ quận thành tới nay, Lâm lôi luôn chỉ chú nghiên cứu yếu lĩnh này.

mà bây giờ, Lâm lôi rốt cục cũng đã nắm giữ được tầng thứ tư 'Đại Địa Áo Nghĩa' tuyệt chiêu 'sóng trọng kích'.

Đấu khí, lực lượng công kích càng cao khi được triển khai đúng lúc sẽ chuyển hóa thành sóng chấn động uy lực càng cao. Sóng trọng kích nhìn thì có vẻ hiệu suất rất thấp nhưng thực ra uy lực lại rất lớn.

dù sao đây cũng là một loại phương pháp công kích không hoàn toàn dựa vào đấu khí hay lực lượng công kích.

"Lâm lôi." Tái tư lặc vừa rồi đứng ở cửa, thấy được màn thể hiện vừa rồi "đây là cái gì công kích thế?" Tái tư lặc cũng rất là giật mình.

Thánh vực cường giả công kích, tái tư lặc cũng đã gặp qua.

Nhưng là lúc này chỉ một kiếm tầm thường bổ ra cũng tựa như sử dụng đấu khí hùng hậu tấn công người khác từ xa. Nhưng cái cách của Lâm lôi như vậy, nhìn không thấy đấu khí, nhìn không thấy năng lượng, phía trước vách tường cũng không thấy có tiếng của người nào xuất hiện, cái nắm tay nhỏ biến thành cái động khẩu. Màn biểu diễn này quá là quỷ dị.

"Có nói chắc ngươi cũng không hiểu đâu" Lâm lôi vừa cười vừa nói.

Yếu lĩnh “sóng trọng kích” mà hắn lĩnh ngộ Lâm lôi hiểu rõ ràng rằng càng lên cao khó khăn càng lớn, hao phí thời gian càng nhiều.

"Phanh!" "Phanh!" "Phanh!"……

đột nhiên ngoài cửa đình viện truyền đến tiếng đập cửa, lâm lôi trực tiếp đi thẳng tới mở.

Một gã tiểu nhị của tửu điếm cung kính nói:: "tiên sinh, có một vị quan khách muốn gặp ngươi." , bên cạnh tiểu nhị là một trung niên nhân mặt đầy hòa khí.

Gã tiểu nhị nhìn thấy trung niên này phi thường nhu thuận nên lập tức lui đi.

Trung niên kia mỉm cười nhìn Lâm lôi: "Lâm lôi đại nhân, ngươi hảo."

Lâm lôi sắc mặt không khỏi biến đổi, người biết thân phận đích thực của mình quả thực là rất ít.

"Lâm lôi đại nhân không cần khẩn trương, thiếu gia của ta muốn diện kiến người" Gã trung niên này cười cười nói.

"Thiếu gia của ngươi là ai?" Lâm lôi nhướng mày.

"Lâm lôi đại nhân xin hãy nhìn phong thư này sẽ biết." Gã trung niên lấy từ trong lồng ngực một phong thơ, đưa tới trước mặt Lâm Lôi.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK