Mục lục
[Dịch]Vương Phi Si Ngốc Không Dễ Chọc - Sưu tầm
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Không quá nhiều ngày, chuyện Cửu vương gia vì Liễu phi nương nương mà tổ chức hội hoa mẫu đơn, liền truyền khắp cả phố lớn ngõ nhỏ trong kinh thành.

Những người kia chỉ cần hơi có thân phận, đều xếp hàng muốn dính hơi vào hào hoa phú quý của Liễu phi nương nương, liều mạng muốn xâm nhập vào trong danh sách mời.

Trong tự nhiên sẽ không thiếu rồi, nhị tiểu thư Âu Dương thế gia cả ngày chỉ muốn dựa dẫm vào quyền thế

"Mẹ, chuyện này ngừơi phải vì nữ nhân mà làm rồi, lần này chính là tốt cơ hội. Nghe nói ngoài Liễu phi nương nương ra, thậm chí hoàng hậu cùng với các chư vị nương nương đều tiến đến, nữ nhi cũng không thể ở đằng sau con ngốc kia."

Âu Dương Cẩm Nguyệt ôm cánh tay của mẹ ruột Tô Thanh Tú, làm nũng .

Tô Thanh Tú vỗ vỗ cánh tay của Âu Dương Cẩm Nguyệt, sắc mặt hình như có ấm áp chưa tan: "Con bây giờ đã lớn rồi, làm sao còn quan tâm đến mẹ."

"Mẹ, nữ nhi biết sai rồi, biết không nên gạt người đi cầu phụ thân đem con gả cho Cửu vương gia."

Âu Dương Cẩm Nguyệt khẽ đẩy cánh tay của Tô Thanh Tú, lại nói: "Mẹ, con đây không phải giận nhưng, dựa vào cái gì con ngốc kia, lại có thể gả cho Cửu vương gia, nhưng, hiện tại nữ nhi biết rằng mẫu thân có tính toán, không bao giờ ngỗ nghịch với mẫu thân nữa."

"Đứa nhỏ này, mẫu thân sao lại có thể khoan dung để mẹ con kia leo lên trên đầu của chúng ta. Bạch Tố Nương ngốc kia là nữ nhân mạng tốt, Bạch Tố Nương và Liễu phi nương nương là kim lan tỷ muội, lại là đính hôn từ nhỏ."

"Không thể như vậy, con ngốc kia rõ ràng có thể gả cho Cửu vương gia."

Âu Dương Cẩm Nguyệt cắn răng, tức giận bất bình nói.

"Cho nên mẫu thân đã sớm bắt đầu cho con liên kết với người trong nội cung, để Hoàng hậu nương nương yêu thích, và thái tử điện hạ yêu thích. Thái tử điện hạ này chính là hoàng đế tương lai, nếu mà con có thể làm cho Hoàng hậu nương nương vui vẻ, với cái tướng mạo này của con, nhất định có thể làm cho thái tử điện hạ động tâm, đến lúc đó Thái Tử Phi này còn không là của con sao."

Tức giận trên mặt Tô Thanh Tú dần dần biến mất, bà vỗ mu bàn tay của Âu Dương Cẩm Nguyệt, "Cẩm Nguyệt, mẹ có một đứa con gái bảo bối như con, ca ca con không có tiền đồ, mẹ đã sớm tâm cũng rét lạnh rồi, chỉ trông cậy vào con có thể để cho trên mặt mẹ có ánh sáng. Không cần lại nhìn sắc mặt của mẹ con kia, người ta có Liễu phi nương nương và Cửu vương gia làm chỗ dựa, chúng ta còn không vì chính mình tìm chút chỗ dựa sao?"

"Lời của mẹ, nữ nhi đều nhớ kỹ, nhưng nghĩ tới để cho con ngốc kia gả cho Cửu vương gia, trong lòng nữ nhi không thoải mái."

Trên mặt của Âu Dương Cẩm Nguyệt, đúng là bởi vì phần ghen ghét, mà có chút méo mó.

"Nhớ kỹ, tạm thời không cần phải động đến con ngốc đó, cũng đừng nhắc lại chuyện muốn gả cho Cửu vương gia."

Sắc mặt của Tô Thanh Tú hơi trầm xuống, cảnh cáo Âu Dương Cẩm Nguyệt.

"Nữ nhi biết rồi, mẫu thân."

Âu Dương Cẩm Nguyệt có chút không cam lòng nhẹ gật đầu.

Tô Thanh Tú nhìn qua Âu Dương Cẩm Nguyệt vẫn không tình nguyện, sắc mặt hòa hoãn một chút, cười nói: "Mẹ đã sớm chuẩn bị cho con xong rồi, con hãy luyện tập cầm kỹ thật tốt, nghe nói đương kim hoàng hậu yêu thích nhất chính nghe đàn. Chỉ cần con có thể trở thành Thái Tử Phi, còn sợ không thể làm cho con ngốc kia cực khổ chết sao?"

"Điểm ấy nữ nhi tự nhiên biết rõ, chính là trong lòng không thoải mái, nghĩ Cửu vương gia tuấn tú như thế, sánh duyên với con ngốc kia, thật sự là"

"Vậy con cũng biết đương kim thái tử điện hạ, tướng mạo cũng tuấn lãng, huống chi, Cửu vương gia chỉ là Vương gia, hơn nữa còn là không học vấn không nghề nghiệp, Vương gia đều không có chí lớn. Sao có thể so với thái tử điện hạ, Cẩm Nguyệt, nửa đời sau của mẹ, đều trông cậy vào con."

"Mẹ, nữ nhi khi nào làm mất mặt ngài, danh hiệu Thái Tử Phi này, nữ nhi đã định rồi, nhưng để cho con ngốc kia trở thành Cửu vương phi, nữ nhi nói cái gì đều nuốt không trôi cơn tức này."

Âu Dương Cẩm Nguyệt cúi người xuống, ôm đầu vai Tô Thanh Tú, "Mẹ, mẹ xem có thể làm cho con ngốc kia không thành Cửu vương phi hay không?"

Tô Thanh Tú giương mắt, nhìn nữ nhi bảo bối của mình, đột nhiên nở nụ cười: "Con đứa nhỏ này"

"Mẹ, nữ nhi biết ngài có biện pháp, trong lòng của nữ nhi thoải mái rồi, dĩ nhiên là có thể chuyên tâm đặt vào chuyện nịnh nọt Hoàng hậu nương nương, mẫu thân hãy đợi hưởng giàu có của nữ nhi đi."

"Ai, được rồi, vì nữ nhi bảo bối của mẹ, mẹ sẽ bằng bất cứ giá nào một lần." Tô Thanh Tú bất đắc dĩ thở dài một hơi.

Âu Dương Cẩm Nguyệt vừa nghe, lập tức trên mặt tức giận cái gì đều tiêu tan, ôm Tô Thanh Tú lại làm nũng một lúc.

"Chỉ biết mẫu thân là người hiểu rõ nữ nhi nhất."

Tô Thanh Tú vẫy vẫy tay.

Âu Dương Cẩm Nguyệt đưa tai ghé vào miệng Tô Thanh Tú

Khi nàng nghe được kế hoạch của Tô Thanh Tú, trên mặt thoạt nhìn vừa mừng vừa sợ, khi nghe xong, Âu Dương Cẩm Nguyệt quả thực không thể tin mà nhìn Tô Thanh Tú, "Mẹ à mẹ, nếu mẹ không phải là mẹ của Cẩm Nguyệt, Cẩm Nguyệt thật đúng là sợ hãi người."

"Con gái ngốc, mẹ làm những thứ này đều vì con." Tô Thanh Tú nhíu mày thở dài.

"Nữ nhi biết rõ, cám ơn mẫu thân."

Âu Dương Cẩm Nguyệt cười híp hai mắt, đem gò má gối lên đầu vai Tô Thanh Tú

Lần này xem ai còn có thể muốn con ngốc kia, hừ!

"Đinh linh ——"

Bạc tinh tế thật dài đựơc làm mảnh trói thật chặt ở trên bụng trên bắp chân trắng nõn xíu xiu, con Tiểu Linh Đang từ bạc mảnh thắt ở chỗ mắt cá chân, nhẹ giơ lên chính là đinh đương vang dội, rất là dễ nghe

"Sùng Hoa, nàng múa thực là càng ngày càng tốt đó, khá tốt nàng không phải người trên Lạc Hà này, bằng không Thanh Lưu ta vũ khôi này, rất không phải dâng hai tay rồi sao?"

Lạc Thanh Lưu nửa tháng trước xuất hiện ở trên thuyền hoa lớn nhất Lạc Hà, lan quế phường, dùng kỹ thuật nhảy tinh xảo, cùng khuôn mặt thoạt nhìn dịu dàng, vừa mới có nhiều danh hiệu vũ khôi.

Âu Dương Sùng Hoa nhìn qua chuông bạc trên chân, nhẹ nhàng lúc lắc một cái, thanh âm đinh linh dễ nghe, lại một lần nữa quanh quẩn ở trong thuyền hoa

"Thật không nghĩ tới, nửa tháng trước nàng, và hôm nay nửa tháng sau nàng, quả thực tưởng như hai người. Ta hiện tại cũng đã không còn gì có thể dạy cho nàng."

Lạc Thanh Lưu hai tay ôm trong ngực trước ngực, dựa ở trên song cửa sổ, nghiêng nhìn Âu Dương Sùng Hoa ở trong phòng.

Đến nay, hình ảnh lần đầu gặp Âu Dương Sùng Hoa, vẫn là rõ mồn một trước mắt

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK