Mục lục
[Dịch]Vương Phi Si Ngốc Không Dễ Chọc - Sưu tầm
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Trong khi nói chuyện, Giáo sư Hà Điền nhìn về cụ xác ướp cổ ngàn năm.

"Con biết chuyện này rất hoang đường, chính là giáo sư, ta xác thực ngàn năm trước có Hoài Nguyệt vương triều."

Âu Dương Sùng Hoa hai mắt có chút rũ xuống, nàng cũng biết lời này nói ra sẽ không ai tin, nhưng mà, chính nàng đã trải qua việc này mà.

Nàng chính là Âu Dương Sùng Hoa, Tam tiểu thư của Âu Dương gia.

"Âu Dương" Giáo sư Hà Điền tay run rẩy, nuốt nước bọt, kích động nói: "Âu Dương, con có thể kể cho ta mọi chuyện từ đầu chí cuối không. Chuyện này nếu là thật , tuyệt đối sẽ là một phát hiện cực kỳ quan trọng của nhân loại."

Giáo sư Hà Điền có vẻ có chút nói năng lộn xộn, ông không ngừng gãi cái ót.

Âu Dương Sùng Hoa hai mắt chậm rãi trợn to, nhìn Giáo sư Hà Điền, trên mặt xuất hiện một chút hưng phấn, "Giáo sư chẳng lẽ thật sự tin con?"

"Âu Dương, ta hiểu con mà, con tuyệt đối không sẽ nói dối, đương nhiên nói giỡn lại càng không thể. Con đã nói thế, thì mọi chuyện ta có tám chín phần nắm chắc."

Giáo sư Hà Điền vô cùng tin tưởng cảm giác của mình, cái này đương nhiên cũng là bởi vì lối sống của Âu Dương Sùng Hoa.

Âu Dương Sùng Hoa nhìn thấy trong mắt Giáo sư Hà Điền có chân thành, Giáo sư, ông ấy...

Rõ ràng thật sự tin tưởng lời của nàng!

"Chúng ta rời khỏi đây trước đã, sau đó con từ từ đem mọi chuyện con đã trải qua nói cho ta biết." Giáo sư Hà Điền nói, người không ngừng xoay vòng quanh tại chỗ, sau đó, ông ấy nắm tóc, vỗ trán, nói: "Đúng rồi, tư liệu, đây là tất cả tư liệu về xá ướp cổ, ta cũng sẽ cầm ra ngoài."

Âu Dương Sùng Hoa nghe Giáo sư Hà Điền nói..., không hỏi thêm cái gì nữa, xem ra trước mắt cũng chỉ có thể như vậy.

"Con đi xem xe có thể dùng nữa không." Âu Dương Sùng Hoa vừa nói, người đã đi đến bên cạnh xe.

Giáo sư Hà Điền thì lại ngồi xổm người xuống, kiểm tra xác ướp cổ.

Âu Dương Sùng Hoa ngồi vào trong xe, nàng ngước mắt, khi nhìn vào kính chiếu hậu..

Thoáng đảo tầm mắt, trong thoáng chốc, nàng nhìn thấy trong kính chiều hậu là một khuôn mặt quen thuộc.

Kinh ngạc, nàng xoay mạnh người, nhưng mà, khắp nơi trống không, ngoại trừ những bụi cỏ cao cỡ nửa người thì không còn gì cả.

Nhất định là mình quá mức mẫn, cảm giác rồi, Mặc Âm Trần làm sao có thể xuất hiện ở đây.

Lắc lắc đầu, Âu Dương Sùng Hoa thử khởi động động cơ.

Tiếng nổ ầm ầm, làm cho nàng trong nháy mắt thanh tỉnh lại!

Lúc này nàng thực sự không phải đang ở Hoài Nguyệt vương triều.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK