• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

" Tiếp"

Sau một lúc im ắng Đại Trưởng Lão Văn Cơ Pháp lên tiếng nói phá tan đi bầu không khí này. Cũng không có gì quá lạ phản ứng khi gặp một yêu nghiệt như vậy.

" ...."

Cậu nhỏ Lăng Gia Khánh của chúng ta đang trong lúc tận hưởng thì bị Đại Trưởng Lão nói vậy thì mặt nhăn nhó lại. Dù sao hắn cũng là thiên tài a.

" Xú lão đầu, chờ đấy..."

Hắn nhìn lên chỗ Đại Trưởng Lão rồi nói thầm.

" Hừ."

Nói thế nào thì nói dù có Thiên phú hơn trời hay có cho là ngũ hệ đi chăng nữa thì cũng chỉ là một thằng oắt con vắt mũi chưa sạch mà thôi. Văn Cơ Pháp liền giơ nhẹ ngón tay lên một cái thì đã thấy nhỏ Gia Khánh nằm lăn quay dưới đất rồi. Rồi Văn Cơ Pháp thoắt phát một luồng linh lực hình bàn tay to lớn nắm quanh người hắn rồi bay về phía trên cao hướng về phía Văn Cơ Pháp trưởng lão lên rồi nói.

" Thằng nhãi này dám chửi bản tôn, vậy ta thu liền hắn đồ đệ"

Lườm qua ba vị trưởng lão hắn nói tiếp.

" Quyết vậy đi !"

Dưới khán đài thấy vậy liền thở dài nói nhỏ :

" Hù chết ta. Ta cứ tưởng hắn bị người trưởng lão kia giết chứ !"

" Uhm. đúng vậy, làm ta hết hồn !"

" Người trưởng lão này cũng rất biết đùa a.."

Nói xong không cần chờ hắn liền biến mất. Nói ra cũng quá nhanh đi hầu như chả ai nhìn thấy gì cả chỉ nghe xong mấy câu nói mà thôi. Từ đó có thể nhận ra nhiều điều rồi đó. Còn không biết người khác nghĩ như nào còn Lục Bảo hắn đang cảm thấy cả người toàn hưng phấn. Làm cho hắn quên mất hắn còn đang khảo hạch, trong đầu liên tục tưởng tượng đủ kiểu nào bay nhanh, dịch chuyển, tốc biến, hay thuấn di giống trong truyện...

" Ha..Haa"

Hắn đứng đó rồi ngu ngu ngơ ngơ cười cười cũng không biết hắn nghĩ cái gì, nhiều người bắt đầu để ý lấy tay chỉ trỏ hắn. Làm cho nhiều người nhìn vào rồi nói to nói nhỏ không mấy dễ nghe :

" Người kia chắc bị điên rồi !"

" Tránh xa nó ra, nhìn không giống bình thường a"

" Cũng không biết được. Ta nghe nói cũng có nhiều kẻ thấy kẻ thù mình thành công thì ôm đau hận khóc mà tức chết !"

" Người này bị như vậy chắc không tới nỗi chứ ?"

Nhưng hắn cũng không thể ngờ được là kẻ mà nghèo hèn cùng hắn ngủ ngoài rừng tới đây lại có thể đạt tới Tiên cấp tu luyện như vậy. Hắn rất chờ mong tới phiên hắn a. Không biết mình có hơn Lăng Gia Khánh thằng kia không. Dù sao mình cũng trùng sinh tới đây mà !

----------------------------------------

" Kế, Hoàng Vân Thiên"

" Kế, Tam Nhất Quỷ"

Đọc đến tên này mọi người mới để ý hẳn là cái thằng vừa trong xe ngựa phi như sắp chết đây, nhìn qua từ chân lên đầu toàn là loại vải hiếm cao cấp mang tính khoe của là nhiều, mặt thì nhìn như thằng trộm chó mà cứ tưởng mình cao. Khảo hạch mà mỗi bên hắn còn kèm theo một nữ nhân tầm mười bảy mười tám nữa. Nhìn qua ai cũng ngứa mắt.

" Nhanh lên còn người khác"

" Thằng kia nhanh lên"

"Mẹ kiếp ngươi muốn ăn đập không !"

Nhiều người tỏ vẻ bức xúc nói. Mấy cái cậu ấm cô chiêu này cũng quá phiền hà rồi. Từ lúc đầu đến giờ cũng gặp mấy cái, đều là tự cao tự đắc, cho quyền mình được hơn người khác. Cũng chẳng biết được là nhà họ hi vọng bao nhiêu vào lần khảo hạch này. Nhà thì đổ cả gia tài vào chỉ mong muốn có một chỗ đứng trong Linh Thiên Nhai, cũng có nhà nợ lần trồng chất mong muốn con cái vào đây để có thể kiếm chút quan hệ.

" Kế, Lạc Kinh Hồng, Quân Thiên Vũ, Vu Kình Vương, Mai Thiên Hoàng và Mai Thiên Long"

Tất cả những người đó đều thông qua hết đặc biệt là thằng khốn Tam Nhất Quỷ thuộc Phong Hệ, Thiên phú Địa Cấp. Nhất là sau khi khảo xong hắn quay lại nhìn những người không qua sủa một câu.

" Bọn phế vật" vừa nói hắn vừa nhếch mép với ánh mắt khinh bỉ.

Hoàng Vân Thiên với Lạc Kinh Hồng đều đạt được Khống Hỏa hệ, Địa cấp Thiên Phú làm cho mọi người đều ngước nhìn, theo hắn biết được thì còn một nghề khác gọi là Đan sư mà chỉ có những người Khống Hỏa hệ mới có thể cất bước đi lên được. Có lẽ là luyện thuốc đi.

Còn Quân Thiên Vũ, Mai Thiên Hoàng và Vu Kình Vương đều là Khống Phong hệ Thiên phú đạt Nhân cấp. Ngoại ra còn có một người làm tiêu điểm khác ngoài cu cậu Lăng Gia Khánh bị xách cổ đi kia là Mai Thiên Long Thiên phú Địa cấp, tuy khống không được song hệ nhưng bù lại Khống Lôi hệ làm cho ba Đại Trưởng Lão đều gật đầu thầm khen.

Tiếp sau đó lần lượt tốp năm tốp ba người đi lên dần dần, nhưng cũng chỉ tổng thêm được có mười một người. Không có ai quá nổi bật như cái thằng Lăng Gia Khánh kia.

Giờ. Cũng đến lượt hắn lên, cảm giác lúc này vừa làm cho hắn hồi hộp vừa phấn khích. Hắn để tay vào lồng ngực cầu nguyện. Cũng chả lâu Vân Dương Tuyền cũng cất tiếng.

" Người cuối cùng, Lục Bảo"

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK