• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“ Bảy ngàn vạn năm a…” Yêu hầu thì thào nói nhỏ. Hắn đã ở đây bảy ngàn vạn năm rồi, chờ lấy người được chọn. Lục Bảo hắn không phải là người đầu tiên vào được đây, trước hắn có hơn hai ngàn người đã từng vào được đây có thể do cơ duyên nhưng điều đó là chưa đủ. Yêu hầu đã phải chờ cả quãng thời gian đó mới tìm được hắn. Mỗi lần có người vào được đây hắn đều phải luận tu vi từng người để giảm áp lực của công pháp đi. Tuy hắn có sức mạnh giảm hết áp lực mà công pháp có thể mang đến cho người vào được nhưng không có nghĩa là hắn phải làm vậy. Như đã nói đấy chỉ là truyền cho được mà thôi còn học được hay không lại là một vấn đề khác. Lên cũng có nghĩa hơn hai ngàn người trước Lục Bảo giờ cũng chỉ còn lại là hạt bụi mà thôi có khi không còn lại gì trên thế gian này.

Nói cũng kì, tất cả mọi người dù có là phế vật nhất thì cũng phải có thiên phú nhân nhưng hắn lại không có ! Có thể điều đó làm cho hắn đặc biệt khác người khác. Nhưng chính điều đó mà nụ cười Yêu hầu bắt đầu xuất hiện. Còn Lục Bảo hắn thì giờ đã trở lại trạng thái như bình thường rồi có khi nhìn vào còn thấy hắn khỏe gấp mấy lần khi hắn vào đây. Quanh người hắn đôi lúc xuất hiện mập mờ những làn khí trắng như khói vậy.

“ Lại đây.” Yêu hầu nhẹ nghiêng người dịch chuyển về chỗ ghế ngồi cạnh bàn đá rồi nói.

“ Tiền . .Bối” Hắn tới quỳ xuống chắp tay nói.

“ Gọi Sư tôn” Yêu hầu nhìn thẳng ánh mắt hắn rồi nói .

“ Dạ.. Sư tôn” Hắn vui mừng trong lòng, lần đầu bái sư lên chưa quen gọi.

“ Ngươi có biết vì sao ta chấp nhận ngươi vào môn hộ ta không ?” Yêu hầu hỏi.

“ Dạ không thưa Sư tôn” Lục Bảo trầm ngâm trả lời.

“ Là vì…. Ừm…. Đến thời điểm ta sẽ nói cho ngươi.” Yêu hầu định nói ra nhưng thôi, có lẽ một số truyện không biết sẽ tốt hơn vào lúc này.

“ Ngươi biết gì về thế giới này ?” Yêu hầu chuyển chủ đề.

“ Thế giới này ? Đồ nhi không rõ” Hắn nhìn xung quanh cảnh tượng cũng chỉ quanh quẩn cái cây dòng suối hắn còn chả hiểu đây là gì, vậy hắn liền nhẹ lắc đầu trả lời.

“ Ha..ha… ta hỏi là thế giới khi ngươi đây. À ngươi chưa chết đâu nếu ngươi đạt đủ yêu cầu sẽ có thể trở lại đó !” Yêu hầu nhẹ giọng nói.

“ Trở lại ?.... Có lẽ không cần…” Hắn mấp máy môi nói nhỏ. Nhưng đâu có nghĩa yêu hầu không nghe thấy.

“ Nào ta hỏi ngươi có hiểu biết gì về thế giới trước khi ngươi vào đây. Có lẽ với người như ngươi cũng không biết được đây là đâu, để vi sư chỉ luôn cho ngươi biết. Đây là trong vùng không gian mà ta tạo ra lên ta có thể thay đổi theo suy nghĩ của ta, chỉ có hai con chim kia là vật sống mà thôi. Đến ngươi” Yêu hầu nói.

“ Không gian là một khoảng trời riêng một khoảng không riêng. Nó có thể to nhỏ tùy vào người tạo ra nó, với con người cũng có thể là một hạt cát hay một ngọn cỏ. Có lẽ về sau khi ngươi tới ta sẽ nói cho ngươi.” Yêu hâu giải thích.

“ Dạ Sư tôn. Theo con nghĩ thế giới này được cai quản bởi những người được gọi là tiên nhân. Những con người yếu đuối như chúng con chỉ nhờ họ mà sống giữa hai lựa chọn phục vụ tiên nhân và sống chung với hung thú.” Luc Bảo nói.

“ Vậy ngươi chưa biết gì rồi, có lẽ do ngươi không có tư chất nào lên sự hiểu biết của ngươi cũng bị giới hạn. Để ta nói qua cho ngươi biết.” Yêu hầu nói:

“Thế giới này chính xác là do tiên nhân trưởng khống nhưng còn một thứ nữa chính là Yêu thú và Hung thú. Tất cả các tộc loài đều có ý chỉ làm chủ, đều muốn mạnh hơn lên qua hàng ngàn thập kỷ đã có các Tộc tu luyện như con người, họ có thể biến hóa giữa hình dáng con người với hình thái thật tuy lúc chiến đấu. Tuy vậy Yêu tộc lại là những tộc có sức chiến đấu cao hơn con người nếu so cùng giai.
Với con người trong các thành lớn đều có loại phân chia giai cấp từ cao đến thấp. Tiên nhân cũng vậy đều có phân chia từ thấp đến cao.
Thế giới này mà ngươi nhận biết khắc nghiệt là “ Võ Nguyên Đại Lục”. Nếu bằng vào tự lực ngươi cho ngươi sống hai mươi đời cũng chưa đi hết được một vòng Võ Nguyên Đại Lục có khi còn không bao giờ đi được, vì ta nghĩ ngươi sẽ bị yêu thú hoặc tiên nhân giết rồi. Võ Nguyên Đại Lục chia ra làm sáu phần “ Kim nguyên, Mộc nguyên, Thủy nguyên, Hỏa nguyên, Thổ nguyên và Phong nguyên” y như tên gọi mà suy ra. Ví dụ nơi đây chính là vùng Mộc nguyên lên xung quanh đây đâu đâu cũng thấy rừng cây, quan trọng nhất là người có nguyên tố khống hệ Mộc tu tiên trong vùng này độ tăng trưởng linh khí cao hơn vùng khác rất nhiều.
Người mà được gọi là tiên nhân dẫu cũng chỉ là bình phàm mà thôi nhưng từ thủa xa xưa chúng ta đã muốn làm chủ thế giới, đứng đầu và khám phá mọi thứ. Đến khi có một người, à không là Long tộc tìm kiếm ra con đường tu tiên và dạy lại cho con người.” Yêu hầu đang nói thì Lục Bảo hiếu kì lên cao nói :

“ Long tộc ? Sư tôn tại sao Long tộc lại dạy cho con người tu tiên ?” Lục Bảo nói.

“ Chuyện này nói ra dài dòng nếu ngươi có thể ra khỏi đây ta sẽ nói cho ngươi.” Yêu hầu bảo.

“ Ra khỏi đây ?” Hắn nói.

“ Đúng ra khỏi đây, chính là đạt yêu cầu của ta là được ra khỏi đây !” Yêu hầu nói.

“ Sư tôn đó là gì ạ?” Lục Bảo hỏi.

“ Là khi ngươi có thể tự bảo vệ mình khỏi con Yêu thú ngoài kia” Yêu hầu tủm tỉm cười.

“ Như ta nói con người chia cấp bậc tiên nhân chia cảnh giới. Từ thấp lên cao dần được phân bậc là Khống Khí - Dưỡng Khí, Hồi Khí một – mười, Hồi Đan Sơ – Trung – Cao Cấp, Phá Đan - Hồi Nhân Sơ - Trung - Cao, Nguyên Anh một – mười, Phá Phàm một - mười. Nhưng đó mới chỉ là nghấp ngé vào ngưỡng cửa tu tiên.

Khống Khí – Dưỡng Khí : là giai đoạn mà chúng ta bắt đầu tập làm quen với KHÍ, nó chính là những năng lượng xung quanh luôn có nhưng người nào có khống hệ cao với hệ nào thì dễ tiếp cận với nó hơn người khác. Giai đoạn này nhằm chính xác vào hai từ Khống và Dưỡng. Điều khiển được nó vào trong cơ thể mình và để những tinh hoa trời đất ôn dưỡng tẩm bổ kinh mạch.

Còn về sau khi nào ngươi tới ta chỉ tiếp.” Yêu hầu giảng giải từ tốn.

“ À quên nói với ngươi điều quan trọng nữa là tuổi thọ tiên nhân tăng dần theo tu vi ở cấp Khống – Dưỡng Khí được thêm mười năm tuổi thọ. Tới Nguyên Anh có thể đạt tới hai trăm năm tuổi thọ, còn Phá Phàm thì một nghìn năm.” Yêu hầu nhìn hắn nói khẽ.

“ Một nghìn năm !!! ?” Hắn mơ màng hỏi vì quá nhiều thông tin tới với hắn trong thời gian này.

“ Ta định để về sau sẽ nói cho ngươi nhưng nói qua cho ngươi luôn cho ngươi mở mang hơn về thế giới này. Trên Phá Phàm đó chính là Thông Thiên, ý ta nói là Thông Thiên chưa phải Hồi kết.” Yêu hầu mỉm cười nhìn hắn nói. Lúc trước hắn bị ở trong phiên thế giới nhỏ bé này đã từng dạy qua không biết bao nhiêu, nào là yêu thú, người nhưng bao lâu rồi có lẽ sống cũng chả được mấy.

“ Còn ngươi giờ đây muốn ra khỏi đây phải đạt đến Hồi Đan cho ta, cho ngươi biêt trước ta rất.... nghiêm khắc” Yêu hầu trầm giọng nói.

“ Dạ sư tôn.” Lục Bảo đáp.

“ Vậy ta cho ngươi tận hưởng ngày vui vẻ cuối cùng mài bắt đầu.” Yêu hầu nói.

“ Vâng. Thưa sư tôn”

-----------------------------

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK