• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

------------------
“Khống Khí là một giai thoại, sở dĩ gọi nó vậy vì nó là bước quan trọng nhất để bắt đầu vào con đường đại đạo. Con ngồi khoanh chân tĩnh tọa bắt đầu cảm nhận linh khí xung quanh, dựa vào tầng 1 công pháp để cảm ngộ. Đưa nó vào cơ thể qua đó cảm nhận các đường kinh mạch mà nó đi qua để hiểu hơn về cơ thể. Khi con đã cảm nhận đầy đủ hãy tiếp tục làm tuần hoàn như vậy để linh khí uẩn dưỡng kinh mạch, cơ bắp, để nó cải tổ cơ thể mình.”

Nói xong hắn nhìn Lục Bảo một lúc Bạch Hầu liền tiêu thất để lại lời nhắn cuối. “ Nếu con thành công trong bảy ngày thì sẽ không chết, ta đã cho ngươi linh khí đủ ngươi hảo tốt một tuần. Nếu người luyện thành cào Hồi Khí thì ta sẽ trở lại.”

“ Móa. 1 tuần đùa chắc …”

“ Cần phải cố gắng thôi, còn lại vạn sự tùy duyên đi, vô duyên thì chết…”

Nói xong hắn nhắm mắt tĩnh tọa. Trong đầu dần hiện lên một dòng kinh văn đỏ như máu “ Trấn Thiên Trảm Ngục mở đầu tu chân : Lấy thân định thiên, lấy tâm định khí, lấy khí nhập tâm, lấy tâm khống khí, lấy khí nhập thể, lấy thể định khí...."

" Cũng dễ hiểu đấy chứ, không bõ là công pháp cao cấp nhưng không biết cấp bậc như nào."

" Theo như trong phim với chuyện trường hợp này chỉ gặp đại lão thôi... vậy thì quyển bí kíp này không đơn giản đâu ha."

" Thôi tập chung, mình chỉ có một tuần."

Hắn lại nhắm mắt lại nhập định cố gắng dựa theo đoạn mở đầu công pháp cảm ngộ theo. Hắn cũng là nghĩ nhiều, hầu như đoạn này các công pháp đều như nhau mà thôi. Dù sao ai có tư chất đều có thể tu luyện được sao có thể khó được chứ, các đại năng xa xưa đã cố gắng gọn nhất và dễ hiểu nhất cho đời sau rồi. Chỉ là Khống Khí với Dưỡng Khí mà còn dài dòng thì chắc các quyển bí kíp cao cấp hơn phải dài dòng như nào ?. Nhưng không thể không nói là mở đầu của Trấn Thiên Trảm Ngục do Bạch Hầu đưa cho ngắn gọn hơn so với bên ngoài rất nhiều. Cũng hắn chưa tu luyện gì lên chưa tiếp xúc với công pháp nào vì thế mà chưa có sử hiểu biết đầy đủ.

------------

Đã một ngày trôi qua hắn ngồi như vậy rồi vẫn chưa có tiến triển gì. May mắn lượng linh khí mà Bạch Hầu cho hắn giúp hắn khái thông một phần kinh mạch cùng uẩn dưỡng làm cho hắn không đỏi. Nếu không chắc đã đói và tê hết người rồi, không vận động một thời gian 1 ngày có sự tình rất lớn a.

Đột nhiên không khí nhẹ lay động, từng dòng linh khí bắt đầu di chuyển nhẹ nhàng không có theo trật tự xung quanh hắn. Hắn mở mắt kinh hỉ :

" Động rồi. Động rồi. Hehe, tiếp tục"

Lần đầu hắn tu tiên sau 6 năm qua tới nơi đây thật là cho hắn cảm giác vui vẻ ha, cũng giúp hắn quên đi những điều u sầu trong chốc lát.
Thời gian dần dần trôi qua hắn cứ tập điều khiển linh khí qua lại xung quanh, giờ đây nếu dụng tâm cảm nhận có thể thấy linh khí xung quanh bán kính 1m quanh hắn dao động nhẹ rồi, đúng là tiến triển nhanh nha. Chỉ mất 2 ngày có thể làm được điều mà nhiều người tu tiên khác có khi một tuần có khi một tháng mới làm được.

Nhưng không thể so với những người siêu cấp thiên tài được, có những người chỉ sinh ra đã biết điều khiển linh khí rồi, còn có mới sinh ra đã là cảnh giới hồi khí chính là con cái các đại năng nguyên anh. Dù sao hắn cũng đã không tệ rồi.

" 3 ngày rồi, hiện tại khống khí đã tới 10m mình có thể cảm nhận. Tiếp theo là Lấy khí nhập thể , lấy thể định khí ,.. là có thể dưỡng khí rồi."

" Không biết đã qua bao lâu rồi ??"

Nói xong hắn lại nhập định. Đó là lý do người tu tiên coi thời gian không là gì cả, bởi vì quá nhập định mà không để ý tới qua bao lâu. Có những đại năng bế quan 100 năm hay 1 nghàn năm cũng là trong nháy mắt cũng bởi vì thế.

" Á , au au mẹ kiếp."

" Quá đau đi mà "

Hắn liền lấy tay lau bớt mồ hôi trên trán, quả là khống khí thì dễ nhưng lấy linh khí nhập thể để linh khí đi qua các đường kinh mạch quá đau đi. Vì kinh mạch chưa đủ khai thông lên linh khí sẽ tác động đánh xuyên và khai thông nó. Dẫn đến phá hư tổn thương tới kinh mạch. Chỉ có hoàn thành và điều dưỡng các đợt sau để linh khí tẩm bổ lại và khôi phục thương thế mới hoàn thành bước vào Hồi Khí.

" Lại nào. Tao không tin tà !!"

Hắn hét một tiếng lấy lại tinh thần rồi bắt đầu vận chuyển linh khí vào thân thế.

" A ...a...a.....mẹ kiếp.... a...a.."

Những tiếng đau như vậy cứ kéo dài và nhỏ dần tới 1 ngày sau. Tới đây hắn đã có thể vận chuyển linh khí qua các kinh mạch một cách dễ dàng mà không đau đớn gì nữa rồi. Nhưng hắn cũng không biết phải làm sao mới bước vào Hồi Khí kì. Dù sao mỗi cá nhân thân thể đều khác biệt, có người vận chuyển 40 50 lần thì đột phá ngưỡng cửa tu tiên, có người thì nhiều hơn ít hơn tùy theo cường độ thân thể. Như những con em nhà tiên nhân căn cơ vững trãi, ăn linh dược tẩm bổ suốt có khi chỉ 1 lần là bước vào Hồi Khí cảnh giới rồi. Còn hắn ăn uống sao có thể so sánh.

" Không biết sắp hết thời gian chưa... ta còn chưa vào Hồi Khí... tiếp tục nào"

Hắn đã qua 5 ngày rồi. Tới đây mỗi một giờ hắn có thể vận chuyển 5 lần dưỡng thể liền, đó là một con số cũng đáng kinh người rồi. Vì tính ra hắn đã dưỡng thể tổng cộng 73 lần trong một ngày, và con số đấy vẫn đang tăng nhanh hơn. Tới ngày thứ 6 mỗi một giờ hắn liền có thể vận chuyển 10 lần dưỡng thể trong một giờ và dường như không có tí đau đớn gì cả. Hắn nhắm mắt tĩnh tọa mà nụ cười và thoải mái vẫn treo trên khóe miệng đấy.

Qua ngày tiếp theo hắn mới mở mắt ra cười vui vẻ :

" Tuyệt vời. Một phút một lần quá sướng đi mà"

Đúng vậy bây giờ hắn đã thuần thục dần từ 5 lần 1 tiếng tới 60 lần trên một tiếng. Như con người hắn chả có gì là giỏi cả chỉ giỏi mỗi cái nếu những gì hắn làm nhiều lần hắn sẽ làm lại điều đó như một cái máy tính và không cần suy nghĩ. Chính vì vậy lên hắn đẩy nhanh tốc độ mình lên rất là nhiều. Nếu hắn tính toán lên thì phải tới 1.723 số lần hắn vận chuyển linh khí dưỡng thể rồi.

Chỉ có một sự nghi ngờ là số lần dưỡng thể hắn cao hơn so với người thường quá trăm lần là ít mà còn chưa bước vào Hồi Khí cảnh giới. Dù sao cũng chả ai cấm việc dưỡng thể bằng linh khí quá nhiều đâu, những cũng chả ai làm nhiều để làm gì, vì tới Hồi Khí sẽ hấp thụ linh khí vào cơ thể và kinh mạch thôi. Dừng lại dưỡng khí thì chỉ có linh khí đi qua khai thông và 1% số linh khí còn lưu tại thể, đó chính là quá phí công mà chả được lợi.

Nhưng bọn hắn lại quyên mất một điều là tốc độ linh khí đi qua kinh mạch. Ví dụ như một đường ống lâu năm có nhiều đoàn bị tắt nghẽn, nếu mình chỉ đả thông thì hình dáng vốn có của kinh mạch ( đường ống) cũng vẫn như vậy. Dù sau đó có hấp thụ linh khí thiên địa vào thì tốc độ để toàn bộ kinh mạch hấp thụ cũng rất chậm vì linh khí phải mất thời gian để đi hết toàn thân. Trong khi nếu dưỡng thể tốt thì linh khí sẽ đi với tốc độ rất nhanh vào tới toàn bộ kinh mạch cũng giúp tốc độ linh khí hấp thụ hơn người khác nhiều lần. Giống như là bên trong ống trơn chu mọi mặt khiến nước chảy nhanh hơn. Trong khi nếu vào Hồi Khí sớm thì linh khí hấp thụ sẽ tẩm bổ vững chắc các kinh mạch và cơ bắp, sau rất khó thay đổi.

Vốn đây là chuyện cơ bản nhưng hầu như không ai để ý, vì ai cũng muốn bước nhanh vào con đường tu tiên lên không quan tâm chuyện này.

Chỉ là hắn vận cứt chóa không biết cách tiến vào Hồi Khí lên ăn may thôi. Hoặc Bạch Hầu cố ý làm vậy...

" Phù ... phù... Sướng thể nhở ..hahaha"

" Hây"

Hắn đứng bật dậy rồi đưa tay chân đấm đá, rồi nhảy lên nhảy xuống, hít đất. Sau một hồi hắn dừng lại nói :

" Quá tuyệt đi, giờ thân thể mình vận động không cảm thấy mệt mỏi. Như chặt cây cũ ta một chém là đốn được một cây, mà thường phải mất 30 phút mới làm xong."

" Quá khủng rồi !!..He he"

Một nụ cười bì ổi trên môi hắn hiện ra. Đột nhiên xoạt một cái nhẹ nhàng, từ hư không Bạch lão Hầu xuất hiện khàn giọng nói :

" Ngươi vui cái gì !!"

------------------------------

Đã 3 năm rồi bỏ bê, vì cuộc sống, vì công việc, vì tương lai. Gặp đủ áp lực, nhiều loại drama khó quên cả ngoài cuộc sống và trốn công sở. Xin lỗi các bạn và chính bản thân mình...

Mong các bạn ủng hộ. Hãy cho mình một yêu thích nhé, cảm ơn bạn

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK