• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Trước mặt hắn là một tòa thành rộng lớn nhất mà hắn từng thấy. Kể cả kiếp trước các thành trấn lẫn sang bên này thì càng không sánh được Đan Thành này. Ngay ngoài có thể quan sát tới trên tường thành có hàng trăm lính gác bảo vệ. Cửa thành chia làm hai chốt kiểm tra người ra vào được bảo vệ rất nghiêm ngặt, chỗ đó xếp hàng dài mấy chục người vẫn đang chờ. Còn từ ngoài còn có thể nhìn thấy lấp lánh các tòa lầu các cao lớn xa hoa bên trong.

Lan Doanh : " Đan Thành là một trong những thành lớn nhất xung quanh đây bốn nghìn dặm. Tại vì chủ yếu cung cấp đan dược và dược liệu hiếm thấy từ các nơi lên nơi đây được tu tiên giả chúng ta lui tới rất nhiều lần."

" Thiên huynh không biết đã có ý tưởng chưa ? Nếu không ngại có thể cùng chúng ta đi dạo một vòng, ta sẽ giới thiệu với huynh."

Nghĩ là Lục Bảo hắn gia tộc ẩn môn lên chưa quen thuộc nhiều cái, nhất là cái kết giới đơn giản mà ai cũng biết kia. Mà sư muội mình còn có lỗi với người ta, cô liền lên tiếng.

" Vậy đi.. Ta người cũng không có linh thạch !"

" Cái đó Thiên huynh không lo. Phí vào đối với ta không đáng bao nhiêu."

" Vậy chúng ta lên đường thôi."

Nói xong Lan Doanh liền dẫn tới cạnh một thủ vệ mà không phải xếp hàng nói nhỏ rồi lấy ra một cái lệnh bài, hắn thấy cô đút cho tên thủ vệ kia thêm mười viên linh thạch rồi dẫn chúng tôi vào thành. Sự việc có thể đơn giản hơn hắn nghĩ.

Vào được Đan Thành là một chuyện, còn hiện tại phải nghĩ cách kiếm tiền thuê một chỗ ở. Tới đây hắn liền nói với Lan Doanh.

" Lan Doanh. Ta xin cáo biệt hai muội, có việc ta phải đi rồi. Có duyên gặp lại !"

" ..."

" Huynh cần lấy ngọc giản của ta, nếu trong thành có gì cần giúp đỡ cứ nói một hai, có khi ta có thể giúp được."

Sau đó cô liền truyền âm cho Lục Bảo " .... ..."

" Vậy ta không khách khí Lan Doanh muội !"

" Cáo từ."

Nói xong hắn liền cầm lấy ngọc giản gật đầu cảm ơn rồi rẽ sang một hướng khác ! Còn hai nàng vẫn ở đó nhìn hắn khuất đi. Dù có hơi nhiều việc ngoài ý muốn xảy ra nhưng đoạn đường này, cũng làm cho các nàng cảm mến người này hơn. Tất nhiên là Kinh Hồng nàng thì không phải rồi. Cô nãi nãi vẫn tỏ ra vẻ chán ghét rồi lôi kéo Lan Doanh cô đi hướng về một tiệm Đan Các có đề Lan Gia Các. Dù sao mục đích của cô cũng chỉ có một viên Hồi Đan sơ cấp mà thôi. Là cơ hội để đột phá lên Hồi Đan, đối với Lan Doanh cũng vậy ! Dù sao cô cũng là Hồi Khí tầng chín hậu kỳ rồi, chẳng mấy chốc có thể phục dụng. Kinh Hồng có ý định vào hai nhà kia, nhưng Lan Doanh lại nói cho cô về Lan Gia cô lên Kinh Hồng cũng không lưỡng lự mà khinh bỉ hai nhà đó. Thấy cái này Lan Doanh cô cũng vui lây.

~~~~~

Ở chỗ Lục Bảo thì hắn đang hỏi han đường và bản đồ nơi đây. Vì thấy hắn là người mới lên khá nhiều người tới muốn lừa hắn mua bản đồ với giá cao, nhưng hắn đâu có ngu. Mấy cái này hắn lại quá rành rồi, lúc làm quản lý cái đống ở chỗ tạp vụ kia còn nhiều thủ đoạn cao cấp hơn này nhiều. Hắn liền phớt lờ mấy người đó đi dạo mấy vòng quanh Đan Thành, lúc hắn đã nhớ sơ qua bản đồ rồi thì đã qua ba tiếng. Hắn nghe ngóng được Đan Thành có ba gia tộc lớn là Lan Gia, Hoắc Gia cùng Quân Gia. Nhưng Lan Gia có vẻ không tốt, có thể trụ được mấy chục năm nữa hay không. Dù sao mấy việc này cũng không ảnh hưởng tới hắn.

Đối với cái này hắn tất nhiên là chọn Lan Gia tới mua bán. Lý do duy nhất đó là nhà kinh doanh không tốt nhất lên họ cần những nguyên liệu, và giao giá cao hơn thị trường do đường cung cấp bị hai nhà kia chèn ép. Tất nhiên là những người mua bán với Lan Gia số lượng lớn sẽ bị hai nhà kia để bắt tới, nhưng hắn thì không cần thiết. Chủ yếu cái kia Lan Doanh bảo cô là người của Lan Gia đây. Dù có thua lỗ chút ít thì hắn vẫn muốn giúp cô một chút.

Một lúc sau hắn xuất hiện tại một cửa tiệm khá nhỏ, đây là một chi nhánh của Lan Gia. Hắn cũng không muốn vào cửa tiệm chính làm cho có người để ý. Cửa tiệm nhỏ này thì ngoài mặt tiền rộng sáu mét, sâu chắc hơn mười, nhìn ngoài cao ba tầng khá khang trang. Hắn liền bước vào.

" A có khách ! Tiên gia muốn mua hay bán gì ạ ?"

Hắn bước vào liền có một cậu nhỏ tầm bảy tuổi. Đôi mắt long lanh, người hơi gầy gò đoán chắc cũng hoàn cảnh không tốt. Mặc bộ quần áo hơi ngả sắc, chắc cũng đã mặc lâu năm chưa thay. Cậu bé thấy hắn quần áo cũng bình thường nhưng thần thái cao sang liền nghĩ là tu tiên giả. Dù sao cửa tiệm này cũng ế ẩm lắm, đôi lần cũng có tiên nhân ghé qua nhưng đó là đếm trên đầu ngón tay những năm gần đây. Tuy là đan dược mọi thứ họ đều có thể cung cấp, có chút không nhiều bằng hai nhà kia nhưng đủ.

" Oa. Tiểu đệ, ở đây ai phụ trách ?"

" Kình thúc ! Kình thúc ! có khách tới !" Thấy hắn hỏi cậu nhỏ liền chạy vào hô vọng lên tầng hai. Không tới một phút hắn thấy có một lão giả áo trắng đi xuống, trên áo còn có gắn hình tượng trưng cho Lan Gia. Lão giả cũng thấy Lục Bảo liền vui mừng, sống bao nhiêu lăm mắt nhìn người của hắn rất chuẩn. Đây là một tiên gia a, tuy không biết sao lại mặc bộ quần áo thấp kém như vậy cơ mà vẫn không che giấu được thần thái tiên phong đạo cốt đó. Lão liền bước tới trước mặt hắn cười nói :

" Nếu có lỗi xin tiên gia chớ trách ! Trần Anh nó còn nhỏ lên chưa hiểu phép tắc."

Hắn nghe xong cũng cảm thán, Lan Gia ở đây đã tha hóa tới tình trạng này vậy sao. Vì giữ chân khách mà chưa biết người mình có lỗi không liền xin lỗi trước đã rồi tính sau. Hắn cũng thông cảm liền nói :

" Ta thấy tiểu đệ này hoạt bát, vào hỏi xem vị nào quản lý chứ không có ý trách cứ."

" Ô.. hóa ra là vậy, không biết tiên gia muốn mua bán gì ?"

" Ta muốn bán mấy bộ da cùng thịt Yêu Thú nhất giai với nhị giai."

" Vậy mời tiểu hữu lên tầng hai với lão phu. Ở đây không tiện !"

" Được !"

" Anh nhi, ngươi ở đây trông coi cửa tiệm có gì gọi ta !"

" Vâng thúc !" Sau đó tiểu đệ này liền tới một chiếc ghế cạnh cửa ngồi đung đưa cái chân vui vẻ. Theo cậu là như có khách tới là hôm nay cậu có thưởng rồi, lại có thể ăn ngon hơn á.

Hắn cũng đã quét sơ qua thì lão giả này cũng mới chỉ Hồi Đan sơ kỳ mà thôi, không đáng để ý tới. Chủ yếu hắn thấy mến mộ đứa nhỏ kia, vì khi hắn dùng hệ thống quét thì hiện ra bảng thông tin :

"~~ Trần Anh -

Tuổi : 7

Tuổi thọ : 65 ( +0 )

Tu vi : chưa có !

Tâm Pháp : chưa có !

Thiên Phú : Ám Hệ Bóng Tối, Nham Hệ vs Hỏa Hệ

Thần Thông : chưa có !

Kĩ Năng : chưa có !

Lực chiến điểm : chưa có ! "

Nhìn thấy hai cái thiên phú này làm hắn phải thán phục, hắn đi loanh quanh khắp thành cũng không thấy thiên phú đặc biệt như này. Nếu không phải cạnh mỗi bản tên người hắn quét có thêm ba chấm nhỏ có màu sắc từ trắng tới đen thì hắn cũng chả xem một đứa nhóc làm gì. Hắn thấy là những người có thần thông một đạo sẽ hiện một chấm, hai là hai chấm và cứ thế mỗi cái là một chấm. Còn nếu mà thiên phú hệ cơ bản là màu trắng, những hệ cao cấp hơn mầu xám, còn lại là màu đen những hệ đặc biệt như hắn vậy. Thằng nhóc này lại một đen một xám một trắng làm cho hắn có ý muốn thu làm đệ tử rồi. Kiếm một người có hai hệ đã rất khó rồi ! Đây là tỷ lệ một tỷ trên một a, nếu có tiền hắn mua bộ kia tâm pháp trong cửa hàng dạy cho đứa nhóc này !

Dù sao để sinh tồn hắn cũng phải tạo lên một thế lực mới được ! Còn lời hứa tìm Tiểu Linh muội muội nữa...theo lời A Ngưu muội ấy có một vết bớt hình cỏ bốn lá mắt cá chân. Chỉ với vậy tìm một người trong thế giới tu tiên này không dễ dàng a, may mắn là hắn có hệ thống giúp đỡ. Tuy là vốn không bá đạo như mình tưởng, cơ mà hắn đã hơn người khác rất nhiều rồi. Theo hắn dò xét thì hắn đang Hồi Đan hậu kỳ nhưng có thể chiến với Phá Đan trung kỳ rồi, cái này bất khả tư nghị a.

Lên tới tầng hai, trên đây cũng có những tủ kính để các loại đan dược cùng đồ vật trưng bày như một số vật liệu luyện khí, hay là bản ghi chép dã các yêu thú chế phù !

Lúc này Kình lão giả liền nói :

" Không biết tiên gia quý danh ?" Lão cũng đã nhận thấy tu vi của Lục Bảo hơn lão rất nhiều, tuy người trẻ tuổi đã thu liễm khí tức nhưng từ hơi thở cũng có thể nhận ra mạnh hơn hắn vô cùng. Mỗi tội hắn cũng không sợ hãi, vì trong Đan Thành thủ vệ Phá Đan ở các nơi chú đóng, cùng với có tận ba lão tổ của ba gia tộc đều tu vi Nguyên Anh, lên có trời sập cũng không ai dám hành động lỗ mãn trong Đan Thành.

" A.. Kình tiền bối, ta là Thiên Linh. Tiền bối không cần gọi ta là tiên gia !"

" Ta là bạn của Lan Doanh cô nương, nên tiền bối không cần khách khí !"

Hắn cũng đã muốn nói ở lúc đầu gặp nhưng sợ tai mắt của hai gia tộc Hoắc Gia cùng Quân Gia thì có thể hắn lại bị theo dõi, rất phiền phức !

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK