Cũng chẳng lâu sau đó lão Kình đi xuống lầu lấy linh thạch. Nãy có hỏi qua hắn mới biết rằng thật ra số lượng linh thạch không lớn, hầu như các cơ sở đan phường đều có. Nhưng Lan Gia đang trong thời gian khó khăn, những đơn giá hơn một trăm linh thạch hạ phẩm xuất ra đều phải báo cáo về tổng bộ lấy. Cái này hắn cũng thông cảm cho, dù sao một gia tộc hay công ty thua lỗ thì điều kiên quyết là kiểm soát dòng tiền mới có thể duy trì một cách tốt nhất được. Sau một lát lão Kình đi từ dưới lên tới chỗ hắn vừa cười vừa nói :
" Ha ha.. để tiểu hữu đợi lâu rồi ! Đây là hai trăm tám năm linh thạch hạ phẩm tiểu hữu kiểm."
" Đủ rồi Kình thúc. Ta cũng cáo từ, hẹn lần sau gặp thúc."
" Ngươi đã có chỗ ở chưa ?"
Thấy hắn muốn đi kình thúc liền hỏi, vì qua truyện lúc trước hắn kể thì đây mới là lần đầu tới Đan Thành. Kình lão nghĩ " Người trẻ tuổi này thực lực không tệ, còn là bạn với tiểu Doanh. Nếu cố gắng lôi kéo có thể giúp đỡ gia tộc một hai về sau, dù sao một người trẻ tuổi tu vi đã gần tiếp cận Phá Đan thì tiềm lực phi thường."
" Nếu không ngại thì sau tiệm ta có một khuôn viên nhỏ vẫn còn thừa một gian phòng ! Buổi tối đây cũng chỉ có ta với đứa nhỏ Trần Anh. Nếu có ngươi cùng có khi lại thêm niềm vui !"
Nghe vậy hắn liền không suy nghĩ đáp :
" Vậy liền làm phiền thúc rồi ! Ha ha..." Tiện nghi rồi, tự nhiên nhặt được cái thúc thúc còn được ở miễn phí ai không thích. Theo hắn biết muốn ở Đan Thành trọ lại cũng giá cả không đáng bao. Nhưng tự dưng mất tiền làm gì ??
" Ha... ha .. Không phiền không phiền !" Kình lão nghe vậy cũng vui vẻ nói. Rồi dẫn Lục Bảo xuống tầng hướng về phía Trần Anh nói :
" Trần Anh ! Lại đây thúc bảo."
" A " Trần Anh đứa nhỏ đang ngồi đung đưa cái chân thấy vậy thì đứng lên chạy về phía Kình lão.
" Thúc thúc gọi con ?"
" Ừm. Giới thiệu cho con, đây là Thiên ca sau sẽ ở với chúng ta sau nhà."
" À, ta cũng giới thiệu cho ngươi đứa nhỏ này. Nó tên Trần Anh trước lạc gia đình liền ăn xin quanh đây, ta nhận nó về nuôi lớn cũng được ba năm rồi." Nói đến đây lão cũng không thể thở dài một cái.
Lục Bảo hắn thấy thế liền tới gần ngồi xuống nói :
" Chào đệ, huynh là Thiên Linh sau chiếu cố ta nhé !" Vừa nói hắn vừa xoa đầu thằng nhỏ.
" Vâng Thiên ca, sau huynh có việc gì cứ gọi đệ !"
" Được rồi Trần Anh, ngươi dẫn Thiên ca vào phòng đi. Ta ở trông tiệm cho."
" Vâng thúc ! Thiên ca.. đi theo ta"
Sau đó hắn quay nói với Kình lão :
" Kình thúc ! Ta vào trước."
Nói xong hắn được Trần Anh dẫn lên lầu hai rồi mới rẽ ra sau nhà. Ra khỏi cửa hắn nhìn thấy không gian bên dưới cũng không quá rộng rãi nhưng vẫn đủ ba gian phòng. Có một cái sân vườn nhỏ, kết hợp với khá nhiều cây xanh cảnh quan. Làm cho hắn cảm giác quay lại Làng Thiên Hoa năm đó.
Hắn nghĩ " Không ngờ trong Đan Thành còn có một nơi dản dị thế này". Hắn đi vòng vòng đều thấy rất nhiều công trình to lớn khác nhau, nhỏ bé, nhưng không hề thấy nơi đâu nhiều cây xanh như chỗ này. Có thể do Đan Thành quá phát triển lên để kiếm được một nơi cảnh quan đều là khuôn viên của các gia tộc giàu có chiếm giữ mà thôi. Còn những thường dân còn lại có chỗ chú đóng là tốt lắm rồi. Sau đó hắn được Trần Anh dẫn vô một gian phòng, nhìn qua có vẻ cũng lâu chưa có người ở. Nhưng vấn đề này với người tu tiên cũng không quan trọng, chỉ biết sơ sử dụng linh khí có thể dọn dẹp nhanh chóng thôi.
" Thiên ca ở đây nhé, xung quanh đây thúc thúc bảo có trận pháp cấp một bảo vệ lên huynh yên tâm. Ta phải ra ngoài trông cửa tiệm tiếp đây !"
Nói xong cũng chạy đi ngay để Lục Bảo hắn lại. Hắn nhìn qua rồi bắt đầu công tác dọn dẹp, dù sao hắn cũng muốn lưu trú tại Đan Thành một thời gian dài. Dọn xong hắn cũng phải tính toán cách kiếm tiền rồi bắt đầu xây dựng thế lực của mình một chút.
Sau đó hắn liền tới chiếc giếng góc vườn tắm rửa qua. Tuy nói tiên nhân không dinh bụi trần, chỉ cần phủi tay là hết. Nhưng hắn thích cái cảm giác tắm này khó mà thay đổi được. Xong xuôi hắn quay lại trong gian phòng mở lên hệ thống cửa hàng, hắn lấy ra hai trăm tám năm cái linh thạch hạ phẩm kia liền hiện một thông báo :
" ~~ Thí chủ có 285 linh thạch hạ phẩm - Có muốn chuyển tiền vào cửa hàng !"
Hắn liền không suy nghĩ đồng ý, mới đầu hắn còn không nghĩ là cái hệ thống này sẽ thanh toán thế nào. Sau khi số linh thạch tiêu thất thì trên trông tin cửa hàng cũng hiện lên 285 linh thạch hạ phẩm, bên cạnh còn một số cái khác như linh thạch trung phẩm, linh thạch cao cấp, linh thạch cực phẩm. Lần này hắn xem qua hết một lượt những thứ có thể mua, cũng chỉ có các quyển sách tư liệu về các hệ cùng các nghề mà hắn phát hiện tất cả các tư liệu xuất hiện đều là những hệ hắn đã quét qua thông tin cá nhân. Mà chỉ những quyển sách tư liệu đó cũng lên tới năm mươi linh thạch hạ phẩm liền. Riêng về hai hệ hắn sở hữu, mỗi một quyển sách tư liệu liền lên tới một trăm năm mươi tinh thạch hạ phẩm. Hắn cũng biết với hai hệ SSS hắn nắm giữ thì cái tư liệu này giá cả cũng quá rẻ so với cấp bậc, không biết có bị hố không.
Như là ba cấp độ mỗi cấp là năm mươi tinh thạch hạ phẩm vậy. Phải biết số lượng linh thạch này không hề nhỏ với hiện tại hắn có, nhưng với hai trăm tám năm linh thạch hạ phẩm này làm hắn cũng đắn đo suy nghĩ. Trận pháp, đan dược sơ cấp rôì luyện khí, đều là tư liệu cấp D hết. Xét theo hắn truy quét thông tin mọi người thì thấy hầu như mọi người đều có tâm pháp cấp D và C nha. Còn mấy bản tư liệu thôi không phải tâm pháp sao đắt tới vậy, vì hắn thấy trong đó có bán tâm pháp cấp E, cấp D với cấp C hắn quét qua nữa. Khi đó giá cả lần lượt là :
E - 200 linh thạch hạ phẩm
D - 5000 linh thạch hạ phẩm
C- 10000 linh thạch hạ phẩm
" Thiếu thốn tiền a..."
Sau một lúc suy nghĩ hắn liền tuyển mua một quyển Hắc Ám Hệ, một đan dược cùng một tư liệu về đan dược. Lần này mua hắn tiêu hết hai trăm năm mươi linh thạch hạ phẩm liền. Dư lại còn ba mươi năm điểm, nhưng cái này làm hắn lại phát hiện một cái ý tứ mới chức năng. Chính là có thể đưa tiền vào cũng như rút tiền ra khỏi cửa hàng, nếu như vậy sau hắn có số tiền lớn cứ đép vô đây là không sợ ai tìm thấy hay trộm rồi.
Hắn liền thu thập ba cái ngọc giản lại nhẫn trữ vậy rồi ra chuẩn bị làm bữa tối. Hắn vẫn còn dư thịt đây, vì một con yêu thú lớn quá người hắn mà. Do đó mỗi bữa cũng chỉ lấy ra nướng một hai chục cân có mà ăn cả tháng mới hết được. Chợt hắn ý thức được là giờ vẫn là lúc mở cửa tiệm, bèn ra hỏi han Kình thúc với Trần Anh xem ăn lúc nào.
" Ăn ?"
Nghe thấy Lục Bảo hắn hỏi vậy Kình thúc là rất ngạc nhiên, là tu tiên rất ít khi ăn uống. Cho dù có ăn cũng là thịt yêu thú được thực thần người trong nghề chế biến qua mới mĩ vị được ! Còn nếu có ăn chỉ tính đứa nhỏ Trần Anh trong tiệm này thôi. Nhưng lão cũng không nghĩ nhiều liền nói :
" Tiệm này của ta lúc gần canh ba mới đóng cửa."
" Vậy đợi lúc mọi người nghỉ rồi cùng vào ăn, con sẽ nấu cho."
" Hử ... Được ! Trần Anh ! Nay thúc với con có phúc ăn rồi !"
" Ha.. ha.. Tuyệt quá !"
Thấy mọi người vui vẻ hắn liền kéo Kình lão qua một bên hỏi nhỏ :
" Kình thúc, ta hơi tò mò sao ngài không cho Trần Anh hắn tu luyện ?" Hắn cái này cũng đã nghĩ hỏi qua nhưng giờ đây thân thiết hơn mới tiện. Dù sao hắn cũng tính mua bản Tịnh Hóa Tâm Pháp kia cho đứa nhỏ này, tuy là trong cửa hàng hiện ra mười nghìn linh thạch cao cấp cái giá cũng làm hắn trợn mắt. Nhưng theo hắn tính toán sẽ không quá khó để kiếm, vấn đề là thời gian mà thôi. Dù tốn lâu thời gian cũng muốn, cái Ám Hệ Bóng Tối với Nham hệ này phải thu dưới. Nếu đưa cho hắn bản tâm pháp tạm bợ cũng chả khá hơn được.
Tuy nói ra mười nghìn linh thạch cao cấp chính là tới mười tỷ linh thạch hạ phẩm, nhưng hắn đã có kế hoạch. Có thể thực hiện, hắn không muốn bỏ lỡ qua một trợ thủ đắc lực tương lai trong thế lực hắn xây dựng. Tuy là hắn nghĩ vậy nhưng hắn còn không rõ là, chỉ riêng gia tộc Hoắc Gia ở lan thành là có tiền nhất này cũng chỉ có thể lôi ra được một trăm triệu linh thạch hạ phẩm mà thôi. Còn Lan Gia cũng gồng gánh mới lên mười triệu.
Danh Sách Chương:
Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK