Mục lục
[Dịch] Tiên Lộ Tranh Phong
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

- Xảy ra chuyện này, tôi có thể chắc chắn 99 phần: Cao Phi cắn răng nói: - Bằng không mà nói, hắn làm gì phải tạo ra chứng cứ hãm hại chúng ta?

- Vấn đề là người của chúng ta đích thực là đã đi đêm đó rồi! Lúc hắn kêu chứng tỏ có thể không trùng hợp, mà là đích xác phát hiện dấu vết bọn Khởi Minh để lại! Cho nên hoàn toàn có thể là hắn cảm thấy có vấn đề, sau đó gióng trống khua chiêng, khuếch trương chứng cứ, thanh niên mà, luôn thích lấy lòng mọi người, điều này cũng có thể! Cố Trường Thanh phản bác: - Quan trọng nhất là, nếu Đường Kiếp thật sự có ý hãm hại, vì sao hắn chọn lúc chúng ta đến mới chịu? Hắn lại nhất thiết đợi người của chúng ta lại? Hoàn toàn có thể ở bất kì lúc nào trực tiếp làm như vậy mà. Đệ tử dưới tay của Khởi Minh đã nhanh chóng nói: - Có lẽ là bởi vì Phản Bản Quy Nguyên Pháp?

- Sai! Cố Trường Thanh nói: - Không chỉ có Phản Bản Quy Nguyên Pháp mới có thể chỉ hướng Thiên thần cung. Nếu ta là Đường Kiếp, nếu ta muốn khiến học viện Tây Nguyệt chú ý, ta hoàn toàn có thể lựa chọn cách đơn giản, ví dụ như hô to ta nhìn thấy một tên mặc áo vàng đi từ phòng ta ra. Hãm hại mà! Cái gì gọi là hãm hại, chính là tạo chứng cớ! Nhưng hắn không làm vậy, hơn nữa sau khi chúng ta đi mới làm như vậy, thận chí chứng cứ đó không phải là hắn tạo không, chúng ta cũng không thể chắc chắn!

- Cái này Mọi người tức thời không nói được câu gì.

- Nói cách khác, chúng ta vẫn không thể xác định hắn là Đường Kiệt? Thậm chí không thể xác nhận là hắn cố ý hãm hại? Khởi Minh oán hận nói.

- Đúng vậy, không thể chắc chắn! Ba năm này, mục tiêu giống như hắn vậy vốn không ít. Chẳng qua hắn là người duy nhất kêu lên một tiếng ta là Đường Kiếp, là người duy nhất sau khi chúng ta đến lục soát và phát hiện ra chúng ta. Hai điểm này chỉ có thể chứng minh hơn khả nghi, lại không thể chứng minh hắn chính là người đó! Cố Trường Thanh giận dữ nói: - Trên đời này chuyện có thể nghi ngờ rất nhiều, chuyện có thể chắc chắn quá ít!

Hắn là người coi trọng chứng cứ, tuy hắn cũng biết khả năng Đường Kiếp chính là Đường Kiệt vô cùng lớn, nhưng trước khi chưa tìm được Binh giám, bất cứ hành động thiếu suy nghĩ nào đều là không khôn ngoan.

Nếu chẳng may sai, hậu quả sẽ vô cùng phiền toái!

Cố Trường Thanh lại nói: - Tuy nhiên chính là bởi vì như vậy, ta ngược lại có thể hiểu tại sao hắn phải để phái Tẩy Nguyệt chú ý hắn.

Ánh mắt Cao Phi sáng lên: - Bởi vì phái Tẩy Nguyệt cũng không thể xác định.

- Đúng vậy. Cố Trường Thanh cười gật đầu: - Hiện tại để cho chúng ta đưa ra một giả thiết

- Giả dụ, ta chính là Đường Kiệt, đồng thời cũng là Đường Kiếp. Trong tay ta giữ Binh giám, chỉ cần tương lai tu luyện thành công, đến núi Thiên Đô, mở ra đại trận, thì có thể đạt được Binh Chủ di bảo. Nhưng mà để tự luyện thành công thì nói rất là đơn giản, làm thì mới khó. Nếu muốn mở đại trận núi Thiên Đô, ít nhất cũng phải đến thực lực của cấp Thiên Tâm chân nhân. Mà phải nhập Thiên Tâm Cảnh, đối với đa số mà nói thì là mức xa xôi khó mà chạm tới.

Cao Phi đã tiếp lời: - Cho nên ta chẳng những muốn vào học viện Tẩy Nguyệt, còn nhất định phải đạt được sự coi trọng của học viện, lấy được bí pháp kế thừa, mới có thể ổn định nhập Thiên Tâm!

- Đúng vậy. Nhưng ta bất quá là mới vào Ngọc Môn Ngũ Chuyển, ta dựa vào gì để phái Tây Nguyệt coi trọng ta? Cố Trường Thanh tiếp lời.

Trong mắt Cao Phi đã lóe ra ánh mắt hung ác: - Tất nhiên là dựa vào Binh giám. . . Đây cũng là pháp mã duy nhất trong tay ta!

- Nguyên nhân chính ta phải hô to trước học viện chính là hy vọng có thể khiến học viện chú ý.

- Nhưng thật không ngờ, Thiên thần cung sẽ mua được một số người trong học viện, áp chế tin tức không cho đăng báo, hơn nữa phái Tẩy Nguyệt đối với tin tức của sinh giám cũng có hạn, coi trọng trình độ chưa chắc đủ.

- Cho nên ta nhất định phải nghĩ biện pháp tiến thêm một bước nhắc nhở học viện Tẩy Nguyệt. - Vấn đề là ta cũng không muốn giao ra Binh giám thật sự, lại không thể tiết lộ bí mật Binh giám, ta đây làm như thế nào để nhắc nhở?

- Cái đó khó khăn hơn chút nhưng mà có lẽ có thể lợi dụng ngược lại Thiên thần cung Thanh âm của Cao Phi dần dần trầm xuống: - Nếu Tẩy Nguyệt phái phát hiện Thiên Thần Cung hoài nghi ta, vậy bọn họ tự nhiên cũng sẽ chú ý tới ta.

- Cho nên ta cần làm là để việc Thiên thần cung điều tra đập vào mắt Tẩy Nguyệt phái. Cố Trường Thanh nói tiếp: - Cái này tương đương Thiên thần cung tự mình nói cho Tẩy Nguyệt phái, Đường Kiếp có thể là Đường Kiệt. Cao Phi tiếp tục: - Đúng vậy, cứ như vậy Tẩy Nguyệt phái sẽ chú ý đến ta, nhưng do Thiên thần cung không xác định thân phận của ta, cho nên Tẩy Nguyệt phái cũng không có thể xác định ta rốt cuộc có phải là Đường Kiệt hay không.

Cố Trường Thanh: - Cho nên Tẩy Nguyệt phái nhất định sẽ giữ chú ý, sẽ không dễ dàng hành động khinh suất.

Cao Phi: - Nhưng mạo hiểm vẫn còn. Tẩy Nguyệt phái rất có thể liều lĩnh trực tiếp bắt ta lại điều tra linh hồn, tìm ra chân tướng, dù sao Tẩy Nguyệt học viện là hạ hạt Tẩy Nguyệt phái, bọn họ muốn bắt người, cũng không phiền toái như Thiên thần cung vậy.

Cố Trường Thanh: - Trên thế giới làm gì có chuyện không mạo hiểm? Đối mặt với Thiên thần cung và Tẩy Nguyệt phái, hai quái vật lớn như vậy, nếu muốn lấy hạt dẻ trong lò lửa, tất nhiên phải mạo hiểm một chút, huống hồ gì khả năng phái Tẩy Nguyệt làm vốn không lớn. Một là bọn họ không thể chắc chắn ta có phải là người của Thiên thần cung hay không, lỡ như bắt nhầm người thì không hay, kết quả của lục soát linh hồn quá nghiêm trọng, sẽ khiến người ta thành phế nhân, tương đương với giết người, với lại lục soát linh hồn cũng có hạn chế, chưa chắc có thể lấy được tin tức mình muốn.

- Thứ hai còn có Thiên thần cung nhìn thèm thuồng ở bên. Tẩy Nguyệt phái nếu không có đạt được gì thì tội, nếu có thu hoạch, lỡ như lộ tin tức ra ngoài, đến lúc đó lộ ra tin tức học viện Tẩy Nguyệt dùng khổ hình đối xử với học sinh, mưu đoạt lợi ích, danh tiếng của phái Tẩy Nguyệt sẽ bị hủy hoại.

Cao Phi: - Mạng của một học sinh, không đáng giá. Nhưng mà danh tiếng của phái Tẩy Nguyệt vẫn còn đáng tiền. Đặc biệt là ở người chưa xác định, với lại trong tình hình không chắc chắn có thu hoạch, lỡ như hại chết một tên đệ tử, vậy thì tệ lắm rồi.

Cố Trường Thanh: - Cho nên nếu ta là Tạ Phong Đường, ta nhất định không dùng các thô bạo đơn giản như vậy.

Cao Phi: - Ta sẽ giả vờ không biết, sử dụng chiêu dụ dỗ, đưa ra ân huệ, khiến ta mang ơn phái Tẩy Nguyệt, tương lại có thể giao ra tất cả. Chỉ cần là chính bản thân Đường Kiếp giao ra, Thiên thần cung muốn dùng cách nào gây sức ép cũng vô dụng, không tổn hao thanh danh phái Tẩy Nguyệt mà đều đạt được danh và lợi! .

Cố Trường Thanh: - Cho dù hắn không giao, cũng có thể tiếp cận thêm một bước, do thám xác thực tin tức, một đứa trẻ mà, chỉ cần để chút công phu thì sẽ có thể lừa được thôi. Còn không được thì bắt nó về nghiêm hình tra khảo cũng còn kịp. Cho dù là kết quả xấu nhất, Đường Kiếp không phải Đường Kiệt, đó cũng chỉ là một thiên vị nhỏ cho một học sinh thôi, giá trả ra chẳng qua chỉ là mấy sợi lông trâu - không đáng kể, dù sao tiến có thể công, lại có thể thủ, chỉ cần người ở trong tay, gì cũng dễ xử lý.

Cao Phi: - Cái này tương đương dùng phái Tẩy Nguyệt kiềm chế Thiên thần cung, trái lại lại dùng Thiên thần cung kiềm chế Tẩy Nguyệt phái!

Cố Trường Thanh: - Ngao cò tranh nhau, ngư ông đắc lợi!

Cao Phi: - Cho nên sau khi chuyện xảy ra, Tạ Phong Đường mới lập tức cho mười bình linh dược, một ngàn linh tiên.

Cố Trường Thanh: - Đây chỉ là bắt đầu, nếu Tạ Phong Đường cho là có khả năng rất lớn ta chính là Đường Kiệt, nếu hắn biết giá trị của Binh giám, nếu ta biểu hiện tốt một chút

Cao Phi: - Ngay cả chín tầng Thiên Nhất Các đều có thể mở vì ta Tên tiểu tử này biết tính kế đó!

Nói xong những câu đó, Cao Phi không bắt chước Đường Kiếp nữa, y và Cố Trường Thanh cùng nhìn nhau, đồng thời hít vào một luồn khí lạnh.

Phía dưới cả đám lại nghe được trợn mắt há hốc mồm.

Vì sao Cố Trường Thanh vẫn không nghĩ tới Tẩy Nguyệt phái? Bởi vì hắn tin Đường Kiếp nếu muốn đem Binh giám giao cho Tẩy Nguyệt phái, nhất định đã nộp từ lâu, không cần chờ đến bây giờ.

Chính vì hạn chế của lối suy nghĩ này nên đã khiến hắn phạm vào một sai lầm lớn!

Đường Kiếp đích xác không muốn đem Binh giám giao cho Tẩy Nguyệt phái, nhưng không có nghĩa là hắn không muốn lợi dụng Tẩy Nguyệt phái. Cách lợi dụng Tẩy Nguyệt phái tốt nhất không phải nói cho Tẩy Nguyệt phái "ta chính là người mà Thiên thần cung muốn", mà là thông qua hành vi của Thiên thần cung, khiến tự phái Tẩy Nguyệt đi "hoài nghi ta chính là người Thiên thần cung cần"

Giữa hai điều này nhìn vào không có gì khác biệt.

Nhưng ở một số tình huống, lại vừa có khác biệt một trời một vực.

Hoài nghi chính là hoài nghi, trước khi chưa có gì chắc chắn, trước khi đối phương không đích thân thừa nhận, trước khi chỉ có một số manh mối vụn vặt, người cũng không cách nào chắc chắn là hắn!

Còn hắn, lại bắt đầu trong quá trình giành lợi ích cho bản thân.

Cao Phi đã lẩm bẩm nói: - Nếu đây chính là kế hoạch của hắn, tâm cơ của tên tiểu tử này cũng thật đáng sợ. Bây giờ hắn chỉ mới mười sáu tuổi?

Cố Trường Thanh hừ một tiếng: - Người đã quên là điều hắn khiến chúng ta chú ý là bắt đầu từ cái tên của hắn, Đường Kiếp sao? Mà lúc hắn đến Vệ phủ thì đã gọi là Đường Kiếp rồi. Nếu hắn đúng là Đường Kiệt thì kế hoạch này, sợ là đã có từ trước khi hắn vào Vệ phủ rồi.

- Cái gì? Mọi người cùng nhau kinh ngạc nhìn Cố Trường Thanh.

- Năm đó, hắn còn chưa tới mười ba tuổi. Cố Trường Thanh từ từ nói. Mọi người hoàn toàn yên lặng.

Kỳ thật loại sự tình này vốn không khó suy đoán, trong tình hình bình thường, chỉ cần tiếng hô của Đường Kiếp thì bọn họ sẽ nghĩ trong đó có vấn đề, cho dù không ngờ tới Đường Kiếp từ trong mưu lợi bất chính nhưng ít nhất cũng có thể nghĩ ra hắn muốn mượn phái Tẩy Nguyệt để bảo vệ mình.

Chỉ là bọn hắn sao cũng không ngờ tới là một thiếu niên chưa trưởng thành lại suy nghĩ ra kế hoạch như vậy.

Đây cũng không phải là một người đầu óc thông minh là có thể nghĩ tới được, quan trọng nhất là người đó đã nhìn thấu sự đời, có nhận thức vô cùng sâu sắc với xã hội này! So sánh với kế hoạch đùa bỡn họ trong lòng bàn tay thì điều này càng khiến họ cảm thấy kinh ngạc, khiếp sợ và không thể tin nổi.

Lúc này, họ đột nhiên có cùng kỳ vọng đó chính là tất cả toàn bộ cũng chỉ là đoán!

Chỉ là đoán!

Cao Phi nói: - Tuy nhiên, loại chuyện cầu may trong nguy hiểm này luôn luôn sẽ có kết thúc. Chỉ cần một bên hết kiên nhẫn thì hắn sẽ xong đời

- Đúng vậy, cách làm chơi với lửa này sớm muộn cũng sẽ đốt bản thân mình thôi. Cố Trường Thanh trả lời: - Cho nên chuyện này cuối cùng sẽ có hai khả năng.

- Hai khả năng nào?

- Một là hắn đúng thật không phải là Đường Kiệt. Đến bây giờ thì những gì hắn làm chẳng qua là kêu lên một tiếng ta là Đường Kiếp, và phát hiện có người vào trộm và thông báo cho học viện. Từ góc độ người bình thường thì cách làm của hắn không có gì sai hết, phản ứng cũng rất bình

thường, chỉ là vận khí của chúng ta không tốt, mà vận khí của hắn quá tốt. Cho nên chuyện này chỉ có điều trùng hợp, với tuổi của hắn, không thể suy nghĩ ra những kế hoạch như thế, là tự chúng ta nghi thần nghi quỷ, suy nghĩ nhiều quá.

- Vậy còn cái thứ hai?

- Hắn thật sự là Đường Kiệt, tất cả mọi chuyện đều do kế hoạch tỉ mỉ của hắn, đợi chúng ta mắc bẫy. Nếu như là như vậy, chúng ta đây không thể coi hắn là thiếu niên không hiểu chuyện nữa, mà chúng ta phải coi hắn là một con hồ ly giảo hoạt, coi hắn như đối thủ trước nay chưa từng có. Nếu là đối thủ như vậy, hắn sẽ không thể không ý thức được trong kế hoạch sẽ có nguy hiểm, cho nên

Cố Trường Thanh ngẩng đầu, nhìn về phía mọi người:

- Hắn nhất định sẽ có đường rút!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK