Mục lục
[Dịch] Kiếm Lai - Tàng Thư Viện
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Thiếu nữ áo đen đi vào sâu trong ngõ nhỏ, thỉnh thoảng lại có nhà treo đèn lồng đỏ chót ăn mừng. So với những người khác thì thiếu nữ mang nón che mặt không được gia tộc nào xum xoe chào đón, cũng không có dấu hiệu gì báo trước, nàng chỉ một thân một mình đi vào trấn nhỏ như vậy.

Trong ngõ nhỏ cách đó không xa có một thiếu niên áo gấm đang đứng, hai tay nâng cao một món ngọc tỷ màu xanh lớn chừng bàn tay trẻ con, điêu khắc rồng cuộn hổ ngồi. Dưới ánh mặt trời chiếu rọi ngọc tỷ trở nên rực rỡ, bên trong thấp thoáng có những tia hào quang hiện bên. Thiếu niên áo gấm ngẩng đầu híp mắt nhìn món chí bảo trong tay, vẻ mặt say mê.

Bên cạnh hắn có một ông lão cao lớn quỳ một chân dưới đất, đang dùng tay áo cẩn thận chùi bùn đất trên giày thiếu niên.

Thực ra khóe mắt của thiếu niên áo gấm đã sớm liếc thấy thiếu nữ kỳ quái, đầu đội nón che mặt kiểu ngắn, đeo một thanh đao hẹp vỏ xanh lá, bước chân trầm ổn, rất dễ nhìn ra nàng chắc chắn không phải là người địa phương trong trấn nhỏ.

Có điều thiếu niên áo gấm chẳng hề để ý, vẫn cẩn thận quan sát món ngọc tỷ cổ xưa đã yên lặng ngàn năm kia. Thậm chí sâu trong lòng hắn còn hi vọng thiếu nữ kia nảy sinh ý đồ đoạt bảo, nếu không thì quá nhàm chán rồi.

Dù sao hắn đã lấy được hai món đồ, thu hoạch phong phú vượt xa dự đoán. Nếu không tìm vài chuyện khác để làm, hắn cũng chỉ có thể dẫn theo lão nô rời khỏi đây, đối với vị thiếu niên này thì như vậy sẽ cảm thấy thiếu đi chút gì đó.

Giống như khi hắn ở trong nhà cách trấn nhỏ vạn dặm, trên người mặc một bộ mãng bào lớn màu vàng ánh, chỉ tiếc vẫn luôn thiếu một vuốt (1).

Đến trấn nhỏ này, mỗi người được chọn có thể mang theo ba tín vật, phân biệt bỏ vào túi thêu bằng gấm. Trước tiên giao cho người canh cổng một túi, xem như là phí qua đường nhất định phải đưa ra. Bất kể người canh cổng kia thân phận cao hay thấp, bất luận cổng thành rách nát tả tơi như thế nào, cho dù là quân chủ một nước hay tổ sư một tông tới đây cũng phải ngoan ngoãn tuân theo quy củ này. Còn lại hai chiếc túi thêu bằng gấm, ý tứ là nhiều nhất chỉ được lấy hai món bảo vật ở đây mang ra khỏi trấn nhỏ, nếu không dù ngươi có vơ vét được mười món, trăm món bảo bối cũng phải trả lại toàn bộ.

Tín vật trong túi là ba loại đồng tiền hình dáng đặc thù, phân biệt là tiền trấn áp tà ma mà khi xây nhà dân chúng dùng để ăn mừng đặt xong cây xà chính, tiền đón xuân mà hoàng cung treo trên bùa đào (2) hàng năm, cùng với tiền cung dưỡng cho tượng Thành Hoàng cầm trong lòng bàn tay. Nói là đồng tiền nhưng thực chất là kim tinh rất quý hiếm. Đối với phần lớn phàm phu tục tử “dưới núi” thì ngay cả bạc ròng của quan gia cũng không thường thấy, huống hồ là một túi “hoàng kim” nặng trịch, quả thật đủ khiến người ta cam tâm tình nguyện mời chào đồ gia truyền.

Trên đường thiếu niên áo gấm đã nghiên cứu về ba loại đồng tiền không thấy ghi trong chính sử này, nhưng không nghĩ ra bất kỳ cách thức nào.

Thiếu nữ phía trước toàn thân tỏa ra một loại khí tức lạnh lùng, đi thẳng tới trước, xem hai chủ tớ trong ngõ nhỏ giống như không tồn tại.

Thiếu niên áo gấm tạm thời thay đổi chủ ý, cất món ngọc tỷ kia vào một chiếc túi vải đã chuẩn bị trước, đeo ở bên hông, nhưng vẫn đứng giữa ngõ nhỏ không muốn nhường đường.

Ông lão thân hình cao lớn làn da trắng nõn cũng đứng lên, ôn hòa nhỏ nhẹ nói:
- Điện hạ, đây là một người tập võ vững chắc từng bước, không thể xem thường. Nếu là bên ngoài trấn nhỏ thì dĩ nhiên không cần để ý, nhưng ở chỗ này thì ngay cả người tu luyện khí lực thuần túy như lão đây, mỗi giây mỗi phút cũng bị vùng thế giới này áp chế, cực kỳ khó chịu. Một khi toàn lực vận chuyển khí tức, khiếu huyệt mở rộng sẽ giống như sông biển chảy ngược, kinh mạch khiếu huyệt đều sẽ bị nước lũ lan tràn, không cứu vãn được. Đến lúc đó lão đây chết là chuyện nhỏ, an nguy của điện hạ mới là chuyện lớn. Nếu vì lão đây chiếu cố không chu toàn, khiến cho sự nghiệp tu đạo ngàn thu của điện hạ xảy ra một chút sơ suất, sau khi trở về lão đây làm sao giao phó với bệ hạ và nương nương?

Thiếu niên áo gấm ranh mãnh nói:
- Ngô gia gia, sau khi ông ra khỏi cung thì nói nhiều hơn rồi. Lúc trước ở trong cung, quanh năm suốt tháng ông chỉ lặp đi lặp lại mấy câu kia, còn không bằng con vẹt ngốc mà chị ta nuôi.

Ông lão tự xưng là “lão đây” lộ ra vẻ khom lưng uốn gối từ trong xương, nhất là tận đáy lòng còn xem chuyện này là vinh dự, chỉ có thể là hoạn quan trung thành trong cung.

Ông ta thấy vị chủ nhân nhỏ này dường như không hiểu hàm ý của mình, đành phải nói thẳng thắn hơn:
- Điện hạ, người trong ngõ nhỏ này đã có khả năng uy hiếp đến ngài.

Thiếu niên áo gấm uể oải cười nói:
- Mặc dù từ lâu ta đã nghe nói trên đường tu hành có đủ loại hạng người, vàng thau lẫn lộn, rất nhiều tà môn bất chính, càng nhiều bàng môn tả đạo, nhưng ta và cô ta chỉ là bèo nước gặp nhau, lẽ nào cô ta lại thấy của nổi lòng tham, muốn giết người đoạt bảo? Khả năng không lớn chứ? Nếu những người “trên núi” đều như vậy, chẳng phải thiên hạ đã đại loạn từ lâu rồi?

Ông lão thở dài. Vương triều dưới núi và tiên gia trên núi vốn bằng mặt không bằng lòng, thật ra là lập trường khác biệt chán ghét lẫn nhau.

Thiếu niên áo gấm hơi nản lòng:
- Được rồi được rồi, tính khoản nợ cỏn con này lên đầu một cô gái cũng không phải hành vi của đại trượng phu.

Thiếu nữ đi đến trước người hắn, tay trái ấn lên chuôi đao.

Thiếu niên áo gấm cười cười, nghiêng người ra hiệu cho thiếu nữ đi qua.

Bước chân của thiếu nữ áo đen cũng hơi chậm lại, khẽ nghiêng người, ánh mắt sau nón che mặt đầy cảnh giác đề phòng.

Khi hoạn quan già phát hiện hai tay của thiếu nữ đã bị thương dùng vải bông băng lại, không kìm được nhíu mày.

- Làm càn!

Bỗng nhiên ông lão quát lớn như tiếng sấm mùa xuân, hai chân giống như trượt đi, bóng dáng cao lớn đã đến trước người thiếu niên áo gấm. Ông lão nhẹ nhàng kê lưng một cái, dùng thủ pháp xảo diệu đẩy thiếu niên về phía tường ngõ nhỏ, đồng thời năm ngón tay trái mở ra.

Nơi lòng bàn tay vang lên một tiếng va đập nặng nề.

Hóa ra có người dùng đá làm ám khí ném vào bên đầu thiếu niên áo gấm.

Thanh thế kinh người, lực lượng gần như đủ xuyên qua một bức tường.

Ông lão bóp vỡ hòn đá lớn chừng nắm đấm trong lòng bàn tay, nhưng lại không lao về phía tên thích khách kia, mà tay phải dùng một quyền đánh vào thiếu nữ áo đen.

Thiếu nữ mang đao hơi do dự, cố áp chế bản năng muốn rút đao ra khỏi vỏ, chỉ nghiêng đầu vừa khéo tránh khỏi một quyền dũng mãnh thế lớn lực trầm này.

Gió quyền mãnh liệt trong nháy mắt thổi loạn tấm sa mỏng trên nón che mặt của thiếu nữ.

Ông lão cao lớn biến nắm tay đánh thẳng thành quét ngang, vừa lúc đập vào đầu thiếu nữ.

Thế quyền xoay chuyển như ý, không hề đình trệ.

Thiếu nữ đành phải nhanh chóng nâng hai tay lên, mu bàn tay đặt chồng lên nhau bảo vệ bên tai, tạo thành tư thế phòng ngự hình chữ thập đan xen, chắn ở trước đường quyền.

Trong phút chốc cả người thiếu nữ đã trượt ra mười mấy bước.

Thiếu nữ khẽ hà một hơi khí đục, máu tươi nơi lòng bàn tay thấm vào vải bông càng nhiều hơn, đưa tay vịn chiếc nón che mặt đã hơi nghiêng lệch.

Nàng cảm thấy tức giận.

Thiếu nữ xoay người nhìn ông lão cao lớn đang quan sát chung quanh, nói rõ ràng:
- Nếu không phải là ta thì đã thành một người chết rồi.

Ông lão ngoảnh mặt làm ngơ, có điều so với ban nãy, vị hoạn quan già có kinh nghiệm phong phú với ám sát đánh lén này đã giảm mức độ nguy hại của thiếu nữ xuống thứ hai, vị trí thứ nhất thì nhường cho người bên kia ngõ nhỏ vừa ra tay.

Đương nhiên ngoại trừ hai chủ tớ, trong ngõ nhỏ cũng chỉ còn hai người ngoài thật sự khác.

Bên kia ngõ nhỏ có một người che mặt cao cao gầy gầy đang đứng.

Cánh tay lại cực kỳ to khỏe, bắp thịt gồ lên như cầu sắt.

Bên hông hắn đeo hai cái túi chứa đầy vật thể hình cầu.

Hắn đứng yên tại chỗ, giống như đang nói đòn đánh lén vừa rồi chỉ là nhắc nhở mà thôi.

Khi ánh mắt âm u lạnh lẽo lướt qua người thiếu nữ, gã đàn ông nhếch mép lè lưỡi, ánh mắt nóng bỏng.

Thiếu nữ cười ha hả, nói hai chữ.

- Trở lại!

Tiếng nói vừa dứt.

Một kiếm cắt qua đầu đối phương.

Phi kiếm bay đến bên cạnh thiếu nữ, nhanh chóng lượn quanh nàng giống như trẻ con đang làm nũng.

Nàng tức giận nói:
- Cút!

Phi kiếm lóe lên rồi biến mất.

Hai chủ tớ đều ngây người như phỗng.

Hoạn quan già cũng không kinh ngạc vì thuật sử dụng phi kiếm này.

Mà cảm thấy sợ hãi từ đáy lòng vì thiếu nữ có thể tùy ý điều khiển phi kiếm ở đây.

Cảm giác này khiến ông lão hoảng hốt, giống như trở lại thời niên thiếu lần đầu vào cung, nơm nớp lo sợ, mỗi ngày đứng từ xa nhìn vị tiền bối mặc mãng phục đỏ chót đi lại dưới tường trong cung.

Đương nhiên không phải kính sợ vị hoạn quan ngay cả tên cũng không biết, mà là sợ vệt đỏ tươi chói mắt kia.

Sau khi thiếu niên áo gấm hoàn hồn, cười cười đầy tự giễu, đi tới trước một bước, quan tâm hỏi:
- Ngô gia gia, không sao chứ?

Sắc mặt của lão hoạn quan tóc trắng xóa nặng nề, lắc đầu nói:
- Cẩn thận thì tốt hơn. Nếu không được thì lão đây sẽ...

Thiếu niên vội khoát tay, hỏi:
- Hay là chúng ta xin lỗi?

Ông lão có phần không kịp trở tay, tiếp đó là bi phẫn và tự trách.

Chủ nhục thần chết.

Nhất là gia đình đế vương!

Nhưng thiếu niên áo gấm đã cười nói:
- Ngô gia gia, làm sai thì nói một câu xin lỗi có gì khó.

Ông lão vẫn cảm thấy làm như vậy không ổn, thiếu niên áo gấm đã đi về phía thiếu nữ.

Trong chớp mắt ông lão có cả trăm cảm xúc đan xen.

Hóa ra sau lưng thiếu niên không hề dính một chút bùn đất nào.

---------

Chú thích:

(1) Mãng phục: một thứ phẩm phục nhà Thanh, thêu như con rồng mà có bốn chân, kém rồng một cái vuốt.

(2) Bùa đào: thời xưa dùng miếng gỗ đào viết tên hai vị thần là Thần Đồ và Úc Lũy, hoặc dùng giấy vẽ hình hai vị thần trên, treo hoặc dán trước cửa nhà, cho rằng làm như vậy có thể trấn áp tà ma.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
Hieu Le
27 Tháng mười hai, 2023 12:57
cầu chương ạ
Rangnarok
26 Tháng mười hai, 2023 06:26
truyện chưa ra hết, bên conv ert đã làm dc rất nhiều rồi nhưng đọc bản dich xịn này thì mới thật ngấm.
TuDu0ng
23 Tháng mười hai, 2023 12:46
truyện này tổng cộng có bao nhiêu chương ạ ? lên mạng thấy có chổ để 16xx chương ?
Rangnarok
18 Tháng mười hai, 2023 20:41
bạn đã đọc đến chương mới nhất. ngâm dc 6,7 chương đọc thích quá
Rangnarok
18 Tháng mười hai, 2023 20:40
trả lời ngắn gọn là có mạnh lên.
TuDu0ng
14 Tháng mười hai, 2023 00:34
ụa là sao này TBA có mạnh lên ko ?, hay sẽ chỉ là một con người quâm tử vậy ta ?
Ram2202
09 Tháng mười hai, 2023 15:55
Mong bác quyết tâm cùng Kiếm Lai
truongcp9009
09 Tháng mười hai, 2023 00:35
dm hay quá lại sắp đánh nhau.Tích mấy chương ra một phát bác ơi
Rangnarok
11 Tháng mười một, 2023 03:09
hóa ra Lục Trầm là chủ mưu vụ núi Thái Binh à.
thientonbmt1
05 Tháng mười một, 2023 04:04
con trỉ khuê người hầu thằng tống gì đấy sau này ra sao, không ưa con này
Congvh
31 Tháng mười, 2023 06:13
ra chậm quá đói thuốc đọc cover khó nuốt
truongcp9009
28 Tháng mười, 2023 18:49
đáng giá hóng từng chương
Hieu Le
28 Tháng mười, 2023 06:59
đọc mấy trăm chương vẫn không hiểu đại đạo là cái con *** gì
tsganey
26 Tháng mười, 2023 23:22
vẫn đang gom chương từng ngày :))
Dmwed
10 Tháng mười, 2023 17:09
Ý kiến riêng cách viết này lổi thời giờ đọc nghe khó chịu đoạn giới thiệu nhân vật phụ nhiều nhân vật phụ nói cũng nhiều nhưng toàn nói nhãm ra vẻ ngầu xong sống dc là nhờ tg bận giới thiệu nv phụ khác ko rảnh cho nó tèo
Hieu Le
30 Tháng chín, 2023 04:07
Cái khẩu quyết Đạo gia kia thú vị phết. Về cơ bản ý của nó là đóng chặt thất khiếu ý thức, thu tâm vào bên trong, nhịn ăn uống cho đến khi thân thể hao gầy, chuẩn bị đi chầu diêm vương (thần hồn bị xích sắt của quỷ vật trói đến Phong Đô) rồi mới bắt đầu thọ nhận đồ ăn trở lại, rồi tu hơi thở sao cho nhẹ như lông hồng, cơ thể khinh an là tu thành.
Number
28 Tháng chín, 2023 19:09
Cảm ơn dịch giả. Các đạo hữu mua một ít phiếu ném đề cử ủng hộ dịch giả đi.
fishscreen
25 Tháng chín, 2023 15:51
1400 là do cắt nhỏ một chương ra nhiều phần để đăng, chắc nhiều hơn bản dịch này vài chục chương, mà hình như phải trả phí để đọc thì phải.
Hieu Le
25 Tháng chín, 2023 11:52
ủa, bộ này là dịch lại lần nữa phải không các đạo hữu. thấy có 1 bộ hơn 1400 chương rồi mà
Hieu Le
25 Tháng chín, 2023 10:40
Sao ra chậm vậy…đọc phê quá nhưng cứ phải chờ đợi…có cách nào xem đc nhanh hơn ko vậy??
fishscreen
23 Tháng chín, 2023 20:01
Tiếng Việt có thể dịch nôm na là "tâm ý bất định", "tâm lý thất thường", "sớm nắng chiêu mưa"... hầu hết các chương đều dịch như thế. Còn lần đầu dịch theo nghĩa đen là để người đọc biết rõ câu gốc của nó có nghĩa là gì thôi.
Snail
23 Tháng chín, 2023 01:56
Đang thắc mắc là tại sao bạn dịch truyện không để câu gốc là tâm viên ý mã, dịch ra thành tâm khỉ ý ngựa thì thấy nó ngang ngang sao ấy, tiếng Việt mình ko có câu này thì có thể để Han-Việt cũng đc
Rangnarok
19 Tháng chín, 2023 01:24
đọc phê quá, mới hết 2 chương mà đã ko nhịn dc muốn đọc tiếp.
Rangnarok
19 Tháng chín, 2023 00:13
vào ủng hộ Kiếm Lai bản dịch. truyện này xứng đáng được dịch hay
Nguyễn Mạnh
11 Tháng chín, 2023 01:24
mong là k drop, đọc dịch hấp dẫn vcc
BÌNH LUẬN FACEBOOK