Thang Thần biến sắc, hắn chẳng qua chỉ muốn lợi dụng Yêu Tôn Diêm La, khiến cho hắn tạm thời gia nhập vào một phương của mình, cùng nhau đem hai người Kiều Kiều có chút khó chơi kia giải quyết đi.
Nhưng thật không ngờ vị Yêu Tôn này lại dữ tợn đến vậy, một lời không hợp liền muốn động thủ!
Trong lúc hoảng loạn, Thang Thần kinh hố:
- Yêu Tôn đại nhân! Nếu như ngươi không muốn xuất thủ mà nói, vậy xin chờ ở một bên, đợi đến khi chúng ta giải quyết xong phiền nhiễu này liền cùng ngươi trao đổi?
- Hừ!
Nặng nề hừ một tiếng, khí thế trên người Yêu Tôn Diêm La chẳng những không bởi vì hắn tỏ ra yếu kém mà giảm bớt, ngược lại càng lúc càng tăng lên, dường như là một ngọn núi lửa sắp phun trào, tràn ngập sự hủy diệt vô cùng vô tận.
Ở phía sau hắn loáng thoáng xuất hiện một đại hải huyết sắc mênh mông, trên đại hải tràn ngập kinh đào hải lãng, rất rõ ràng, những hư tượng trong đó đều là cảm ngộ về thủy hệ nguyên lực cả đời của hắn ngưng kết mà thành.
Hắn bước một bước tới gần Thang Thần:
- Thuật luyện sư mà ngươi nói đang ở đâu?
Thấy hắn từng bước ép lại gần cuối cùng hỏi một câu như vậy, Thang Thần không khỏi cười khổ, khó khăn nói:
- Yêu Tôn đại nhân, Võ Thần Phong ta ở tại Áo La đế quốc xa xôi, lại nói thuật luyện sư có thể luyện chế ra được chân thân tinh chương quý giá ra sao, làm sao có thể đi theo ta đến nơi này được?
- Vậy có phải..
Hai mắt đang híp lại của Diêm La bỗng dưng hàn quang đại thịnh:
- Lời hứa hẹn vừa rồi ngươi nói chỉ là đùa bỡn ta?
Huyết sắc bên trong con ngươi của hắn càng thêm dày đặc, xem ra tựa như tùy thời có thể thôn phệ người trước mặt.
- Yên Tôn, Thang huynh tự nhiên không phải nói bậy.
Âu Mẫu Long thấy tình thế không ổn, nếu như tùy ý để cho Yêu Tôn tiếp tục phát hỏa thì tình thế sẽ hoàn toàn nghịch chuyển, hắn vội vã tiến lên một bước ngăn ở trước hai người, sau đó nói:
- Nếu như Yêu Tôn có thể gia nhập mà nói, ta cũng có thể đảm bảo, thuật luyện sư của Võ Thần Phong tất nhiên sẽ ra tay giúp lệnh đồ trị liệu.
Nói xong, hắn vội vàng dùng ánh mắt ra hiệu cho Thang Thần.
Thang Thần lúc này cũng không còn nghĩ gì đến ý niệm cuồng đại muốn chiếm giữ vị chí chủ đạo trong liên minh nữa, hắn chỉ mong hoạt tổ tông Yêu Tôn này không nổi bão là vạn hạnh lắm rồi, vì vậy cuống quýt nói:
- Đúng thế, đúng thế, Yêu Tôn đại nhân nếu như tin ta, có thể đem lệnh đồ giao cho ta mang về Áo La, ta cam đoan nhất định có thể cấp cho Yêu Tôn một đệ tử khang phục như xưa!
- Hừ!
Yêu Tôn giận dữ hừ một tiếng, huyết mạch phía sau bỗng dưng dâng trào kên, một đạo huyết sắc thất luyện quang hoa từ sau lưng của hắn cuồng nhiên cuộn lên hướng về phía Thang Thần trước mặt, một đại thủ huyết hồng sắc từ trong đó vọt ra, bao thẳng đến ép xuống đầu Thang Thần.
Bên trong công kích lạnh lùng là tiếng quát chói tai của Yêu Tôn:
- Hừ! Chờ ngươi đem đồ nhi của ta mang về? Ngươi có biết đồ nhi của ta còn có thể kiên trì được bao nhiêu ngày hay không? Đồ hỗn trướng! Ngươi thực sự cho rằng bản tôn có thể tùy ý trêu đùa sao?
-Kim Cức!
Thang Thần thấy thế hoảng hốt, chỉ kịp bóp nát một viên thần thạch trên tay phải, lập tức tay trái nắm lại tung ra một quyền!
Công kích lần này thi triển so với lần trước cổ quái hơn rất nhiều, ở trong kim sắc quang mang còn có một ít thanh sắc hỗn loạn, trong loại thanh sắc bích lục này còn mang theo sinh cơ bừng bừng.
Từ trong kim quang một cây thanh mộc đánh ra, mang theo khí thế chọc trời, như muốn ngăn trở một chiêu này của Yêu Tôn.
Ầm ầm!
Hai bên đụng nhau, kết quả từng đạo khí lưu bay tứ tung như mũi tên, điên cuồng bạo xạ.
Chiếc đại thủ cực đạikia tuy rằng bị ngăn cản một chút, nhưng cũng chỉ hơi ngừng lại rồi tiếp tục theo đường cũ ép xuống.
Thang Thần kêu lên một tiếng, cánh tay giơ lên đang điên cuồng run rẩy, cả thân thể chấn động bị đánh bay ngược lại phía sau.
- Yêu Tôn! Ngươi có ý gì hả?
Tấm lưới kim sắc dưới chân Âu Mẫu Long đột nhiên tăng vọt, dường như có linh tính nhảy lên trong hư không, chắn ngang phía trước.
Thế nhưng, Yêu Tôn sau khi xuất thủ một chiêu cũng không tiếp tục đánh nữa, trong đôi mắt mang theo huyết sắc nồng đậm, thanh âm trong miệng lành lạnh vang lên tựa như kim thiết:
- Âu Mẫu Long! Đem người ngươi bắt đi giao ra đây, bằng không mà nói đồ nhi của ta nếu như xuất hiện bất trắc gì, ta sẽ đem Long tộc của ngươi chôn cùng.
Khi nói lời này, vẻ mặt của hắn vẫn bất biến như trước, thế nhưng từ trong ánh mắt của hắn cho dù là người mù cũng có thể cảm thụ được sự kiên định, phảng phất chỉ cần Âu Mẫu Long dám không đáp ứng, hắn tuyệt đối sẽ lập tức xuất thủ!
- Vèo! Vèo!
Hoa Vi Hà cùng với Kiều Kiều cũng đồng thời phi thân tới bên cạnh Yêu Tôn, nói:
- Âu tộc trưởng, chỉ cần ngươi đem người giao ra, tất cả sẽ coi như chưa phát sinh, Long tộc của ngươi cũng sẽ tránh được một đại phiền toái!
Khẽ liếc sang nhìn các nàng một cái, Yêu Tôn cũng không nói gì, hiển nhiên cũng không có ý định cự tuyệt minh hữu này, có thể chấp chưởng thế lực lớn như vậy, hắn tuyệt đối không phải loại người ngu xuẩn, hoàn toàn có thể nhân ra ai là minh hữu, và thái độ đối đãi với minh hữu của mình nên làm thế nào.
Âu Mẫu Long mi tâm nhăn lại, biểu tình trầm ngâm, trong trầm ngâm còn mang theo một sự nghi hoặc không gì sánh được, bản thân hắn đã tính toán đến mọi việc, chỉ có một thứ duy nhất không tính ra chính là vị Yêu Tôn này đối với đồ đệ thương yêu hoàn toàn vượt qua lẽ thường!
Loại yêu thương này trong mắt hắn quả thực có chút cố chấp, vì an nguy của đồ đệ, dĩ nhiên kiên quyết đối địch với Long tộc, còn muốn đem đối phương chôn cùng!
Việc này điên cuồng đến thế nào?
Dưới sự điên cuồng này, cho dù Yêu Tôn có làm ra cử động không hợp tình lý nào thì cũng có thể hiểu được.
Nhất là từ trong lời nói của hắn có thể biết được vị ái đồ kia hẳn là cự linh trọng thương đã tới thời khắc cực kỳ then chốt, nếu không phải vậy, hắn tuyệt đối sẽ không phẫn nộ khi nghe thuật luyên sư trong miệng Thang Thần không có ở nơi này.
Thế nhưng, vô luận thế nào, Âu Mẫu Long cũng không có khả năng đem nhóm người Lăng Phong giao ra, vì vậy, hắn nhìn thật sâu vào Diêm La:
- Yêu Tôn, thật sự không có cách nào khác sao?
Yêu Tôn Diêm La dùng hành động thực tế trả lời hắn.
Huyết sắc thâm hải phía sau lại bắt đầu dâng trào gào thét, một chiếc đại thủ so với vừa rồi còn lớn hơn nhiều lần lộ ra, chiếc đại thủ này rộng chừng hơn một trượng, quả thực có một loại khí thế che trời lấp đất.
Mọi người nếu như biết lai lịch của một chiêu này trong lòng rùng mình, đây chính là một chiêu phi thường nổi danh của Yêu Tôn, tên là Phạm Thiên Đại Thủ Ấn!
Một chiêu đánh ra, hắn đã từng mạnh mẽ đánh cho một tòa cao sơn thành bụi phấn, mà tông phái ở trong tòa cao sơn đó lúc trước có từng bắt một con ma thú, trùng hợp là con ma thú này rất có quan hệ với Yêu Tôn.
Có thể đoán ra, nếu Phạm Thiên Đại Thủ Ấn này đánh ra ở đây, không biết có bao nhiêu hòn đảo trong Long đảo từ nay về sau sẽ trở thành lịch sử!
Âu Mẫu Long ánh mắt kinh biến, bỗng dưng vung tay lên:
- Mời tám vị trưởng lão!
Thời khắc nguy cấp, hắn cũng chỉ có thể tám gã trưởng lão đang trấn áo ở cấm địa, bằng không mà nói nếu muốn các cường giả trong nội thế giới tỉnh lại, vậy thì cái giá phải bỏ ra cũng vô cùng lớn.
Yêu Tôn cũng không ngăn cản, biểu tình trên mặt càng thêm bình tĩnh, chỉ có một đôi mắt huyết quang càng lúc càng dày đặc.
Tốc độ rất nhanh, tám lão giả dưới sự suất lĩnh của lão giả râu hồng nhanh chóng bay tới, thân ảnh chưa đến, thanh âm nghi vẫn của lão giả râu hồng đã vang lên:
- Tộc trưởng, gọi chúng ta có việc gì? Đang trong thời khắp trấn áp mấu chốt!
Nếu như không phải hiểu rõ về Âu Mỗ Long, trong thanh âm nghi vấn của hắn chắc chắn sẽ có thêm ba phần tức giận.
Âu Mỗ Long cười khổ, không trực tiếp trả lời, chỉ ra hiệu về phía Yêu Tôn.
Vừa thấy được Diêm La, lão giả râu hồng sắc mặt cũng khẽ biến, lấy thực lực tám người bọn họ sau khi liên thủ cũng vị tất đã e ngại Yêu Tôn. Dù cho đối phương có cường đại hơn nữa, chỉ cần chưa đem tinh kỹ của khôi lỗi chân thân dung hợp với tham ngộ của bản thân, cuối cùng trở thành tam phẩm thần cấp, vậy thì vẫn còn không đáng khiến bọn họ e ngại.
Lo lắng chân chính của hắn chính là phía sau Yêu Tôn có một đám tộc nhân hầu như là tín ngưỡng tông giáo!
Yêu Tộc là một kết cấu phi thường kỳ quái, bên trong bọn họ thỉnh thoảng cũng có những xích mích bất phục, thế nhưng đối với Yêu Tôn mà họ tuyển ra thì lại phi thường tôn kính, loại tôn kính này hầu như đã đạt được tới trình độ mù quáng, cho dù yêu tôn có hạ lệnh muốn họ tập tức đi tìm chết, cũng tuyệt đối không có môt yêu tộc nào biểu thị phản đối!
Hoàn toàn có thể nói, Yêu tộc chính là thế lực có lực ngưng tụ nhất trong Vô Tận Hoang Nguyên.
Đối với mục đích Yêu Tôn tới đây hắn cũng hoàn toàn rõ ràng, lão giả râu hồng còn biết rõ hơn một điều, hôm nay nếu như song phương phát sinh xung đột, Long tộc nếu như bại thì coi như còn tốt!
Nếu như thắng, càng đáng sợ hơn nếu như đả thương Yêu Tôn...
Hắn không khỏi cười khổ, trong lòng thở dài: như vậy mà nói, chỉ sợ Long tộc sẽ chọc phải một đám điên!
- Yêu Tôn đại nhân lần này đến đây chính là để tìm tên thuật luyện sư của Sang tông kia trị liệu thương thế cự linh cho ái đồ sao?
Trong lòng trăm mối lo sầu, lão giả râu hồng vẫn phải ôn tồn nói.
- Đúng!
Thanh âm của Yêu Tôn càng lúc càng trở nên đạm mạc, hầu như không sinh ra bất kỳ khí tức nào.
Trầm ngâm thật sâu một phen, lão giả râu hồng ngẩng đầu nhìn về phía Yêu Tôn nói:
- Không biết Yêu Tôn đại nhân có thể chậm lại hai ngày được không?
- Hả?
Lão giả râu hồng giải thích:
- Người mà ngươi cần là tên thuật luyện sư kia, ta có thể cam đoan đến lúc đó nhất định đem hắn hoàn hảo không chút hao tổn trao cho ngươi! Không dối gạt Yêu Tôn, tông chủ Sang tông kia có được một nội thế giới, mà hiện tại, hắn đang trốn trong đó. Người này đói với Long tộc ta có tác dụng rất lớn, chúng ta phải bắt hắn, thế nhưng khổ nỗi không thể nào phá vỡ được phòng ngự của nội thế giới.
- Bọn chúng đã bị nhốt trong cấm địa, chịu bảy loại hỏa diễm cường đại luyện thân hơn một tháng. Ta thấy nhiều nhất là hai ngày nữa có thể phá vỡ được phòng ngự. Đến lúc đó, tộc ta có thể cam đoan tuyệt đối sẽ không đả thương tên kia. Thế nhưng Yêu Tôn đại nhân cũng phải cam đoan về sau tên đó phải thuộc về tộc ta!
Nghe thấy lão giả râu hồng nói chuyện có lễ có tiết, Âu Mỗ Long không khỏi ánh mắt sáng lên: gừng càng già càng cay!
Trong lúc thương nghị, mặt ngoài lão giả râu hồng tuy rằng vẫn duy trì vẻ không kiêu ngạo không siểm nịnh, nhìn như không buồn để ý, thế nhưng trên thực tế sau lưng hắn đã sắp thấm mồ hôi nóng!
Hắn từ trên mặt Yêu Tôn hoàn toàn không nhìn ra được bất cứ chiều hướng tâm lý nào, nhưng bởi vì như vậy lại càng khiến hắn cảm thấy lo lắng. Có quan hệ tới chuyện Sáng Tông giữ thần thạch, Long Tộc phải khống chế trong tay, thế nhưng lần này Yêu Tôn lại làm rối, bọn họ không thể tỏ ra một điểm nhượng bộ.
Nhưng là, có Âu Mẫu Long chiếu cố trước đây, lão giả râu hồng vô cùng rõ ràng, nếu như tùy ý để tên Thuật Luyện Sư kia bị Yêu tộc mang đi mà nói, đối với Long Tộc chính là một tổn thất cực lớn!
Cho dù Hắc Ngục Luyện Thần Trận không trọn vẹn đầy đủ, nhưng kẻ có thể đơn giản bổ xung được phần thiếu hụt trong đó sao có thể là Thuật Luyện Sư bình thường có thể làm được?
Thuật Luyện Sư có thiên phú cao như vậy sẽ mang tới cho Long tộc bao nhiêu lợi ích? Quả thực khó có thể đánh giá được.
Gió thổi nhẹ, lặng không tiếng động.
Tất cả mọi người ngừng thở, trong lúc lẳng lặng chờ đợi Yêu Tôn mở miệng, Âu Mẫu Long cũng có chút khẩn trương, hắn thực sự phải đối mặt với đại sự, vừa lo lắng làm cách nào tránh không trở mặt với Yêu Tôn, vạn nhất trở mặt, như vậy rốt cuộc phải làm như thế nào để Long tộc có thể chiếm vị trí có lợi nhất!
Hắn tuyệt đối không thể để chỗ tốt lớn nhất tặng cho Yêu tộc, như vậy cho dù tránh được một hồi xung đột, thế nhưng danh vọng của Long tộc sau này sẽ xuống dốc không phanh.
Nghĩ như thế, trong mắt hắn không khỏi lộ vẻ hung quang!
Hai người Hoa Vi Hà cũng lộ vẻ khẩn trương, nếu như Yêu Tôn cùng với Long tộc liên thủ, bằng vào lực lượng đối phương hiển lộ ra, chỉ sợ hôm nay muốn cứu Lăng Phong ra quả thực khó hơn lên trời.
Các nàng ngưng trọng liếc mắt nhìn nhau, vẻ kiên định chợt lóe qua, niệm thức âm thầm tập trung vào tám gã trưởng lão vừa rồi. Tâm tư Hoa Vi Hà rất tinh tế, nàng vừa nghe được lão giả râu hồng nói với việc “trấn áp” khỏi miệng, trong lòng liền biết đoàn người Lăng Phong có đến chín phần mười bị trấn áp nơi nào đó.
Nếu như thế cục có biến, chỉ sợ phải mạnh mẽ xông vào.
Tranh!
Giống như tiếng đàn vang lên, Yêu Tôn bỗng dưng mở hai tròng mắt, từng sợi tinh mang lưu chuyển khiến tâm thần Hoa Vi Hà giống như bị diện giật phun ra mấy chữ:
- Ta, đồng ý!
- Phù!
Ba chữ này giống như tiên âm, lập tức khiến tâm thần lão giả râu hồng buông lỏng, hắn chưa kịp đối đáp lại, liền nghe được Âu Mẫu Long quát lên tiếng lớn:
- Thánh nữ điện hạ đây là muốn tới nơi nào?
Mắt thấy Hoa Vi Hà cùng với Kiều Kiều bùng phát quang mang cự linh, điên cuồng lao vào chỗ cấm địa Long tộc, thế đi cực nhanh, quả thực giống như điện quang chớp giật, hoặc giống như một mũi tên mạnh mẽ, xé rách không khí, vượt qua sóng lớn, lao thẳng tới dưới Long Đảo.
Âu Mẫu Long không hổ là tộc trưởng nhất tộc, tâm tư cực kỳ kín đáo, trong lúc đàm phán với lão giả râu hồng và Yêu Tôn vẫn phân ra một tia tinh thần chú ý hai người Hoa Vi Hà. Vừa thấy bọn họ có chút dị động, nhất thời thân ảnh chuyển động, bàn tay giống như đóa hoa nhẹ nhàng vung lên, theo đó thân thể của hắn hơi xoay, như tia chớp xuất hiện trước mặt Kiều Kiều.
Không chút chậm trễ, một đạo quyền kình kết hợp từ vô số đạo kim quang oanh kích thẳng hướng Kiều Kiều!
- Hảo cá chạch, không đáng nói!
Kiều Kiều lộ ra một tia tức giận, thân hình xoay chuyển, bàn tay giương lên, từng đạo kiếm quang giống như trường tiên hỏa lộ bắt đi, thẳng hướng Âu Mẫu Long.
Thương sợ tròn, roi sợ thẳng!
Năng lượng một kích của Kiều Kiều rõ ràng là hình tiên (roi), thế nhưng một chiêu đánh ra lại thẳng tắp như kiếm, có loại vị đạo xuyên thủng tất cả!
Âu Mẫu Long cũng không dám khinh thường, thật sâu hút một hơi khẩu khí, cánh tay phải đôi nhiên gồ lên, ngay sau đó hung hăng tát mạnh.
Hư không nhất thời vang lên tiếng ba ba thanh thúy cực điểm, giống như không khí bị mạnh mẽ phá nổ.
Trọng Tí Cung Tiên!