Mục lục
[Dịch] Tinh Ngự
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Biểu tình của Hồng Lăng bị kiềm hãm, bị khí thế cường đại của hắn làm cho suýt nữa không thở nổi, trên khuôn mặt hồng nhuận nhất thời nổi lên vẻ tái nhợt, và trong mắt xẹt qua một tia hoảng sợ: Linh Tôn! Dĩ nhiên là Linh Tôn!

Khi Lăng Phong hiển lộ khí thế, nàng nhất thời cảm giác mình tựa như biến thành chiếc thuyền trong phong ba. Lắc lư trái phải ra sao cũng không khống chế được thân hình. Mặc dù từ tin tức hạ nhân hội báo nàng cũng mơ hồ đoán ra Lăng Phong nếu có thể cùng Huyền Nguyên chính diện đối kháng, như vậy rất có thể đã là cường giả cấp bậc Linh Tôn!

Lúc trước Hồng Lăng giấu linh trong cơ thể của phu nhân đoàn trưởng dong binh đoàn, đã từng tận mắt thấy qua Lăng Phong, nàng không sao tin được rõ ràng cùng lắm là thanh niên có tu vi Linh Giả, trong khoảng thời gian ngắn như vậy lại nhanh chóng trở thành Linh Tôn!

Bởi vì quan niệm thâm căn cố đế này quấy phá, nên nàng đối với Lăng Phong thủy chung thiếu coi trọng. Kiêng kỵ lớn nhất cũng chỉ là bởi kỹ nghệ luyện chương thần bí với con bài bí mật của Sáng Tông mà thôi.

Hiện tại khi Lăng Phong không còn che giấu mà hiển lộ uy thế, nàng mới phát hiện mình đã sai, quá mức sai lầm! Thanh niên trước mắt cho dù không cần mượn lực lượng của bất kỳ ai, chỉ dựa vào thực lực của bản thân cũng đã đủ khiến cho các thế lực đứng đầu coi trọng! Dưới sự kinh hãi, loại biểu tình tự mỵ tự lãnh trên mặt nàng, dù bất kỳ ở đâu cũng có thể bảo trì bất biến rốt cuộc cũng hoàn toàn băng giải, lúng túng nói:

- Ngươi, ngươi muốn làm gì? Đừng quên, thân phận của ngươi đã bị chúng ta nắm giữ, nếu như không đáp ứng, lẽ nào ngươi thật không sợ bị Long tộc tìm tới cửa sao?

Do kinh hãi, chính Hồng Lăng cũng không nhận thấy được thanh âm của mình khàn khàn ra sao.

Càng không phát giác một sát thủ ở thời khắc quan trọng, vốn phải giữ được bình tĩnh.

Đột nhiên, lúc Hồng Lăng nói ra những lời này, khí thế của Lăng Phong lại thu liễm sạch sẽ, tựa như giọt nước biển bị phơi nắng mà bốc hơi không còn chút dấu vết. Trên mặt hắn lộ ra vài phần cổ quái, ngẫm nghĩ cười rộ lên:

- Thận phận? Thân phận gì chứ?

Hồng Lăng sửng sốt, có chút không hiểu ý của Lăng Phong nói:

- Lời này của ngươi có ý gì? Chẳng lẽ không phải là ngươi đoạt đi ngọc bích Long tộc, nên mới thay đổi dung mạo để đến Vô Tẫn Hoang Nguyên sao?

Lăng Phong vẫn cười, tựa như không hiểu.

Trong sát na, như có một tia sáng hiện lên trong ý thức hải, Hồng Lăng mạnh mẽ tỉnh ngộ, nàng "A" một tiếng, kinh hãi thét lên, rồi che miệng lại, có chút không thể tin hỏi:

- Lẽ nào ngươi không muốn thừa nhận?

- Thừa nhận cái gì?

Lăng Phong hỏi ngược lại. Hai tay của hắn mở ra, có chút vô lại nói:

- Bức Tông các ngươi nhiều năm trù tính, âm thầm khơi mào nội loạn ở tổng bộ của Áo La Thương Hội, cuối cùng đoạt được ngọc bích Long tộc, hiện tại chẳng lẽ còn muốn giá họa lên người ta sao?

Không đợi Hồng Lăng phản bác, Lăng Phong từng bước ép sát. Tầng khí thế trì trệ gắt gao ngăn chặn nàng:

- A, ta hiểu rồi, Bức Tông các ngươi rất sợ Long Tộc tìm tới cửa đồi ngọc bích, vì vậy phải tìm một người chịu tội thay, bất quá ta nào có nghĩa vụ giúp các ngươi trả nợ?

- Lẽ nào chỉ bởi ta bàng quan toàn bộ quá trình đại trưởng lão quý tông cướp đoạt ngọc bích?

Hồng Lăng không thể tin nổi nhìn Lăng Phong, nghe hắn lần lượt nói ra những lời này, hoàn toàn không chút sơ hở. Nàng mới đột nhiên nghĩ đến, nói Lăng Phong đoạt được ngọc bích Long tộc cũng chỉ là lời nói phiến diện của mình Dạ Côn Ngô, Long tộc rốt cuộc có tin tưởng hay không?

Không sai, Bức Tông trước đó đùng là đã trắng trơn lùng bắt, nhưng từ một khía cạnh khác nhìn vào, hoàn toàn có thể coi là Bức Tông che giấu tai mắt mọi người! Mượn biểu hiện sưu tầm giả dối để che giấu mục đích thật sự là muốn đoạt lấy ngọc bích Long tộc!

Vừa nghĩ như thế, tay chân Hồng Lăng trở nên lạnh lẽo, nàng ngưng mắt nhìn về phía Lăng Phong, đôi môi tức giận tới không còn chút huyết sắc:

- Ngươi vô sỉ!

Nàng sao cũng không ngờ tới, trước nay chỉ có Bức Tông giá họa cho người, chứ đã bao giờ bị người ta vấy nước bẩn như vậy?

Lăng Phong vẫn giữ vẻ tươi cười, trên thực tế hắn hoàn toàn ở tại khí Hồng lăng xuất ra con bài chưa lật mới chợt lóe linh quang. Không sai, Bức Tông có thể chỉ điểm hắn đã đoạt được ngọc bích Long tộc, nhưng mình sao không thể làm ngược lại mà chỉ điểm bọn họ?

Thậm chí, bản thân hoàn toàn có thể công bố lúc trước toàn bộ quá trình Bức Tông đoạt bảo đã bị mình nhìn thấy, cho nên mới nóng lòng giết người diệt khẩu!

Đổi lại là trước đây, lăng Phong sẽ không làm như vậy, dù sa thực lực còn thấp. Cho dù có không tiếp thu toàn bộ lời nói của Bức Tông, Long tộc cũng nhất định sẽ không tin tưởng một kẻ có thân phận càng thấp kém hơn như mình. Khả năng lớn nhất chính là bắt mình về, ép hỏi!

Từ những gì Thích Thiên Ách trải qua, Lăng Phong biết có thể sẽ xảy ra khả năng này.

Chính là hiện tại tinh huống lại phát sinh nghịch chuyển căn bản, hôm nay Lăng Phong chấp chưởng Sáng Tông, đồng thời cùng với Ngọc Lan, Sát Tình lưỡng đại tông phái kết thành đồng minh. Bất kỳ kẻ nào muốn đối phó với hắn đều cần suy nghĩ một chút. Mà lời nói từ trong miệng của hắn tự nhiên cũng có phân lượng hơn!

Cho dù Long Tộc có chút hoài nghi, cũng kiên quyết không dám xuất thủ dễ dàng, bằng không lấy địa vị cùng với lực ảnh hưởng hiện tại của Lăng Phong, lập tức sẽ khiến xảy ra một hồi sóng gió.

Lùi lại một bước mà nói, cho dù Long tộc muốn xuất thủ, Lăng Phong cũng không phải kẻ mà người bình thường có thể động vào được! Trừ phi tộc trưởng Long Tộc tự mình xuất thủ, bằng không dựa vào chiến khải e là không ai có thể chế ngự hắn!

Đây cũng là lợi ích lớn nhát mà đồng minh mang lại.

Thẳng đến chuyện này Lăng Phong mới chính thức hiểu rõ quy tắc ngầm của tất cả các trò chơi tại thế giới này. Đồng thời vận dụng thành thạo hơn: Trên phiến đại lục này, ngươi không có thực lực, vậy đen chính là đen, thậm chí trắng cũng là đen. Nhưng khi ngươi nắm giữ đầy đủ thực lực, liền có thể trở tay đem đen biến thành trắng!

Sau khi thần tình liên tục biến đổi, Hồng Lăng dần trấn định lại, nàng giơ tay chỉnh lý lại nếp nhăn trên quần. Ngọc thủ vỗ nhẹ, nếp nhăn trên mông nhất thời bằng phẳng xuống.

Mê hoặc vô hình di động bên trong đại sảnh, không khí tựa như đều nhuộm một tầng mùi vị ngọt ngào.

- Hừ!

Khóe miệng Lăng Phong hiện lên vẻ chê cười:

- Hồng Lăng tiểu thư nếu lại dùng những thủ đoạn như vậy thì đừng trách ta vô lễ.

- A?

Hồng Lăng hơi lộ ra vài phần e lệ, đôi mắt đẹp có những tia sáng kỳ dị lưu chuyển:

- Không biết Lăng tông chủ muốn vô lễ với người ta thế nào đây?

Lăng Phong cũng lười đáp lời, trực tiếp chỉ một ngón tay ra ngoài cửa, ý tứ vô cùng rõ ràng: oanh ra ngoài!

Biểu tình của Hồng Lăng nhất thời cứng đờ. Nàng kinh ngạc nhìn Lăng Phong: Đây rốt cuộc là loại quái vật thế nào a? Uy hiếp đối với hắn vô dụng, hiện tại ngay cả khi mình thi triển công pháp tủ Linh Hồn Hệ cũng không thể dao động hắn, lẽ nào nội tâm của hắn dĩ nhiên do sắt thép đúc thành?

Nàng không biết trong lòng Lăng Phong đồng dạng cũng thầm nghiêm nghị, đừng coi thường Hồng Lăng vừa rồi tươi cười, ngôn ngữ u oán, trong đó lại ẩn chứa công kích Linh Hồn Hệ rất mạnh!

Chẳng qua loại công kích này tựa như mưa thuận gió hòa, vô cùng ôn nhuận xâm nhập vào sâu nội tâm của người ta, chờ ngươi phát hiện thì lúc đó đã muộn! Nếu không phải Lăng Phong cũng tinh tu công pháp Linh Hồn Hệ, hơn nữa có Kiếm Linh vô cùng thần diệu, e là cũng vô pháp nhận thấy được.

" Được lắm" cắn môi một cái, biết những thủ đoạn này đối với Lăng Phong vô dụng, Hồng Lăng lập tức chuyển sách lược, nhìn hắn nói:

- Mấy lời này của Lăng tông chủ đúng là đáng để ý, bất quá ngươi cũng không thể phủ nhận, nếu chúng ta đem chân tướng sự tình toàn bộ phát ra ngoài, đối với quý tông cũng có chút trở ngại đi? Bản thân ta có một biên pháp có thể tránh cho lưỡng tông ta với ngươi đánh đến ngươi sống ta chết, lưỡng bại câu thương!

Chớp chớp, nàng lại tiếp tục nói:

- Chỉ cần Lăng tông chủ đem ngọc bích Long tộc đoạt được đáp ứng cùng bổn tông tìm hiểu, bổn tông tự nhiên sẽ trợ giúp ngài giữ bí mật.

Nói xong, nàng lẳng lặng chờ Lăng Phong đáp lại.

- Ta nói rồi, ngọc bích Long tộc là chuyện của quý tông, đâu có liên quan gì tới ta?

Lăng Phong vô cùng trực tiếp vung tay nói:

- Hồng Lăng tiểu thư nếu cứ càn quấy, cũng trừng trách ta tiễn khách!

Ngọc bích Long tộc chân chính đang ở tổng bộ của Áo La Thương Hội, trong tay Lăng Phong bất quá chỉ là bản ghi chép tâm đắc tu luyện của tộc vị trưởng Thanh Long tộc năm đó dùng để lừa bịp một ít tầng chót của Long tộc.

Cho dù Lăng Phong có lựa chọn nói ra cho Bức Tông thì e là bọn họ cũng tuyệt không tin tưởng. Vì vậy, Lăng Phong cũng lười nhiều lời vô ích, trực tiếp cự tuyệt nói chuyện. Lại nói, một khi đẻ Bức tông có được chứng cứ ngọc bích đúng ở trong tay mình. Vậy chẳng khác nào bên người ẩn chứa một quả bom hẹn giờ!

Lăng Phong sao có thể đem tính mạng của bản thân và gia đình đặt trong tay người khác?

Hồng Lăng sửng sốt, điều kiện này nàng tự hỏi không tính là quá hà khắc, so với trước kia đâu chỉ rộng rãi hơn gấp trăm lần? Nàng cho rằng Lăng Phong quyết không thể cự tuyệt, không ngờ vẫn bị hắn cự tuyệt đơn giản như thế!

Nàng vội vàng nói:

- Lăng tiên sinh nếu có điều cố kỵ, lưỡng tông chúng ta có thể thành lập thêm một tầng liên hệ thân mật.

- Sao?

Lăng Phong không khỏi lộ ra biểu tình hứng thú, đối với "liên hệ thân mật" trong lời nói của nàng cảm giác thật hiếu kỳ.

Hồng Lăng lộ ra biểu tình ngượng ngùng, tia biểu tình này không hề chứa bất kỳ công pháp mị hoặc nào, thuần túy là phản xạ tự nhiên, nhưng càng động nhân:

- Lăng tông chủ nếu như không chê, Hồng Lăng nguyện ý gả làm vợ ngươi.

- Phụt!

Lăng Phong vạn lần không ngờ nàng sẽ đưa ra kiến nghị như thế, một ngụm nước trà vừa nuốt xuống họng đều bị phun ra, bắn đầy bàn.

"Khụ khụ" liên thanh, ổn định vẻ mặt đỏ bừng của mình.

Hồng Lăng lúc mới bắt đầu nói, thanh âm có chút hơi thấp, biểu tình cũng khó khăn, nhưng khi tới từ vợ cuối cùng nói ra, cả người như hoàn toàn buông lỏng.

Không thể phát giác xấu hổ, nàng nhìn Lăng Phong nói:

- Lăng tông chủ có thể an tâm, thực lực của Hồng Lăng tuy thấp, nhưng là quan môn đệ tử của sư tôn. Mà địa vị của Gia sư ở trong Bức Tông chắc hắn không cần ta giải thích thêm. Có tầng quan hệ này bảo đảm, Lăng tông chủ có thể yên tâm rồi chứ?

- Không thể!

Không đợi Lăng Phong đáp lại, bên ngoài một thanh âm giận dữ vang lên. Ngay sau đó Kiều Kiều đại tiểu thư mang theo khuôn mặt tức giận đến đỏ bừng chạy vào, phi thường "bảo vệ" che chắn Lăng Phong ở sau người, trịnh trọng nói:

- Không thể!

Bị nàng ngang trời cắt đứt, Hồng Lăng đầu tiên là sửng sốt, ngay sau đó cười rộ lên:

- Vị tiểu muội muội này là...?

- Ai là muội muội của ngươi?

Kiều Kiều cả giận nói, trên khuôn mặt nhỏ nhắn lộ vẻ bất mãn:

- Nhìn hình dạng của ngươi không giống người tốt gì, còn muốn Mộc Đầu lấy ngươi, hừ hừ, ngươi chết cái tâm tư này đi, Mộc Đầu sẽ không thích loại nữ nhân như ngươi đâu.

- A?

Nhãn thần của Hồng Lăng đảo qua Lăng Phong cùng với Kiều Kiều. Ngay sau đó hé miệng cười nói:

"Yêu thích" Lăng Phong một chút, Kiều Kiều phát hiện mình cũng không nói được nguyên nhân. Bất quá Kiều Kiều đại tiểu thư tự nhiên sẽ không thừa nhận bản thân làm sai, nàng hất hàm, nói:

- Dù sao cũng sẽ không thích loại nữ nhân đi dụ dỗ người khác!

- Đây là ngươi nghĩ, không đại biểu cho Lăng tông chủ cũng nghĩ như vậy!

Hồng Lăng không chút tức giận, vẫn giữ bộ dáng Lã Vọng thả buông cần, cố ý hơi lay động một chút sóng, giương cao bộ ngực lên nói:

- Có lẽ nam nhân tự nhiên đã yêu thích nữ nhân như ta?

Mỉm cười, nàng cố ý nhìn về phía trước ngực Kiều Kiều:

- Về phần có một ít nữ hài tử, tuy rằng khả ái có thừa, nhưng nếu muốn được nam nhân yêu vậy còn kém chút vị nữ nhân đó.

- Phôi nữ nhân, ngươi nói ai không có vị nữ nhân?

Kiều Kiều tức giận tới kêu oang oang lên, giơ nanh giương vuốt lao tới Hồng Lăng, đằng sau mơ hồ hiện ra một con Cự Linh hình dáng chim màu đen thuần khiết.

Đương nhiên là nói chưa xong, Hồng Lăng ngẩn ra, con mắt trợn tròn như muốn rơi xuống, trong lúc nhất thời hiện lên vẻ mừng rỡ cùng khiếp sợ, sắc mặt trở nên cổ quái. Đợi khi Kiều Kiều lao tới gần, hỏa lực càng đặc hơn tựa như thiêu đốt một thân áo bào thành tro, Hồng Lăng mới giật mình tỉnh lại!

Nàng mạnh mẽ quay người, thình thích, một đạo quang vụ đột nhiên nổ tung, âm thanh vù vù đột khởi, sau đó là một bức ảnh màu đen cấp tốc bắn về phía ngoài phòng khách.

Thế đi như điện quang!

- Đừng chạy!

Kiều Kiều tức giận đến phát điên, muốn đuổi theo ra ngoài.

- Được, được!

Lăng Phong lập tức bước lên ôm lấy cánh tay nàng, nhìn nàng như một con mèo điên kêu loạn, trong lòng đặc biệt cảm thấy buồn cười.

Thình lình Lăng Phong "A" một tiếng thở nhẹ, nhìn về phía cánh tay phải, nhịn không được dở khóc, dở cười nói:

- Ngươi là tiểu cẩu sao?

Chỗ cánh tay phải, một vết răng in lên, không hề nghi ngờ tự nhiên là kiệt tác của Kiều Kiều đại tiểu thư.

- Khụ khụ, mau buông tay ra nhanh một chút, không đúng, là bỏ mồm ra.

Lăng Phong nhẹ nhàng vẫy vẫy tay.

Kiều Kiều thật giống con chó nhỏ cố chấp dính lên cánh tay Lăng Phong, nhãn thần vô cùng kiên định. Thấy thế, Lăng Phong thở dài:

- Được rồi.

Hắn thuận thế thu hồi toàn bộ năng lượng cương khí phòng hộ.

Kiều Kiều ghi lại trên tay Lăng Phong dấu vết hai hàm răng không sâu không cạn, mới vừa cảm thấy mỹ mãn ngẩng đầu lên.

- Hài lòng chưa?

Lăng Phong bất đắc dĩ hơi vung tay lên, cương khí thoáng vận chuyển liền đem dấu răng tiêu trừ, ban đầu khi ở trong Sư Tâm Học Viện tu luyện, tiểu nha đầu này mỗi lần bị mình đoạt hỏa hệ nguyên lực ẽ cắn một cái. Hơn nữa không cho Lăng Phong cam tâm tình nguyên buông bỏ phòng ngự.

Thương thay cho Lăng Phong, rất lâu đều phải tỏ ra không giận.

"Hừ" cái miệng nhỏ của Kiều Kiều giẩu lên, hiển nhiên vẫn tức giận:

- Phôi nữ nhân, dám nói ta không có mùi vị nữ nhân!

Nàng buồn bực nhìn bộ ngực của mình, còn nhớ đến chỗ ngực nhô ra vừa rồi của Hồng Lăng, nhất thời có chút nhụt chí và uể oải.

Thanh âm của nàng rất phiền muộn nói:

- Mộc Đầu, ngươi nói ta có phải rất không có mùi vị nữ nhân không?

- Ách!

Lăng Phong nhìn đôi mắt trong suốt của nàng, âm thầm lau mồ hôi lạnh, lúc này mà trả lời sai, là sẽ chết người, hắn cũng không muốn trên tay tràn đầy dấu răng. Vì vậy, Lăng Phong lập tức làm ra bộ dáng chính nghĩa:

- Ai nói? Kiều Kiều tiểu thư có vị nữ nhân nhất!

- Thật sao?

- Tuyệt đối là thật!

Lăng Phong bật người cam đoan.

- Hi, vậy ngươi tuyệt sẽ không thích phôi nữ nhân như vậy chứ?

Kiều Kiều là tiểu nữ hài, phiền não tới nhanh mà đi cũng nhanh, lập tức đã hài lòng.

Trong lòng Lăng Phong tràn đầy một mảnh ấm áp, nhẹ nhàng lấy tay nhéo chóp mũi của nàng:

- Đương nhiên.

Từ thâm tâm mà nói, hắn cũng tuyệt không thích nữ tử như Hồng Lăng, có thể đem bản thân ra giao dịch.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK