Mục lục
[Dịch] Tinh Ngự
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Y Liên Nhi trừng mắt, hô lớn:

- Sao có thể như thế được?

Trong mắt nàng, Lãnh Cốt Viêm hắc sắc không ngừng ba động run rẩy mà hồng sắc hỏa hệ nguyên lực vẫn bành trướng mãi như muốn làm vỡ tung tất cả!

Thuộc tính nguyên lực của hai bên bản chất mà nói cùng thuộc về một nguồn nên phát sinh ra những chuyện như thế này chỉ có một khả năng duy nhất đo là chân nguyên lực của đối phương hùng hậu hơn bản thân mình!

Kết luận này bất luận thế nào cũng khiến Y Liên Nhi không thể chịu nổi. Từ nhỏ nàng đã ở trong thần miếu tiếp nhận huấn luyện nghiêm khắc và được điều giáo vô số mật pháp. Y Liên Nhi tự tin trong số những người cùng trang lứa, hỏa hệ chân nguyên lực của nàng tuyệt đối là số một. Vì thấy Lăng Phong một kiếm thuần phục quần hùng trước Thần Chiến Phong, triển hiện phần lớn cũng là kiếm thuật chứ không phải tu vi hỏa hệ nguyên lực nên bây giờ phát hiện Lăng Phong ngay cả nguyên lực tu vi cũng mạnh hơn mình Y Liên Nhi suýt chút nữa thì cắn đứt lưỡi: kiếm thuật kinh nhân, nguyên lực hạo hãn, tên này rốt cuộc là loại quái thú gì chứ?

Dù giật mình nhưng Y Liên Nhi vẫn không hoảng hốt, bàn tay trắng ngọc ngà nắm chặt lại, đấm mạnh xuống đất một quyền. Một khối khí kình vô hình hư không tạc khai. Phản lực cường kính giúp nàng thoát khỏi sự ràng buộc, bay lên giữa không trung. Rõ ràng thứ mà nàng đang thi triển cũng là một loại mạch luân!

Cùng lúc đó, hình trạng ngọn núi trong lòng bàn tay Y Liên Nhi mỗi lúc một rõ ràng. Ngọn núi cao một thước ba, rộng nửa bàn tay, toàn thân bích lục nhìn rất đẹp mắt chẳng khác gì một bức tượng điêu khắc bằng phỉ thúy. Hỏa hệ nguyên lực bắn ra quanh người Lăng Phong, Y Liên Nhi hét lên một tiếng:

- Nguyên lực hóa hình, Ngũ Chỉ Vi Phong!

Ngọn núi thanh thúy đẹp mắt xé rách không khí, gào rít bay ra. Vừa rời khỏi lòng bàn tay Y Liên Nhi lập tức bành trướng như cơm phơi khô ngâm vào nước, chớp mắt đã cao hơn năm thước, rộng gần một thân người.

Nó vẫn đang tiếp tục bành trướng!

Mỗi lần ngọn núi được hóa thành từ hỏa hệ nguyên lực tinh thuần nhất tỉ mỉ nhất lướt qua, hỏa hệ nguyên lực ở đó lại bị hút sạch còn bản thân nó thì cứ bành trướng vô hạn.

Khi bay đến trên đỉnh đâu Lăng Phong nó đã biến thành một ngọn núi to lớn phương viên ba trượng, tỏa ra quang mang xanh lục dào dạt, nặng nề ép xuống.

Lãnh Cốt Viêm trên mặt đất cùng với nó hô ứng nhau, như một chiếc lò luyện hóa tất cả mọi thứ trong đó thành tro bụi! Hàn ý lạnh lẽo trên mặt đất tăng lên gấp mười lần, mà khí tức nóng cháy trên bầu trời ép xuống khiến người ta cảm thấy tâm thần nóng nảy như đang có lửa trong lòng và chuẩn bị thiêu đốt toàn bộ cơ thể thành phấn mạt.

“Ầm” một tiếng, Thần Chiến Phong như lún xuống vài phần!

Đúng lúc đó, một cảnh tượng cổ quái diễn ra. Y bào của Lăng Phong đột nhiên ngừng phiêu động, buông rủ bên người hắn nhưng từng tia hỏa quang lại từ bề mặt y bào lại bùng lên. Ầm. Y bào bị thiêu trụi hoàn toàn. Lăng Phong vẫn tỏ ra không hề hay biết, lặng lẽ nhắm nghiền hai mắt.

Nếu muốn tấn chức lên Linh Cấp, Hằng Trùng đã từng nói đầu tiên là thể ngộ thật sâu bản chất của nguyên lực. Chuyện này nói ra thì có vẻ huyền hư, muốn lý giải cũng khó khắn nhưng có thể giải thích một các đơn giản thế này: nguyên lực chi thể trời sinh cơ thể và nguyên lực vô cùng phù hợp. Có thể nói ở một trình độ nào đó có thể đại biểu cho đỉnh phong của việc điều khiển nguyên lực.

Nguyên lực chi thể biểu hiện trong đối chiến chính là nguyên lực hóa hình! Vậy liệu có thể nói nguyên lực hóa hình đã tiến thêm một bước vào gần tới bản chất của nguyên lực không?

Lăng Phong ngơ ngẩn nhìn theo ngọn núi nguyên lực đang không ngừng ép xuống, trong thức hải phảng phất như vừa có một chùm ánh sáng lóe lên, chiếu sáng suy nghĩ của hắn. Thoáng cái, hắn đã nắm bắt được thêm một tầng tu luyện! Hai mắt bỗng dưng mở lớn, hai tay Lăng Phong giơ cao lên không trung rồi nắm lại, tựa như muốn nắm lấy cả thiên địa, trong cảm giác phảng phất như toàn bộ thiên địa cũng trở nên lay động run rẩy dưới cái nhấc tay này.

- Nguyên lực hóa hình, thiên địa vi lao!

Xuy xuy xuy xuy xuy, cũng giống như kiếm mang, hỏa hệ nguyên lực xung quanh Lăng Phong cuộn trào mãnh liệt hình thành nên một kiếm quang hỏa hồng sắc. Hỏa hồng kiếm quang không ngừng quay quanh thân thể hắn hình thành một lồng giam xoay tròn cao vút.

Y Liên Nhi thần tình đột nhiên biến đổi, lộ rõ vẻ hoảng sợ, lần này thì nàng đã thực sự giật mình.

Thi triển hỏa hệ nguyên lực kháng cự Lãnh Cốt Viêm chỉ là chứng minh nguyên lực tích lũy của Lăng Phong rất hùng hậu, nhưng sở hữu được “nguyên lực hóa hình” thuộc riêng về mình, điều này đại biểu cho việc tu luyện nguyên tố chân võ quyết đã chính thức đăng đường nhập thất! Cái trước chỉ tương đương với việc có một cơ thể tinh khí cốt huyết hùng hậu, còn cái sau mới chân chính là có được một con dã với răng nanh sắc bén! Dù cái sau có yếu nhược thế nào thì cái trước cũng tuyệt đối không thể bằng được.

Điều khiến Y Liên Nhi cảm thấy kinh khủng nhất là “nguyên lực hóa hình” mà Lăng Phong nắm bắt, rõ ràng là hắn mới tham ngộ được trong lúc đối chiến! Trong lúc chiến đấu mà vẫn không ngừng nâng cao thực lực của mình, thiên phú đáng sợ như vậy với kinh nghiệm nhãn thức của một thiên tài Thần Miếu như nàng cũng chưa bao giờ gặp phải!

Lăng Phong nhãn thần sắc bén như kiếm, cánh tay chiêu cử phá không, toàn thân bạo phát ra một luồng chiến ý cường hãn:

- Thiên Địa Lao, phá cho ta!

Ngưng thiên địa thành lao tù, coi tinh thần như phép tắc tối cao, khốn sát vạn vật, giam hãm chúng thần, sát sát sát sát.

Rầm rầm, tiếng nổ ầm ầm vang lên. Thiên Địa Lao cuồng nhiên bay ra, không khí bị đè ép bạo khai thành những tiếng đì đùng không ngớt. Cuối cùng trong một tiếng nổ mạnh, Thiên Địa Lao nặng nề đối chọi với Ngũ Chỉ Phong!

Một tiếng nổ lớn vượt quá mức chịu đựng của màng nhĩ vang lên, Ngũ Chỉ Phong bị chấn thành từng mảnh vụn!

Trong đó, Thiên Địa Lao không chút hao tổn!

Sớm đã cảm nhận được luồng khí thế hạo hãn sầm bạc đó sẽ bóp nát những gì ngăn cản trước mặt, Y Liên Nhi cảm thấy không ổn nên đã hoàn toàn từ bỏ khống chế Ngũ Chỉ Phong, bên ngoài cơ thể xuất hiện một mảng hồng quang nhàn nhạt, nghiêng người một cái đã thấy độn đi xa.

Lăng Phong mặt hiện rõ lãnh ý, tay phải hư không chộp tới:

- Xuống cho ta!

Một bóng chưởng ảnh thanh sắc hướng về phía trước, tóm mạng vào khe hở hư không. Y Liên Nhi “A” lên một tiếng sợ hãi ra sức giãy dụa. Nhưng lúc nãy bị lực bạo phát sinh ra khi Thiên Địa Lao đụng vỡ Ngũ Chỉ Phong đại trùng kích nên bây giờ muốn thi triển thân pháp cũng khó.

Vì vậy, bị Hư Không Nhiếp tóm, Y Liên Nhi không còn khống chế nổi thân thể, bay thẳng về phía Lăng Phong, vừa bay Y Liên Nhi vừa kêu lớn:

- Sư đồ các ngươi đều đốn mạt như nhau! Ngươi đừng mơ thực hiện được!

Trên đỉnh quyền trượng của nàng bỗng xuất hiện một tầng thanh quang như sương mù, Lãnh Cốt Viêm trên mặt đất vốn đã gần bị phá diệt nay lại lập lòe quang mang u u, quang mang như mê vụ lập lòe bất định, rồi lập tức xông thẳng lên.

Hỏa diễm đen tuyền ba động không ngừng, Lăng Phong chỉ cảm thấy thân thể cứng ngắc, ngừng trệ trong giây lát còn Y Liên Nhi vẫn mở rộng đôi môi anh đào, hét lên những tiếng chói tai ầm ầm đánh tới.

Bịch!

Nếu như cân nhục xương cốt trong người không được khổ luyện đến cứng rắn thì đòn tấn công trực tiếp vào bộ vị yếu ớt nhất này đã không khỏi khiến Lăng Phong nhăn mặt. May mà cơ thể tạm thời cứng lại, mọi trạng thái đều biến mất, một tia cương khí phát ra từ bản năng nhanh chóng di du đi xuống dưới bụng.

Bộ vị yếu ớt kia lập tức trở nên cứng rắn như cương thiết, bật dựng lên, đâm thủng bộ y bào vốn đã vô cùng rách nát, trường khu trực nhập! (tiến quân một cách thần tốc =)))

Y Liên Nhi chỉ cảm thấy miệng như bị một vật cứng hình trụ đâm vào, khoang miệng đau nhói, không khỏi “Ối” lên một tiếng. Vừa ngã xuống đất nàng lập tức bịt chặt miệng:

- Ọe, khụ, khụ khụ, cứng quá! Đau quá!

Ho liền mấy tiếng dữ dội, khó khăn lắm mới bình phục lại được, vừa ngẩng đầu lên, Y Liên Nhi liền thấy Lăng Phong bối rồi che phần dưới bụng. Nàng lập tức hiểu ra thứ vừa chui vào miệng mình là gì, hai mắt trợn tròn!

Xấu hổ tột cùng, phẫn nộ tột cùng, tất cả những thần sắc ấy đều hiện lên trong đôi mắt to tròn của Y Liên Nhi, hai mắt đã tràn ngập một luồng hơi nước. Nàng giận dữ chỉ Lăng Phong, thân thể không ngừng run rẩy, nửa lời cũng không thốt lên được!

Lăng Phong biểu tình đờ ra, sát ý toàn thân từ lâu như đã bị triều thủy cuốn trôi sạch sẽ. Cương khí sau khi truyền tới, bộ vị bi đập vào mặc dù không còn đau nhưng một cảm giác cổ quái khác lại trào lên trong đầu. Trong nháy mắt, mọi thứ trở nên vô cùng ướt át.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK