Mục lục
[Dịch] Tinh Ngự
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Lãnh Tinh Dực cười:

- Yên tông chủ quyết định cũng là quyết định của gia sư, chúng ta ủng hộ Sáng Tông.

Thằng nhãi này nói thẳng đem chuyện Bàng Phiên Vân theo đuổi Yên Vân La lộ ra, làm cho nàng cũng không nhịn được đỏ mặt.

- Hắc, bây giờ là ba đều, phải xem tình hình tiếp theo ra sao.

Một giọng nói khẽ truyền ra.

- Đúng vậy, chỉ còn Thương Linh Tông, không biết dự định của bọn họ ra sao?

- A, Thương Linh Tông trước giờ hành sự cẩn thận, bọn họ hẳn sẽ chọn phương pháp ổn thỏa nhất đi? Ví dụ như Huyền Nguyên Tông này.

Không để mọi người chờ lâu, chỉ sau chốc lát, Thạch Ánh Chiếu mang theo Vũ Văn Dạ xuất hiện cùng một thiếu niên mập mạp, có chút non nớt, ánh mắt hiếu kỳ thỉnh thoảng lại đảo qua bốn phía, thực lực càng rất thấp, ngay cả Thánh Vực cũng chưa đạt tới.

Trừ hai người này, phía sau hắn tự nhiên cũng không thiểu những trưởng lão thành thục cùng với Thuật Luyện Sư.

- Thạch tông chủ tới thật đúng lúc.

Huyền Nguyên triển lộ ra một vẻ dáng tươi cười, chậm chạp nói:

- Chúng ta có thể chờ Thương Linh Tông giải quyết dứt khoát!

Nghe biểu hiện muốn thân cận của hắn, Lăng Phong cùng hai người Hàn, Yên không khỏi nhíu mày, có chút lo lắng.

Thạch Ánh Chiếu sau khi nghe xong biểu quyết chi nghị, đầu tiên là lẳng lặng nhắm mắt suy nghĩ chốc lát, sau đó bàn tay tiện tà kéo thiếu niên bên cạnh, trực tiếp đi tới trước mặt Lăng Phong.

Đoạn hắn quát một tiếng:

- Thành nhi, mau bái Mộc tông chủ! Tạ ơn Mộc tông chủ dùng Dẫn Linh Tinh Chương giúp ngươi có thể dị biến thành công!

Ai?

Từng đạo nhãn thần khiếp sợ đều hướng về phía Thạch Ánh Chiếu cùng với Lăng Phong, hai người từ bao giờ đặt qua quan hệ này? Thất đại tông phái tại Vô Tẫn Hoang Nguyên hiện tại đã có ba phái biểu thị ủng hộ Lăng Phong, cái này trước kia chưa từng có!

Trong sát na, sắc mặt Huyền Nguyên rốt cuộc có một tia biến hóa, vẻ ảo não nổi lên, hắn làm như thật không ngờ Thạch Ánh Chiếu sẽ làm như vậy, vốn là một kế hoạch không thiếu sót, lại để lộ chỗ sai.

Nam hài mập mạp nhìn Lăng Phong, dưới sự chỉ điểm của phụ thân, cung kính hạ bái Lăng Phong, có chút xấu hổ nói:

- Đa tạ Mộc tông chủ.

Hắn không hề kế thừa chút sát khí nào của Thạch Ánh Chiếu, nhất cử nhất động đều có vẻ thiếu gia lưu loát vô cùng. Có lẽ Thạch Ánh Chiêu thấy nhi tử mình không có khả năng tu luyện nên cũng không bắt ép.

Lăng Phong mỉm cười đưa tay nâng hắn dậy:

- Ta không nhận nổi đại lễ này, chỉ là nhấc chân nhấc tay mà thôi. Người cần cảm kích nhất là phụ thân của ngươi, Thạch tông chủ vì ngươi mà đã hao hết khổ tâm đó. Trong thiên hạ này tấm lòng phụ mẫu là lớn nhất, ngươi đừng phụ lòng phụ thân ngươi đã vì ngươi mà bôn ba khắp chốn.

Nghe Lăng Phong nói lời này, Thạch Ánh Chiếu lộ ra vẻ thoái mái, mà sắc mặt Huyền Nguyên tự nhiên là càng khó coi, vốn tưởng rằng đã có một đồng minh nhưng hiện tại hắn sợ rằng vị đồng minh này lại về phe địch nhân.

- Haizzz, Thạch tông chủ, rốt cuộc ngươi quyết định ra sao, đại gia hỏa đang chờ đó, nội tràng đại hội giao dịch lần này đã bị lỡ không ít thời gian rồi.

- Hắc hắc, còn cần phải nói sao? Thạch tông chủ chính là dùng hành động cho thấy lập trường rồi!

Tiếng nghị luận lại vang lên.

Trong biểu tình toát ra một tia xấu hổ, Thạch Ánh Chiếu hơi chắp tay với Lăng Phong:

- Chuyện của tiểu nhi, Thạch mỗ khắc sâu trong lòng, ngày sau Sáng Tông nếu là có chuyện, Thạch mỗ tuyệt không chối từ! Bất quá...

Chuyện vừa chuyển, hắn lại nói:

- Huyền Nguyên Tông chủ với Thạch mỗ cũng có ân, sự tình lần này, xin thứ cho Thạch mỗ chỉ có thể là chẳng giúp ai cả!

Một lời này nói ra không ít người đều kinh ngạc không hiểu, không đợi bọn họ, Thạch Ánh Chiếu cao giọng quát lên:

- Thương Linh Tông ta, bỏ quyền!

Bọn họ thật không ngờ, một tông phái có thể tiến vào nội tràng hay không vậy mà lại dẫn tới thất đại tông phái phân tranh, náo nhiệt như thế đã rất lâu rồi không thấy. Càng quan trọng hơn là tông phái này mới chỉ thành lập mà thôi. Hơn thế nữa người tinh mắt đều có thể nhận ra, nói là Sáng Tông không bằng nói Mộc tông chủ.

Vị Mộc tông chủ này mặt mũi thật lớn, Huyền Nguyên cũng là âm thầm thở dài, ánh mắt của hắn rơi trên người Phượng thánh nữ, ngữ khí có chút cổ quái nói:

- Đã như vậy, để thánh nữ điện hạ quyết định đi, được chứ?

Hàn, Yên hai người đều mơ hồ nhìn ra Phượng thánh nữ có thiên hướng về Lăng Phong, vì vậy lúc Huyền Nguyên đưa ra đề nghị này, bọn họ cũng không nhịn được sửng sốt: Huyền Nguyên lẽ nào đầu óc bị hỏng rồi?

- Bất quá...

Huyền Nguyên đột nhiên đem nhãn thần chuyển hướng về phía Lăng Phong, cuối cùng rơi vào Kiều Kiều đứng bên cạnh hắn, nói ra mưu đồ của mình:

- Có một việc khác, ta nhất định...

Âm hiểm nhìn Lăng Phong chằm chằm, trong ánh mắt Huyền Nguyên tràn ngập đắc ý không che dấu được, nói ra rõ ràng từng từ một:

- Vị bên người Sáng Tông tông chủ này chính là người mà Phượng Tộc các ngươi tìm kiếm mười bảy năm nay đó! Vị nữ tử kia là người có thiên phú “Ám Phượng”!

Đột nhiên, một cỗ bão táp lao thẳng lên trời, tiếng gió rít gào thê lương, tựa như khí lãng vô hình chuyển động trong không trung, làm cho không gian đang yên ổn bỗng trở nên như sóng biển gào thét!

- Tránh mau!

Một số người thực lực thấp giật mình né tránh, hoảng sợ nhìn về phía trung tâm cơn bão, chỉ tháy đôi mắt Phượng thánh nữ dần trở nên như một viên hồng bảo thạch, hỏa mang vô cùng vô tận từ trong đó phát ra, uy thế cường đại lan ra khắp xung quanh nàng, làm cho thiên địa đều bị biến sắc.

Vừa nghe thấy hai chữ “Ám Phượng” đột nhiên tâm tình Phượng thánh nữ trở nên bạo ngược, áp lực cực lớn từ thân thể nàng bộ phát ra đè ép xung quanh.

Minh Nhược Hải bên cạnh nàng cũng tỏ ra vô cùng phẫn uất, trên mặt hiện lên vẻ kinh hỉ cùng điên cuồng cực lớn, mắt nhìn Huyền Nguyên lắp bắp nói ra từng chữ:

- Ngươi nói là thật chứ? Thật sự là “Ám Phượng” sao ?

Mười bảy năm trước?

Lúc Huyền Nguyên nói ra những lời này, những người đứng bên cạnh lão đều lộ vẻ suy tư. Những kẻ có trí nhớ tốt đều tỏ ra vô cùng hoảng sợ, càng khiến người ta liên tưởng đến ẩn ý trong những lời vừa rồi, không khỏi có chút thương tiếc nhìn về phía Lăng Phong.

Bọn họ biết nếu theo như lời nói của Huyền Nguyên là thật, thì mặc kệ Sáng Tông thỏa hiệp ra sao, e là hôm nay nhất định đắc tội với Phượng Tộc, nội tràng đại hội giao dịch này tự nhiên cũng vô pháp tiến vào. Chỉ cần là người biết chuyện mười bảy năm về trước đều chắc chắn rằng Sáng Tông coi như xong rồi, mọi chuyện không cần bàn cãi nữa bởi vì vị Mộc tông chủ kia đã phạm vào cấm kị của Phượng tộc.

- Tự nhiên là thật!

Huyền Nguyên nhìn Kiều Kiều, vẻ mặt tươi cười nói:

- Không tin thì Minh trưởng lão có thể tự mình kiểm tra một phen, xem lời ta nói có đúng hay không?

Minh Nhược Hải mạnh mẽ tiến lên trước một bước, quát lạnh:

- Tiểu nha đầu, có phải ngươi mang theo thiên phú "Ám phượng" hay không? Tự mình khai báo cho rõ ràng đừng để ta phải động thủ.

Lúc Huyền Nguyên nói ra câu nói kia, Lăng Phong mơ hồ cảm giác được có một ánh mắt đảo qua người mình. Khi hắn nhìn lại chỉ thấy Hồng Lăng biểu tình có chút tránh né. Không lẽ người phát hiện ra Kiều Kiều có thân thể Ám Phượng chính là Hồng Lăng sao ? Tuy không rõ chuyện mười bảy năm về trước cũng như không rõ Ám Phượng là gì nhưng nhìn biểu tình mọi người xung quanh nhất là Phượng thánh nữ và Minh Nhược Hải, Lăng Phong có thể đoán được chuyện này khó giải quyết đến mức nào.

Tức thì hắn triệt để minh bạch nguyên nhân khác thường của Huyền Nguyên ngày hôm nay!

Nguyên lai Huyền Nguyên đã sớm cùng với Bức Tông cấu kết, mà bao nhiêu trù tính của hắn, đều vì một câu nói cuối cùng vừa rồi! Đầu tiên là dùng biện pháp tựa như cố ý gây sự, đem ánh mắt mọi người hấp dẫn về phía này, cuối cùng lại đem đòn sát thủ thật sự tung ra, ý đồ muốn Sáng Tông không thể né tránh được.

Về phần Cự Linh Ám Phượng...

Từ khi Kiều Kiều thức tỉnh nó tại Thâm Thủy thành, trong lòng Lăng Phong đã sớm hoài nghi. Sau đó lại nghe nàng thần kỳ tiến giai, càng lấy làm kỳ lạ, hiện tại rốt cuộc đã sáng tỏ, tất cả đều liên quan tới Cự Linh của nàng.

Tuy rằng không biết Cự Linh Ám Phượng này đến tột cùng có lai lịch ra sao, nhưng Lăng Phong đem mọi chuyện xâu chuỗi lại, trong lòng hắn mạnh mẽ trầm xuống, kế tiếp e là sẽ phải đối mặt với nguy hiểm chưa từng có.

- Ám Phượng là vật gì vậy?

Đối mặt với Minh Nhược Hải chất vấn, Kiều Kiều tỏ ra khó hiểu.

- Được, nha đầu xảo quyệt! Muốn giả ngây giả dại lừa dối tiếp sao?

Minh Nhược Hải cười lạnh một tiếng, bỗng nhiên mở bàn tay to chộp tới nàng. quát lên:

- Vậy để lão phu tự mình xuất thủ, bức ngươi hiện hình!

Vừa rồi dưới uy áp của Phượng thánh nữ, hắn không hề xuất thủ với mấy người Lăng Phong, nhưng trong lòng tuyệt không buông tha. Nên ngay khi có cơ hội thì lập tức xuất thủ, điên cuồng tiến lên.

- Hừ! Lão đầu tử, tưởng ta sợ ngươi sao?

Kiều Kiều đối với việc hắn đột nhiên xuất thủ có chút khó hiểu cùng tức giận, trong lòng bàn tay mơ hồ hiện lên một đoàn thanh quang gào thét bất định. Sau đó bắt đầu hội tụ vào trung tâm, dần dần hình thành một lưỡi dao cực dày.

- Lấy thực lực Linh Tôn, khi dễ một tiểu nư nhi, ngươi không ngại xấu hổ sao?

Đúng lúc đó, Lăng Phong ngừng cước bộ, gầm lên. Thân hình quỉ dị xuất hiện trước mặt Kiều Kiều. "Hô" một tiếng, tầng tầng lớp lớp quyền đấu đánh về phía Minh Nhược Hải!

Binh binh! Vù!

Năng lượng cực lớn va chạm, trực tiếp lan ra khắp không gian, khiến ở giữa hai người xuất hiện một mảnh chân không.

Lạc!

Hai người Lăng Phong nhịn không được cùng thối lui vài bước. Nhìn lại, thân hình hắn tựa như lùn đi một tấc, chỉ có tỉ mỉ quan sát mới phát hiện không phải đột nhiên hắn lùn đi, mà là hai chân lún sâu dưới đất hai thốn.

Nếu không có Lăng Phong đúng lúc dùng cương khí tóm lấy thân thể, e là bị tầng năng lượng vừa rồi đúng trúng cũng đủ để hắn lún sâu vào lòng đất hơn mười trượng!

- Tiểu nhi càn rỡ, lão phu thật sự muốn xem ngươi có năng lực gì!

Minh Nhược Hải rít gào một tiếng, trên mặt nhất thời hiện ra hoa văn tinh mịnh, khiến cho khuôn mặt của hắn trở nên quỉ dị khó lường.

- Minh trưởng lão, ngươi mau dừng tay lại!

Hung ác quay đầu lại, trên mặt Minh Nhược Hải hiện ra thần sắc phẫn nộ, gần như rít gào nói:

- Thánh nữ điện hạ! Người này...

Khóe mắt Minh Nhược Hải như muốn rách ra, một chút tơ máu chảy xuống, thái độ lạnh lẽo khiến trong lòng kẻ khác nổi lên một cỗ hàn ý.

Phượng thánh nữ bị kiềm hãm, vẻ mặt cũng không khỏi xuất hiện vài phần do dự. Bất quá, phần do dự này chỉ chợt hiện qua mà thôi, nàng nói tiếp:

- Chân tướng sự thật đến tột cùng ra sao, còn phải kiểm tra mới xác định được! Cứ tùy tiện nghe theo lời nói của Huyền Nguyên Tông chủ, mà chúng ta đã vội xuất thủ, thì có chút không thích hợp!

- Lời này của thánh nữ điện hạ có ý gì? Lẽ nào Huyền mỗ nói dối sao?

Huyền Nguyên vung tay áo lên, cả giận nói.

Phượng thánh nữ khẽ lắc đầu, nói:

- Ta tuyệt không ý này, chẳng qua chuyện này quan trọng, cần phải cẩn thận mà thôi.

Minh Nhược Hải hít một hơi thật sâu, lồng ngực phập phồng, miễn cưỡng nén tâm tình kích động xuống. Trong giọng nói của hắn mang theo vài phần lạnh lẽo, châm chọc:

- Vậy xin hỏi thánh nữ, nếu như có chứng cứ vô cùng xác thực, ngươi có thể vì tộc nhân của mình mà lo lắng một chút hay không?

Lời này của hắn rõ ràng chỉ trích Phượng thánh nữ che chở cho Lăng Phong, mà không để ý đến tộc nhân.

Thân thể Phượng thánh nữ bỗng rung động một chút, sắc mặt trở nên trắng bệch, tràn ngập đau thương. Nàng sở dĩ có chút che chở với Sáng Tông, không có gì ngoài chút hảo cảm, đồng thời có lòng muốn mời được siêu cấp Thuật Luyện Sư phía sau Sáng Tông trợ giúp tộc trưởng chưa trị thương thế.

Không ngờ rơi vào trong miệng Minh Nhược Hải lại trở thành bỏ qua lợi ích của tộc nhân, một lòng che chở ngoại nhân!

Điều này làm cho nàng có chút không nói nên lời và chán nản!

Cố gắng hạ tâm tình, nàng bình tĩnh nói:

- Chỉ cần có thể chứng minh được, ta liền y theo hành sự của Minh trưởng lão! Bất quá, nếu kết quả nghiệm chứng không phải như vậy, Minh trưởng lão không được tiếp tục giây dưa.

- Được!

Minh Nhược Hải nhất thời hét lớn một tiếng, trong ánh mắt tràn ngập cừa hận nhìn Lăng Phong:

- Lập tức bảo nha đầu đằng sau ngươi triêu hồi Cự Linh của nàng ra, nếu như nghiệm chứng không phải Ám Phượng, các ngươi liền có thể tiến vào nội tràng đại hội giao dịch.

Lúc này có liên quan đến "Ám Phượng", nghe đồn trong Phượng Tộc có hai đại thiên phú huyết mạch rất mạnh, một là "Thiên Phượng", còn lại là "Ám Phượng"!

Một khí có hai đại huyết mạch này, tu luyện hỏa hệ nguyên lực trở nên đặc biệt trôi chảy, thậm chí nghe đồn dù không rành bất kỳ phương pháp tu luyện nào, chỉ cần sau khi trưởng thành, với hai đại huyết mạch này trong người cũng có thể tấn chức Linh Cấp, đồng thời không chịu bất kỳ Hóa Linh Kiếp nào!

Cho dù người có thiên phú tuyệt hảo, từ lúc bắt đầu tu luyện tới cuối cùng khám phá bình cảnh, vấn đỉnh Linh Cấp, cũng phải trải qua vô số cực khổ, hoi vô ý liền lập tức rơi vào cảnh vạn kiếp bất phục.

Nên nắm giữ thiên phú như vậy hoàn toàn không cần chút nỗ lực nào, cũng có thể vấn đỉnh Linh Cấp sau khi trưởng thành. Có thể thấy lão thiên gia có chút ưu ái với người ta ra sao.

Nguyên bản, tất cả mọi người đều cho rằng đây chỉ là một truyền thuyết. Nhưng nghe đồn Phượng tộc tộc trưởng hiện tại chính là người có huyết mạch Thiên Phượng! Liên tworng tới một ít tin tức liên quan đến hắn thì vị tộc trưởng này căn bản bại hoại vô cùng, chẳng bao giờ tốn tâm tư tu luyện, nhưng kết quả lại tiến nhập Linh Cấp sớm hơn tất cả bạn bè đồng lứa, làm cho mọi người được mở rộng tầm mắt.

Cho nên, mọi người dần dần tin tưởng loại thiên phú bất khả tư nghị đó tồn tại. Thậm chí có người nói, Phượng thánh nữ hiện tại cùng đồng dạng có thiên phú Thiên Phượng!

Chính là, trời cao tựa hồ cảm thấy chỉ ban tặng Phượng Tộc một loại huyết mạch như vậy vẫn là thiếu rộng lượng. Vì thế quyết định đánh xuống huyết mạch Ám Phượng! Huyết mạch này đồng dạng cũng có thiên phú tu luyện không tưởng, càng quan trọng lò Thiên Phượng cùng với Ám Phượng huyết mạch nếu cùng hội hợp có thể sản sinh biến hóa kinh người.

Biến hóa này đến tột cùng ra sao, cũng không có tin tức truyền ra, thế nhưng từ đáy lòng mọi người cho rằng có liên quan tới việc đột phá đại viên mãn!

Chính kết quả phát sinh chuyện bất ngờ, không hiểu sao, không lâu sau Phượng Tộc tuyên bố truy bắt người có huyết mạch Ám Phượng kia! Lúc đó treo giải thưởng cao tới mức khiến vô số thế lực điên cuồng, nhưng cuối cùng lại không tìm ra được gì.

Từ mấy lời đối thoại của bọn người Minh Nhược Hải. Người xem mơ hồ đoán được đòn sát thủ của Huyền Nguyên cùng với đoạn bí sự này có quan hệ. Nhất thời đều câm như hến, không ai dám lên tiếng, nếu như bọn họ đoán không sai, thì hôm nay nhất định được thấy khúc dạo đầu của một giai đoạn huy hoàng trong lịch sử.

Mấy đạo ánh mát đều hướng về Minh Nhược Hải, rồi Lăng Phong.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK