Mục lục
[Dịch] Kiếm Lai - Tàng Thư Viện
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Khương Thượng Chân đi lại trong bí cảnh tiên gia này, dù không được gọi là động tiên nhưng lại hơn hẳn động tiên.

Nơi này lầu quỳnh mái ngọc, hoa thơm cỏ lạ, loan hạc kêu vang, linh khí dồi dào như hơi nước, mỗi bước đi đều khiến người ta tâm thần sảng khoái.

Khương Thượng Chân tấm tắc khen ngợi. Hắn tự nhận là đã thấy qua không ít việc đời, tay nắm đất lành Vân Quật nổi tiếng trong thiên hạ. Năm xưa đi tới đất lành Ngẫu Hoa sống uổng sáu mươi năm, chẳng qua là vì muốn giúp hảo hữu Lục Phảng tháo gỡ vướng mắc trong lòng, thuận tiện dạo chơi cho khuây khỏa mà thôi.

Thực ra không nhiều người tu đạo an nhàn tự tại như Khương Thượng Chân. Tu hành lên cao, quan ải trùng trùng, phúc duyên đương nhiên quan trọng, nhưng câu nói “tích lũy thật nhiều rồi từ từ bộc phát”, trước giờ đều là chí lý thiên cổ mà tu sĩ không thể phủ nhận.

Năm đó Khương Thượng Chân du lịch thành Bích Họa, bỏ lại mấy câu hùng hồn kia, cuối cùng vẫn không được thần nữ trong tranh xem trọng. Thực ra hắn cũng không để tâm, có điều xuất phát từ tò mò, sau khi trở về Ngọc Khuê tông Đồng Diệp châu, đã hỏi lão tông chủ Tuân Uyên một ít cơ mật của Phi Ma tông và thành Bích Họa.

Đây xem như là hỏi đúng rồi người. Tu sĩ Tuân Uyên cảnh giới Tiên Nhân, rất quen thuộc với đông đảo tiên tử thần nữ trong thiên hạ. Theo như cách nói của Khương Thượng Chân, là quen thuộc đến mức khiến người ta phẫn nộ.

Năm xưa Tuân Uyên còn đặc biệt chạy tới động tiên Trúc Hải ở Trung Thổ Thần Châu một chuyến, chỉ vì muốn nhìn thấy dung mạo của phu nhân núi Thanh Thần. Kết quả lưu luyến xung quanh núi Thanh Thần quên về, cuối cùng vẫn không thể nhìn thấy mặt mũi của đối phương, còn thiếu chút nữa bỏ lỡ đại sự thừa kế vị trí tông chủ. Vẫn là tông chủ tiền nhiệm dùng phi kiếm truyền tin vượt châu, nhờ cậy một vị đại tu sĩ cảnh giới Phi Thăng ở Trung Thổ Thần Châu nhiều đời giao hảo, mới cưỡng ép mang Tuân Uyên từ động tiên Trúc Hải trở về.

Nghe đồn lúc Tuân Uyên trở về hậu sơn tông môn, mặc dù thể xác và tinh thần của lão tông chủ đã giống như cây khô mục nát, sắp binh giải tại chỗ, nhưng vẫn gắng gượng một hơi, mắng đệ tử của mình xối xả, còn giận đến mức ném tín vật tông chủ tổ sư đường xuống đất.

Đương nhiên những chuyện này đều là nghe sai đồn bậy. Dù sao khi đó ngoại trừ lão tông chủ tiền nhiệm và Tuân Uyên, cũng chỉ có mấy vị lão tổ Ngọc Khuê tông đã sớm không để ý tới việc thường ngày. Bọn họ đều xem đây là một câu chuyện đáng để ca ngợi, nói cho đệ tử của mình nghe.

Có điều Khương Thượng Chân lại cảm thấy, dựa theo tính tình mùi thối hợp nhau của đôi thầy trò kia, lời đồn chắc là thật. Không chừng lão tông chủ tiền nhiệm sở dĩ tức giận như vậy, một trong số nguyên nhân là Tuân Uyên không thể tận mắt nhìn thấy phu nhân núi Thanh Thần.

Khương Thượng Chân để hai tay làm ra vẻ xuống, đặt ở sau người bước đi. Hắn nghĩ đến một số chuyện bí mật lưu truyền trong phạm vi nhỏ trên đỉnh núi, thổn thức không thôi. Lại nhìn phong cảnh tuyệt mỹ ở đây, cảm thấy đau lòng cho những tiên nữ tỷ tỷ kia.

Lão tông chủ Tuân Uyên từng nói, Phi Ma tông lựa chọn Hài Cốt Than làm nơi khai sơn, cơ duyên của tám bức tranh thần nữ là rất quan trọng. Không chừng ngay từ đầu đã quyết chí lập tông ở đây, cái gọi là trở mặt với kiếm tiên bản thổ Bắc Câu Lô Châu, chỉ là thuận thế mà làm, che giấu tai mắt người khác, giống như “bị ép” phải chọn vị trí ở cuối phía nam một châu.

Tuân Uyên từng lật xem không ít hồ sơ bí mật của tiên gia đỉnh cao Trung Thổ Thần Châu nhiều đời lưu truyền, nhất là ghi chép của những gia tộc cổ xưa quản lý lễ nghi Nho gia. Ông ta suy đoán, tám vị nữ quan Thiên Đình kia có phần tương tự Ngự Sử Đài của quan trường vương triều nhân gian, hay là cấp sự trung của sáu khoa. Giống như thần tiên Lôi bộ, Phong Thần Vũ Sư đi dạo tám phương trời đất, chuyên phụ trách giám sát Thiên Đình thượng cổ, để tránh một nhánh thần tiên chuyên quyền hoành hành.

Cho nên tám vị thiên quan thần nữ, không biết bị đại tu sĩ thượng cổ nào niêm phong trong tranh, từng đảm nhiệm chức vụ không cao nhưng quyền hạn lớn ở Thiên Đình viễn cổ, không thể xem thường.

Thiên đình tan vỡ, thần đạo sụp đổ, thánh nhân công đức thượng cổ đã chia ra một bố cục lớn trời đất khác biệt. Những thần linh cổ xưa may mắn không hoàn toàn ngã xuống, thần thông bản mệnh to lớn, gần như đều bị lưu đày giam lỏng ở mấy “đỉnh núi” không người biết, lấy công chuộc tội, giúp nhân gian mưa thuận gió hòa, nước lửa bình yên.

Nghe nói một đại điện của tổ đình Binh gia núi Chân Vũ Đông Bảo Bình Châu, còn có trọng địa tổ sư đường của miếu Phong Tuyết, có thể trực tiếp giao lưu với một số thần linh thượng cổ. Văn miếu Nho gia không hề cấm tiệt chuyện này. Ngược lại Thần Cáo tông đứng đầu tiên gia Đông Bảo Bình Châu, họ Khương Vân Lâm tổ tiên từng xuất hiện mấy vị “đại chúc”, đều không có đãi ngộ như vậy.

Khương Thượng Chân giũ giũ tay áo. Linh khí dồi dào kinh hãi thế tục, khiến cho hắn lúc này giống như đi trên đường hẹp giữa rừng núi sau cơn mưa, hạt nước dính áo. Hắn nghĩ thầm, những người dưới cảnh giới Phi Thăng gồm cả mình, chỉ cần có thể dựng nhà cỏ tu hành ở đây, sẽ được rất nhiều lợi ích. Còn tu sĩ cảnh giới Phi Thăng, nơi tu đạo linh khí dày mỏng đã không phải là chuyện quan trọng nhất.

Khương Thượng Chân giơ cánh tay lên, ngửi ngửi tay áo:
- Đúng là thấm vào ruột gan, chắc nhờ mang theo hương vị của các thần tiên tỷ tỷ.

Hắn tươi cười ngẩng đầu lên. Nơi xa có một phủ đệ tấm biển chữ vàng mơ hồ không rõ, linh khí càng dày đặc hơn. Sương mù lượn lờ bên hông một thần nữ đứng ở cửa lớn, lên lên xuống xuống, thấp thoáng có thể nhìn thấy nghiên mực cổ “Xế Điện” đeo bên hông cô.

Còn có một vị thần nữ khác ngồi trên nóc nhà, ngón tay khẽ xoay tròn, một đóa mây lành nhỏ nhắn đáng yêu giống như chim sẻ trắng lượn vòng quanh quẩn. Cô nhìn xuống Khương Thượng Chân, như cười mà không cười.

Quải Nghiên thần nữ cười lạnh nói:
- Thật là to gan, ỷ vào tu vi cảnh giới Ngọc Phác, lại dám dùng âm thần đi xa đến đây.

Hành Vũ thần nữ ngồi trên nóc nhà mỉm cười nói:
- Chẳng trách có thể giấu trời qua biển, lặng lẽ phá vỡ trận pháp núi sông của Phi Ma tông và cấm chế của tiên cung chúng ta.

Khương Thượng Chân chắp tay thi lễ nói:
- Hai vị tỷ tỷ, chia tay nhiều năm, Khương Thượng Chân lại gặp mặt các người rồi. Đúng là tổ tiên tích đức, ba đời may mắn.

Quải Nghiên thần nữ có ánh chớp màu tím quấn quanh hai tay áo. Rất dễ nhìn thấy, đối phương nói năng ngon ngọt đã khiến cô cảm thấy không vui.

Hành Vũ thần nữ hỏi:
- Chúng ta từng có ước định với Phi Ma tông, không tiện quan sát nhiều bên ngoài thành Bích Họa. Chân thân của ngươi đã đi tìm tỷ tỷ của chúng ta rồi?

Lúc hai bên nói chuyện, nơi xa có một con hươu bảy màu nhảy trên từng nóc nhà, linh hoạt thần kỳ.

Khương Thượng Chân gật đầu, ánh mắt tập trung vào con hươu bảy màu kia, tò mò hỏi:
- Nghe nói năm xưa Thần Cáo tông Đông Bảo Bình Châu có tiên tử Hạ Tiểu Lương, phúc duyên siêu việt một châu, hôm nay đã khai tông lập phái ở Bắc Câu Lô Châu chúng ta, bên cạnh vẫn luôn có một con hươu thần đi theo. Không biết có ngọn nguồn gì với con hươu này không?

Quải Nghiên thần nữ có phần không kiên nhẫn:
- Tên dung tục ngươi, mau rời khỏi tiên cung!

Vẻ mặt Khương Thượng Chân nghiêm túc, nói:
- Nếu hai vị tỷ tỷ chán ghét, cứ việc đánh chửi, ta tuyệt đối sẽ không đánh trả. Còn nếu tu sĩ Phi Ma tông kia tới đây đuổi người, Khương Thượng Chân ta không có bản lĩnh lớn gì, nhưng vẫn có mấy cân khí phách, nhất định sẽ không đi.

Ánh chớp trên người Quải Nghiên thần nữ bỗng nhiên tăng vọt, quần áo tung bay, giống như mặc một bộ váy tiên màu tím. Nhìn ra được, không cần lão tổ Phi Ma tông thắp hương gõ cửa tiến vào đây, dựa theo ước định không cho thế nhân quấy rầy bọn họ thanh tu, cô đã quyết định tự mình ra tay.

Có điều vị Hành Vũ thần nữ vóc người mảnh khảnh, búi tóc triều vân (1) kia đã chậm rãi đứng dậy, đáp xuống bên cạnh Quải Nghiên thần nữ, dáng người uyển chuyển, nhẹ giọng nói:
- Chờ tỷ tỷ trở về rồi tính.

Tính cách của Quải Nghiên thần nữ không tinh tế bằng Hành Vũ thần nữ bên cạnh, vẫn muốn ra tay giáo huấn gã háo sắc ngoài miệng bôi dầu này. Tu sĩ cảnh giới Ngọc Phác thì sao, dùng âm thần tới đây, lại ở trong tiên cung nhà mình, nhiều nhất chỉ có tu vi cảnh giới Nguyên Anh mà thôi. Đừng nói là hai người bọn họ đều có mặt, cho dù chỉ có một mình cô, muốn trục xuất hắn ra ngoài cũng là mười phần chắc chín.

Nhưng Hành Vũ thần nữ lại nhẹ nhàng kéo tay áo một cái, lúc này Quải Nghiên thần nữ mới nhẫn nhịn, ánh chớp màu tím trên người chậm rãi chảy vào trong nghiên mực cổ xinh xắn bên hông.

Bên ngoài tranh vẽ vang lên tiếng gõ cửa ba lần, rơi vào trong tiên cung bí cảnh lại nặng như thần tiên đánh trống, vang khắp trời đất.

Hành Vũ thần nữ ngẩng đầu nhìn, nhẹ giọng nói:
- Quắc Trì tiên sư, đã lâu không gặp.

Khương Thượng Chân quay đầu nhìn lên, trông thấy một đôi giày thêu to lớn lần lượt đạp phá biển mây. Đến khi chân thân của vị tiên sư này đáp xuống đất, đã khôi phục chiều cao vốn có. Đó là một phu nhân tư sắc bình thường, vóc dáng không cao nhưng khí thế ép người, bên hông đeo một thanh pháp đao, chuôi đao có kiểu dáng ly long ngậm hạt châu.

Ngay cả Khương Thượng Chân cũng cảm thấy nhức đầu. Phu nhân này dung mạo không đẹp, tính tình lại đáng ghét, năm xưa hắn từng chịu khổ dưới tay cô ta. Khi đó hai người đều là tu sĩ địa tiên cảnh giới Kim Đan, nữ tu sĩ này chỉ tin vào một số “lời đồn”, đã vượt qua ngàn trùng sông núi, truy sát hắn đến non nửa năm.

Trong đó ba lần giao thủ, hắn lại không tiện bấp chấp hậu quả ra tay. Dù sao đối phương cũng là nữ nhân, cộng thêm thân phận đặc thù, là con gái một của tông chủ Phi Ma tông khi đó. Khương Thượng Chân không muốn trên đường trở về quê hương, lại bị một đám người không não chặn đường. Cho nên đó là lần hiếm hoi hắn liên tiếp chịu thiệt ở Bắc Câu Lô Châu.

Hôm nay vị Quắc Trì tiên sư Trúc Tuyền này đã là tông chủ của Phi Ma tông, miễn cưỡng bước vào cảnh giới Ngọc Phác, tiền đồ đại đạo không xem là quá tốt. Nhưng cũng không có cách nào, xưa nay Phi Ma tông chọn người quản lý, không quá coi trọng tu vi. Thông thường người nào tính tình cứng cỏi nhất, dám hi sinh bản thân, người đó sẽ đảm nhiệm tông chủ.

Cho nên chuyến này theo Trần Bình An tới Hài Cốt Than, Khương Thượng Chân không muốn ở lại, một nguyên nhân rất lớn chính là Quắc Trì tiên sư năm xưa bị hắn đặt cho biệt danh là “cọp mẹ chân ngắn” này.

Nhưng đúng là hơi bất ngờ, vị nữ tu sĩ này vốn nên chém giết trong khe Quỷ Vực mới đúng. Nếu là vị lão tổ cảnh giới Ngọc Phác ở tổ sư đường tới đây, Khương Thượng Chân cũng sẽ không hoảng hốt như vậy.

Luận về bản lĩnh một đấu một, xét trong cả thế giới Hạo Nhiên, Khương Thượng Chân không cảm thấy mình ưu tú bao nhiêu. Cho dù ở châu lớn Đồng Diệp châu không thua gì Bắc Câu Lô Châu, có câu nói lưu truyền là “một chiếc lá liễu chém địa tiên”, cùng với “thà kết thù với Ngọc Khuê tông, đừng bị Khương Thượng Chân nhớ nhung”, trước giờ hắn cũng không để trong lòng.

Nhưng nếu nói đến công phu bỏ chạy, không phải Khương Thượng Chân khoe khoang, từ đáy lòng hắn vẫn cảm thấy mình có một chút thiên phú và bản lĩnh. Năm xưa ở đất lành Vân Quật nhà mình, có một lão tổ tông môn hợp sức với đám sâu kiến nghịch tặc ở đất lành, cùng nhau thiết lập một cạm bẫy chắc chắn phải chết, cuối cùng vẫn để hắn chạy thoát.

Sau đó nội bộ Ngọc Khuê tông và đất lành Vân Quật rất nhanh nghênh đón hai cuộc thanh tẩy máu tanh, Tuân Uyên lại khoanh tay đứng nhìn. Trong đất lành Vân Quật, tất cả tu sĩ năm cảnh giới trung đã là địa tiên và có hi vọng trở thành lục địa thần tiên, bị Khương Thượng Chân dẫn người trực tiếp mở ra “cổng trời”, bất chấp họ Khương tổn thất nặng nề, vẫn quyết đoán tiêu diệt toàn bộ.

Nên biết Khương Thượng Chân vẫn luôn có một câu cửa miệng lưu truyền rộng rãi ở Đồng Diệp châu: “Tình yêu nam nữ thì phải lâu dài, nhưng thù qua đêm giống như cơm qua đêm, ăn không ngon, ông đây ăn phân cũng nhất định phải ăn một miếng nóng hổi.”

Trúc Tuyền đưa tay ấn chuôi đao, nhìn chằm chằm vào vị “khách quý” đường xa tìm đến kia, mỉm cười nói:
- Tự chui đầu vào lưới, vậy không thể trách ta đóng cửa đánh chó.

Khương Thượng Chân chớp chớp mắt, giống như không nhận ra vị Quắc Trì tiên sư này, m6o5t lúc sau bỗng nhiên sực tỉnh nói:
- Là Tuyền Nhi? Sao nàng lại trổ mã xinh đẹp như vậy rồi? Tuyền Nhi, nếu một ngày nào đó nàng bước vào cảnh giới Tiên Nhân, không cần có hành động lớn, chỉ cần thay đổi dung nhan một chút, còn không phải khiến đôi mắt chó của ta cũng rớt ra sao?

Trúc Tuyền nheo mắt lại, một tay ấn đao, tay kia vươn ra, giả vờ cười nói:
- Cho ngươi nói thêm mấy câu di ngôn.

Khương Thượng Chân “si ngốc” nhìn cô ta:
- Quả nhiên như thế, Tuyền Nhi rốt cuộc không giống những cô gái bình thường chỉ biết tô son điểm phấn. Nói một câu công bằng, Tuyền Nhi mặc dù tư sắc không tính là xuất chúng nhất thế gian, nhưng chỉ cần nam tử nhìn thấy thì sẽ khó quên, năm xưa là như vậy, hôm nay càng như vậy.

Trúc Tuyền cười ha hả nói:
- Ừm, mấy lời này nghe rất quen. Còn nhớ Cao Liễu của Lôi Trạch tông không? Mỹ nhân số một số hai ở trung bộ Bắc Câu Lô Châu năm đó, đến nay vẫn chưa có đạo lữ, đã từng lén lút nói với ta về ngươi. Nhất là những lời này, cô ấy ghi nhớ trong lòng, bao nhiêu năm rồi vẫn không quên. Khương Thượng Chân, nhiều năm như vậy, cảnh giới của ngươi đã cao hơn không ít, nhưng công phu mồm mép vì sao không tiến bộ chút nào? Khiến ta quá thất vọng rồi.

Vẻ mặt Khương Thượng Chân vẫn tự nhiên, mỉm cười nói:
- Quả thật là lỗi của ta, những năm qua chỉ lo tu hành, có phần bỏ bê nghề gốc. Tuyền Nhi, vẫn là nàng chân thành với ta, sau này ta nhất định sẽ tiếp tục cố gắng vì nàng.

Quải Nghiên thần nữ cười nhạo nói:
- Loại người này làm sao sống tới bây giờ?

Hành Vũ thần nữ nói:
- Lát nữa muội ra tay trợ giúp Quắc Trì tiên sư đi, ta sẽ không ngăn cản.

Khương Thượng Chân nhìn quanh:
- Lúc này cảnh này, đúng là dưới hoa mẫu đơn.

Hành Vũ thần nữ đột nhiên nghiêm túc, nín thở tập trung, nhìn chăm chú về một nơi.

Quải Nghiên thần nữ như lâm đại địch, ra hiệu Trúc Tuyền chờ một lát.

Trong thành Bích Họa, một cô gái trẻ tuổi đến từ đỉnh Sư Tử đứng dưới một bức tranh thần nữ, đưa tay ra, dùng tiếng lòng hờ hững nói: “Còn không ra?”

Gần như đồng thời, tâm thần Quải Nghiên thần nữ cũng rung động, nhìn về một hướng khác. Nơi đó có một nam tử xứ khác đi tới Bắc Câu Lô Châu xa xôi, đang ngẩng đầu nhìn về phía “mình”. Sắc mặt của hắn mệt mỏi, nhưng lại tâm đầu ý hợp nhìn thần nữ trong tranh, hiểu ngầm cười nói:
- Sáng nhớ chiều mong, đêm đêm muốn gặp mà không thể gặp, cuối cùng đã tìm được nàng rồi.

Bên miếu thờ sông Dao Duệ, Kỵ Lộc thần nữ và chân thân của Khương Thượng Chân sánh vai bước đi. Đột nhiên một chiếc thuyền Lưu Hà rơi nhanh xuống, bên trong có một vị nữ tông chủ bước ra. Sau khi nhìn thấy đối phương, tâm cảnh của Kỵ Lộc thần nữ giống như được phủi một lớp bụi. Mặc dù vẫn không hiểu nguyên nhân trong đó, nhưng cô rất xác định, vị nữ đạo sĩ trẻ tuổi khí chất nổi bật này mới là chủ nhân thật sự mà mình nên đi theo hầu hạ.

Bên bờ sông Dao Duệ, nữ đạo sĩ trẻ tuổi dung nhan tuyệt mỹ nhìn Khương Thượng Chân, nhíu mày hỏi:
- Ngươi là người hộ đạo của hắn?

Câu hỏi này rất đột ngột, nhưng Khương Thượng Chân trong nháy mắt đã hiểu rõ. Có một số chân tướng, quá trình quanh co vòng vèo, không hề rõ ràng, nhưng lại không ảnh hưởng gì đến kết quả.

Khương Thượng Chân cười ha hả nói:
- Nào có nào có, không dám không dám.

Kỵ Lộc thần nữ lại nói một câu ẩn giấu nguy hiểm:
- Vừa rồi tên này nói năng mập mờ, đại ý vẫn là khuyên ta đi theo du hiệp trẻ tuổi kia, rắp tâm khó lường, thiếu chút nữa đã làm lỡ đạo duyên của ta và chủ nhân.

Khương Thượng Chân xoa cằm, khổ sở nói:
- Xem ra Bắc Câu Lô Châu không hoan nghênh ta lắm, nên chạy đi rồi.

Vẻ mặt Kỵ Lộc thần nữ đột nhiên trở nên xa xăm, nhẹ giọng nói:
- Chủ nhân, hai tỷ muội kia của ta dường như cơ duyên cũng tới, không ngờ trong vòng một ngày lại phải mỗi người một nơi rồi.

Nữ đạo sĩ trẻ tuổi cao quý là người đứng đầu một tông, cũng không để tâm tới chuyện này. Cô đường xa mệt mỏi chạy tới đây, chân mày nhíu chặt, lần đầu tiên hơi do dự.

Cho đến giây phút này, Khương Thượng Chân mới cảm thấy kinh ngạc. Bởi vì nữ đạo sĩ trước mắt đã bị hắn đoán ra thân phận, lại bắt đầu nổi sát tâm. Tình yêu nam nữ trên núi, đánh là thân, mắng là yêu, Khương Thượng Chân vốn rất quen thuộc. Nhưng một khi động sát tâm, đó thật là duyên đến tình cắm rễ sâu, duyên đi không thể bứt ra.

Nữ đạo sĩ trẻ tuổi không để ý tới Khương Thượng Chân, cười nói với Kỵ Lộc thần nữ:
- Chúng ta đi tới thành Bạch Cốt Kinh Quan ở khe Quỷ Vực một chuyến.

Kỵ Lộc thần nữ nhẹ giọng nhắc nhở:
- Chủ nhân hôm nay vừa mới bước vào cảnh giới Ngọc Phác, cảnh giới còn chưa vững chắc, có thể sẽ không ổn.

Nữ đạo sĩ trẻ tuổi lắc đầu nói:
- Không sao, đây là chuyện nhỏ.

Cô có chuyện lớn, cần phải kết thúc.

---------

Chú thích:

(1) Búi tóc triều vân:
https://encrypted-tbn0.gstatic.com/images?q=tbn:ANd9GcTTOJNAkk-cF17pY0BhAv3WvWKrKe7IDneLFw&s

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
Mr.Lookluck
30 Tháng chín, 2022 11:36
Truyện vốn đã ít like dù dịch rất ổn. Từ chương 9x trở đi thì số like lại sụt thê thảm. Hy vọng mọi người đọc truyện nhớ động viên người dịch.
balasat5560
09 Tháng chín, 2022 02:12
spoil cho bác là cây kiếm top server nhé, luc địa thần tiên chỉ là kiến so với top
balasat5560
09 Tháng chín, 2022 02:07
quánh nhau ko tu vi thì tính kinh nghiệm, trí thông minh, sức mạnh nhé bác. mà mấy cái này main nó hơn con kia cả mét
dinhhoabbn
08 Tháng chín, 2022 15:55
Cảm ơn bạn. Bản dịch tuy chậm nhưng rất chất lượng và chỉnh chu ạ :heart:️
truongcp9009
05 Tháng chín, 2022 11:33
đàn hay thì hết chương :))))
Mr.Lookluck
04 Tháng chín, 2022 22:23
Cá cảnh dịch thì yên tâm mà đọc thôi. Tks
khotu9x
03 Tháng chín, 2022 20:21
Bộ này phải nói là siêu phẩm. Hơn cả Phàm Nhân Tu Tiên. Nó hay ở chỗ nhân vật chính luôn có thể thủ vững bản tâm của chính mình. Nếu cảm thấy chuyện đó đúng thì sẽ làm, không đúng dù có kề dao vào cổ cũng chẳng nhíu mày. Biết mình nhỏ bé, yếu đuối, nên khi bị bắt nạt, ức hiếp, không hề phản kháng chỉ vì một đường sinh cơ. Ẩn nhẫn đến khi nào đủ mạnh lúc đó mới nói đạo lý với những người còn lại. Biết sai thì nhận, biết học hỏi, tiếp thu và tiến bộ. Yêu ghét rõ ràng. Các vị đạo hữu nào quen đọc mấy bộ ít tâm cơ thì đừng nên nhúng chàm, đến lúc suy nghĩ chưa đủ chín chắn lại mở mồm chê bai.
khotu9x
03 Tháng chín, 2022 20:13
Đấy mới là cái hồn của 1 nhân vật chính. Nó luôn thủ vững bản tâm của chính mình. Chuyện nó thấy đúng thì nó sẽ làm, không cho dù chết nó cũng không làm. Thế nhưng khi cảm thấy mình sai nó vẫn nhận sai cùng tiến bộ. Những ai chưa đối phó được thì nó ẩn nhẫn, ghi thù vào trong lòng. Đến khi đủ sức nó không cần phải nói đạo lý nữa. Đọc truyện thì suy ngẫm kỹ càng vào.
Hieu Le
30 Tháng tám, 2022 01:03
Dịch giả cố lên, đừng drop nha. Trông từng ngày để đuổi kịp đến chương mình đang đọc. Lâu lâu mình vẫn vào check tốc độ ra chương và đẩy ít kim phiếu ủng hộ. Mấy bạn đang đọc thì đừng bỏ, sau càng ngày càng hay á.
recayxicarot
29 Tháng tám, 2022 12:07
Uớc gì ngày 1 chương a!!!
truongcp9009
16 Tháng tám, 2022 16:06
mấy chương gần đây vài đoạn đọc hơi rối não
truongcp9009
28 Tháng bảy, 2022 19:28
Ra chương nào xào chương đó khổ quá :((
leadl23
25 Tháng bảy, 2022 20:57
Kiếm Đến (kiếm lai-剑来) group Kiếm Lai trên FB, mọi người có thể lên FB tìm
Hieu Le
16 Tháng bảy, 2022 21:00
rất mong admin dịch nhanh hơn 1 chút ạ . cảm ơn dịch giả nhiều
Người qua đường a
14 Tháng bảy, 2022 20:17
mình thấy truyện này chỉ cuốn đoạn đầu khi nvc ở trong thôn thôi, tác viết rata hay rất kĩ rất nhiều hố, nhưng mà sau khi ra khỏi thôn thì tác viết cứ đều đều và không còn hấp dẫn như đoạn đầu nữa. có lẽ cái này gọi là đầu voi đuôi chuột.
Hieu Le
07 Tháng bảy, 2022 09:25
Truyện hay quá, k giống mấy truyện tu tiên khác
truongcp9009
04 Tháng bảy, 2022 07:33
Đánh nhau hay mà đứt đoạn cay quá aaaaa
Phương Nam
29 Tháng sáu, 2022 13:37
Bố cái thằng ngu chuyên gia cắn càng
minhsuu14
26 Tháng sáu, 2022 11:30
Cảm ơn dịch giả nhiều, truyện hay mong là sớm đuổi kịp convert
minhsuu14
26 Tháng sáu, 2022 08:56
Não tàn thì cút, chưa thấy chi tiết nào nói c nhỏ kia là trúc cơ ?? Trong trấn nhỏ thì có quy tắc kh đc dùng thuật pháp, người ngừoi như nhau chỉ hơn nhau ở sức mạnh thuần tuý, nhỏ đó so đc với Bình An từ nhỏ tới lớn rèn luyện cực khổ ?? Cộng thêm ra tay đột kích bất ngờ khiến nó rơi vào thế hạ phong, đỡ kh đc thì chết, tưởng tu hành đc chút tu vi là cao ngạo à ?? Đọc tr thì kh hiểu, bỏ qua tình tiết, đọc lướt rồi ngồi phán xét, rõ đần
Hieu Le
23 Tháng sáu, 2022 19:03
Bằng hữu bên dưới cay mấy fan bộ này hay sao mà chê từ bản cv sang dịch thế??
xxleminhxx
21 Tháng sáu, 2022 11:14
hẳn là vô tri :)))
NG_C
21 Tháng sáu, 2022 10:10
Lục đạo thần tiên tu hành cả vạn năm không bằng 1 cây kiếm vô tri :)). Cây kiếm nó hắt xì 1 cái chết như ra . Truyện quá đề cao vật vô tri vô tình .
NG_C
21 Tháng sáu, 2022 09:50
Truyện vẽ vời cho có vẻ nguy hiểm nhưng thực tế nhìn nhận một chút là thấy truyên não tàn . Main ngu cố chấp, muốn giết ai thì giết lại được bảo kê đi đến đâu ghét ai là kêu bảo kê ra xử.
NG_C
21 Tháng sáu, 2022 09:42
Đọc đến đoạn cầm mảnh sứ đâm chết nhỏ kia là drop rồi, nhảm shit, 1 đứa trúc cơ thiên tài bị thằng nhóc người phàm giết như giết gà . con nhỏ cầm kiếm thì chả bị áp chế gì hết cầm đao kiếm chém người um sùm lại không bị trục xuất. Đến khi bị ông kia chưởng 1 cái thì Tề Tĩnh xuan xuất hiện trục xuất cái 1. mang tiếng Thánh Nhân mà hám gái , gái bị oánh là xuất hiện liền .
BÌNH LUẬN FACEBOOK