"Ah...không thể nào, nếu có hạt giống Linh Mộc thì giá cả không thể chỉ nhỏ như vậy được ?"
"Không sai, tại vì bọn chúng không có phát hiện ra mà thôi, nàng nói xem thứ này đáng mua không ?"
"Mua, đương nhiên đáng..." nói xong nàng đánh mắt qua tên Phan Cường rất là có ý ra lệnh.
Phan Cường không chút nào bất mãn, thẳng đường liền đi lên, dùng thân phận thái tử đẹp đám đông
"Tránh ra, vật này bổn thái tử quyết mua"
Nhìn thấy thái tử đương quốc tiến tới, rất nhiều người vốn đang muốn mua liền từ bỏ.
Phan Cường rất dễ dàng liền gom được đồ vào tay mang về đưa cho Doãn Lục Anh khoe công.
Doãn Lục Anh lườm hắn một cái đem con rùa lớn này đưa cho Thiên.
"Vẫn còn một món Linh Mộc, đi qua bên này"
Thiên dẫn đám người này đi đến một khu bán hàng rong, tại nơi sang quý này nhưng không ngờ lại có một vị lão bản già nua bán những thứ đồ trông vô cùng phế phẩm.
"Là chỗ này sao ?"
"Khách quan, cần gì xin cứ lựa" ông lão này trên thân khí tức trần tịch mà quỷ dị, tròng mắt xuất hiện 3 vằn đen chẻ dọc từ trên xuống trông vô cùng quỷ dị.
"Uhm...lại là một atila bị thiên đạo lộng tàn, đáng thương"
Giọng Thiên vừa vang lên, lão nhân này liền run lên, ánh mắt không thể tin nổi nhìn Thiên.
"Ngươi...nhìn ra nó"
Thiên cúi đầu cầm lên một cái quan tài đá hình vuông liền khối mầu đen thui.
"Nhìn ra, hơn nữa còn muốn một thứ trên người ngươi !"
Lão giả vội che ngực
"Ngươi muốn gì ?"
"Muốn viên ngọc trên ngực lão !"
"Không thể !!!"
"Ngươi còn chưa nghe ta nói giá mà"
"Không thể, dù là giá nào cũng không thể !!"
"Oh, ngay cả giúp ngươi thoát khỏi Ác Chú cũng không được sao...vậy thì ta đi"
"Ngươi nói cái gì ?"
Nhưng mà lúc này Thiên đã sớm đi, dù tiếng gọi vang lên cũng không quay đầu, chỉ mang theo cái quan tài bằng đá theo.
Phan Cường đi sau cùng tự nhiên phải chịu trách nhiệm trả tiền.
"Tiêu ca, chiếc quan tài này...có chút quen thuộc ah, thật giống như lần trước 3 chiếc quan tài gỗ" Doãn Kế Anh nhớ lại.
"Không sai, chính là một bộ"
"Tiêu ca, lão bản đó không lẽ cũng giống vị lão bản ở trấn nhỏ sao"
"Uhm...là cùng một chủng tộc, tộc này thuộc về lòng đất, có chút bí mật không thể bị người biết"
"Uhm...Tiêu ca, sao huynh lại biết bí mật của họ, có nguy hiểm không ?"
"Có nguy hiểm, có điều...nàng nghĩ Tiêu ca của nàng sợ nguy hiểm sao" hắn kéo nhẹ vai nàng về người phả hơi thở nam nhân đậm đặc vào mũi nàng.
"Hihi...vậy được rồi" Doãn Kế Anh mặt mũi hồng hào thoát khỏi tay hắn.
"Uhm...ta cảm nhận được vài thứ không tệ ở bên trong, vào thôi"
Hắn dẫn chúng nữ tiến vào trong phòng đấu giá
.......
"Tiêu ca, huynh mở ra coi, bên trong đó là cái gì"
Vừa vào tới biệt gian phòng chờ đấu giá các nàng liền chúi lại đòi hắn mở cái quan tài ra coi.
"Coi cái gì coi, bên trong có quái vật ăn thịt người đó"
"Phi, dâm tặc quái nhân muội còn không sợ" Doãn Kế Anh sốc hắn
"Ê, nói ai đó ...chưa thấy dâm tặc ăn thịt người phải không ?"
"Phi, bổn tiểu thư không sợ dâm tặc, bổn tiểu thư cũng biết ăn thịt người...đặc biệt là thích ăn thịt dâm tặc"
"Mẹ nó, .." Thiên trợn trắng mắt
Mấy mỹ nữ bên cạnh thấy kiểu cãi nhau thế này đều ai nấy cười tít mắt, xinh đẹp một mảnh như hoa như ngọc.
"Ca ca...cái này mở được không, nhanh mở"
"Mở được, nếu ta dùng man lực có thể tức thì mở ra, nhưng đó là hạ sách"
"Tại sao ?"
"Vì bên trong có phong cấm, rất có thể sẽ bạo nổ hủy luôn vật bên trong"
"Vậy làm sao được ?, huynh mau mở phong cấm ra đi"
"Mở phong cấm, đây là quy tắc lực lượng là cấp độ chân thần phong cấm đó, dễ mở lắm"
Thiên trợn trắng mắt
Các nàng này cũng quá không biết chừng mực đi, làm hắn như cái máy vạn năng sao
"Chủ nhân, ngài có thể mở mà...bất quá chỉ là chân thần cấp thôi, mọi người yên tâm"
"Uhm...mẹ nó, biết quy tắc này là gì không mà nói, bổn thiếu đâu phải cái gì cũng biết"
"Là quy tắc gì ?"
"Ma Đạo Quy Tắc, lĩnh vực này vừa vặn là thứ ta biết đến ít nhất ah"
"Ta biết là huynh nhất định có cách"
"Uhm, cách thì có ...đương nhiên"
"Là cách gì vậy ?"
"Kiếm cái chìa khóa, mở là lẹ nhất"
"Chìa khóa đi đâu mà kiếm đây ?"
"Ở trỏng đó, xíu chịu khó đấu giá"
"Ah, thì ra là vậy sao giờ huynh mới nói"
"Mẹ nó, là nãy giờ ai cứ hối ta mở"
..........
Lúc này chính giữa đài đi ra một đấu giá sư, cúi đầu chào rất trang trọng
"Kính thưa quý vị, lại một lần nữa chúng ta lại được gặp nhau ở đây, trước khi bắt đầu buổi đấu giá cho phép tôi được gửi lời cảm ơn trân trọng đến quý vị đã ủng hộ cho thương hội chúng tôi trong nhiều năm qua...
"Và như thường lệ....
Thế là hắn ta bắt đầu một đoạn trò chuyện tấu hài dài dòng
"Quý vị hẳn là đã chờ đợi đã lâu, vậy ta hỏi các vị...đã chuẩn bị tiền đủ chưa ?
....hahaha...cảm ơn, và sau đây cho phép tôi được đưa ra món đồ vật đầu tiên"
"Phanh...." búa gỗ gõ lên mặt bàn vang lên âm thanh hòa âm.
"Đùng...đùng....đùng...đùng.."
Âm thanh vừa vang lên, một dàn pháo hoa tung tóe bắn ra, phía sau là cái rèm sân khấu bị kéo mạnh ra để lộ ra thứ bên trong.
"Ồhhhhhhhhhh...."
Trong trướng bồng, Thiên bỗng chốc xiết lại nắm tay, sắc mặt lạnh lùng.
"Hahahaha...thưa quý vị, đây chín là những nữ nô xinh đẹp nhất mà thương hội chúng tôi gom được từ khắp trung hạ thiên vực về đây, Tinh Linh nữ, Bò Cạp Nữ...Điểu nữ.và, Hắc Đồng Nữ....
...tất cả đều đã được chúng tôi giáo dục vô cùng tốt về kỹ năng ấm giường, đảm bảo các quý ông sẽ vô cùng vừa lòng về họ..."
"Woooooooooooo.....hooooo". Một đám nam nhân tru lên như sói.
Ngược lại trong trướng bồng, ánh mắt Thiên toát ra sắc bén quang mang, không khí bất chợt lạnh lẽo đến đáng sợ.
Cả bầu quảng trường bỗng chốc bị một hơi thở lạnh đến tột đỉnh phủ xuống.
Nhiệt độ không khí thoáng chốc giảm xuống 300 độ, cả bầu không gian liền như muốn đống kết.
Khủng khiếp một loại sát ý trực tiếp phủ xuống, kéo theo đó là một loại kinh khủng trọng lực nặng nề mà âm trầm đến cực điểm bỗng nhiên bộc phát.
Ở đây dù là bất cứ ai đặc biệt là nam nhân, tất cả đều bị loại khủng bố trọng áp linh hồn này giáng xuống, nặng đến độ linh hồn trực tiếp bị lệch ra khỏi nhục thể, run rẩy không khống chế nổi tay chân và hệ bài tiết.
Bầu không khí tịch mịch đến cực điểm.
"Qua đi, các nàng ta đều mua hết" giọng Thiên âm trầm mà rét buốt vang lên"
Giọng nói này còn kèm theo một loại khủng cụ tử vong uy hiếp lực, trực tiếp nhấn tới chỗ tên Đấu Giá Sư, đem hắn linh hồn lột mất một lớp.
Chỉ cần hắn mảy may kháng cự sẽ lập tức bị chấn nát bấy linh hồn, chết đến triệt để.
Uy hiếp trắng trợn
Đây là lần đầu tiên trong đời Hoàng Thanh Thiên hắn sử dụng bện pháp cực đoan này với người ta.
Chỉ một tia sát ý ý này của hắn vừa ra, không khí làm vui mở đầu của đấu giá hội liền không còn lại chút nào, ai nấy đều thành thật vô cùng
Danh Sách Chương:
Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK