Mục lục
Giới Thần
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Mỗi võ giả khi ra đường đều sẽ có thuốc chữa thương hoặc bí pháp chữa thương của mình.



Sau khi tách ra khỏi nhóm, Từ Thanh, Từ Trung liền đưa tới ánh mắt ngoan độc nhìn Thiên, một bên lại bôi thuốc.



Ngày hôm nay, nếu không phải hắn còn trọng thương lại cộng thêm sợ 2 con Linh Miêu và nể mặt Doãn Kế Anh tiểu thư thì nhất định sẽ không bỏ qua như vậy.



Ngay lúc khoảng thời gian tĩnh lặng đến ngộp thở này hán tử Bá Chương bỗng nhiên trợn trắng mắt, cả cơ thể bộc phát ra hơi thở nóng nảy.



"Ah...tiểu huynh đệ, thức ăn của đệ..." nói được nửa câu xong hắn liền giống như ăn phải kịch độc bắt đầu gấp gáp ngồi xuống vận công, trên cơ thể bốc lên nhiệt lực nóng bỏng.



Giọng Từ Trung lập tức lạnh lẽo vang lên.



"Loại người như hắn thì có thể nấu được cái gì, không chừng nấu ra độc dược chết người ah, chỉ có loại người có mắt không nhìn ngu xuẩn vô tri như Bá Chương hắn mới ăn thôi"



"Không sai...ta thật không tin là tên tiện...Dương Tiêu này có ý tốt như vậy, còn nấu cho ta ăn...thật là muốn bắt chuyện làm quen sao...hắn đủ tư cách sao"



"Ah...hahahahaha...2 ngươi còn ở đó chửi đổng lên như đàn bà sao, không lo cứu mạng đi ah"

Một đám người hộ vệ bên ngoài đều cười lớn.



Dương Tiểu Thanh sắc mặt lạnh tanh nhìn họ, không hiểu sao bây giờ nàng nhìn họ lại cảm thấy chán gét đến như vậy thậm chí còn đáng gét hơn cả mấy tên thổ phỉ nàng giết hồi sáng.



"Bá Chương, ngươi tự lo thân đi...sau này kết bạn phải chú ý chút nếu không..."



Từ Thanh hắn còn chưa nói xong thì đã phải ngậm miệng lại tại vì lúc này chính Doãn Kế Anh tiểu thư cũng đang bắt đầu phát sốt lên, nhiệt khí bộc phát.



"Dương Tiêu....ngươi đây là bỏ cái gì vào thức ăn, ban ngày đi theo Tiểu Thanh cô nương giết thổ phỉ ta còn tưởng rằng ngươi là loại người không tệ thật không ngờ ngươi lại lòng lang dạ thú như vậy"



"Ta còn tưởng ngươi theo người tốt thì sẽ đáng tin nhưng thật không ngờ lại làm ra hành động bỉ ổi vô sỉ như vậy"



"Tiểu Thanh cô nương, hắn nhất định là dùng bện pháp gì đó để nàng tin hắn, nàng nhất định là đã bị hắn lừa rồi....nàng xem, nếu như hôm nay bọn ta mà đều ăn canh của hắn không phải...tất cả đều đã chết hết rồi sao"



"Thật là âm hiểm độc ác...lợi dụng Tiểu Thanh nàng giết sạch đám thổ phỉ chiếm lấy lòng tin của chúng ta sau đó không mất một binh một tốt liền diệt sạch 2 quân chiếm lấy toàn bộ tài bảo....thật quá mức âm hiểm"



"Câm....miệng....cho...ta...."



"Xẹt...Ầm..." Dương Tiểu Thanh nổi giận gào lên, một chiêu cực quang bắn tới làm đám hộ vệ sợ run vội vàng ngậm miệng lại.



"Ca ca ta cho các ngươi ăn canh đó là phúc 8 đời của các ngươi....ngu xuẩn, đã không biết ơn còn dám mở miệng đặt điều....ta nói cho các ngươi biết, canh này ta ngày ngày đều ăn...mỗi chén canh này dù bỏ ra trăm vạn kim tệ cũng không mua nổi, lũ ngu xuẩn các ngươi còn dám sỉ nhục ca ca ta một lần nữa ta thề....nhất định giết các ngươi không tha"



Lúc này bỗng nhiên một luồng khí thế mềm mại như nước dâng tràn phá vỡ đê đập.



"Phù...Tiểu Thanh cô nương nói thật không sai, một chén canh tăng vĩnh cửu 5 tinh lực lượng bổn nguyên....thật là ngàn vạn kim tệ cũng không mua nổi"



Giọng Doãn Kế Anh nhu mì vang lên, trong giọng nói vẫn còn không dấu được hết kích động.



5 tinh lực lượng bổn nguyên tuy không nhiều nhưng đừng xem thường nó, 5 tinh này khi qua nhân cảnh gấp 10 lần lại thêm địa trụ gấp đôi hoặc thiên trụ gấp 10 lần thì lúc đó 5 tinh sẽ lập tức thành 100 hoặc 500 tinh, đặc biệt là một khi tấn lên địa cấp con số này lại tiếp tục được khuếch trương gấp 10 lần, lúc đó sẽ là mấy ngàn tinh.



Trong chiến đấu cách biệt nhau ngàn tinh lực lượng đã có thể quyết định được thắng bại sinh tử của 1 người rồi.



Càng đáng nói hơn đó là một nồi mà Thiên nấu này muốn múc ra bát thì phải được mấy chục bát, hắn không những thành tâm chia sẻ cho tất cả mọi người hơn nữa còn hòa ái không chấp nhặt với họ vậy mà đám người không có mắt này còn lấy bung ta suy bụng người, trông mặt mà bắt hình dong.



"Tiểu Thanh cô nương, đan điền cô là bị căng nứt do cường độ cơ thể không theo kịp, bệnh này trên Thiên Phù Giới căn bản là vô pháp cứu chữa, thần tiên vô phương, tiên đan vô dụng....nhưng mà nếu có canh này ăn thường ngày, bệnh cô nhất định sẽ khỏi"



Lúc này Dương Tiểu Thanh bỗng nhiên hơi vênh vênh cái mặt lên, thái độ kiêu ngạo nói.



"Canh này ta thuần túy chỉ là ăn cho ngon miệng, bệnh của ta ...ca ca ta nhất định chữa khỏi, ta một chút cũng không lo lắng chuyện đó"



"Ah, là tiểu nữ lắm lời.." bất quá lúc này Doãn Kế Anh lại vô thức nhìn qua Thiên, ánh mắt bắt đầu có một sự chuyển biến nghiêm túc hơn.



Ngay lúc này, bầu trời bỗng chốc trở nên tối sầm lại hay nói cách khác là mặt trời đã bị mây đen che kín, những sợi pháp tắc địa ý chi vĩnh hằng bắt đầu ngưng tụ, một đạo hư ảnh thiên địa nhân trụ được dựng lên trấn áp hư không.



"Đây....đây là địa phạt, là tấn thánh lôi kiếp...Bá...Bá Chương hắn tấn cấp lên địa cảnh"



"Không ...không thể nào, tu vi của hắn mặc dù cũng là nhân cảnh đỉnh nhưng mà còn thua cả ta, sao hắn có thể tấn cấp lên địa cảnh....ranh giới đó, làm sao hắn có thể vượt qua được...không thể nào...ah, không lẽ là...là tại bát canh đó sao"



Nhất thời ánh mắt tất cả mọi người đều đồng loạt nhìn về phía bát canh mà Tiểu Hắc ăn thừa, một ngọn lửa nóng hực bốc lên trong mắt họ.



"Tiêu đệ, canh này...đệ còn không...có thể cho ta 1 bát không"



"Đúng vậy, lúc nãy ta bận đi vệ sinh không nghe đệ gọi...có thể cho ta 1 bát được không"



"Tiểu đệ ah, vừa nãy ta vô tâm không chú ý, ta...thứ lỗi cho ta nhe"



Lập tức một đám lời ong tiếng dua bẩn thỉu tới cỡ nào cũng phun ra.

......



"Không còn,...Tiểu Hắc vẫn còn đói"

Thiên nói 1 câu không nặng không nhẹ sau đó lại múc thêm 2 muồng cho vào bát của Tiểu Hắc khiến con chó này ngoáy tít đuôi.



Hiển nhiên đối với hắn, Tiểu Hắc còn quan trọng hơn đám người này. Thái độ này nếu là trước kia thì nhất định sẽ khiến đám người này nổi cơn tam bành nhưng bây giờ lại không dám.



Ánh mắt mấy tên nam nhân hộ vệ này lập tức đồng thời đổ dồn về phía cái bát còn thừa của Tiểu Hồ Ly.



"Hồ ly thật là dễ thương ah, nó ăn như vậy hẳn là đã no rồi đi...sẽ không ăn nữa đâu...ahhh"



Tên này còn chưa nói xong thì Thiên đã múc thêm một muổng canh có cục thịt lớn cho vào bát nó làm mấy lời tên này còn chưa ra khỏi miệng đã phải ngậm lại.



Thiên lại múc 1 bát cho Dương Tiểu Thanh, 1 bát cho Doãn Kế Anh cuối cùng còn cố ý vét hết nồi bỏ vào đầy 2 bát của Linh Miêu tuyên cáo "không còn canh nữa"



Lúc này đây khí thế của Bá Chương đã lên đến cực hạn, lôi kiếp cũng ầm ầm tích tụ.



"Ta nói chứ, địa thánh đâu phải là dễ dàng, thế giới này hàng năm có tới hàng ngàn địa thánh tấn cấp nhưng lại không vượt quá 10 người có thể sống sót qua khỏi ah"



"Không sai, tên Bá Chương này may mắn ăn 1 bát canh tấn cấp nhưng đó là họa không phải phúc...hắn một chút chuẩn bị cũng không có ah, phòng ngự pháp bảo, linh đan chữa thương, diệu dược phục nguyên...hắn 1 cái cũng không có ah...chết chắc thôi...hắn chết chắc"



"Ầm ầm..." một đạo thô to lôi điện như cái cột nhà nổ tung phóng xuống.



"Uỳnh...." thiên mệnh trụ của Bá Chương chỉ mới chịu chút dư uy đã lập tức như vỡ vụn. Ánh mắt hắn tuyệt vọng nhìn lên đạo mầu lục lôi điện đánh xuống, tâm tư đón nhận cái chết đã có.



Nhưng mà ngay lúc này, Thiên động.



Từ ngực hắn, một đạo ánh sáng mờ nhạt cực tốc phóng ra rồi trôi nổi giữa bầu trời, giữa đường ngay cột lôi phạt trảm xuống nó vừa vặn chắn lấy hết thẩy.



"Ầm...xẹt...xẹt...xẹt..."



Chỉ một âm thanh này vang lên sau đó tĩnh lặng đi, Bá Chương chậm rãi mở mắt ra nhìn thì mới sợ hãi thấy một vật nhỏ trên bầu trời đó là...



1 cây quạt xếp với 4 sợi tua rua xinh đẹp, lôi điện nhập nhoàng qua lại giữa chúng.



"Tích...xẹt..." một đạo lôi điện ôn hòa từ 4 sợi tua rua bỗng nhiên bắn vào người Bá Chương làm hắn giật mình nhưng sau đó lại trợn lớn mắt sợ hãi rồi ngồi xuống an phận tiếp nhận lôi điện tẩy rửa tôi luyện, Bá Hung kiếm vực cũng nhanh chóng được cô đọng rắn chắc lên, phẩm cấp cũng không ngừng được kéo lên.



Bầu trời kiếp vân vẫn chưa tán nhưng sau đó, 9 đạo kinh khủng hủy diệt lôi kiếp giáng xuống đều không ngoại lệ bị Quỳ Lôi Phiên hấp sạch, thậm chí cả đạo thiên phạt thiên ý trong lôi vân kia cũng bị nó nhảy lên trên thôn phệ chiếm đoạt mất.



Mây đen bị cắn nuốt sạch nhưng bầu trời vẫn gầm gừ phẫn nộ mấy lần muốn kết tụ kiếp vân nhưng đều không thành.



Quá trình độ kiếp thuận lợi vượt qua, Bá Chương với Bá Hung Kiếm vực cũng được rèn luyện đạt đến trình độ trung phẩm thượng giai rất hiếm có

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK