Mục lục
Giới Thần
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Thái độ của Thiên bất giác thay đổi 180 độ tựa như thành một con người khác.



Trước kia, hắn lúc thì nghịch ngợm, lúc thì vui đùa, lúc thì ngả ngớn, lúc lại bình thường ung dung.



Chưa từng như thế này...



Chưa từng cao quý, chưa từng nghiêm túc.



Chưa từng mạnh mẽ, chưa từng cường ngạnh.



"Đưa hồ lô cho ta" một câu không nhiều không ít, không thừa không thiếu.



Không thỏa thuận, không cầu xin



Không lý do, không tình cảm.



Tựa như một lời của người bề trên nói ra, kẻ dưới không được nghi ngờ không được hỏi lại, chỉ được tuân theo, chỉ được nghe lệnh.



Nhìn lại khí chất trên người Thiên phả ra, Dịch Kiến Hành như run lên, trong bất giác tựa như mọi sự cao ngạo trong thân đều biến mất, xương hắn cứng nhưng vô lực không khom.



Tâm hắn rắn nhưng vô lực phản kháng.



Khí chất trên người Thiên.



Đó....là thứ người thường có thể có hay sao.



Đó là cao ngạo tựa như đứng trên đỉnh thế gian.



Đó là quân chủ, thân mang hồng vân, mão đội thiên thê, chân đạp vạn lộ, dưới thân hắn...chỉ có vạn dân kính ngưỡng cúi đầu, không có người to gan phản kháng.



Đó là thần long từ thương khung cúi đầu nhìn xuống chúng sinh như kiến cỏ.



Đó là thần ma, như thoát khỏi phạm trù nhân loại, nhìn tới hắn nhân loại chợt trở thành bé nhỏ.



Đây là loại khí chất gì, đây là loại ánh mắt gì.



Chỉ một tấm thân hắn ở đó nhưng lại to lớn như khai thiên tích địa, vạn dặm thao thiên.



Chỉ một ánh mắt hắn nhìn ở đó nhưng lại tựa như không gì có thể cãi lại.



Khí Vận Hồ Lô đối với Dịch Kiến Hành hắn chẳng khác gì sinh mạng, là vật duy nhất có thể giúp hắn vượt trội hơn người, lại càng là thứ giúp hắn có được hi vọng trả thù.



Cướp đi hồ lô của hắn, điều đó còn nghiêm trọng hơn cả giết hắn rất nhiều lần. Nhưng mà...



Không hiểu sao, trong sâu xa nơi thâm tâm hắn lại vẫn không chút nào nổi giận khi Thiên nói câu đó và hắn, ...cứ như vậy liền đưa hồ lô này tới, không một chút do dự.



"Cạch..."Thiên cầm hồ lô mầu xanh trên tay, ánh mắt vừa lòng nhìn Dịch Kiến Hành.



Độc lực kinh người trên hồ lô khi vừa thoát khỏi tầm khống chế của chủ nhân liền bạo phát hóa thành hư ảnh 5 đầu độc vật muốn nhào lên cắn xé Thiên ra thành muôn mảnh.



"Ah...Tiêu ca cẩn thận,.." Doãn Kế Anh la lớn



"Dương Tiêu huynh đệ cẩn thận.." Dịch Kiến Hành cũng không nhịn được lo lắng



Lúc này, bất chợt ánh mắt của Thiên chậm rãi nhìn tới hồ lô trong tay, ngay lập tức thao thiên độc lực liền như chuột thấy mèo, hồ lô vốn nghiêm trọng kháng nghị cũng chợt im lặng hiền ngoan không dám một tia nhúc nhích.



"Linh tính không tệ..." Thiên đánh giá



Sau đó thần thức của hắn tràn vào trong, hồ lô này cũng không dám có một chút phản kháng hắn hay nói cách khác là nó cũng không hề có năng lực phản kháng lại hắn.



Bên trong hồ lô này đó là một mảnh tiểu thiên địa rất nhỏ, bên trong là một đàn Độc Hạt(bò cạp), Thanh Xà, Tri chu(nhện), Ngô công(rết) và độc cáp( cóc)



Mỗi chủng độc vật đều có khoảng 20 con do 1 con dẫn đầu được luyện vào hồ lô thành một thể, thần thông độc hệ nhập vào hồ lô sinh ra độc lực hỗn hợp.



Tựa như bị hạn chế bởi công pháp, cho nên trên thành hồ lô chỉ có 5 đạo thần thông độc hệ dung nhập, điều đó khiến cho thế giới trong hồ lô chỉ thể chứa được 5 loại độc vật tương ứng nãy không thể thêm chủng loại khác.



Đồng thời không gian bên trong hồ lô đã hoàn toàn dung làm một thể với nhân đan của Dịch Kiến Hành khiến hắn và hô lô trở thành tuy 2 mà 1. Hắn tiến bộ hồ lô sẽ mạnh, không gian bên trong sẽ rộng, độc lực tăng mạnh đàn độc vật bên trong sinh trưởng tăng thêm.



Hoặc hồ lô này lớn mạnh thì tu vi Dịch Kiến Hành cũng tự động tăng thêm.



Đáng tiếc hồ lô này thì bị hạn chế bởi công pháp của chủ.



Mà Dịch Kiến Hành lại bị sự hạn chế chủng loại, số lượng của hồ lô này kiềm chế ngược lại tu vi.



Cái này, giống như một sự trùng hợp mà cũng giống như sự sắp đặt của ai đó.



Công pháp không thể sửa, hồ lô cũng không thể bỏ như vậy thì Dịch Kiến Hành dù có đạt được nghịch thiên cơ duyên cỡ nào thì tiềm năng cũng chỉ bị hạn chế ở mức độ như thế mà thôi.



"Hừm....Dịch Kiến Hành, đây là thiên mệnh trêu đùa ngươi đó sao, hay là ngươi lỡ ngu xuẩn dẫm phải bẫy rập của ai đó rồi"



Giọng Thiên vang lên đầy một sự miệt thị, nhưng cái miệt thị này lại không phải đối với Dịch Kiến Hành mà là đối với sự thật mà hắn đang gánh lấy.



Quả nhiên, Dịch Kiến Hành lập tức bị mấy lời của Thiên làm cho hổ thẹn.



"Ta...từ nhỏ đã thiếu thốn điều kiện tu luyện, Ngũ Độc Công công pháp cơ sở này tựa như thiên mệnh triêu ngươi cứ đi theo ta cho đến khi có được Khí Vận Hồ Lô nhận chủ và bây giờ....nó đã không còn cách nào để sửa chữa lại nữa"



Đáp lại hắn, tựa như Thiên không đồng ý



"Vậy sao...một môn công pháp hạ đẳng đã thôi, lại còn thêm 5 đầu độc vật hạ phẩm lại cùng với Khống Hồn Phù ngấm ngầm gieo vào thú hạch....Dịch Kiến Hành, ngươi cũng thật là tốt số ah"



"Cái gì !!!!!!!!



Dịch Kiến Hành sợ hãi hét lên.



Hèn gì, bao nhiêu năm qua tu luyện hắn đều có cảm giác vô cùng không thoải mái, đến khi nhận được Khí Vận Hồ Lô lại càng vô pháp dung hợp hoàn mỹ với nó thì ra....thì ra là có người từ sớm đã ngấm ngầm tính kế cưỡng đoạt hồ lô của hắn, thậm chí luyện hắn thành khôi lỗi..thật là độc ác.



Dịch Kiến Hành nghiến răng nghiến lợi, tròng mắt bốc lên lửa giận điên cuồng



"Là bà ta....nhất định là bà ta, .." Dịch Kiến Hành hướng cặp mắt bốc hỏa đảo sang 2 ả thị nữ Thanh Xà, Tri Chu.



"Tiện nữ nhân....chết đi cho ta...ầm"



"Uhm...không cần giết, chúng còn có tác dụng với ta" ngay lúc Dịch Kiến Hành muốn bạo phát giết người thì lúc này giọng Thiên lại vang lên cắt đứt chiêu tất sát của hắn.



Nằm ở dưới đất, 2 nữ ác tì này trợn mắt hung tợn nhìn tới, miệng phun lời cảnh cáo.



"Ta là người của Dung phu nhân, các ngươi nếu động đến 1 sợi tóc của chúng ta...ngũ độc môn nhất định sẽ lấy toàn lực truy sát các ngươi..."



Còn chưa nói xong thì đã bị Thiên cắt lời.



"Vì 2 con tiện tì sắp bị luyện thành tế phẩm như các ngươi....cái bà Dung gì đó phu nhân sẽ hưng sư động chúng sao đi cứu sao..."



"Tế phẩm....ngươi nói nhăng cuội cái gì ?"



Tri Chu lập tức phản lại.



"Uhm...xem ra các ngươi cũng thật là ngây thơ ah nha, vậy ta hỏi các ngươi...2 con Phệ Thiên Tằm gì đó được nuôi dưỡng trong tâm mạch các ngươi, ngươi có thể điều động được nó sao ?"



Cả 2 nàng đều không nói, hiển nhiên câu trả lời đã rõ ràng.



"Ta hỏi ngươi, độc tằm này thức ăn là gì ?"



"Theo ta được biết thì Phệ Thiên Tằm này ăn hết vạn vật, chỉ cần thứ có năng lượng, nhưng thứ nó thích nhất...lại chính là ...linh hồn. Dương Tiêu huynh đệ, ngươi biết điều gì sao ?" Dịch Kiến Hành hỏi



"Uhm...không sai, loại Phệ Thiên Tằm này vô cùng nghịch thiên, nhỏ ăn linh hồn máu huyết, lớn lên ăn khí vận, thiên số, lớn nữa nuốt sinh linh, lớn nữa phệ pháp tắc, lớn nữa đoạt thiên ý, cửu biến thoát xác khi trưởng thành sẽ có thể phệ nhật nguyệt, thôn tinh thần ..."



"Nhưng mà thứ lợi hại như vậy thì cũng bị trời cao hạn chế do đó, nó thiên bẩm yếu đuối, từ trứng đã phải ký sinh hấp máu huyết sinh mạng mà sống, dưỡng trứng nở sẽ cần ít nhất 7 năm 3 tháng phệ huyết nuốt hồn của cường giả mà lớn lên, muốn thoát trứng nở thành ấu tằm thì nhất định phải.... "



Thiên chợt dừng lại ở chỗ này sau đó nhìn về phía Dịch Kiến Hành rồi đảo mắt qua nhìn đôi ác tì, câu kế tiếp của hắn không cần nói mọi người cũng đoán ra.



"Phệ.. hồn..." Tri Chu run rẩy nói.



Phệ hồn, tên như nghĩa. Tức là tằm này muốn nở thì tất phải phệ hồn của người dưỡng nó, như vậy không chỉ đồng nghĩa với cái chết đau đớn đến tận cùng mà còn đồng nghĩa với hồn phi phách tán, vĩnh viễn không thể siêu sinh.



Là cái chết đáng sợ nhất mà nhân loại Thiên Phù Giới này biết đến.



"Không...không phải phệ hồn, mà là phệ...tinh hoa" Thiên nặng nề giáng một búa.



"Phệ Thiên Tằm này điểm nghịch thiên là không phải nói nhưng điểm đáng sợ lại càng thêm khủng cụ.



"Giai đoạn đầu vừa thoát vỏ trứng này đã làm ra minh chứng đầu tiên, phệ tinh hoa này chính là điểm rợn người của nó....phệ máu huyết, phệ năng lượng, phệ cốt nhục, phệ thiên mệnh, phệ tinh thần, sau cùng mới phệ hồn. Từng chút ...từng chút một, phệ từng thớ thịt, từng lóng xương, chậm rãi dẫn đau đớn tột cùng đi từ cốt nhục đến linh hồn.



Dằn vặt...tuyệt vọng...thống khổ



Nó biến cái đau đớn một cách cực đoan của ngươi thành một loại lực lượng thuộc ma tính để làm dinh dưỡng củng cố Tàm Thể chuẩn bị cho giai đoạn trưởng thành thứ 2.



Loại tàm này, dù là đối với địch thủ hay đối với chính chủ nhân của mình đều vô cùng tàn nhẫn, trong bản năng của nó....chỉ có ..



...Phệ.



Dù ngươi là chủ nhân của nó cũng không ngoại lệ, chờ ngươi không đủ thực lực để nó ăn, nó sẽ ăn sạch ngươi sau đó tìm ký chủ khác mạnh hơn...chờ ngày nó cửu biến thành thần, siêu việt cực hạn....nó sẽ phệ sạch người chủ cuối cùng của mình, luyện thành nhân thể pháp tướng vượt sông qua biển, nghịch thiên địa pháp tắc mà thành một tồn tại vô địch đáng sợ trong trời đất...



Thiên dừng lại đưa ánh mắt nhìn 2 cô gái miệng nặng nề phun một câu khiến sống lưng người buốt giá.



" 2 quả trứng được 2 nàng nuôi trong cuống tim rất vừa vặn....đang đến giai đoạn cuối sắp nở này"

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK