Độc Mễ Kim Tiền dùng một giọng nói chứa đầy tự tin và nghiêm túc nói ra một câu này
Tuy nhiên từ ngữ điệu lại không chút nào thiếu sự xem thường, khí thế như từ trên cao nhìn xuống như đang đối với Thiên là vớt tay nâng đỡ một kẻ kém cỏi.
"Hoàng Thanh Thiên, bổn công tử hôm nay tự thân tới đây khiêu chiến ngươi, hẳn chính là vinh hạnh của ngươi, ta và Âu Chánh Nam, ngươi có quyền chọn chiến"
Giọng hắn lại tiếp tục như vậy, chứa đầy mệnh lệnh.
Lời hắn nói ra cũng kịp thời dời đi lực chú ý của đám fan hâm mộ, đưa Âu Chánh Nam giải thoát và chuyển chiến cuộc sang một trang mới, ý tưởng rất không tệ.
Có điều bây giờ bỗng nhiên bầu không khí lại một lần nữa phát sinh một loại cô đọng mà ngưng kết lại, mấy ngàn người bao gồm cả Âu Chánh Nam và bây giờ là cả Độc Mễ Kim Tiền cũng đều nằm trong đó.
Hơn nữa càng đáng sợ đó là 2 người này còn là nơi tập trung hết mọi lực ngưng kết.
Nụ cười tự tin trên mặt Độc Mễ Kim Tiền thoáng chốc liền ngưng trệ, không còn sót lại chút nào ý vị cao thượng, một cảm giác đáng sợ dâng lên trong lòng, lực lượng ngưng kết này giống hệt như một loại phản ứng hóa học mang lực lượng trong thân hắn ra phản ứng sau đó sinh ra kết tủa.
Lực lượng dần chậm chạp khó đi, thần thông trệ cứng, nhân đan cũng giống như bàn thạch bắt đầu tê liệt.
Trên vai Thiên, không biết từ khi nào đã đậu đó một con quạ đen hiền lành nhỏ bằng bàn tay, song đồng đỏ rực, giữa trán xuất hiện thêm một con mắt mầu đen thui ẩn chứa một loại khủng cụ ma ý khiếp đảm nhân tâm.
Hắc Vũ đã hoàn toàn thu được Ma Vị hơn nữa chiếm thế chủ động thôn phệ toàn bộ mệnh khí đem Độc Mễ Thiên Ma luyện thành khôi lỗi.
Hắc Vũ vừa xuất hiện, lập tức liền như một ngọn lửa châm lên bãi dầu loang, đem một đám mấy ngàn người đang trong kích động hoàn toàn châm lên ma ý, đưa tất cả những tiêu cực tâm tư hóa thành ma lực nguồn suối.
"Tạch...tạch..." mấy ngàn người ma ý cùng hội tụ, uy năng liền trở nên vô cùng to lớn, không khí thoáng chốc kết lên băng hàn âm trầm.
Loại băng khí này không lạnh trên da thịt mà trực tiếp rét buốt đến linh hồn.
Kinh khủng khí áp bỗng nhiên dâng lên chấn ép cho bầu không gian nặng nề đến kinh người.
Độc Mễ Kim Tiền vừa nãy còn cao cao tại thượng, một bức tự tin nắm giữ thiên hạ thì bây giờ sắc mặt đã phát ra sợ hãi.
Nhân đan của hắn, triệt để bị ma lực xâm lấn, toàn thân lực lượng cũng bị xâm nhuộm thành mầu đen kịt đầy cuồng bạo âm u.
Càng đáng sợ đó là linh hồn của hắn cũng đang dần dần phát sinh biến hóa, đối với Hoàng Thanh Thiên không biết vì sao lại không dậy nổi một chút kháng cự, chỉ có vô tận thù hận nhưng càng đáng sợ đó là hắn càng thù hận lại càng sợ hãi.
Tương tự là Âu Chánh Nam, hắn cũng đang bắt đầu nhìn tới Thiên bằng ánh mắt vô lực.
Cùng lúc đó, ma niệm xâm nhuộm toàn bộ đám đệ tử ở đây cũng phát sinh một sự biến hóa, đã đem căn thứ cắm sâu vào đan điền.
Ma lực giúp người thêm điên cuồng, thêm dụng tâm, nhưng cũng càng thêm mạnh mẽ hơn nữa tu vi tăng mạnh, thực lực tăng mạnh vượt cấp đồng giai người bình thường.
Tuy nhiên ma lực mà Thiên điều khống này không có ác vị, không có sát nghiệt, không có tàn nhẫn vô tình, có hung ác nhưng không mất nhân tính mà ngược lại.
Ma lực này là thuận theo nhân tính mà phát triển đưa các loại dục vọng lên cao nhất, lấy dục vọng kích phát ý chí lực trong linh hồn phát huy ra tiềm lực vượt xa những tu luyện giả khác.
Tuy nhiên ma lực này vĩnh viễn cắm mầm trong nhân đan trở thành thần dân của ma thần, vĩnh viễn cung phụng dục vọng bản thân cũng chính là cung phụng ma thần.
Đây chính là cảnh giới Khống Ma, và ma thần mà bọn chúng kính ngưỡng chính là vừa nhận được ma vị Hắc Vũ Ma Thần.
Tu thành ma công tầng thứ này Hắc Vũ dù chưa thành thần cảnh nhưng lại có thể thu được tín ngưỡng, chứ không phải như vị cường giả Độc Mễ gia kia đó là tự tín ngưỡng mình.
Hắn có ma vị nhưng không phải ma thần mà lại chỉ là tín đồ đi tín ngưỡng Hung Sát Thiên Ma.
Hắc Vũ không phải là tiếp nhận sắc phong Ma Vị mà là nhận được Ma Vị do Thất Diệu Phù Giới ngưng tụ thành.
Hiện giờ, 6 ngàn người này chính là khởi đầu cho ma đạo tu vi của nó, 6 ngàn tín đồ.
Cho nên Thiên không giết chúng, không phải vì hắn nhân từ mà là đang lợi dụng chúng bằng bện pháp tốt nhất hiệu quả nhất.
Từ này một chi quân lực này sẽ không khác gì những con chó săn hung tàn cho Hắc Vũ điều khiển, Âu Chánh Nam có thể từ họ thu được uy thế cỡ nào thì nó cũng sẽ thu được uy thế cỡ đó.
6000 người thực lực không cao nhưng dưới ma lực xâm nhuộm sẽ rất nhanh giải quyết tất cả, lúc đó chi lực lượng này mới thật là thứ đáng sợ.
Thiên Kiếm Môn trước kia Thiên không địa vị không quyền thế nhưng bây giờ thì đã có rồi.
Lúc này ánh mắt Thiên đảo tới vị trí trên cao miệng hơi cười cười ý vị khiêu khích.
Chuyện bên dưới ma lực xâm nhuộm tất nhiên những cao tầng này không thể phát hiện ra, tuy nhiên họ lại thấy được năng lực mới của hắn.
Dụng tâm cơ
Hoàng Thanh Thiên trước kia giống như một kẻ chỉ biết dùng man lực giết người, kết bạn những người thấp kém không giá trị, gặp việc đều không có giải thích, không thừa thải.
Nhưng bây giờ lại khác, hôm nay hắn đặc biệt nói hơi nhiều, thể hiện hơi nhiều tuy nhiên ai cũng hiểu là hắn đang nói với họ, đó là một lời cảnh cáo.
Lúc này, từ trên lầu cao bỗng nhiên dâng lên một trận cự đại hung khí như kình thiên phích lịch ầm ầm trút xuống.
Tại vị trí phía tây lầu bắn tới một đạo ánh mắt sắc bén như dao, mang theo kinh khủng hung sát khí trực chỉ sát phạt.
Đạo ánh mắt như thực chất này trực tiếp mang theo vô tận sát ý thẳng tắp chiếu tới chỗ Thiên.
Lúc này, ánh mắt Thiên cũng bình đạm đáp lại, 2 người sóng mắt trực diện
Một cái hung khí ngập trời, một cái vô vi bình thản.
"Hừ, Hoàng Thanh Thiên ngươi sống đã đủ nhiều...vốn muốn cho ngươi sống dài thêm 2 ngày nhưng ngươi ...thành công gợi lên ta hứng thú"
"Hừ...còn dám dùng ánh mắt đó nhìn ta..."
Cổ Võng đứng dậy tại ghế ánh mắt một lần nữa mang theo cảnh cáo tập trung bạo lực trừng tới.
Danh Sách Chương:
Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK