Mục lục
Giới Thần
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Loại bao dung chi thế này nhận được cực hạn thiên ý làm hạch tâm tương trợ, bản thân nó lại có được mấy trăm dặm thổ địa ở đây làm đại thế khiến địa ý này sinh ra lực uy hiếp vô cùng lớn.



Qua nhiều năm tu dưỡng hình thành, loại địa ý này kết hợp với thế đất đã dần có xu thế tạo thành "phách" đã sắp đạt đến trình độ của một sinh linh, chỉ có điều dường như hiện giờ nó đang ngủ say tiến hành lột xác.



Vì thế năng lượng tiết ra vô cùng hạn chế, đặc biệt là đạo thiên ý này, dường như bây giờ nó đang đối kháng lại địa ý, khống chế ngăn cản không cho nó sinh "phách"



Đây là một sự kiêng kỵ bẩm sinh của ý trời đối với vạn vật giống như một vị vua không muốn một thần tử vượt qua mình, cũng giống như một người chủ trại chăn nuôi sẽ không muốn vật nuôi của mình bị mất đi tầm kiềm soát vậy.



Đó là lý do khiến Càn Khôn Đồ này cứ như vậy ngủ say mãi, số lần trận đồ này còn "phong cấm" được đồ vật hẳn cũng không quá 10 lần nữa.



Muốn giải phóng cho Hỏa Lão cũng có rất nhiều cách, chỉ là Thiên đang nghĩ một cách lưỡng toàn nhất mà thôi.



Thứ nhất, hắn cần thoát thân



Thứ 2, hắn muốn làm cho cái kẻ nhốt hắn vào đây phải hối hận.



Thứ 3, mới là cứu người.



Nói sao thì nói, dù là phật thì cũng có 3 phần giận.



Thiên có tốt tính nhưng không có nghĩa là ai cũng có thể bắt nạt lại càng không phải ai cũng có thể trèo đầu cưỡi cổ, nếu không cho mấy tên mắt mù đó chút nhan sắc thì làm sao hắn cam tâm.



"Cạch.." Thiên xếp bằng ngồi xuống ngay vị trí chân bia đá, trên người phả ra một chút hơi tức hỗn độn khiến cho thiên địa ý chí trong trận đồ này bị hỗn loạn mất cân bằng.



Nếu là bình thường thì một chút hỗn độn chi ý này của Thiên nhất định không làm được việc gì nhưng giờ phút này thiên ý và địa ý nơi đây còn đang kịch liệt phản đối nhau cho nên sức mạnh chẳng còn lại bao nhiêu.



Hỗn loạn chi ý này vừa phả ra Hỏa Chân liền cảm thấy như mấy đạo xiềng xích đều được giải khai, cơ thể liền thoải mái.



"Uhm...tiểu tử không tệ,..ah,...chủ..chủ nhân tốt..haha"



Lúc này trong quy nguyên đan điền của Thiên đang sinh ra một sự biến chuyển nghiêng trời lệch đất.



Hắn đang giải phong cho các tiểu thế giới bên trong.



Từ lần đối đầu với Hỏa Chân hắn đã có điều lĩnh ngộ, lực lượng càng tách ra thì càng khó khống chế, uy lực càng giảm, sự phát triển càng lâu.



Con đường của Thiên đã xác định là tập hợp bách gia luyện thành chí cao hỗn độn đạo vậy thì nội lấy hỗn độn cực hạn mà sinh, ngoại lấy cực hạn tĩnh lặng mà sinh chính là phù hợp nhất.



Ngoại là Vô Sắc Lĩnh Vực, chính là cực hạn tĩnh lặng mà sinh ra.



Nội là lấy hỗn độn chi ý, hỗn loạn thần vực mà duy trì.



Nội ngoại tương hợp, nhất động nhất tĩnh chính là diễn biến của đạo đạo cần có.



Trong quy nguyên đan điền, các tiểu thế giới lần lượt bị hắn giải phóng hết thảy.



Hỗn độn kiếm giới mở.



"Ầm...ầm..ầm..."vô số đạo kiếm phách lớn lớn nhỏ nhỏ bắt đầu thoát li ra ngoài, có đạo còn đi theo cặp, có đạo còn đi thành một tổ hợp, linh tính 10 phần.



Hỗn Độn Thủ Giới giải phóng.



"Ầm..ầm...ầm..." những sinh linh quyền, trảo, chưởng, chỉ, ấn...có được nhân thân bắt đầu túa ra khắp nơi.



Hỗn độn chi ý lập tức liền khuếch đại lên gấp cả chục lần.



Hỗn Độn Âm Ba...giải phong.



"Ầm..ầm..ầm..."hỗn độn ý phát ra dù Thiên có tận lực thu liễm cũng đủ khiến phạm vi xung quanh hắn pháp tắc tán loạn.



Hỗn Độn Trận giới giải phóng.



Phong Cấm giới giải phóng.



Pháp giới giải phóng.



Ngay lập tức, hằng hà những đạo thần thông phù văn được giải phóng, chúng mặc dù còn chưa phải phách thể chân chính hóa thành sinh linh nhưng cũng đã có được ý chí sinh tồn của mình.



Tuy những loại ý chí này rất khó trưởng thành thành sinh linh nhưng lại không thể phủ nhận được sinh mệnh của nó.



Thiên đã tạo ra được một Phệ Thiên Hỏa chủng, một Hủy Diệt Lôi Chủng có được sinh mạng thì tất nhiên cũng sẽ có bện pháp giúp chúng làm điều đó, chỉ là với số lượng nhiều như thế này ah, thì bắt buộc phải có bện pháp đặc biệt.



Một hỗn độn quy nguyên đan điền như bây giờ chính là bện pháp.



Kiếm phách, quyền phách, trận phách...tất cả mỗi thứ mỗi loại, mỗi sinh linh này đều có thuộc tính của mình ứng với các hệ phù lực.



Trong khi đó Thiên còn có băng phách, Hỏa Phách, Lôi Phách, Thổ phách, Phong phách do Thấu Thiên Kính thu được từ đám người Thái Huyền Môn.



Có được chúng đứng ra làm lãnh tụ cho bầy phù văn thần thông dưới trướng là đã ổn, lại cộng thêm các hệ kiếm phách, quyền phách, trận phách trộn lẫn vào.



Tất cả chúng khi sống chung một nơi sẽ tự động được khai khiếu truyền thừa cho nhau mà tiến bộ.



Càng như vậy mới càng có nhiều mầu sắc, hỗn độn mới càng có ý nghĩa.



"Ầm...ầm..." một trận khủng khiếp hỗn độn chi ý tràn ra, pháp tắc rắn chắc mà cường đại bên ngoài trong chốc lát liền bị ép cho tán loạn.



Nhân cơ hội chớp mắt tán loạn này, lõi đời cường giả như Hỏa Chân ngay lập tức liền có phản ứng cần thiết.



Hỏa chi pháp vực mở ra hết hỏa lực cấp tốc liền chặt đứt trói buộc của Càn Khôn Đồ may mắn thoát thân trong gang tấc.



Nhưng trong lúc lão hành động thì Thiên cũng động.



Trong quy nguyên đan điền sớm đã lĩnh ngộ ra "bao dung chi ý", "bao dung chi thế" hóa thành phách thể.



Phách thể này vừa sinh ra liền áp đảo tuyệt đối với với bao dung chi thế của Càn Khôn Đồ.



Trước khoảnh khắc cực độ hỗn loạn này, thiên ý cũng nhất thời toán loạn rời rạc, ngay lúc đó bao dung chi thế của Càn Khôn Đồ lập tức liền bị bao phủ sau đó dần bị dẫn dắt hòa tan, ngay cả thiên ý cũng thoáng chốc bị mất cân bằng sau đó rơi vào yếu thế bị Vô Sắc Lĩnh Vực và hỗn độn chi thế hợp lực thôn phệ.



Một tòa bia đá pháp tắc cứ như vậy liền cấp tốc bị luyện hóa hết quá nửa khiến quyền điều khống tức thì rơi vào tay hắn.



Nhưng mà Thiên không có tận lực luyện hóa hết, vật này đối với hắn chẳng khác gì gân gà vỏ tỏi.



Có điều, Thiên vô cùng chán gét đối với thiên ý, loại đồ vật này chính là một loại tư tưởng cực đoan ích kỷ của những sinh linh tự cho mình là cao thượng có thể nắm thế gian trong tay đùa bỡn.



Ngược lại Thiên lại vô cùng sót thương cho những sinh linh như đạo địa phách "bao dung" này.



Khi xưa Càn Khôn Đồ này hẳn là do thiên ý cố ý giam cầm đạo "bao dung chi ý" này mà lập nên một món bảo vật thuộc về thập đại thần binh, như vậy ý nghĩa sinh tồn của nó chính là phong cấm.



Không phải phong cấm đối với kẻ địch mà là phong cấm của thiên đạo đối với sinh linh địa phách này hạn chế nó không cho nó vượt hạn tiến hóa.



Càn Khôn Đồ, nghe danh thuộc một trong thập bảo nhưng thực tế lại là một cái mầm tội ác, là cái nguồn của sự ích kỷ.



Có điều phải nói tới đó là trăm dặm linh thổ trong càn khôn đồ này, xưa kia trước khi bị thiên ý phong cấm vào đồ thì đã tự sinh linh tính đạt đến trình độ tiếp cận phách cảnh, hiển nhiên bên trong bí mật tuyệt đối là không nhỏ và địa thế nơi đó cũng tuyệt đối không phải tầm thường.



Thật không thể hiểu nổi một vùng đất cỡ nào lại có thể sinh ra được tồn tại cỡ này.



"Ê lão đầu...ngươi có biết vùng đất năm xưa bị mang vào Càn Khôn Đồ này ở đâu không"



"Ngươi...chủ nhân, ngài hỏi vấn đề này làm gì"



"Uhm...làm nô bộc là cần phải có giác ngộ của nô bộc, chủ nhân hỏi ngươi 1 câu, ngươi lại hỏi lại chủ nhân 1 câu....rốt cuộc ta là chủ nhân của ngươi hay ngươi là ông nội ta vậy..."



"Ta...ta..."



"Ta cái gì ta...câm miệng cho ta, thứ không cần biết thì không nên hỏi, rõ chưa..."



"Uhm..." Hỏa Chân ấm ức gật mạnh đầu



"Tốt...trả lời đi"



Hỏa Chân: "....."



"Sao im ru vậy...muốn chết hay sao"



Hỏa Chân trợn mắt, bưng kín miệng.



"Khốn kiếp...muốn ăn đòn phải không"



"U..oa....chủ nhân, chính ngươi nói ta câm miệng mà"



"Ngu xuẩn, lúc cần nói thì không nói, lúc không nên hỏi thì lại hỏi...ngươi là ăn cám heo lớn lên hay sao"



"Ta...ta..."



"Ta cái gì ta...nói"



"Ta không biết" Hỏa Chân bị chửi ngu luôn



"Con mẹ nó...cút..."



Hỏa chân vui vẻ co giò định chạy thật nhanh, lão đang cấp tốc muốn tìm một góc nhỏ nào đó để an ủi cho ấm ức vừa nếm phải nhưng mà chân còn chưa đi đã...



"Đứng lại..."



"Chủ nhân...ngài...còn gì phân phó"



Thiên lấy ra Tiểu Hỗn Độn Đỉnh lấy ra viên hỏa tinh hắn ngưng luyện được từ chỗ hỏa sơn luyện khí phòng rồi ném cho Hỏa lão.



"Đây...đây là...là hỏa tinh...là hỏa chi tinh hoa trong truyền thuyết sao"



Hỏa chân lập tức run lẩy bẩy.



Hỏa tinh, một trong những tuyệt đại bảo vật trong truyền thuyết, là bảo vật vô giá của mọi hỏa hệ tu luyện giả, càng đặc sắc hơn đó là hỏa tinh này còn là vật chứa tốt nhất của hỏa chi pháp tắc.



Đối với linh thể như Hỏa lão chính là thần tài có thể giúp lão tái tạo chân thân.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK