Mục lục
Giới Thần
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

"Trước khi cá cược, ta phải làm rõ với ngươi chút sự tình mà ta nghĩ rằng ...ngươi hiện giờ vẫn còn chưa biết là mình gặp nguy hiểm thế nào.



Phan Cường là Tứ Thái tử Hoa Linh Quốc, ngươi hẳn là biết rồi ?



"Uhm.."

Thiên nhoài người ra ghế lười biếng trả lời.



"Không...ngươi còn không biết, Phan Chương hắn không chỉ là Tứ Thái Tử bình thường như vậy, hắn còn là một Họa Đại Sư duy nhất trên Hoa Linh Quốc, là người duy nhất đã vượt qua được tầng thứ 15 của Bách Thập Nhị Thánh Đồ Tháp...họa chi đại sư, cấp độ này ngươi hẳn là phải biết được mức độ là khủng bố cỡ nào chứ"



"Tạm được, vẽ được vài bức tranh trên giấy thôi.."



Đoàn Tư Dung thu hết biểu hiện của Thiên vào mắt, thái độ sinh chút khó chịu



"Không sai, nhưng mà Phan Cường hắn không chỉ là một Họa đạo cấp đại sư, mà còn là một họa đại sư đỉnh, đã ngộ được một chút họa chi đạo...hắn đã có tự tin bất cứ lúc nào cũng có thể vượt được tầng 20 Bách Thánh Đồ Tháp, người như hắn tại Hoa Linh Quốc này chính là được xếp vào tứ đại kỳ tài, có hi vọng lớn nhất đạt đến Họa Thánh, và cả ngai vàng..."



Đoàn Tư Dung một lần nữa ném cho Thiên một nụ cười xem thường, đáy mắt còn chứa sự dò xét



"Rồi sao nữa ?



Thấy thái độ của Thiên một chút gợn sóng cũng không có, Đoạn Tư Dung một lần nữa khó chịu



"Hừ, ngươi vì mấy ả đàn bà không ra gì mà đắc tội Phan Cường, ngươi dùng hành động thiếu lễ phép như vậy đối với ngài...ngươi hẳn là cũng đã nghĩ đến hậu quả của mình ?"



"Chưa từng nghĩ tới !" Thiên sẵng giọng nói



Mấy nàng Doãn Kế Anh cũng không nhịn được mặt đẹp vênh váo lên sự xem thường.



Dương Tiêu hắn một tay là diệt cả Lạc Quốc, trở bàn tay đánh tan tác Thần Mộc Tông, Thu Vô Mệnh, ... Chỉ mấy tên hoàng tử dởm không lẽ hắn còn phải bận tâm lo nghĩ hậu quả.



Mẹ nó, hắn không chọc người ta thì thôi, mấy tên ngũ xuẩn còn muốn đi khiêu khích hắn, thật không biết chữ "chết" viết thế nào mà.



Chỉ là mấy tên đàn ông tầm thường cũng đòi vấy bẩn chiếm đoạt các nàng, họ còn không có tự biết lấy mình.



"Hừ, quả nhiên là man rợ loại người, nói đạo lý đều cảm thấy phí sức..." Đoạn Tư Dung hổn hển tức giận.



"Ta lại nói cho ngươi...Hồ Ly Phong Họa này, là lai lịch thế nào...hôm nay bổn tiểu thư cho ngươi mở mang tầm mắt chút đỉnh, cho ngươi biết mình là cỡ nào ngây thơ ngu xuẩn...."



Thiên mở mí mắt.

"Cái này ngươi không cần phí lời, Thánh nhân đó của ngươi không thể nào nói hết được sự ngu xuẩn của mình, còn tự đề cao mình...ngươi và hắn đều là ngu xuẩn như vậy"



"Ngươi..!!!!" Đoàn Tư Dung bị hắn nói cho tức hổn hển



"Nói loại cá cược của ngươi đi.." giọng Thiên lạnh đi



"Tốt...tốt,...ta cá cược với ngươi. ...



Giọng nàng gằn lên



"....chỉ cần ngươi có bản lĩnh chạm được vào người nàng, ta sẽ khuyên bảo thái tử bỏ qua cho ngươi tội chết....nếu ngươi có thể một đêm ngủ với nàng, ta sẽ bảo thái tử không những tha ngươi không chết còn cả những bằng hữu, tri kỷ và các nàng...



Tay Đoàn Tư Dung lạnh lùng chỉ vào mặt mấy nàng Doãn Lục Anh gằn lên



" các nàng cũng sẽ được tha thứ...ngươi nghĩ sao"



Thiên ngồi đó thản nhiên ném cho nàng một thần thái tức cười



"Có thể đổi điều kiện sao ?"



"Không thể, ngươi là cá thịt ta là dao thớt....chỉ có ta có quyền quyết định cá cược này, ngươi chỉ thể chấp nhận"



Vừa nói, nàng lại vừ vênh lên mặt đẹp rất là cao thượng cay nghiệt nhìn xuống.



"Không ah, ngươi hiểu nhầm ý của ta...



"Cá cược này phải thế này: nếu ta chạm được vào người yêu nữ này,ngươi...sẽ là nô tỳ ấm giường một đêm cho ta, còn nếu như ta có thể cùng nàng ..làm chuyện đó, vậy thì...cái tên Phan gì đó phải đến trước mặt ta quỳ gối hối lỗi. Nếu như không ...ta đem Hoa Linh Quốc đem diệt cả nhà không chừa gà chó"



"Sao hả, ổn không ?"



"Hỗn xược, chỉ có hoàn thành cá cược này mới là cơ hội sống còn duy nhất của ngươi...còn dám một lời đùa bỡn, ta sẽ trực tiếp đem các ngươi tất cả...lăng...trì..."



"Oh...nói vậy, xem ra ngươi hình như vẫn còn chưa tự biết mình rồi..." nói xong, chỉ thấy Thiên liếc nhẹ ánh mắt sang phía sau nàng một chút.



Loại ánh mắt này kỳ dị mà bình thản nhưng lại chất chứa hơi thở nguy hiểm đến cực độ.



Đoàn Tư Dung lập tức cảm thấy bất thường, nhưng vừa nhìn ra sau liền cảm thấy lạnh cả sóng lưng.



Chỉ thấy phía sau đó, một đạo nhân ảnh dần dần lộ ra, trong tư thế cứng ngắc, trên tay cầm một cây bút lớn còn run rẩy, tay trái cầm sách đã mất đi cảm giác.



Lão nhân này, chính là chỗ dựa của nàng Họa Chi Thánh Nhân.



Nhưng mà bây giờ, hắn có vẻ như đã...không xong



"Ngươi...làm ...sao....được....?"



"Đùa Họa trước mắt ta, ngươi còn non lắm" giọng Thiên chế diễu.



Ánh mắt hắn nhìn tới Đoàn Tư Dung đang sững sờ khó hiểu.



"Sao hả, có thể nói chuyện được rồi sao ?"



Đoàn Tư Dung vốn dĩ đang vùng vằng khó tin thì lúc này, một ánh mắt mang tính cầu xin của vị thánh nhân phía sau nhìn đến, nàng lập tức bị đánh bại



Thánh nhân địa vị cao cả, nàng dù có là hoàng hậu tương lai cũng không phải có thể để hi sinh vô ích, trong lòng nhịn xuống nộ khí



"Được...được...ta cá với ngươi"



"Haha..." Thiên nhẹ ra hiệu với Doãn Kế Anh.



Cô bé này vốn không hiểu gì cả, nghe thấy cá cược cái gì "ấm giường" cái gì "ngủ một đêm" là đã thấy nóng mặt khó chịu còn chưa xuất khí, giờ thấy ánh mắt của hắn liền mấy lần trừng lên không những không hiểu mà còn chu lên miệng nhỏ hung hăng lườm hắn.



Lục Anh cười xinh đẹp hiểu ý liền dời gót sen, đi thẳng tới trước thẳng xuyên qua Đoàn Tư Dung tiến tới gần yêu nữ tuyệt mỹ bên cạnh sau đó



"Tiểu muội, đừng sợ...cùng ta qua đây đi !"



Yêu tinh này rụt rè đưa tay cùng Lục Anh nắm cùng một chỗ.



Nhìn cảnh này Đoàn Tư Dung lập tức há lớn miệng nhỏ không thể tin vào mắt mình, vị thánh nhân phía sau cùng trừng lớn con mắt muốn trố lồi ra.



Hai người cùng lúc khiếp sợ nhìn yêu nữ hệt như một nhân loại bình thường bị mang đi, rất nhanh chóng liền tới được chỗ Thiên.



Lúc này ánh mắt Thiên cũng trực chỉ nhìn nàng đôi bên đều trong suốt không tạp chất.



"Ta cũng có một đồng tộc của nàng"



"Hồ ly...ngươi biết tung tích tộc nhân ta ?"



"Uhm, nàng bị phong ấn ?"



"Uhm, ta bị trớ chú, là Thú Thần Trớ Chú trong linh hồn gông cùm lấy huyết mạch, hơn nữa còn bị đám nhân loại ti tiện này dùng rất nhiều lần phong ấn, phong lại tu vi, hiện giờ còn..."



"Uhm, chỉ là chút phong ấn nhỏ yếu mà thôi, ta giúp ngươi giải khai..



Nói xong, hắn một tay như quỷ thần xuất hiện liền chộp tới

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK