Mục lục
Giới Thần
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

"Pụp....phụp..." chỉ vang lên 2 âm thanh duy nhất này sau đó toàn bộ trận pháp và pháp bảo phòng hộ trên người Hoàng Chung liền như bọt biển vỡ vụn.



"Công tử chạy mau..." một giọng nói gấp gáp vang lên



Nhưng chỉ kịp vang lên trong ngắn ngủi sau đó biến mất trong dòng sông hủy diệt.



Cũng ngay tại lúc này một trận dao động không gian sinh ra, từ trong thiên đạo phủ xuống một loại ý chí đáng sợ, thời gian không gian ngay lập tức liền như bị đóng băng đi.



Trước khủng bố lực hủy diệt này không gian thời gian cũng bị mạt sát nhưng chỉ trong tích tắc ngắn ngủi chững lại đó một sinh mạng đã bị cứu đi.



"Chủ nhân...hắn...không chết"

Băng Vô Cương nói



"Uhm...thiên mệnh thích trêu đùa, không sao...dù hắn không chết thì cũng không khác là bao...thật sự nghĩ rằng ta không dám giết hắn sao, ngu xuẩn"



"Tiêu ca ca...ta thấy khó hiểu ?" Dương Tiểu Thanh nghiêng nghiêng đầu nhỏ hỏi



"Đáng sợ như cả Thu Vô Mệnh đều bị ca giết vậy một tên Hoàng Chung đó thôi...tại sao lại không thể, ca có vẻ hơi kiêng dè hắn ah, với lại cái câu "chờ khi đến thượng thiên vực sẽ là ngày chết của huynh" như vậy là sao ?"



Cùng là câu hỏi này tất cả mọi người đều hướng mắt đến hắn tìm câu trả lời.



"Có gì đâu khó hiểu, Hoàng Chung hắn là món đồ chơi của thiên mệnh dùng để đối phó ta, từ bé đã được thiên đạo ban cho cơ duyên trong mình còn sở hữu 1 trang trận thư....lần này bị ta đánh như vậy hẳn là hắn cũng sẽ không chết mà ngược lại còn nhận được thêm cơ duyên, lần tới gặp lại hắn sẽ có thêm một chút năng lực sống sót trên tay ta"



"Còn vấn đề trên thượng thiên vực cũng là vì như vậy, ta kháng thiên phản lại thiên mệnh sắp đặt vốn đã đủ để thiên ý tru diệt, nếu ta mà còn giết Hoàng Chung hắn thì lại càng là đại nghịch bất đạo chạm vào điểm mấu chốt và hủy đi con cờ cuối cùng của thiên mệnh. Tại thượng thiên vực thiên ý chưởng khống pháp tắc vô cùng mạnh, mạnh hơn nhiều so với đây cho nên thiên đạo có thể thả ra thiên phạt mạnh hơn nhiều"



"Ah, thì ra là vậy...Tiêu ca, vậy huynh đừng tới thượng thiên vực, ở đây làm đế vương không phải tốt sao ?"



"Con đường trả thù của ta không thể không đặt chân tới thượng thiên vực, với lại....nếu ta không đến thì phiền phức cũng đâu có ngừng kéo tới"



Không sai, nếu Thiên không giết tới thì liệu Thu gia sẽ buông tha cho hắn sao, Dương gia sẽ buông tha sao thậm chí là cả Thần Mộc Tông, cả Ngũ Độc Môn và cả các thế lực lớn tại đó nữa.



Sự hấp dẫn của Thiên Trận và Trận Thư không phải là nhỏ.



"Phải rồi, Tiêu ca....tên Hoàng Chung đó được trận thư nhận chủ thật sao ?"



"Uhm...chính là hắn"



"Ah, vậy còn 3 tấm của chúng ta thì sao ?, không lẽ ..."



Nhưng Doãn Kế Anh còn chưa nói xong đã bị đại tỷ kéo lại.



"Aii, Anh muội sao nàng khờ như vậy ah, Tất nhiên là do Tiêu ca làm ra rồi..."



Che lại miệng nhỏ, Doãn Kế Anh có chút khả ái ngây người ra.



Trận thư nhận chủ là duy nhất và do thiên đạo sắp đặt, nhưng Tiêu ca của nàng lại có thể phá bỏ quy luật ép trận thư nhận cùng lúc 3 chủ nhân.



Chợt nàng nhìn sang Thiên, sau đó làm ra biểu tình hiểu ra



Không sai, nếu là người khác thì có thể không tin nhưng còn Thiên....hắn làm cái gì đều có thể cả.



Chợt trong con tim của nàng bỗng nhiên đập mạnh một cách ngọt ngào.



Kỳ lạ, trước kia trong 3 tỷ muội thì nàng là người mù quáng với Thiên nhất nhưng bây giờ thì người đó có vẻ như đã chuyển sang đại tỷ của nàng rồi ah.



"Uhm...trận thư này tuy tốt nhưng lại dính dáng đến thiên ý quá nhiều, ở trung thiên vực này ta có thể cưỡng bách nó nhưng nếu tới Thượng thiên vực thì hơi khó nói ah, chờ vài ngày ta phải làm chút chuẩn bị để ngăn ngừa việc này"



"Ý huynh là, huynh có thể vĩnh viễn chia cắt Trận Thư cho nó nhận chủ vĩnh viễn sao ?"



"Tất nhiên, quà mà ta tặng sao người ta có thể lấy đi, cũng giống như các nàng vậy....làm nữ nhân của ta thì sao có thể theo người khác ah"



Thiên chọc ghẹo



"Xí...huynh nằm mơ"



"Hahahahaha...."

..............



Quả như lời Thiên nói, tại một nơi hẻo lánh trên thượng thiên vực.



Nơi đây là một nơi được phủ đầy những hỏa diễm mầu trắng tinh một cách quỷ dị, trong đốm lửa lập lòe không ngờ hiện lên vô số hư ảnh đầu người tựa như ma trơi, trên hỏa diễm còn thoáng hiện chút quỷ lực, ma lực và hỏa hành lực lượng. 3 loại lực lượng này không ngờ lại cùng tồn tại tương hỗ trên một đốm hỏa diễm.



Xưa nay hành hỏa mang lực lượng chí dương chí cương, vốn là khắc tinh của quỷ hệ âm tà lực lượng, nhưng mà ở đây không ngờ lại chánh tà cùng sinh tồn kỳ lạ đến cực điểm.



Ngọn lửa này vây quanh một đá thịt bầy nhầy mầu đỏ tươi như bùn vẫn còn thấy rõ cả vài lóng xương vỡ và một phần đầu lâu.



Hỏa diễm này bao vây chính là vì muốn thôn phệ nuốt chửng đạo linh hồn còn nằm trong cái đầu lâu vỡ tan đó, bất quá lại bị một tờ giấy trong suốt ngăn lại. Rất dễ thấy đây chính là 1 trang trận phù.



Xung quanh hắn còn có 12 cây trận kỳ đã gãy vỡ hơn nửa, chúng dưới sự điều động của tờ giấy này mà tự thành trận pháp phòng hộ không cho hỏa diễm kia thôn phệ ngược lại



Loại hỏa diễm này tuy muốn làm hại đến linh hồn bên trong nhưng dưới sự hấp dẫn của trận pháp này lại có thể hấp lấy một chút tinh hoa trong hỏa diễm, thần kỳ là nhờ vậy mà thân thể lẫn linh hồn bên trong có vẻ như tốt lên.



Hỏa năng bồi dưỡng thân thể còn quỷ lực, ma lực lại bổ dưỡng linh hồn.



2 thứ này cùng lúc bồi dưỡng lấy thân thể khiến cho tốc độ hồi phục của hắn có vẻ nhanh lên không còn nguy cơ tử vong nữa.



Đồng thời lúc đó trong trang trận thư này cũng đang dần dần xuất hiện hoa văn một đốm hỏa diễm mầu trắng. Rõ ràng đây lại là một loại hỏa chủng.

........



Cũng trong lúc này tại Hoàng gia cũng là một trận náo loạn.



Hoàng Chiêu chết



Hoàng Chung mất tích



Hoàng Siêu, niềm kỳ vọng lớn nhất của hoàng tộc cũng chết



Lão tổ Hoàng Chấn Thiên thì rơi vào ngây ngốc, linh hồn không thể trở về thể xác, Hoàng gia chỉ còn lại duy nhất hoàng đế Hoàng Tuân và một mớ bòng bong hỗn loạn.



Hắn trông giống hệt như một lão già không có sức sống ngồi bệt ở long ỷ suốt đêm không ngủ

.......



Ngũ Độc Môn.



"Cái gì....cả tứ lão đều chết, không thể nào, Hoàng Siêu tên đó bản lĩnh rất lớn không thể nào lại bại"



"Môn chủ phu nhân, sự tình ngày đó diễn ra không có một ai biết, khắp kinh châu chỉ bị mấy lần chấn động rung lên nhưng không hề có bất kỳ dư ba chiến đấu, chỉ biết rằng sáng nay liền truyền tới tin báo tử của Hoàng gia, Thiên gia sau đó nô tài đến Tông Đường liền thấy mệnh bài tứ lão đã vỡ vụn"



"Không thể nào, có thể giết được mấy chục thánh nhân đặc biệt là cả Hoàng Siêu tên quái vật kia cũng bị giết, dư ba sao có thể nhỏ được....uhm, không lẽ là trận pháp....lão Hoàng Chấn Thiên kia không phải dùng trớ chú kia sao...ngươi, còn nghe được tin gì từ Hoàng gia nữa"



"Phu nhân, nghe tin mật truyền...hoàng lão gia tổ ..đã chết"



"Chết..." vị phu nhân này hơi thẫn thờ ra một chút



"Quả thật ngoài dự liệu của ta...thật ngoài dự liệu của ta, nhưng bất quá cũng không phải quá xa....Dương Tiêu này không ngờ lại ưu tú đến như vậy, cũng may ta đã sớm có chuẩn bị...hahaha..."



Ngay lúc này, một giọng nói truyền âm trong đầu bà ta vang lên



"Phu nhân, ta đã thành công tiếp cận hắn..."



Đôi mắt phu nhân này tóe ra tia sáng vui mừng.



"Hahahahaha...tốt...nếu vậy thì tốt, nắm giữ một con cờ càng mạnh sẽ càng hay....Dương Tiêu, ngươi sẽ có vinh hạnh được làm con cờ chủ bài trong ván cờ của ta...hahahahaha..."



"Nhu nhi, ...Ngủ với hắn, chậm rãi gieo mê tâm độc, khai thác toàn bộ bí mật của hắn, trong thời gian ngắn mang Trận Thư về cho ta"



"Vâng, thưa phu nhân..." giọng nói mềm mại này vang lên nhưng lại giống như có điều muốn nói phía sau nhưng không cách nào nói ra, bất quá lúc này vị phu nhân này đã tóe lên tia vui sướng ánh mắt như đang lấy khắp thiên hạ ra làm trò đùa vui cho mình.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK