"Nhìn thấy cái đỉnh này không ?"
"Chủ nhân....nhìn thấy, chủ nhân ta sẽ lập tức dung hợp với nó"
"Khoan đã, ai bảo ngươi dung hợp với nó..."
"Chủ...chủ nhân, ngài không phải bảo ta làm khí linh sao...ta ..."
"Ngu ngốc, ai bảo ngươi tinh tướng ...có đầu thì phải biết nghĩ, chửi là phải biết nghe chứ"
"Chủ nhân....vậy ngài bảo ta phải làm sao đây"
"Đi vào trong đó...luyện hóa viên hỏa tinh đó luyện ra linh thể, lĩnh ngộ những thứ trên đó"
"Hả...chủ nhân...vậy, không phải ngài bảo ta làm khí linh sao...ta.."
Hỏa Chân giống như nghe phải một câu rất thiếu tính chân thực, hắn vừa mong đợi mà vừa thấp thỏm.
"Hừ,...nể tình ngươi lúc nãy thoát ra nhưng vẫn tuân thủ lời hứa không bỏ trốn, ta cho ngươi một chút lòng tin, nhưng mà nhớ kỹ cho ta...ta cho ngươi tự do không có nghĩa là ngươi có thể phản bội lại ta, lại càng không đồng nghĩa với việc ngươi có thể chạy thoát"
Hỏa lão giống như nghe được tiên âm trên thiên đường vọng xuống, trái tim nhỏ liền như vỡ tung.
"Chủ nhân tốt...số ta thật tốt, kiếp trước còn tích đức không tệ...uổng cho ta nãy giờ con đang khóc lóc bi thương cho mình ah, giờ mới biết chủ nhân tuy có chút hung dữ nhưng là lời ma tâm phật ah"
Bất chợt lão tự nhiên cảm thấy như Thiên chưa bao giờ đẹp trai như thế.
"Vèo..."mang theo kích động lão ta chui cái vèo vào trong Tiểu Hỗn Độn Đỉnh.
Tuy rằng đã có phệ thiên hỏa làm khí linh nhưng nó vẫn còn rất non nớt, ngược lại nếu có thêm Lão đầu này vào thì khác, năng lực khống hỏa của lão vô cùng cao, hỏa chi thiên đạo của lão nếu như chậm rãi dung nhập vào đây biến tiểu đỉnh này thành một hỏa chi bảo địa thì uy năng của nó nhất định sẽ không ngừng tăng lên.
Tiểu hỗn độn đỉnh này có 2 mặt phân thành âm dương song kiếp, một mặt là thôn thiên hỏa chủng chưởng khống, một mặt cho hỏa lão chưởng khống vừa vặn phù hợp.
Tiểu độn đỉnh sau khi hoàn thành liền bắt đầu dung nhập vào hỏa chi thiên đạo, phẩm cấp đang không ngừng thoát biến tăng lên, Thiên lại tiếp tục nhập vào vị trí thứ 4 trong lục hợp hoàn thành thêm một mắt xích nhỏ cho Thông Thiên Tràng.
"Uhm, cũng nên là lúc đi ra thôi"
Tay phải Thiên chộp mạnh vào tòa thạch bi, thiên đạo pháp tắc trong đó lập tức liền điên cuồng bò lên cánh tay hắn tiến hành ràng buộc.
Thiên trợn mắt lên, cánh tay gồng mạnh nắm chặt lấy vô số sợi pháp tắc này kéo mạnh.
Lực tay của Thiên, lớn tới bao nhiêu chính hắn bây giờ cũng không đếm hết.
Lần trước đại chiến với Hỏa Chân, hắn ngay cả làm nóng người cũng không tới, tay chỉ khẽ dùng sức liền phát ra trăm triệu tinh thì bây giờ hắn dùng gần như toàn lực sẽ là bao nhiêu.
"Ầm..ầm...két...két.."
Tựa như một ngọn núi bị kéo xềnh xệch sinh ra âm thanh cự đại trọng lực ma sát trên đất.
Lực tay khủng khiếp của hắn, dù là thiên ý cũng không thể phản kháng
Trong lúc tay Thiên kéo mạnh thì ý chí của hắn lại điên cuồng tràn ra ngoài, hắn trả lại tự do cho thao thiên đại địa ý chí ở đây sau đó dưới bổn nguyên phách ý có sẵn của Thiên, đạo đại thế nguyên bổn của mảnh đất này vừa thoát khỏi khống chế tạm thời của thiên đạo liền cấp tốc ngưng tụ thành hình.
"Ầm..ầm..ầm..."vô tận mặt đất dưới chân liền thoát khỏi quy luật vĩnh hằng trở về bổn ý của mình sau đó tựa như sống lại bắt đầu dẫn dắt nhau sinh ra những tia ý chí sinh tồn mãnh liệt, một loại yêu khí năng lượng dần phát tán ra.
Dưới chân bắt đầu kéo dài ra những đạo tiểu linh mạch chập chùng, yêu khí hòa với một loại quật cường ý chí bốc lên cao, xu thế không thể đỡ.
Đúng trong lúc này Thiên cảm nhận được một loại cực hạn chịu đựng của thiên ý, ngay lúc này loại thiên ý này dường như đang vươn dài ra tìm tới liên kết với một nơi nào đó tựa như tìm cứu viện nhưng mà cũng lúc đó Thiên động.
Vô Sắc Lĩnh Vực lập tức phong tỏa mọi phía mang vô tận không gian chiều dài ra náo loạn quỹ tích đường đi của nó sau đó lại dùng hỗn độn chi ý dẫn ngược nó trở về tấm bia đá này.
Tay trái Thiên mang theo vô cùng vô tận tinh thần lực cùng với cực hạn "đại địa bao dung phách ý" viết thành một chữ "phong" trên mặt bia trực tiếp nhốt đạo thiên ý này lại đây.
"Uỳnh....uỳnh..." lúc này đạo ý chí phách thể của Càn Khôn Đồ cũng đã hoàn thành tiến hóa, ý chí này vừa thành liền mang theo cực độ vui mừng hướng tới Thiên bày tỏ lòng biết ơn vô hạn, như một đứa trẻ ngoan gặp lại cha mẹ.
"Đừng mất thời gian nữa, mau nhập bia ..."
Địa phách rất nghe lời Thiên, nó quay sang chữ "phong" trên bia mang theo vô cùng vô tận cuồng nộ bắt đầu tràn tới thay thế cho phách ý của Thiên tiếp tục bọc lại đạo thiên ý đó trên thạch bia.
Thiên buông lỏng cơ thể. Mỉm cười nhìn ánh sáng tỏa phát trên tấm bi tựa như nói chuyện với người thân.
"Tiểu hài tử...bây giờ thì tốt rồi nhé"
Tòa thạch bia liền rung rung lên mấy cái, ý chí trên đó chứa đầy một niềm vui lẫn ỷ lại mơn trớn bên người Thiên.
Thiên không hề luyện hóa Càn Khôn Đồ thành của mình, tuy rằng bây giờ nó đã có được ý chí và năng lực gấp cả chục lần trước kia, nhưng mà điều đó vẫn chưa đủ để hắn động tâm.
Dù huyền bí trong mảnh đất bị thiên ý gen tỵ này vẫn rất không tồi nhưng một bức càn khôn đồ này còn không chắc đã bằng một viên tiểu giới trong trong 16 viên Thông Thiên Tràng.
"Xem ra...cũng đã đến lúc làm ra một chút mầu sắc trả đũa cho Chiến Thần Đà rồi.."
...........
Chiến Thần Đà, đệ tứ bảo khố.
Xưa nay thần khí đều có ý thức chọn chủ, đặc biệt là bảo vật đẳng cấp từ thiên bảo trở đi, thập nhị thần khí lại càng có yêu cầu hà khắc trong việc chọn chủ của mình hơn người khác.
Đặc biệt là thập đại thần khí xưa nay sẽ chỉ chọn một chủ duy nhất, nếu chủ cũ vẫn lạc thì một ngàn năm sau mới nó mới lại tìm chủ mới.
Càn Khôn Đồ lại vừa vặn mới gần 1000 năm mất chủ cho nên Chiến Thần Đà dù trông ngóng từng ngày cũng không có bện pháp chiếm đoạt nó.
Vừa vặn là chỉ còn 1 năm nữa sẽ tới hạn định này cũng là thời gian thiên tài giao lưu hội diễn ra mở ra thần quật trong truyền thuyết.
Mỗi món bảo vật thuộc thần bảo sẽ tương ứng theo thứ tự của mình mà được tuyển danh ngạch vào thần quật, Càn Khôn Đồ chính là thứ 10 sẽ có được thêm một danh ngạch, nhưng Chiến Thần Đà Càn Khôn Đồ thì nhất định Thái Huyền Môn cũng sẽ có bảo vật phẩm cấp tương tự
"Sư huynh, nghe nói là Lã thiếu đã bắt về thánh sư khí đạo Hoàng Thanh Thiên rồi mà, sao bây giờ lại thấy hắn bị phạt mà vị thánh sư kia ở đâu ta không thấy"
Một người đệ tử hỏi vị sư huynh bên cạnh.
"Đó là do Lã thiếu vô năng, trước khi đi hắn còn thề thốt sẽ mang thành quả lớn nhất về nhưng 300 vị trưởng lão đi theo bây giờ đã gần tháng vẫn chưa ai trở về, Càn Khôn Đồ lại mất một lần sử dụng"
"Uhm, Càn Khôn Đồ giờ chỉ còn 3 lần sử dụng đi, một vị thánh sư ah...lại bị dùng cách này để sinh tồn, thật là đáng tiếc"
Ngay lúc này một trận đại thế to lớn bỗng nhiên lấy thế như che trời phủ đất lan tràn ra ngoài.
"Ầm..ầm..ầm..." chỉ trong chốc lát cả nửa phần kiến trúc Chiến Thần Đà đã bị bao phủ ngăn cách
"Đây...đây là cái gì, không xong chúng ta bị bao phủ"
"Đây, khí thế này sao có vẻ quen quen....ah....không lẽ"
2 tên này còn chưa nói xong thì âm thanh đã bị khủng bố bao dung chi thế nuốt ngập.
Luồng đại thế kinh người này mạnh mẽ đến khó tin, tốc độ luyện hóa nhanh đến khó tin, những nhân cảnh cao thủ Chiến Thần Đà bình thường gần như không mất tới 10 giây đã bị nuốt gọn.
Tầng đại thế này mở rộng trọn vẹn 10 dặm đất, vạn dặm sâu, ngàn trượng cao, khí thế che thiên phủ nguyệt mạnh mẽ không thể đỡ.
Danh Sách Chương:
Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK