Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

"Cơn gió nào đưa vị đệ nhất kiến trúc sư của ngoại khu đến đây. Người anh em cần rèn đúc món vũ khí nào, cứ nói, chút điểm này ta làm vẫn được."



Tráng hán cơ bắp lực lưỡng, mặc chiến quần rộng, cởi trần, cầm trong tay cây búa lớn, mồ hôi vã như tắm, tiến tới bắt chuyện với hắn.



Nguyễn Kim nhìn chút, lại liếc mắt lên giá đỡ, phía trên móc lấy một cây búa lớn, lưỡi búa hơi chút ánh lên hào quang, lại treo ở vị trí cao, khó mà không thu hút ánh mắt.



Orin vuốt vuốt cằm, đặt lưỡi búa xuống, kéo ghế ra hiệu cho hắn ngồi.



Nhưng hắn cảm thấy bên trong này có thứ gì đó nhơ bẩn, nhân quả tuyến bị chồng chéo, chằng chịt, nhìn như ổ nhện, hắn đành từ chối ý tốt, thẳng thắn buông xuống thư thách đấu.



"Không cần giả vờ, ngươi cũng rõ mục đích ta tới, nhìn lấy ngươi cũng có một món vật phẩm đặc biệt, chúng ta làm cuộc tỷ thí như thế nào? Ta đặt cược Cán đao tham lam cùng Cuộn giấy kiêu ngạo, ngươi chỉ cần ra một món. Lời chứ?"



Tráng hán khóe mắt hơi giương lên, nhìn qua một lần tên thanh niên trước mắt, đánh giá một hồi rồi cười lớn, cúi gầm mặt xuống đất mà cười, che đi gân đen đang nổi lên nơi khóe mắt.



Nguyễn Kim không thèm để ý, quăng lại một câu rồi quay người rời đi.



"Đã tự tin thì nguyên liệu ngươi ra, địa điểm là kim tự tháp, dụng cụ thì không cần, ta tự có, trưa mai, chúng ta gặp."



Orin dừng cười, tròng mắt đen nhìn lại bóng lưng khuất dần của Nguyễn Kim, hắn cảm giác ngứa ngáy trong người.



Nhìn qua chồng giấy, hắn liếm môi... Những đôi vợ chồng trẻ này thật là nhiệt huyết, nhưng thiếu kinh nghiệm... Để ta bổ sung kinh nghiệm...

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK