Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Mặt trời đã lên cao, bụi mù hằng ngày bao phủ lấy tầng cao của thành phố đã không còn, người dân lại lần nữa được sinh hoạt dưới ánh sáng chói lóa.



Nguyên liệu đã bố trí không sai biệt lắm, đợi một hai tháng liền có thể mở ra nhà hàng bình dân.



Dù sao thì cũng đã thành tổ đội, cũng đã đến lúc truyền lại ngôi vị cho phó bếp Quế Nguyệt.



Trước đó...



Cần phải giải quyết tên này đã.



Từ đằng xa bước tới một bóng người, bụng hơi phệ, nắm lấy một cái đao đầu bếp, mũi nhọn sắt bén, khí chất có chút điên cuồng, sau lưng hắn như có như không hắc vụ.



"Nào nào, vị khách từ phương xa, thật không thể chờ đợi để so tài nấu nướng, mở mang vị giác... Nơi đây không còn gì ngon lành nữa..."



Nguyễn Kim nghe từ xa âm thanh vọng lại, hắn chỉ hơi lắc đầu, cũng đáp lại.



"Vội vàng gì chứ, luật đã định trước, chúng ta bắt đầu chứ?"



Âm thanh hắn nhẹ nhàng, lịch sự, không nghe ra chút cảm súc nào, điều này làm Baren cảm thấy có chút hứng thú.



Đám đông dần tụ tập lại, kẻ ngoại lai này luôn làm thứ gì đó đặc biệt, cứ nghĩ khiêu chiến Hall đã đủ rung động rồi, nhưng nào ngờ, chẳng qua bao lâu lại khiêu chiến đại trù đỉnh cấp của Ngoại khu, quả thực là ăn gan trời.



Nguyễn Kim nhìn lấy bảng nhiệm vụ đã mô tả kỹ càng, hắn lại không có lí do gì để trì hoãn nữa, hắn bắt đầu tuyển định nguyên liệu.



Baren cũng không chậm trễ, thân hình mập mạp của hắn nhìn vậy chứ vô cùng linh hoạt, hắn nhanh chóng chọn xong nguyên liệu, bắt đầu sơ chế.



Nguyễn Kim thì một mặt nhàn nhã, chỉ lựa chọn lấy một vài loại nấm, sơ chế cũng nhanh chóng, chỉ cần cắt bỏ đi rễ cùng làm sạch thân nấm liền có thể sử dụng.



Loại nấm này là một loại thức ăn quen thuộc với mạo hiểm giả, thứ này mọc khắp nơi, coi là nguồn dự trữ lương thực tạm thời tuyệt vời, chẳng những no được cái bụng mà nó còn có tác dụng hồi lại sinh lực, may mắn có thể giải đi trạng thái xấu.



Mạo hiểm giả gọi vui là thanh lọc nấm.



Thứ này chỉ có thể coi là thức ăn dự trữ khẩn cấp, vị của nó quả thực là kinh khủng, cảm tưởng như ngươi phải ăn một quả ớt địa ngục, mới đầu vào lưỡi thì cay, vị cay qua đi lại là vị đắng, trôi xuống họng thì lại chát.



Quả thực là ác mộng với kẻ không chuẩn bị lương thực từ trước.



Nguyễn Kim nhìn lấy ánh mắt kinh dị của mạo hiểm giả, thể thức là làm món ăn cho người dân, rồi để chính họ làm giám khảo.



Dùng thanh lọc nấm làm nguyên liệu chính...



Quả thực khiến thâm tâm mỗi người có chút run rẩy...



Nguyễn Kim rửa sạch, đơn giản xiên qua một que nhỏ, đặt lên lửa lớn mà nướng.



Mùi hương thơm thoang thoảng bay lên như gợi lại vị giác lúc mới nếm thử khiến dịch vị của người xung quanh kém chút trào ra, nhìn vậy cũng thấy được âm ảnh của món đồ chơi này có bao nhiêu lớn.



Xem chừng mỗi người ở đây đều ít nhất một lần nếm thử...



Nguyễn Kim cũng không nhìn nhiều, chỉ vẻn vẹn cảm khái một lúc, tiếp sau đó hắn đứng lên, nhổ mấy miếng rêu bám trên tường, nếu so sánh đơn giản với loại rêu này, thì nấm thanh tẩy còn hiền lành chán.



Không ít người thử qua nấm thanh tẩy, không chịu nổi, muốn tìm kiếm loại lương thực khác, sau khi kiểm chứng không có độc liền ăn vào loại rêu này.



Trãi nghiệm lúc đó phải nói là kinh dị toàn trường, vừa nếm thử, bọn hắn đã phải nhờ đồng đội đánh ngất, khiên về khu nghỉ chân để rửa ruột.



Đừng nói hương vị, thứ này tốt nhất vẫn đừng nên đụng vào.



Nguyễn Kim lấy rêu rắc lên nấm, mùi hương cả hai trộn lẫn sinh ra một tia đặc thù phong vị, nhưng càng nhiều hơn là cảm giác ám ảnh.



Không ít người đã phải chạy ra, tránh tác phẩm của hắn đi càng xa càng tốt.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK