Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Đám người bên ngoài hơi chần chừ, dựa theo ước định, bọn hắn đã tham gia ăn một bên thì cũng phải ăn bên còn lại tương đương...



Muốn hưởng thụ hương vị thăng hoa mới lạ của Baren thì sau đó phải chịu qua món nướng của Nguyễn Kim tra tấn...



Quy định này thực sự khiến người ta chùn bước, ăn một miếng lớn bên kia thì cũng phải ăn miếng lớn bên này, thưởng thức mỹ thực của Baren càng nhiều thì cũng phải hưởng thụ tra tấn càng dã man từ món ăn của Nguyễn Kim.



Tất cả chần chừ một lúc, mặt trời đã lên đến đỉnh, mùi thơm đã thịnh, bắt đầu có người tiến đến bàn ăn của Baren.



Một người, hai người,...



Từng người nếm thử đồ ăn, một mặt thõa mãn, còn hơi thèm khát muốn ăn tiếp, nhưng nhìn về núi nấm nướng chồng lên như nấm mồ, bọn hắn kiềm chế lại bản thân, thứ kia, ít ăn một điểm liền hay một điểm, tra tấn sẽ không quá đau đớn.



Một lát sau, đoàn người đã chén sạch thức ăn bên Baren, một bên thì tận hưởng dư vị, một bên thì sầu mi khổ kiếm nhìn về núi nấm nướng rêu...



Có chơi có chịu, bọn hắn đã thõa mãn, chịu điểm khổ cực, nhanh chóng công bố Baren chiến thắng, rồi móc họng ói ra đống nấm này là được.



Chuẩn rồi, cách giải quyết này cực kì ổn thõa.



Đám người thương lượng một hồi cũng quyết định tiến tới, nuốt vào mấy cây nấm quen thuộc...



Vừa ăn vào, một loại cảm giác kì diệu trong người dâng lên, dư vị của Baren bị gột đi hết, món nấm mềm nát kết hợp với rêu xanh bầy nhầy nhưng lúc này lại giòn xốp, nước sốt chảy ra hơi chua hơi mặn, nhai nát lại có điểm ngọt, hậu vị hơi tê cay đầu lưỡi, xúc cảm mới lạ.



Đám người ngạc nhiên nhìn lấy nhau như muốn hỏi, ngươi có cảm thấy như ta không?



Quầy thức ăn nhanh chóng thanh không, mọi người còn một mặt thòm thèm nhìn về phía hắn.



Nguyễn Kim một mặt cười cười nhìn lấy phản ứng của mỗi người, hắn có thể cảm nhận được tâm tình của họ.



Baren một mặt mộng bức, muốn tiến đến ăn thử thì bị Nguyễn Kim cản lại.



"Nào, để giám khảo chúng ta quyết định đi."



Nhưng sau đó, Nguyễn Kim lại trực tiếp kéo ra một tờ giấy da dày, chữ viết trên đó là nước sốt hắn đã sử dụng trong nấu nướng, tựa như khuyến khích mỗi người tự làm lấy.



Bọn họ nhìn lấy quá trình, bây giờ biết lấy thành phần, không ít người muốn làm thử, dù sao thứ nấm và rêu kia mọc ở bất cứ đâu, nguyên liệu cũng cực kì phổ thông.



Không khí lại nhộn nhịp, sôi động nhất vẫn là mấy tên đã được ăn hàng chính hiệu.



Lúc này sắc mặt Baren đã tái xanh, hắn biết, đại thế đã mất...

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK