Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Một mặt tự tin, hắn bước vào căn phòng boss, bên trong cực kì khác biệt, một cái đầm lầy thu nhỏ bên trong, lít nha lít nhít các loại ễnh ương, kêu vang um tỏi.



Hắn quăng ra một đạo quan sát xem trình độ thiên phú hắn là gì.



Nhìn xong thông tin hắn mới ngẩn người ra, khó trách viễn trinh trùng đến đây là gãy, vũ khí mạnh nhất của viễn trình trùng là độc tố, mà lũ này thì không sợ độc tố, liền làm một chữ, miễn các loài độc tố trí mệnh trong phút chốc, sau đó tiêu hao thể lực để khôi phục thương thế.



Độc tố khiến cơ thể hắn được cường hóa, gia tăng mạnh tốc độ hồi phục thể lực.



Chưa kể, kỹ năng hạch tâm sinh ra từ thiên phú của nó là phát tán độc.



Cơ chế đơn giản, nó hấp phụ các loại động tố khác nhau, tồn trữ trong cơ thể mình, thông qua đó nhiễm vào thể lực của bản thân chất kịch độc, đợi con mồi tới liền tráng qua cơ thể một lớp màng mỏng, bên trong ủ lấy lượng lớn thể lực, vừa có công dụng chặn chấn động, vừa có thể lợi dụng chất độc, từ từ thẩm thấu vào kẻ chạm phải.



Đó là còn chưa nói tới con bài tẩy tối thượng. Ểnh ương Taliban, lượng máu dưới 20%, chuyển hết huyết lượng thành thể lực, rồi dẫn phát độc tính, biến thành độc vụ, một mặt có thể sát thương lớn cho địch thủ, một mặt còn là hỗ trợ đám ễnh ương còn sống, chúng hấp thu độc vụ sau càng lúc càng mạnh.



Loại hình này thực sự vô giải, càng đánh mình càng đau, đánh không chết thì nó tự sát, khiến trận chiến càng lúc càng khó.



Quả thực là điên rồi, vừa kháng độc, vừa có thể dùng độc làm hạch tâm chiến lược, nếu như theo kế hoạch bình thường, quét sạch đám tiểu quái xong mới chiến boss, thì lúc này boss đã đạt đến ngưỡng sức mạnh cực kì kinh khủng nhờ vào hấp thụ di sản của con dân nó.



Tình hình quả thực cực kì gay go.



Nhưng đó là với người bình thường, còn Nguyễn Kim, hắn chỉ cười cười, vẻ mặt như nhìn thấy một tòa bảo tàng.



Nếu hắn có thể nhất kích tất sát, đừng nói là 20% ngưỡng máu tối đa mới tự hủy, ngươi liền chủ động kích hoạt tự hủy cũng không đủ thời gian.



Long sào của hắn trong trường hợp này có chút lép vế, nhưng hắn không sợ, mượn cơ hội này để rèn giũa long sào cũng là một ý tưởng tốt.



Ngũ long bay lượn, tung hoành ngang dọc, không chút cố kỵ gì cả, một đường quét ngang, một kẻ sống cũng không còn.



Lượng máu của đám ễnh ương tiền tuyến nhanh chóng tụt đi, vừa chạm 20% liền toái phá, phun ra độc vụ dày đặc, che chắn tầm nhìn.



Ngũ long tốc độ chậm dần, hiển nhiên đã nhận bị ảnh hưởng rất nhiều.



Độ bền giáp chắn nhờ vào mấy loại hiệu quả chồng lên mới miễn cưỡng trụ vững ở trên 90% tổng lượng, vấn đề không quá lớn, nhưng thử thách thực sự nằm ở lũ quái tinh anh, nếu như ải của sói hay nhện, quái tinh anh bị giới hạn bởi khả năng sinh sản cùng tập tính sinh sản thì ở trong phòng boss này, quái tinh anh thực sự không bị hạn chế.



Số lượng cực kì kinh người, chưa kể, do tài nguyên phong phú, thực lực quái tinh anh thực sự là không thể coi thường.



Hắn nhìn lấy cảnh này lặng yên từ từ thay thế nguyên liệu của ngũ long, bắt đầu rút module 3 ra khỏi long sào, tự thân tạo dựng một long sào mới.



Tiếp tục chiến đấu hiển nhiên là lựa chọn kém cỏi nhất, hắn không định đánh lâu dài, vì thế hắn yên lặng ra lệnh Bảo Nhi chuẩn bị vài phần thuốc bổ trợ, chờ đợi cơ hội liền xông lên trảm thủ.



Một bên khác, Quế Nguyệt vượt qua được kì đầu tiên của Nguyệt Ấn, vẻ mặt mê man, ánh mắt hơi đờ đẫn đi, chìm vào giấc ngủ, trong mơ còn lẩm bẩm các thứ chửi rủa Nguyễn Kim.



Trời sáng lên, nàng lười biến mở mắt, như thường lệ xem chừng các loại giao dịch, một lần nữa đổi mới hàng hóa, thanh lí hàng tồn, rời giường khí bất giác nổi lên, nàng trong lòng có chút so sánh, rõ ràng lần trước vừa thức giấc đã được hắn chăm sóc kỹ càng, bây giờ tuy cũng nằm trong giường ấm hắn mua nhưng vẫn thiếu khuyết bữa cơm hắn nấu.



Trong lòng nàng có chút thương tâm, nhưng sau khi nhìn đến thông báo giỏ hàng được gửi đến từ Nguyễn Kim, nàng trong lòng ấm áp, ánh mắt nhu hòa hẳn đi, đến lúc nàng nhìn rõ được mấy thứ hắn gửi, nàng mới kinh hãi, từ từ ra khỏi giường để không bất cẩn làm hỏng giường nhỏ.



Vừa bước xuống giường nàng cầm lấy 3 bảng thư tịch, đá văng cửa phòng, gây nên dân nữ chú ý.



Nhìn lấy thân thể có chút hư thoát cùng mái tóc xốc xếch của nàng, đám dân nữ có một phen ý vị, nở nụ cười đầy thâm ý, tiểu lãnh chúa tự nhốt mình 7 ngày 7 đêm, ra là…



Nghĩ ngợi cũng chỉ vể nghĩ ngợi, các nàng không đến mức phản cảm, dù sao thì ai cũng có bí mật của riêng mình, các nàng cũng không muốn soi mói.



Tạm bỏ qua vẻ ngoài không đoan trang lắm, vẻ mặt kích động cùng hưng phấn của nàng càng làm dân nữ chú ý.



Đến bây giờ, dân nữ nàng chiêu về đã không ít, dù không có anh linh nào được gọi đến nhưng chất lượng dân nữ vô cùng cao, đều là người có tay nghề, thậm chí chỉ cần có biến, các nàng liền có thể mặc giáp mà xông pha trận mạc.



Quế Nguyệt gọi hết dân nữ đến, bắt đầu giảng giải.



“Ta nhận được trợ lực, là vị bằng hữu lần trước tiếp ứng vũ khí, lần này hắn tiễn ta 3 bộ công pháp, các ngươi cũng hiểu được ý vị là gì, bây giờ thời gian gấp rút, các ngươi nhanh chóng chép lại cùng tu tập, lực lượng càng mạnh, chúng ta mới có thể đặt chân mà sống yên ổn được.”



Nói xong nàng bắt đầu đưa 3 quyển bí tịch xuống dưới, để mỗi người chép lại một bản, sau nửa giờ 3 bản gốc hoàn lại tay nàng, không do dự hóa thành điểm sáng, nhập vào mi tâm nàng.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK