Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Bàn ăn đã đầy đủ, hắn đến phòng, nhìn lấy những đứa trẻ đã lâu không được ngủ trên giường. Vẻ mặt một mảng an tường, đôi lúc còn nhíu nhíu mày như gặp phải ác mộng.



Bọn chúng quả thực đã trải qua quá nhiều thứ không phù hợp với lứa tuổi.



Hắn không trực tiếp mua cả những đứa trẻ lẫn cha mẹ của chúng vì một nguyên do đơn giản, thực sự, bên trong có rất nhiều đứa trẻ mồ côi, cha mẹ chúng đã không qua khỏi.



Cung cấp một hoàn cảnh đồng nhất cho tất cả những đứa trẻ sẽ giúp bộ phận những đứa trẻ mồ côi cả cha lẫn mẹ giảm đi tiêu cực.



Chờ đợi chúng lớn thêm một điểm, tâm lí có bước đầu phục hồi rồi hẵn nói...



Còn lại những đứa trẻ có cha mẹ là nô lệ đã được mua lại, Nguyễn Kim chỉ để họ quan sát con mình, để họ nhìn lấy con họ dũng cảm đương đầu với nghịch cảnh, lớn lên mạnh mẽ.



Họ nghe qua thuyết pháp của hắn, cũng không có vấn đề gì, bọn họ không xuất hiện, có khi cũng là chuyện tốt...



Tình thế bây giờ bọn họ quả thực không quá tốt, thân là nô lệ, trên tay không có điểm tài sản, bọn họ sẽ không vội vàng nhận con khi không chăm sóc được, sẽ không để chúng chịu khổ cùng mình.



Nguyễn Kim không phải thánh mẫu, hắn chỉ cho bọn họ cơ hội, cho bọn họ môi trường, khi bọn họ tích lũy đến tài sản nhất định, hắn sẽ tìm cách hóa giải thân phận nô lệ cho họ, để gia đình họ lần nữa đoàn tụ.



P/s: Tác bị deadline dí quá, huynh đệ bình tĩnh.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK