Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Trải qua một phen diễn giải, nàng mới tạm thời bỏ đi ý tưởng tự chế tác trang phục, không phải là nàng không có đầu óc sáng tạo hay những mộng tưởng về những bộ trang phục hoàn hảo, nhưng ở thế giới này thì lại khác, mọi thứ ở đây bị hệ thống hạn chế.



Không như hắn, sở hữu bản cải tiến, lấy được rất nhiều ưu điểm từ các hệ thống khác nhau, đồng thời bản thân cũng thoát khỏi những hạn chế của hệ thống về mọi mặt.



Đơn cử như lần tham gia vào thời không tiết điểm này cũng thế, hắn có thể ở lại lâu hơn 10 năm, cho tới khi hắn chết đi thì hắn mới trở lại.



Còn Quế Nguyệt thì khác, nàng bị ràng buộc bởi luật lệ hệ thống, hệ thống nói là sau 10 năm nàng phải đi thì nàng phải đi, hệ thống nói là bộ đồ này xấu do không luyện đủ thông thạo thì kẻ khác nhìn vào cũng sẽ xấu xí, thậm chí không phải là thay đổi cảm nhận của người ngoài, mà còn từ từ cải biến bản chất của sản phẩm để nó đúng với hệ thống đánh giá.



Nói xem đáng sợ đến cỡ nào, ngươi tạo ra một tuyệt tác ngẫu hứng, mang trong đó một loại ý niệm, một hoài bão, một khát vọng, nhưng hệ thống nói rằng ngươi không có được trình độ để làm ra được tác phẩm ở đẳng cấp này, thì nó sẽ vận dụng luật thế giới, biến tác phẩm của ngươi thành mục nát, mất đi cái tinh thần nó lưu trữ bên trong.



Người đời bảo, luật là chết, người là sống, người sống tạo ra luật, cũng có thể thay đổi luật để phù hợp với thời đại.



Nhưng với hệ thống, ta có câu ngược lại, chết vì luật, ngươi sống luật nói ngươi chết thì ngươi không sống nổi.



Điều này không chỉ được chứng minh ở đây, vô số vị huynh đệ đào khoáng làm công cho hắn ở khu vực cơ giới đều chửi thiên chửi địa vì cái luật mà hệ thống định ra.



Nàng nhìn lại tác phẩm của mình, bây giờ nó đã hoàn toàn biến thành một miếng da lộn, vô số miếng da sần sùi từ các loại động vật khác nhau chắp ghép lại, nhìn không ra bất kì một điểm thẩm mỹ nào.



Nàng ban đầu còn không để ý, bây giờ Nguyễn Kim nói mới khiến nàng bừng tỉnh, sâu trong đôi mắt nàng nhiều hơn một phần mệt mỏi cùng chán ghét, nhưng càng nhiều hơn là biểu hiện phẫn nộ ở ngoài mặt.



Nàng mở miệng ra định chửi đổng thì Nguyễn Kim bịt miệng nàng lại, chỉ hơi lắc đầu, xuất ra mấy quyển sách, đưa đến cho nàng thêm một chồng da thú thật dày.



"Thông thạo cũng là cứng nhắc, ngươi chỉ cần rút ngắn thời gian hoàn thành sản phẩm liền có thể lợi dụng lỗ hổng này, chúng ta chơi theo luật của nó, nhưng làm theo ý ta, cuối cùng thì ai là kẻ thắng còn không xác định..."



Quế Nguyệt nhìn nhiều hắn một chút, nhón chân hôn kiểu pháp, kéo ra đường tơ trắng, ánh mắt hơi nhu hòa.



"Được rồi, ta làm theo ngươi nói là được chứ gì, thật phiền phức mà."



Nàng ôm lấy chồng da thú cùng quyển sách, về lại khu chế tác thủ công, đánh cái liếc mắt cùng phàn nàn.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK