"Cái gì? Mạch khoáng Giác Hâm Thạch?" Trong mắt Tuyển Tinh có vẻ chấn động.
Cho dù một mạch khoáng Giác Hâm Thạch cỡ nhỏ, ít nhất cũng có giá trị mười triệu điểm tích lũy!
Đó chính là tất cả tài sản của đa phần cường giả cấp Hắc Động.
Thực lực đạt đến trình độ như họ, tiền bạc không có tác dụng gì, cái họ cần chính là điểm tích lũy, chỉ có điểm tích lũy mới có thể trao đổi đa số bảo vật cần thiết.
Toàn bộ chín mươi chín phần trăm bảo vật của tộc quần Nhân loại đều tập trung trong sáu thế lực bá chủ gồm Công ty lỗ sâu ảo và Liên minh cường giả vũ trụ. Mà những bảo vật này đều cần điểm tích lũy mới có thể trao đổi.
"Người trên Vụ Vân Tinh truyền tin tức đến, nhóm Dương Thiên đã ở trong mạch khoáng Giác Hâm Thạch được phát hiện trên Vụ Vân Tinh hơn bốn giờ rồi". Du Lâm nói.
"Bên cạnh Dương Thiên có cường giả cấp Lĩnh Chủ đỉnh phong, chúng ta cũng hết cách. Hơn nữa mạch khoáng Giác Hâm Thạch kia cũng chỉ là ta phán đoán, ta chưa nhìn thấy".
"Hừ! Đây chính là lí do người biết mà không báo? Hơn bốn giờ, cho dù là một mạch khoáng Giác Hâm Thạch cỡ nhỏ, đều đã được khai thác xong!" Tuyển Tinh phẫn nộ nói. Khí thế trên người tỏa ra, vô cùng đáng sợ.
Sắc mặt Du Lâm đầy vẻ kinh hoàng, cho dù ông ta chỉ thua kém một bậc với Tuyển Tinh cấp Lĩnh Chủ sơ kì, nhưng chưa qua bước này, ông ta vẫn chỉ như con kiến trước mặt Tuyển Tinh.
Giữa hai người, một người là trời, một người là đất.
Tuyển Tinh trầm tư một chút, tay phải vẫy động, trong tay ông ta xuất hiện một con bọ cánh cứng chỉ lớn khoảng 2 cm, con bọ cánh cứng có 2 cái răng nhìn qua vô cùng sắc bén.
“Đem Trùng Câu Nguyên này tiến vào Vụ Vân Tinh, nghĩ cách đặt nó ở gần sơn động của Dương Thiên, nó sẽ biết tự động tiến vào trong hang động Dương Thiên ở, đến lúc đó, đám người Dương Thiên làm gì cũng bị chúng ta biết được.”, Tuyển Tinh nhàn nhạt nói.
“Vâng, Tuyển Tinh đại nhân.”, Du Lâm cung kính nói.
Lúc ông ta hạ lệnh xuống, con Trùng Câu Nguyên chỉ lớn khoảng 2cm này nửa giờ sau đã đến Vụ Vân Tinh, cuối cùng bị Tháp Tiêm bí mật giao cho thanh niên Phúc Niết ở Vụ Vân Tinh.
Cách đám người Mộc Lâm khoảng mấy nghìn mét, tay phải Phúc Niết chạm vào mặt đất, sau đó một con bọ cánh cứng có hàm răng sắc bén lay động, trực tiếp chui xuống mặt đất, bắt đầu bay đi dọc theo hướng sơn động của đám người Dương Thiên ở.
Trong cung điện đế quốc Du Lâm, đám người Tuyển Tinh đang đứng, mà ở vị trí trung tâm, lại xuất hiện một video thật lớn, hình ảnh trên video thì rất mơ hồ, lúc sau lại biến thành một khu vực kỳ dị.
Khu vực này 4 mặt đều là nham thạch, phía trước còn có một con đường đen thui.
Đây chính là con đường Dương Thiên và Đan Lăng đi qua, Trùng Câu Nguyên do Tuyển Tinh lấy ra nhanh chóng hướng về phía đám người Dương Thiên ở mà đi.
Tốc độ của Trùng Câu Nguyên rất nhanh, qua mười mấy phút, nó cuối cùng đến một nơi.
Mà ở nơi này, lại có 2 thân ảnh đang không ngừng đào bới cái gì đó, mà phía trước 2 người, lại có rất nhiều viên đá màu vàng, mỗi viên đều hiện ra một góc, được khảm trong vách đá.
Xoạt!
Mộ viên đá màu vàng thể tích lên đến 1 trăm mét khối tróc ra, sau đó bị 1 thanh niên thu lại.
Oành!
Trong mắt Tuyển Tinh tản ra sự kích động.
“Ở đó thế mà thật sự có khoáng mạch Giác Hâm Thạch?”, Tuyển Tinh trên mặt đầy kích động: “1 viên Giác Hâm Thạch 1 trăm mét khối nặng ít nhất cũng 500 tấn!”
Trong mắt Du Lâm là sự hối hận.
Vụ Vân Tinh có Giác Hâm Thạch này, vậy mà bị ông ta dùng 30 triệu vũ trụ tệ trực tiếp bán đi.
Cho dù là 1 khoáng mạch Giác Hâm Thạch nhỏ, giá trị cũng tương đương với vô số năm thu nhập của những hành tinh nô lệ dưới trướng ông ta.
“Du Lâm, ngươi vừa nãy nói bọn Dương Thiên đã tiến vào trong hơn 4 tiếng? bây giờ có lẽ là 5 tiếng rồi?”, Tuyển Tinh hỏi.
“Đúng vậy, đại nhân.”, Du Lâm không dám có một chút che giấu.
“Dựa vào tốc độ của Dương Thiên và cường giả cấp Lĩnh Chủ đỉnh phong bên người hắn, 5 tiếng, nhất định đã đào được 100 nghìn tấn Giác Hâm Thạch, bây giờ xem ra, vậy mà lại có nhiều như vậy, ở đây rất có thể tồn tại một khoáng mạch Giác Hâm Thạch cỡ trung!”, Tuyển Tinh phân tích nói.
Ông ta hiểu rất rõ đối với Giác Hâm Thạch, thế lực của bọn họ, nắm giữ 1 hành tinh có khoáng mạch cỡ trung, cái hành tinh này vô cùng trân quý.
Khoáng mạch Giác Hâm Thạch cỡ trung, giá trị khoảng 100 triệu tích phân, đã ngang với tất cả tài phú trên người ông ta.
“Đan Lăng bên người Dương Thiên thực lực đạt đến cấp Lĩnh Chủ đỉnh phong, mình không phải là đối thủ của ông ta, muốn có được khoáng mạch Giác Hâm Thạch, nhất định phải báo lên Tu Du hoàng đại nhân!”, Tuyển Tinh không do dự chút nào, lập tức nhấn đồng hồ thân phận trong tay.
……
Ở một nơi trong dãy núi Thiên Vân, Dương Thiên và Đan Lăng vẫn đang đào bới.
Thời gian trôi qua, đã qua 7 tiếng, Giác Hâm Thạch Dương Thiên đào được đã lên đến 1 trăm sáu mấy viên, tổng chất lượng lên đến hơn 100 nghìn tấn, cũng chính là tương đương với hơn chục triệu tích phân, số lượng tích phân kếch xù như vậy. Dương Thiên lúc trước chưa từng tưởng tượng đến.
Lại thêm 7 triệu tích phân lúc trước công ty Lỗ Sâu Ảo ban thưởng, và bản thân hắn có được, tương đương với hắn đã có gần 20 triệu tích phân.
Nếu thêm cả tinh thạch Cự Linh Thú và Hồn thạch trên người hắn, vậy thì tài phú của hắn đã vượt qua rất nhiều cường giả cấp Lĩnh Chủ phổ thông nhất.
Đây là tài phú vô cùng lớn.