"Thập thất hoàng tử!" Ở bên ngoài, bỗng nhiên truyền đến một giọng nói lo lắng.
Tử Kiệt Dương nhíu mày, vung tay lên, thu lại Hỏa Tinh Thạch trong tay, sau đó đi ra ngoài.
Bây giờ, tu vi của anh ta đạt đến trình độ như giờ, lại phát hiện ra vật liệu vô cùng quý giá là Hỏa Tinh Thạch được Tử Bá Càn đánh giá cao, đứng ở vị trí cao nhất trong phần đông hoàng tử của Đế quốc Tử Tinh.
"Chuyện gì?" Tử Kiệt Dương đi ra. Sau đó nhìn thấy một thị vệ trước mặt nói.
"Thủ lĩnh Đồ Man của người Thiên Linh Tinh yêu cầu nói chuyện qua video, có chuyện rất quan trọng cần nói với ngài". Thị vệ này cung kính nói.
Tử Kiệt Dương hơi nhíu mày, sau đó nhận lấy đồng hồ trong tay thị vệ này, trực tiếp liên lạc với Đồ Man trên Thiên Linh Tinh.
"Thập thất hoàng tử, ngài phải cứu chúng ta!" Đồ Man nhìn thấy Tử Kiệt Dương, vội vàng nói.
"Sao thế?" Tử Kiệt Dương nhíu mày hỏi.
"Dương Thiên quay lại rồi! Hơn nữa ba ngày sau muốn triệu tập tất cả người Thiên Linh Tinh chúng ta". Đồ Man nói với vẻ mặt hoảng sợ.
"Nôn nóng cái gì chứ!" Tử Kiệt Dương nhìn Đồ Man, quát lớn: "Ta lập tức bẩm báo chuyện này cho phụ hoàng của ta. Ba ngày sau, chúng ta sẽ đến Thiên Tinh Linh của các ngươi!"
"Cảm ơn thập thất hoàng tử!" Đồ Man có được sự bảo đảm của Tử Kiệt Dương, lại bình bĩnh đôi chút.
Đế quốc Tử Tinh có thể chống lại Dương Thiên, nhưng người Thiên Linh Tinh của họ không có năng lực phản kháng!
Chỉ riêng mười hộ vệ cấp Tinh Chủ đỉnh phong của Dương Thiên liền có thể quét sạch tất cả họ.
Tắt video, khuôn mặt Tử Kiệt Dương bình tĩnh nhưng trong lòng lại ngập tràn cơn thịnh nộ.
"Dương Thiên!" Trong mắt anh ta có một niềm oán hận sâu sắc.
Ban đầu anh ta bị Long Kinh Thiên đào thải, mà khi đó Dương Thiên bị anh ta đánh bại lại hung hăng vùng lên trong hệ Ngân Hà, liên tiếp thông qua năm cửa ải tuyển chọn của cuộc chiến thiên tài, vào trong công ty lỗ sâu ảo.
Dương Thiên nhận được sự sùng bái của mọi người trong hệ Ngân Hà, còn anh ta lại trở thành một con chuột qua đường, người người chán ghét, nói anh ta dùng thủ đoạn bỉ ối mới chiến thắng Dương Thiên.
Cho dù sự việc quả thực như vậy, nhưng anh ta lại quy mọi trách nhiệm lên người Dương Thiên.
Đó là giai đoạn u ám nhất trong cuộc đời của anh ta. Đối với kẻ đầu têu, trong lòng anh ta luôn luôn oán hận không thôi.
Ban đầu Tử Bá Càn không muốn chọc giận Dương Thiên, là anh ta dùng mọi thủ đoạn mới thuyết phục được Tử Bá Càn, khiến cho ông ta đưa ra quyết định cuối cùng.
"Hừ! Dương Thiên, cho dù ngươi vào công ty lỗ sâu ảo, ta không tin ngươi có thể dựa vào thực lực của mình đối đầu với cả hệ Ngân Hà?" Khuôn mặt Tử Kiệt Dương mang vẻ điên cuồng!
Thậm chí anh ta có một loại suy nghĩ điên cuồng, muốn tự mình đánh bại Dương Thiên! Chứng minh rằng anh ta mới là thiên tài số một chân chính của hệ Ngân Hà.
...
Ba ngày sau, trên Thiên Linh Tinh lại có rất nhiều người, trong số đó, nhìn khuôn mặt của họ đều là người Trái Đất, gần mười triệu người nhìn không thấy cuối. Trông họ có vẻ vô cùng hoảng sợ.
Dương Thiên đứng trên sân thượng khổng lồ nơi này, ngoài mười hai người của Byron đứng sau hắn ra, còn có nhóm người Dương An và Vương Nhã Lộ.
Ở đằng xa, vô số người đi đến, những người này đều là người Thiên Linh Tinh.
Trải qua mấy chục năm, cho dù năng lực sinh sôi của người Thiên Linh Tinh không bằng người Trái Đất, nhưng dân số từ một trăm triệu lên đến ba trăm triệu.
"Đồ Man ta, dẫn toàn bộ người Thiên Linh Tinh bái kiến thủ lĩnh Dương Thiên vĩ đại!" Đồ Man tóc trắng xóa, cung kính quỳ xuống. Nhưng sau lưng ông ta, lại có nhiều thanh niên mang vẻ mặt bướng bỉnh, không muốn quỳ.
"Đồ Man, ba mươi năm không gặp, Thiên Linh Tinh các ngươi vẫn chưa hiểu rõ thân phận địa vị của mình thì phải?" Dương Thiên lạnh lùng nói.
"Quyền sở hữu của Thiên Linh Tinh thuộc về Dương Thiên ta, người Thiên Linh Tinh các ngươi gặp chủ nhân của mình, chẳng phải nên hoàn toàn khuất phục sao?"
“Thủ lĩnh Dương Thiên vĩ đại, ta sẵn sàng bỏ ra một số tiền rất lớn để mua lại Thiên Linh Tinh này, hi vọng thủ lĩnh thành toàn". Đồ Man cung kính nói.
Ánh mắt Dương Thiên hiện một tia lạnh lẽo.
Hắn khẽ vung tay.
Một tờ giấy trắng khổng lồ xuất hiện trên không trung, từ trên xuống dưới dài đến mấy nghìn mét.
Trên tờ giấy trắng này còn viết từng cái tên, lít nha lít nhít chiếm toàn bộ trang giấy.
Đồ Man ngẩng đầu nhìn những cái tên này, trên mặt lại hiện vẻ lo lắng.
"Đồ Man, năm mươi ba nghìn chín trăm năm mươi hai người Trái Đất trên đó, toàn bộ đều chết vì người Thiên Linh Tinh các ngươi! Ngươi chẳng phải nên cho ta một lời giải thích sao?" Dương Thiên nhìn Đồ Man nói.
"Cái này... Đồ Man ta sẵn sàng đền bù cho những người Trái Đất đã chết!" Đồ Man áp chế nỗi sợ hãi trong lòng, cung kính nói.
"Nực cười!" Dương Thiên lại cười khẩy nói: "Những người Trái Đất đã chết chỉ có thể được đền bù bằng mạng sống của người Thiên Linh Tinh các ngươi!"
Dương Thiên vô cùng phẫn nộ trong lòng, lúc đầu hắn thu mua Thiên Linh Tinh, trở thành chủ nhân của hành tinh này, có thể tùy ý xử lý những người Thiên Linh Tinh, cho dù khiến tất cả trở thành nô lệ buôn bán thì cũng không ai nói gì.
Thế nhưng, những người Thiên Linh Tinh này lại không biết cảm ơn, ngược lại cả gan làm hại chủ nhân của họ, vì có hàng chục nghìn người Trái Đất đã chết vì họ, hắn chắc chắn sẽ không nương tay với những người như vậy!
"Ha ha, thiếu gia Dương Thiên, sao lại nóng tính như vậy?" Ở đằng xa, bỗng nhiên truyền đến một tiếng cười lớn.