"Tiền bối Nguyên Bác, đây là Tinh thạch người cần". Dương Thiên cung kính nói.
Hắn đem toàn bộ Tinh thạch màu trắng đặt trên không trung.
"Cảm ơn các ngươi". Nguyên Bác nói cảm ơn, ông ta vung tay, sau đó một số mảnh vỡ Tinh thạch màu trắng dung hợp với mảnh trước đó tạo thành một viên hoàn chỉnh.
Cuối cùng, lại hình thành một viên Tinh thạch màu trắng hoàn chỉnh, khoảng ba mươi cm, trên đó mơ hồ truyền đến dao động khí tức khác thường.
Ánh mắt Nguyên Bác nhìn về thi hài nhỏ bé trong tay của mình.
Trong đầu bộ thi hài nhỏ này lại có một điểm sáng màu đen, vẫn đang không ngừng nói: "Các ngươi...có thể...chơi cùng ta không?"
Hình như cô bé chỉ nói một câu như vậy.
"Con gái, là ta có lỗi với con". Nguyên Bác truyền đến một giọng nói đau khổ, bàn tay ông ta vung lên, Tinh thạch màu trắng hoàn chỉnh trong tay trực tiếp đến bên cạnh thi hài nhỏ bé này, sau đó tản ta một tầng ánh sáng màu trắng chói mắt, bao trùm toàn bộ.
"Con gái, mất đi con, thực lực của Nguyên Bác ta có mạnh mẽ đến đâu thì có tác dụng gì chứ? Lần trước ta thất bại rồi, lần này ta nhất định phải thành công". Trong giọng nói của Nguyên Bác có vẻ kiên định.
Thi hài nhỏ đang thay đổi không ngừng, Nguyên Bác quan sát một hồi, vẫn không có động tác nào khác.
Ông ta quay người nhìn nhóm người Dương Thiên nói: "Cảm ơn các ngươi, đây là thù lao của các ngươi".
Hai tay ông ta vung lên, trước mặt nhóm người Dương Thiên lập tức xuất hiện mấy chùm sáng giống nhau.
Mà bên cạnh Long Kinh Thiên lại xuất hiện một vài chùm sáng có màu sắc kì lạ, có màu vàng, màu đỏ, màu xanh.
"Ha ha, thiếu gia Dương Thiên, lần này đều nhờ phúc của ngài". Đan Lăng mỉm cười nói.
Nếu không phải Dương Thiên, Nguyên Bác không thể tỉnh dậy, cũng không thể ban tặng cơ duyên cho họ.
Ông ta đưa tay bắt lấy chùm sáng trước mắt. Mặc dù truyền thừa Cửu Tự không làm thực lực của ông ta tăng lên nhiều, nhưng vẫn trợ giúp một phần.
Truyền thừa Cửu Tự trong công ty lỗ sâu ảo có giá mười triệu điểm tích lũy, trước đó ông ta chưa từng trao đổi.
Dương Thiên mỉm cười, bắt lấy chùm sáng trong tay.
Kim Thịnh cũng có vẻ mừng rỡ.
Trước mặt Long Kinh Thiên lại có vài chùm sáng, những chùm sáng này đều là kí ức của Nguyên Bác về lí giải pháp tắc.
Trong đa số chùm sáng, Long Kinh Thiên không do dự lựa chọn chùm sáng màu vàng, đó là bí tịch pháp tắc hệ kim.
Dương Thiên nắm lấy chùm sáng trong tay, ý thức chậm rãi chìm vào trong đó, sau đó trong đầu hắn từ từ xuất hiện chín chữ vô cùng kì lạ.
Cơ bản Dương Thiên không biết những chữ này, cũng không đọc được, giống như chín hoa văn kì dị, nhưng lại mơ hồ trở nên hoàn chỉnh. Giống như những hoa văn này vốn nên như vậy.
Những chữ này, tựa như kiểu chữ sinh ra cho pháp tắc, vô cùng khác thường.
Thế nhưng, Dương Thiên nhìn một lượt, cơ bản không nhớ rõ.
Muốn hiểu rõ những chữ này, phải cần viết phỏng theo không ngừng. Cho dù như vậy thì tỉ lệ thất bại cũng tới hơn chín mươi phần trăm.
"Quá khó!" Dương Thiên cẩn thận cảm nhận một hồi, thử viết phỏng theo nhưng lại khẽ nhíu mày.
Chỉ riêng vẽ phỏng theo, hắn cảm thấy vô cùng khó khăn.
Vù...
Bỗng nhiên, trong Long phượng nguyên châu truyền đến từng dao động kì lạ, sau đó Dương Thiên cảm thấy, chín chữ này lại bị hấp thu vào trong Long phượng nguyên châu, đi đến vách đá linh lực.
Ầm!
Trên vách đá linh lực, lập tức xuất hiện một tia sáng kì dị, trong lúc mơ hồ có một lỗ hổng lớn hiện ra.
Trong lỗ hổng này dường như có từng luồng khí lưu dao động khác thường.
Chín chữ lại dung hợp vào một chỗ ở giữa vách đá linh lực.
Trong nháy mắt, chín chữ này giống như được khắc hoàn toàn lên trên vách đá linh lực, toàn bộ hiện ra.
Một tiếng nổ vang lên trong đầu, bỗng nhiên một luồng thông tin truyền vào đầu Dương Thiên.
"Cảnh giới sau cùng của Luyện thể quyết...chưa biết...khiếm khuyết, đã bổ sung chín chữ".
Luồng thông tin này trực tiếp truyền vào trong đầu Dương Thiên.
Luyện thể quyết chia ra làm Luyện da cảnh, Luyện thịt cảnh, Luyện gân cảnh, Luyện máu cảnh, Luyện xương cảnh và cuối cùng là Luyện hồn cảnh. Trước đó Huyền Hư đạo nhân vẫn hướng dẫn hắn tu luyện đến Luyện xương cảnh.
Dương Thiên luôn cho rằng, Luyện hồn cảnh đã là cảnh giới cuối cùng của Luyện thế quyết, không ngờ rằng sau Luyện hồn cảnh còn tồn tại một cảnh giới.
Luyện thể quyết càng về cảnh giới sau cùng càng trở nên nghịch thiên.
Luyện hồn cảnh đã vô cùng mạnh mẽ, có thể nâng cao linh hồn của Dương Thiên.
Dương Thiên tu luyện trong thời gian dài như vậy, nhưng chưa từng phát hiện bí tịch có thể tu luyện linh hồn.
Thậm chí không có nhiều cường giả cấp Viên Mãn tinh thông linh hồn, có thể thấy rõ tu luyện linh hồn chắc chắn vô cùng gian nan.
Bây giờ, Luyện thể quyết lại có một cảnh giới nghịch thiên phía sau Luyện hồn cảnh.
Nhìn thấy chín chữ trên vách đá linh lực khổng lồ, Dương Thiên chấn động trong lòng.
Vách đá linh lực thoạt nhìn vô cùng to lớn ở trong Long phượng nguyên châu, nhưng chín chữ này chẳng qua chỉ chiếm giữ một khu vực rất nhỏ ở giữa nó.
Dương Thiên phỏng đoán, cảnh giới cuối cùng của Luyện thể quyết, tất cả văn tự có lẽ lấp kín vách đá linh lực, bây giờ nhìn lại chín chữ chỉ chiếm giữ ở một chỗ vô cùng nhỏ trên vách đá linh lực.
Thế nhưng chín chữ không có ý nghĩa này lại làm danh tiếng của tộc Cốt Linh truyền đi khắp vũ trụ.
Thậm chí truyền thừa Cửu Tự của tộc Cốt Linh gây ra cuộc tranh đoạt giữa các đại tộc quần trong vũ trụ.
Dương Thiên chỉ cảm thấy tim mình bỗng dưng đập liên hồi. Nếu hắn tập hợp đủ tất cả chữ của cảnh giới cuối cùng trong Luyện thể quyết, vậy thì hắn sẽ đạt đến trình độ thế nào?