Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Kiều Tâm lắc đầu, cô nghĩ không phải là do Tiểu Sảnh say rượu mà là do cô ấy đang trốn tránh hiện thực, cô ấy trốn tránh tình cảm của mình, cô ấy không tin vào thực tại là mình đang có cảm tình với một tên nhóc và cô ấy đang tìm lý do cho cái hành động đó của mình.

Kiều Tâm cười hỏi: "Vậy sau đó, cậu ta có đến không?"

Tiểu Sảnh tiếp tục thở dài kể tiếp: "Có, sau khi bắt tớ chờ khoảng 30 phút và đây cũng là lần thứ hai cậu ta dám cho tớ chờ đợi như vậy, phải người khác nhá bắt mình đợi quá một phút thì mình sẽ bỏ đi luôn, chả hiểu lúc đó đầu óc thế nào mà có thể kiên trì đợi cậu ta như vậy"

Tiểu Sảnh cười khẩy một tiếng rồi hỏi cô: "Cậu có biết lúc cậu ta xuất hiện trước mặt tớ là bộ dạng như thế nào không?"

Kiều Tâm lắc đầu Tiểu Sảnh nói tiếp: "Lúc nghe thấy tiếng chuông tớ đã rất mừng, tớ chạy vội ra mở cửa, xuất hiện trước mặt tớ trong bộ dạng vô cùng lôi thôi, quần áo thì xộc xệch không những vậy môi còn có vết bầm trông như vừa đi ẩu đả với ai về vậy.

Cậu ta nhìn tớ cười, nói: 'Để tiểu thư chờ lâu rồi, bây giờ tôi xin phép được phục vụ'.

ý vậy mà cậu ta lại là nhân viên của khách sạn này, tớ thực sự không hiểu, một ngày cậu ta chạy sô nhiều việc như thế thì lấy thời gian đâu mà nghỉ ngơi, sức cậu ta có khi còn hơn cả sức trâu sức bò mất"

Kiều Tâm cười: "Vậy tức là cậu ta làm nhân viên ở khách sạn ABC sao?"

Tiểu Sảnh đáp lại: "Đúng vậy, mình cũng không hiểu cậu ta bảo mình đến đấy để làm gì chỉ để trải giường cho mình ngủ thôi ư? Nếu để tăng doanh thu cho cậu ta thì càng không phải vì tiền phòng đó là cậu trả hết"

Kiều Tâm: "Tên này tớ đã thấy cậu ta không bình thường từ đầu rồi mà, xong sau đó như nào nữa?"

Tiểu Sảnh đáp lại: "Thì lúc đó mình tức quá mình nói: Cậu hẹn tôi đến đây chỉ để xem cậu dọn dẹp trải giường cho tôi thôi sao?' mình vẫn nhớ y nguyên cái anh mắt cười gian tà đó của cậu ta lúc đó đáp lại mình: Vâng tôi hứa tôi sẽ phục vụ cô từ A đến Z mà, tôi sẽ dọn dẹp cho cô từng cái chăn chiếc gối, là đàn ông trọng nhất chữ tín lên cô yên tâm, đảm bảo cô sẽ hài lòng? Lúc đó mình chỉ muốn kiếm một cái lỗ chui xuống cho bớt nhục thôi, tưởng được bóc zin trai tân ai ngờ lại bị trai tân chơi lại một vố đau quá"

Cô nghe xong thì cười ngặt nghẽo, đáp lại: "Câu chuyện của cậu xứng đáng được chia sẻ trên mạng để cho mọi người cùng giải trí và cùng rút kinh nghiệm."

Tiểu Sảnh hậm hực: "Cậu còn cười được nữa, còn mình thì giờ vẫn còn cảm thấy nhục đây này"

Kiều Tâm: "Mình xin lỗi, nhưng cậu cáo già như vậy mà lại để một đứa sinh viên dắt mũi, đó mình bảo rồi có ngày cậu sẽ gặp được đối thủ của mình mà"

Tiểu Sảnh vẫn vô cùng cao ngạo đáp lại: "Chả qua là có chút sai sót thôi, chứ cậu ta làm sao có cửa mà làm đối thủ của mình được, cậu chỉ được cái tâng bốc cậu ta"

Kiều Tâm: "Tâng bốc hay không rồi cậu sẽ rõ thôi"

Tiểu Sảnh hừ một tiếng: "Mình kể cho cậu để có người chia sẻ cùng mình chứ đâu có phải để cậu hùa theo tên nhãi kia cười cợt mình đâu"

Kiều Tâm thấy Tiểu Sảnh đang nóng thì liền vội đưa cho cô ấy miếng gà để hạ hỏa: "Thôi ăn đi, mình chỉ đùa chút thôi mà"

Lúc đó tiếng chuông điện thoại của Tiểu Sảnh vang lên, cô nhấc máy, sau khi dạ dạ mấy câu thì mặt có chút biến sắc nhưng sau đó lại bình thường trở lại, lúc cúp máy gương mặt Tiểu Sảnh ngấn ra một hai giây, sau đó lại như không có chuyện gì, cô nói với Kiều Tâm: "Bố mình gọi mình về có chuyện gấp, mình phải về đây."

Kiều Tâm thấy vậy liền hỏi thăm: "Chuyện có nghiêm trọng lắm không, có cần mình phải đi cùng không."

Tiểu Sảnh cười: "Không sao chỉ là chút việc vặt vãnh thôi cậu đừng lo.

Cô ừm một tiếng rồi tiễn Tiểu Sảnh ra xe, Tiểu Sảnh tạm biệt Kiều Tâm rồi quay người lái xe vù đi luôn.

Trong lúc lái xe cô nhớ lại chuyện vừa rồi, lúc kể cho Kiều Tâm cô vẫn chưa có kể hết đó là sau khi đợi Dương Nhất Hằng khoảng 30 phút lúc đó cô đang vô cùng tức giận, cô tự nhủ nếu gặp được cậu ta nhất định phải cho cậu ta thêm vài cái đánh nữa cô mới hả dạ.

Lúc cánh cửa bên ngoài vang lên tiếng gõ cửa thì cũng là lúc trái tim cô loạn nhịp, cô ước gì hôm qua cô say nhưng không hôm qua cô vô cùng tỉnh táo, cô biết mình đang hàng động những gì.

Lúc cô mở cánh cửa đó ra khi được nhìn thấy cậu ấy cô đã vui mừng đến nhường nào, những tưởng hai người sẽ có một đêm thật đẹp nhưng những gì cậu ta nói chả khác gì tát vào mặt cô cả, cô nhớ lúc đó giận quá cô có nói câu: "Trông bộ dạng của cậu như vậy, chắc là vừa đi với quý bà nào đó rồi mới đến đây đúng không? Thế thì xin lỗi, tôi không thích dùng chung đồ với người khác"

Mặt cậu ta lúc đó biến sắc đi, nhưng một giây sau đã bình thường đáp lại, điềm nhiên đáp lại cô: "Nếu là mọi lần thì là đúng đó nhưng hôm nay cô là người đặc biệt nên tôi chỉ phục vụ một mình cô thôi"

Cô cười nhẹ một tiếng cất giọng mỉa mai cậu ta: "Cậu cũng giỏi phết nhỉ, mới ngần này tuổi đầu mà ra dấn thân vào con đường này rồi, có cần tôi giới thiệu mối cho không, tôi quen biết khá nhiều quý bà vẫn còn độc thân và còn vô cùng nhiều tiền nữa đó."

Dương Nhất Hằng: "Nếu tiểu thư đã có ý tốt như vậy thì tôi cũng theo phép lịch sự nên nhận lấy rồi"

Nghe cậu ta trả lời như vậy cô càng tức hơn nhanh chóng giục cậu ta vào dọn dẹp lại, dù sao cũng đã liều mình đến đây rôi, đâm lao thì phải theo lao thôi, cậu ta cũng ngoan ngoãn vào sắp xếp lại mọi thứ.

Nói là dọn dẹp vậy thôi nhưng thật ra cũng chẳng có gì bởi vì hôm nào chả có nhân viên ra vào dọn dẹp lại, cô thầm nghĩ tác dụng của cậu ta có lẽ chính là để câu dẫn mấy quý bà nhiều tiền.

Nhưng cô đâu có dê bị cậu ta hấp dẫn như vậy, cô lên tiếng hỏi: "Cậu mỗi lần như vậy sẽ đưa cho khách sạn bao nhiêu phần trăm?"

Đôi tay đang thoăn thoắt làm việc của cậu ta bỗng khựng lại, cậu ta quay người hỏi lại cô: "Cô hỏi vậy là có ý gì?"

Tiểu Sảnh: "Thì chả phải cậu liên kết với khách sạn để kiếm thêm mối đó hay sao?"

Cậu ta cười một tiếng khiến cô cảm thấy ớn lạnh, cậu ta đáp lại: "Thì ra trong mắt cô tôi ti tiện, hạ đẳng như vậy"

Tiểu Sảnh: "Tôi không hề thấy thế, dù sao thì mỗi người đều có hoàn cảnh riêng, mỗi người có cách kiếm tiền khác nhau, chỉ là cái nghề của cậu nó không được trong sạch cho lắm"

Cậu ta lần này nhếch mép cười lớn: "Cô cho là công việc này không trong sạch vậy theo cô nghề nào trong sạch, chẳng hạn như ba cô là một người trông có vẻ rất chính trực và ngay thẳng đấy"

Tiểu Sảnh lườm cậu ta một cái rồi gắt lên: "Anh câm miệng, đừng có dùng cái miệng của anh nhắc đến gia đình tôi"

Dương Nhất Hãng: "Kìa, Sảnh tiểu thư đừng nóng, nóng giận sẽ mất khôn, tôi chỉ là đang ca ngợi ba cô vừa là một người bố tốt vừa là một ông chủ tốt thôi mà"

Tiểu Sảnh đáp lại: "Cẩn thận lời nói của mình, ba tôi như nào tôi tự biết không cần một tên nhãi như cậu nhận xét"

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK