Tà Thần Giáo, tổ chức chính thống với giáo lý đưa Tà Thần đến với muôn loài chúng sinh, nhiệm vụ của nó là quản lý và bảo vệ cho tín đồ của Tà Thần. Tuy nhiên, rất nhiều tín đồ của Tà Thần lại không biết hoặc không gia nhập Tà Thần Giáo bởi vì nhiều lý do khác nhau như là không đủ tư cách hoặc không biết về sự tồn tại của Tà Thần Giáo, lý do chủ yếu nhất là ai cũng có thể trở thành tín đồ của Tà Thần bằng cách thực hiện nghi thức hiến tế, vì vậy số lượng tín đồ của Tà Thần tăng lên một cách không thể khống chế.
Tổng bộ Tà Thần Giáo ở Thiên Quy Đảo, nơi tập trung rất nhiều lực lượng của Tà Thần Giáo bao gồm các Tà Linh mạnh mẽ cùng các tà thuật, tà chú đáng sợ, bên cạnh đó còn có thêm nhiều Nhân Tà Quỷ canh giữ, một nơi phòng vệ nghiêm ngặt mà bất cứ thế lực tu sĩ nào cũng phải kiêng kỵ, không dám tấn công.
“Chúng ta đang bị Quang Minh Giáo Đình tấn công ở Tử Vi Châu, hầu hết lực lượng đã bị quét sạch, số còn lại quá nhỏ yếu không thể làm nên chuyện được nữa.”
“Tử Vi Châu là nơi sức mạnh của Tà Thần Giáo yếu nhất, nay lại càng bết bát, Tử Vi Kiếm Tông và Quang Minh Giáo Đình, bọn chúng là tử địch của chúng ta!”
“Đã quá rõ ràng, Quang Minh Giáo Đình đang khiêu chiến Tà Thần Giáo chúng ta!”
“Bọn chúng không hề biết đến chữ sợ là gì, có vẻ như sự thành công trong nhất thời đã làm bọn chúng xem nhẹ sự tồn tại của chúng ta!”
“Đây không khác gì một sự báng bổ đối với Thần!”
Tà Thần Giáo đang tổ chức một cuộc họp khẩn cấp với sự có mặt của nhiều Tà Linh mạnh mẽ nhất ở Thiên Quy Đảo, bọn họ đang nói về một chủ đề duy nhất, đó là về chiến dịch càn quét trên toàn Tử Vi Châu của Quang Minh Giáo Đình.
Bên cạnh còn có Tử Vi Kiếm Tông thường xuyên tổ chức các đợt càn quét tín đồ Tà Thần, ra lệnh truy nã các phần tử Tà Đồ, Tà Linh nguy hiểm khiến Tà Thần Giáo không thể can thiệp vào quá nhiều vào Tử Vi Châu. Chỉ có một số lực lượng Tà Đồ, Tà Linh tự phát.
Có một người tỏ ra phẫn nộ: “Chúng ta sẽ áp dụng những biện pháp trừng phạt Quang Minh Giáo Đình!”
“Hãy nâng cao mức cảnh giác cao nhất, đây sẽ là trận chiến mở màn, Quang Minh Giáo Đình và Tà Thần Giáo, chỉ một bên được phép tồn tại, chắc chắn người chiến thắng sau cùng sẽ là chúng ta!”
Từng bóng người mặc áo choàng đen tỏa ra hơi thở tà ác đang ngồi quanh một cái bàn tròn, có đến mấy chục người tham gia vào cuộc họp, họ là những kẻ thống trị Tà Thần Giáo tại Thiên Quy Đảo.
Kẻ từng biến thành Tà Ác Kỵ Sĩ, Quách Phú Thành, trước khi trở thành Tà Huyết Kỵ Sĩ thì cũng chưa chắc đủ tư cách để ngồi vào bàn họp ở đây.
Một người trầm giọng nói ra: “Đám liên quân Phi Hạc Thương Hội, Thi Ma Tông, dưới sự trợ giúp của Hợp Ma Tông, Kỷ Hằng Vương Triều và Tứ Đại Ma Vương Thành đã tổ chức được một đội quân lớn, chúng mời được cả Thiên Trùng Môn gia nhập cùng với nhiều tán tu khác, mục đích đầu tiên của chúng là hủy diệt Quang Minh Giáo Đình, sau đó là Tử Vi Kiếm Tông và Liễu gia.”
“Chúng đã gửi một lời mời cầu xin sự giúp đỡ của chúng ta để chống lại Quang Minh Giáo Đình, điều kiện là cho phép chúng ta hiến tế năm trăm triệu sinh linh ở Tử Vi Châu cùng các thế lực đối địch với chúng. Đây là một cơ hội để chúng ta vực dậy, thậm chí là làm chủ cả Thiên Quy Đảo, biến nơi này thành chốn vui chơi của Tà Thần Giáo!”
Một người cười lớn chế nhạo: “Lũ tu sĩ lúc nào cũng tỏ ra cao thượng nhưng bản chất thật của bọn chúng còn bẩn thỉu và tàn ác hơn chúng ta gấp ngàn lần, bọn chúng quả đúng là một đám ác ma nuốt người không nhả xương!”
“Có cả Thiên Trùng Môn ư? Xem ra bọn chúng đang cần huyết thực để nuôi dưỡng trùng, Tử Vi Châu này sẽ trở thành bàn ăn của bọn chúng!”
Một người lạnh lùng nhe răng: “Sớm thôi, một ngày nào đó không xa chúng ta sẽ tàn sát tất cả tu sĩ cao thượng bọn chúng, đưa linh hồn ô nhiễm của bọn chúng đến với Thần vĩ đại!”
“Tàn bạo chính là bản chất của cái thế giới chết tiệt này! Chỉ có kẻ mạnh có quyền được sống! Cần gì phải chần chờ nữa? Hãy bắt tay vào công việc thôi!” Một người cười gằn với ánh mắt khát máu.
Bọn chúng đã chờ đợi quá lâu để có được một cơ hội quý giá, lần này, chúng sẽ hủy diệt Quang Minh Giáo Đình, Tử Vi Kiếm Tông, sau đó là đến đám tu sĩ dám mời chúng hợp tác, và cuối cùng là cả Thiên Quy Đảo sẽ được hiến tế cho Tà Thần!
“Ta đã báo cáo cho ngài Thần Nghiệt!” Tà Linh ngồi ở vị trí trung tâm vẫn luôn yên lặng đột nhiên nói với giọng điệu âm u lạnh giá.
Cả căn phòng rộng lớn rơi vào im lặng tuyệt đối sau khi nghe thấy hai từ Thần Nghiệt.
“Thần Nghiệt?!” Một Tà Linh hít một hơi thật dài rồi mới thốt ra.
Một người run rẩy lắp bắp hỏi: “Thần Nghiệt đại nhân cũng quan tâm đến chuyện này sao?”
Hoảng sợ chiếm trọn tâm linh của tất cả người đang ngồi ở nơi này, bởi vì Thần Nghiệt là một tồn tại đáng sợ không thể nào hình dung dù cho bọn chúng chưa từng gặp Thần Nghiệt.
“Một Tà Huyết Kỵ Sĩ đã bị giết chết ngay khi vừa ra đời, điều này làm ngài Thần Nghiệt cảm thấy hứng thú.” Tà Linh ngồi ở trung tâm lên tiếng nói tiếp.
“Thần Nghiệt đại nhân dự định sẽ làm thế nào?” Một người run run hỏi.
“Sớm thôi, chúng ta sẽ chào đón ngài Thần Nghiệt giáng lâm!” Tà Linh ở vị trí trung tâm nói một cách cuồng nhiệt.
“Đến khi đấy, kẻ địch có là ai, mạnh mẽ ra sao đi chăng nữa cũng chẳng thể nào cứu nổi Quang Minh Giáo Đình và Thiên Quy Đảo!”
Bỗng nhiên một người sợ hãi nói: “Nhưng nếu như ngài Thần Nghiệt đến đây thì… tất cả chúng ta sẽ chết chắc!”
Tà Linh ngồi ở trung tâm đưa mắt nhìn kẻ vừa nói chuyện: “Ồ? Ngươi đang sợ hãi ngài Thần Nghiệt?”
“Không, tôi không có ý đó, tôi chỉ…”
Tà Linh vội vàng lắc đầu phản bác với một tâm trạng không ổn định, hắn biết bản thân vừa có lời nói sai lầm.
Nói về sự cuồng tín thì ngay cả đám người Tà Linh về hưu như Quách Phú Thành cũng không bằng những kẻ quản lý Tà Thần Giáo. Niềm tin đối với Tà Thần là thứ không được phép nghi ngờ, bọn chúng sẵn sàng trả giá bằng mạng sống để bảo vệ điều đó!
“Không, ngươi đang sợ hãi, ta cho rằng tín ngưỡng của ngươi đối với Thần đang bị lung lay, ngươi không còn đủ tư cách để ngồi ở đây nữa!” Tà Linh ngồi ở trung tâm chậm rãi nói ra.
Ầm!
Tà Linh đang sợ kia không nói không rằng, hắn lập tức phóng người bay khỏi căn phòng họp bằng tốc độ nhanh nhất mà hắn có thể đạt được, thế nhưng vẫn là quá muộn, hắn đâm thẳng vào một bức màn chắn năng lượng vô hình, bản thân hắn bị hất ngược ra sau.
Đám Tà Linh khác đưa mắt lạnh băng nhìn vào Tà Linh bỏ trốn, không hề xót thương cho kẻ đã bị sự hoảng sợ về mạng sống chi phối, bọn họ đã đoán trước kết cục của kẻ này.
Tà Linh ngồi ở trung tâm bình tĩnh đứng lên trong ánh mắt kinh hoàng của kẻ đang ngồi bệt dưới đất:
“Tín ngưỡng đã bị lung lay, cách tốt nhất là để ngươi trở về với vòng tay ôm ấp của Thần!”
“KHÔNG!!”
Bên trong căn phòng chỉ còn lại âm thanh gào thét đau đớn nhưng rất nhanh nó đã im bặt.
…
Loạn Giới Thâm Hải, vùng biển rộng lớn thần bí, tràn đầy cơ hội và nguy hiểm cùng cực.
Nói chi tiết hơn, Loạn Giới Thâm Hải được chia thành nhiều phần khác nhau tùy thuộc vào mức độ nguy hiểm và khoảng cách của nó so với các vùng khác của thế giới.
Nó có tổng cộng ba hải vực bao gồm phần hải vực bình thường, tiếp đến nguy hiểm hơn là hải vực trung tâm, cuối cùng là nơi rất ít người sống, hải vực tận cùng.
Hải vực bình thường là nơi không có nhiều nguy hiểm, thời tiết dễ chịu, ít thiên tai mưa bão, thường là nơi tập trung nhiều người bình thường, có thêm các thế lực tu sĩ nhỏ yếu, gần với lục địa.
Hải vực trung tâm là nơi có nhiều tài nguyên tu luyện quý giá, bảo vật hấp dẫn, nồng độ linh khí cao, nhưng cũng là nơi nguy hiểm, thiên tai bão táp xảy ra thường xuyên, lại có thêm nhiều chủng tộc khác sinh sống, là nơi xây dựng căn cứ của các thế lực mạnh mẽ, vì vậy chiến tranh xảy ra liên miên không dứt.
Hải vực tận cùng là vùng biển bí ẩn nhất, lớn nhất, dù tu sĩ mạnh mẽ cách mấy cũng có nguy cơ tử vong nếu xâm nhập vào bên trong, thường xuyên xuất hiện các quái vật biển khủng bố vô biên, các vùng biển nguy hiểm nuốt chửng mọi sự sống.
Tại một hòn đảo nào đó giữa biển khơi với dân cư đông đúc vì độ trù phú, các thế lực tu sĩ mọc lên như nấm sau mưa vì nơi này không thiếu thốn tài nguyên phục vụ mục đích tu luyện, trải qua nhiều năm tháng bất ổn, cuối cùng một thế lực loài người đã thống nhất hòn đảo.
Thế lực đó là Huyền Phù Thiên Tông cực kỳ nổi tiếng với các Luyện Phù Sư cực kỳ tải giỏi, dưới sự hậu thuẫn của Công Hội Luyện Phù Sư, sự phát triển của nó nhanh vượt bậc, đến mức ngay cả Luyện Phù Sư có thể chế tạo ra phù chú chống lại tu sĩ Hóa Thần Đại Tôn, Pháp Tướng Thiên Tôn chỉ là đệ tử bình thường không có gì đặc biệt của nó mà thôi.
Hơn hết, Huyền Phù Thiên Tông sở hữu một kho vũ khí phù chú khổng lồ, không kẻ nào có can đảm khiêu khích uy nghiêm của thế lực này!
Đó là những gì đã xảy ra tại Huyền Phù Thiên Đảo cho đến khi một người đặt chân lên mảnh đất có vẻ yên bình không dính đến chiến tranh này, người đó được Tà Thần Giáo gọi là Thần Nghiệt!
Lửa đang cháy rực không có dấu hiệu dập tắt, những cột lửa khổng lồ cao đến cả mấy trăm mét liên miên bất tận đang nhuộm bầu trời thành màu đỏ, các hồ nước sâu bị bốc hơi đến đáy hồ rạn nứt, vô số chủng dưới nước chết thảm, làn hơi nóng phả ra từ chúng đủ để đốt cháy cả tu sĩ Hóa Thần Đại Tôn một cách dễ dàng!
Ầm! Ầm! Ầm!
Tiếng nổ vang lên không bao giờ ngừng lại như những quả bom bị kích nổ một cách điên cuồng, các cánh rừng kéo dài liên miên bất tuyệt nay lại đang bị tàn phá, xen lẫn trong đó là tiếng rít gào tuyệt vọng điên cuồng của muôn thú!
Rầm! Rầm! Rầm!
Âm thanh động đất, mặt đất bị xé toạc vì rung chuyển liên hồi, vô số vật chất rơi xuống vết nứt sâu không thấy đáy, từng dãy núi lớn sụp đổ, các công trình kiến trúc hùng vĩ vỡ tan thành ngàn mảnh, và như thể ngay cả bầu trời cao vút kia rồi cũng sẽ đổ sập!
Vù! Vù! Vù!
Những cơn lốc xoáy cao mấy ngàn mét quét ngang bề mặt hòn đảo, nó tàn phá hết thảy mọi thứ, chẳng còn lại gì sau khi nó đi ngang!
Đùng! Đùng! Đùng!
Bão tố bao phủ khắp khoảng trời rộng lớn, không thể nào thấy điểm cuối của nó, từ trên trời cao, cơn mưa sấm sét gầm gừ đánh xuống phía dưới, lôi điện tựa như một những con mãnh thú đang bổ nhào về phía con mồi yếu ớt!
“GIẾT!”
“GIẾT!”
“GIẾT!”
Giữa những cảnh tượng tận thế đang diễn ra, âm thanh của loài người vang vọng, các tu sĩ của Huyền Phù Thiên Tông, tất cả đang lao vào tấn công lẫn nhau một cách không nhân nhượng, dùng hết mọi thủ đoạn để tiêu diệt kẻ đang ở trước mắt, dù cho cơ thể bị đánh nát cũng không ngừng lại, dùng răng cắn xé máu thịt của kẻ đứng trước mắt!
Tình cảnh chiến đấu ác liệt, vô số tu sĩ nhân loại hay loài yêu lao vào chém giết lẫn nhau, các tia sáng xẹt ngang bầu trời, vũ khí, phù chú nổ tung, năng lượng cuồng bạo không ngừng nghỉ!
Biểu tượng của Huyền Phù Thiên Tông, Huyền Phù Tiên Đảo, một quần đảo ngự trị trên bầu trời cao hàng chục ngàn năm giờ đây đang đổ nát!
Ở bên dưới mặt đất, không còn một người bình thường nào có thể sống sót, mấy tỷ hay mấy chục tỷ, mấy trăm tỷ sinh mạng khi đứng trước chiến tranh của tu sĩ thì cũng chỉ là một con số vô hồn!
Thần Nghiệt, một người nam trẻ tuổi đang ngồi trên một gò đất nhỏ, bỏ qua cảnh tượng hỗn loạn khủng bố xung quanh, mấy thứ đó không thể ảnh hưởng hay tác động gì đến Thần Nghiệt. Tuy nhiên, có một điều khác biệt, trời đang đổ mưa xung quanh Thần Nghiệt, hạt mưa màu đỏ như máu.
Thần Nghiệt khép lại quyển sách đang cầm trên tay, trang bìa của nó ghi vài chữ kiểu cách cổ xưa là “Nguyên Tội”, gương mặt điển trai theo nét phương đông sắc nét, đôi mắt phượng tuyệt đẹp thu hút bất cứ ánh nhìn, khuôn miệng tinh xảo không tì vết đang nở một nụ cười nghiền ngẫm, làn tóc dài màu đen tuyền óng mượt rũ xuống hai bên vai, với một cái áo choàng đen phủ lên người cũng không thể làm tan biến đi khí chất đặc biệt của Thần Nguyệt, một khí chất thu hút mọi ánh nhìn, một khí chất siêu nhiên khó tả, miễn đi tất cả cám dỗ dục vọng của thế gian.
Thần Nghiệt thản nhiên nói ra: “Dù tu luyện qua nhiều năm tháng nhưng rốt cuộc thì bọn họ vẫn không khác biệt so với người phàm! Càng đứng trên cao, càng nắm giữ nhiều sức mạnh thì chúng lại càng dễ vỡ!”
“Trước nguyên tội, tất cả chúng sinh đều bình đẳng, ngay cả Thần cũng không ngoại lệ!”
“Đó là lý do vì sao ta được sinh ra trên thế gian này để cho vạn vật chúng sinh nhìn thấy bản chất của nguyên tội!”
“Các ngươi đã vượt qua nguyên tội, đạt đến bản thể hoàn mỹ nhất, sớm thôi, các ngươi sẽ được chạm tay đến Thần!”
Lời nói của Thần Nghiệt vừa dứt thì có những bóng người màu đen xuất hiện xung quanh, tất cả đều yên lặng không nói ra một câu một chữ, bọn họ cùng nhau khom người cúi đầu trước Thần Nghiệt.
Bọn họ là Thần Nghiệt Tông Đồ, những kẻ vượt qua cám dỗ cùng cực của sự sống, có tư cách đi theo Thần Nghiệt, trở thành những nhân vật trung tâm của Tà Thần Giáo, thậm chí Tà Thần Giáo cũng không thể ra lệnh cho bọn họ làm việc.
Mỗi một Thần Nghiệt Tông Đồ đều là nhân vật cực kỳ tài năng, họ đã vượt qua bài kiểm tra đủ để hủy diệt Huyền Phù Thiên Tông một cách đơn giản và sống sót đến cuối cùng, điều đó chứng minh bọn họ giỏi đến mức nào!
Thần Nghiệt mỉm cười ngẩng đầu nhìn bầu trời, năng lượng đủ loại màu sắc đang nổ tung như pháo hoa đẹp đẽ, nhìn sâu vào đôi mắt kỳ dị của Thần Nghiệt, hai con ngươi có thể khiến toàn thế giới mất đi bản ngã sa đọa vào dục vọng không hồi kết.
Thần Nghiệt nghĩa là tội lỗi của Thần!
Thần bước đến thế gian bằng tội lỗi, thế gian sẽ trở thành tội lỗi!
“Quang Minh Giáo Đình, kế tiếp sẽ là các ngươi sao?”
Danh Sách Chương:
Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK