Rõ ràng nó sinh trưởng thành một cái cây sum suê nhưng lại mang một luồng tử khí nặng nề có thể tràn ra cả trăm dặm, cho nên chím chóc ríu rít cũng không dám đậu lại.
Hắn lại dựng một khoảng sân quanh đại thụ che trời này, hành lang lầu các cũng rất khác cung phủ ngọc thạch khắp nơi ở Tiên Đô.
Như thể hắn không muốn dùng bạch ngọc sạch sẽ trơn bóng, trong viện có rất nhiều đá tảng, xanh nhạt, xám trắng, đen hoặc đỏ nâu như máu.
Hắn cũng hiếm khi nặn con hát người giấy náo nhiệt để ngủ yên giấc.
Vì thế toà phủ trạch to lớn này luôn rất yên tĩnh, cho dù có người nói chuyện cũng không dám lớn tiếng, bọn họ sợ hắn...
Rất nhiều người sợ hắn, bá tánh nghe thấy tên hắn cũng vậy, tà ma chen chúc đến cũng vậy. Giống như cho dù là bất kì vật sống nào, chỉ cần bước vào cổng lớn Tước Bất Lạc đều sẽ vô thức mà nhỏ giọng.
Thế cho nên có đôi khi toà phủ trạch này gần như là tĩnh mịch, mà Ô Hành Tuyết lại ở trong nơi tĩnh mịch.
Sau đó có người to gan hỏi hắn, có phải cực kỳ ghét ồn ào náo nhiệt và ầm ĩ hay không.
________
Rõ ràng nó sinh trưởng thành một cái cây sum suê nhưng lại mang một luồng tử khí nặng nề có thể tràn ra cả trăm dặm, cho nên chím chóc ríu rít cũng không dám đậu lại.
Hắn lại dựng một khoảng sân quanh đại thụ che trời này, hành lang lầu các cũng rất khác cung phủ ngọc thạch khắp nơi ở Tiên Đô.
Như thể hắn không muốn dùng bạch ngọc sạch sẽ trơn bóng, trong viện có rất nhiều đá tảng, xanh nhạt, xám trắng, đen hoặc đỏ nâu như máu.
Hắn cũng hiếm khi nặn con hát người giấy náo nhiệt để ngủ yên giấc.
Vì thế toà phủ trạch to lớn này luôn rất yên tĩnh, cho dù có người nói chuyện cũng không dám lớn tiếng, bọn họ sợ hắn...
Rất nhiều người sợ hắn, bá tánh nghe thấy tên hắn cũng vậy, tà ma chen chúc đến cũng vậy. Giống như cho dù là bất kì vật sống nào, chỉ cần bước vào cổng lớn Tước Bất Lạc đều sẽ vô thức mà nhỏ giọng.
Thế cho nên có đôi khi toà phủ trạch này gần như là tĩnh mịch, mà Ô Hành Tuyết lại ở trong nơi tĩnh mịch.
Sau đó có người to gan hỏi hắn, có phải cực kỳ ghét ồn ào náo nhiệt và ầm ĩ hay không.
Rõ ràng nó sinh trưởng thành một cái cây sum suê nhưng lại mang một luồng tử khí nặng nề có thể tràn ra cả trăm dặm, cho nên chím chóc ríu rít cũng không dám đậu lại.
Hắn lại dựng một khoảng sân quanh đại thụ che trời này, hành lang lầu các cũng rất khác cung phủ ngọc thạch khắp nơi ở Tiên Đô.
Như thể hắn không muốn dùng bạch ngọc sạch sẽ trơn bóng, trong viện có rất nhiều đá tảng, xanh nhạt, xám trắng, đen hoặc đỏ nâu như máu.
Hắn cũng hiếm khi nặn con hát người giấy náo nhiệt để ngủ yên giấc.
Vì thế toà phủ trạch to lớn này luôn rất yên tĩnh, cho dù có người nói chuyện cũng không dám lớn tiếng, bọn họ sợ hắn...
Rất nhiều người sợ hắn, bá tánh nghe thấy tên hắn cũng vậy, tà ma chen chúc đến cũng vậy. Giống như cho dù là bất kì vật sống nào, chỉ cần bước vào cổng lớn Tước Bất Lạc đều sẽ vô thức mà nhỏ giọng.
Thế cho nên có đôi khi toà phủ trạch này gần như là tĩnh mịch, mà Ô Hành Tuyết lại ở trong nơi tĩnh mịch.
Sau đó có người to gan hỏi hắn, có phải cực kỳ ghét ồn ào náo nhiệt và ầm ĩ hay không.
Rõ ràng nó sinh trưởng thành một cái cây sum suê nhưng lại mang một luồng tử khí nặng nề có thể tràn ra cả trăm dặm, cho nên chím chóc ríu rít cũng không dám đậu lại.
Hắn lại dựng một khoảng sân quanh đại thụ che trời này, hành lang lầu các cũng rất khác cung phủ ngọc thạch khắp nơi ở Tiên Đô.
Như thể hắn không muốn dùng bạch ngọc sạch sẽ trơn bóng, trong viện có rất nhiều đá tảng, xanh nhạt, xám trắng, đen hoặc đỏ nâu như máu.
Hắn cũng hiếm khi nặn con hát người giấy náo nhiệt để ngủ yên giấc.
Vì thế toà phủ trạch to lớn này luôn rất yên tĩnh, cho dù có người nói chuyện cũng không dám lớn tiếng, bọn họ sợ hắn...
Rất nhiều người sợ hắn, bá tánh nghe thấy tên hắn cũng vậy, tà ma chen chúc đến cũng vậy. Giống như cho dù là bất kì vật sống nào, chỉ cần bước vào cổng lớn Tước Bất Lạc đều sẽ vô thức mà nhỏ giọng.
Thế cho nên có đôi khi toà phủ trạch này gần như là tĩnh mịch, mà Ô Hành Tuyết lại ở trong nơi tĩnh mịch.
Sau đó có người to gan hỏi hắn, có phải cực kỳ ghét ồn ào náo nhiệt và ầm ĩ hay không.
Rõ ràng nó sinh trưởng thành một cái cây sum suê nhưng lại mang một luồng tử khí nặng nề có thể tràn ra cả trăm dặm, cho nên chím chóc ríu rít cũng không dám đậu lại.
Hắn lại dựng một khoảng sân quanh đại thụ che trời này, hành lang lầu các cũng rất khác cung phủ ngọc thạch khắp nơi ở Tiên Đô.
Như thể hắn không muốn dùng bạch ngọc sạch sẽ trơn bóng, trong viện có rất nhiều đá tảng, xanh nhạt, xám trắng, đen hoặc đỏ nâu như máu.
Hắn cũng hiếm khi nặn con hát người giấy náo nhiệt để ngủ yên giấc.
Vì thế toà phủ trạch to lớn này luôn rất yên tĩnh, cho dù có người nói chuyện cũng không dám lớn tiếng, bọn họ sợ hắn...
Rất nhiều người sợ hắn, bá tánh nghe thấy tên hắn cũng vậy, tà ma chen chúc đến cũng vậy. Giống như cho dù là bất kì vật sống nào, chỉ cần bước vào cổng lớn Tước Bất Lạc đều sẽ vô thức mà nhỏ giọng.
Thế cho nên có đôi khi toà phủ trạch này gần như là tĩnh mịch, mà Ô Hành Tuyết lại ở trong nơi tĩnh mịch.
Sau đó có người to gan hỏi hắn, có phải cực kỳ ghét ồn ào náo nhiệt và ầm ĩ hay không.
Rõ ràng nó sinh trưởng thành một cái cây sum suê nhưng lại mang một luồng tử khí nặng nề có thể tràn ra cả trăm dặm, cho nên chím chóc ríu rít cũng không dám đậu lại.
Hắn lại dựng một khoảng sân quanh đại thụ che trời này, hành lang lầu các cũng rất khác cung phủ ngọc thạch khắp nơi ở Tiên Đô.
Như thể hắn không muốn dùng bạch ngọc sạch sẽ trơn bóng, trong viện có rất nhiều đá tảng, xanh nhạt, xám trắng, đen hoặc đỏ nâu như máu.
Hắn cũng hiếm khi nặn con hát người giấy náo nhiệt để ngủ yên giấc.
Vì thế toà phủ trạch to lớn này luôn rất yên tĩnh, cho dù có người nói chuyện cũng không dám lớn tiếng, bọn họ sợ hắn...
Rất nhiều người sợ hắn, bá tánh nghe thấy tên hắn cũng vậy, tà ma chen chúc đến cũng vậy. Giống như cho dù là bất kì vật sống nào, chỉ cần bước vào cổng lớn Tước Bất Lạc đều sẽ vô thức mà nhỏ giọng.
Thế cho nên có đôi khi toà phủ trạch này gần như là tĩnh mịch, mà Ô Hành Tuyết lại ở trong nơi tĩnh mịch.
Sau đó có người to gan hỏi hắn, có phải cực kỳ ghét ồn ào náo nhiệt và ầm ĩ hay không.
Rõ ràng nó sinh trưởng thành một cái cây sum suê nhưng lại mang một luồng tử khí nặng nề có thể tràn ra cả trăm dặm, cho nên chím chóc ríu rít cũng không dám đậu lại.
Hắn lại dựng một khoảng sân quanh đại thụ che trời này, hành lang lầu các cũng rất khác cung phủ ngọc thạch khắp nơi ở Tiên Đô.
Như thể hắn không muốn dùng bạch ngọc sạch sẽ trơn bóng, trong viện có rất nhiều đá tảng, xanh nhạt, xám trắng, đen hoặc đỏ nâu như máu.
Hắn cũng hiếm khi nặn con hát người giấy náo nhiệt để ngủ yên giấc.
Vì thế toà phủ trạch to lớn này luôn rất yên tĩnh, cho dù có người nói chuyện cũng không dám lớn tiếng, bọn họ sợ hắn...
Rất nhiều người sợ hắn, bá tánh nghe thấy tên hắn cũng vậy, tà ma chen chúc đến cũng vậy. Giống như cho dù là bất kì vật sống nào, chỉ cần bước vào cổng lớn Tước Bất Lạc đều sẽ vô thức mà nhỏ giọng.
Thế cho nên có đôi khi toà phủ trạch này gần như là tĩnh mịch, mà Ô Hành Tuyết lại ở trong nơi tĩnh mịch.
Sau đó có người to gan hỏi hắn, có phải cực kỳ ghét ồn ào náo nhiệt và ầm ĩ hay không.
Rõ ràng nó sinh trưởng thành một cái cây sum suê nhưng lại mang một luồng tử khí nặng nề có thể tràn ra cả trăm dặm, cho nên chím chóc ríu rít cũng không dám đậu lại.
Hắn lại dựng một khoảng sân quanh đại thụ che trời này, hành lang lầu các cũng rất khác cung phủ ngọc thạch khắp nơi ở Tiên Đô.
Như thể hắn không muốn dùng bạch ngọc sạch sẽ trơn bóng, trong viện có rất nhiều đá tảng, xanh nhạt, xám trắng, đen hoặc đỏ nâu như máu.
Hắn cũng hiếm khi nặn con hát người giấy náo nhiệt để ngủ yên giấc.
Vì thế toà phủ trạch to lớn này luôn rất yên tĩnh, cho dù có người nói chuyện cũng không dám lớn tiếng, bọn họ sợ hắn...
Rất nhiều người sợ hắn, bá tánh nghe thấy tên hắn cũng vậy, tà ma chen chúc đến cũng vậy. Giống như cho dù là bất kì vật sống nào, chỉ cần bước vào cổng lớn Tước Bất Lạc đều sẽ vô thức mà nhỏ giọng.
Thế cho nên có đôi khi toà phủ trạch này gần như là tĩnh mịch, mà Ô Hành Tuyết lại ở trong nơi tĩnh mịch.
Sau đó có người to gan hỏi hắn, có phải cực kỳ ghét ồn ào náo nhiệt và ầm ĩ hay không.
Rõ ràng nó sinh trưởng thành một cái cây sum suê nhưng lại mang một luồng tử khí nặng nề có thể tràn ra cả trăm dặm, cho nên chím chóc ríu rít cũng không dám đậu lại.
Hắn lại dựng một khoảng sân quanh đại thụ che trời này, hành lang lầu các cũng rất khác cung phủ ngọc thạch khắp nơi ở Tiên Đô.
Như thể hắn không muốn dùng bạch ngọc sạch sẽ trơn bóng, trong viện có rất nhiều đá tảng, xanh nhạt, xám trắng, đen hoặc đỏ nâu như máu.
Hắn cũng hiếm khi nặn con hát người giấy náo nhiệt để ngủ yên giấc.
Vì thế toà phủ trạch to lớn này luôn rất yên tĩnh, cho dù có người nói chuyện cũng không dám lớn tiếng, bọn họ sợ hắn...
Rất nhiều người sợ hắn, bá tánh nghe thấy tên hắn cũng vậy, tà ma chen chúc đến cũng vậy. Giống như cho dù là bất kì vật sống nào, chỉ cần bước vào cổng lớn Tước Bất Lạc đều sẽ vô thức mà nhỏ giọng.
Thế cho nên có đôi khi toà phủ trạch này gần như là tĩnh mịch, mà Ô Hành Tuyết lại ở trong nơi tĩnh mịch.
Sau đó có người to gan hỏi hắn, có phải cực kỳ ghét ồn ào náo nhiệt và ầm ĩ hay không.
Rõ ràng nó sinh trưởng thành một cái cây sum suê nhưng lại mang một luồng tử khí nặng nề có thể tràn ra cả trăm dặm, cho nên chím chóc ríu rít cũng không dám đậu lại.
Hắn lại dựng một khoảng sân quanh đại thụ che trời này, hành lang lầu các cũng rất khác cung phủ ngọc thạch khắp nơi ở Tiên Đô.
Như thể hắn không muốn dùng bạch ngọc sạch sẽ trơn bóng, trong viện có rất nhiều đá tảng, xanh nhạt, xám trắng, đen hoặc đỏ nâu như máu.
Hắn cũng hiếm khi nặn con hát người giấy náo nhiệt để ngủ yên giấc.
Vì thế toà phủ trạch to lớn này luôn rất yên tĩnh, cho dù có người nói chuyện cũng không dám lớn tiếng, bọn họ sợ hắn...
Rất nhiều người sợ hắn, bá tánh nghe thấy tên hắn cũng vậy, tà ma chen chúc đến cũng vậy. Giống như cho dù là bất kì vật sống nào, chỉ cần bước vào cổng lớn Tước Bất Lạc đều sẽ vô thức mà nhỏ giọng.
Thế cho nên có đôi khi toà phủ trạch này gần như là tĩnh mịch, mà Ô Hành Tuyết lại ở trong nơi tĩnh mịch.
Sau đó có người to gan hỏi hắn, có phải cực kỳ ghét ồn ào náo nhiệt và ầm ĩ hay không.
Rõ ràng nó sinh trưởng thành một cái cây sum suê nhưng lại mang một luồng tử khí nặng nề có thể tràn ra cả trăm dặm, cho nên chím chóc ríu rít cũng không dám đậu lại.
Hắn lại dựng một khoảng sân quanh đại thụ che trời này, hành lang lầu các cũng rất khác cung phủ ngọc thạch khắp nơi ở Tiên Đô.
Như thể hắn không muốn dùng bạch ngọc sạch sẽ trơn bóng, trong viện có rất nhiều đá tảng, xanh nhạt, xám trắng, đen hoặc đỏ nâu như máu.
Hắn cũng hiếm khi nặn con hát người giấy náo nhiệt để ngủ yên giấc.
Vì thế toà phủ trạch to lớn này luôn rất yên tĩnh, cho dù có người nói chuyện cũng không dám lớn tiếng, bọn họ sợ hắn...
Rất nhiều người sợ hắn, bá tánh nghe thấy tên hắn cũng vậy, tà ma chen chúc đến cũng vậy. Giống như cho dù là bất kì vật sống nào, chỉ cần bước vào cổng lớn Tước Bất Lạc đều sẽ vô thức mà nhỏ giọng.
Thế cho nên có đôi khi toà phủ trạch này gần như là tĩnh mịch, mà Ô Hành Tuyết lại ở trong nơi tĩnh mịch.
Sau đó có người to gan hỏi hắn, có phải cực kỳ ghét ồn ào náo nhiệt và ầm ĩ hay không.